Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ta không cần địa bàn!
Lục Ly thấy Thiên Tàn lão nhân có vẻ đã hiểu lầm ý mình bèn vội vàng nói:
- Lục gia chúng ta không nhiều người, thực lực cũng tương đối yếu, cần nhiều địa bàn và tài nguyên như vậy làm gì? Hiện tại, cá nhân ta tu luyện cũng không cần tài nguyên. Đừng nói nữa... những địa bàn này là của Doãn gia các ngươi, ta chỉ giúp các ngươi lấy về mà thôi. Thêm nữa... với quan hệ giữa ta với Doãn gia, có nhất thiết phải tính toán rõ ràng như vậy không?
Nói xong Lục Ly đảo mắt nhìn sang Doãn Thanh Ti, Doãn Thanh Ti vốn đã khôi phục trấn tĩnh, lúc này mặt lại thoáng chốc đỏ lên, hệt như than hồng, nàng có chút thẹn ngượng nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly, ngươi chỉ là vinh dự trưởng lão của Doãn gia chúng ta, ngươi đừng nghĩ nhiều, nói cứ như thể Doãn gia chúng ta và ngươi là một vậy...
- Ha ha ha!
Lục Ly và Thiên Tàn lão nhân đều bật cười ha hả, Doãn Thanh Ti rốt cuộc không thể tiếp tục ở lại đây thêm được nữa, hừ lạnh một tiếng tha thướt rời đi. Thiên Tàn lão nhân yêu chiều nhìn theo nàng, dặn dò nói:
- Lục Ly, Thanh Ti là đứa trẻ tốt, ngươi phải đối xử tử tế với nàng!
Thiên Tàn lão nhân hiểu rất rõ tính cách Lục Ly, cũng chưa từng nghĩ tới Lục Ly sẽ lấy Doãn Thanh Ti, sau đó thôn tính Doãn gia. Lục Ly đột phá cấp Đế là chuyện chắc như đinh đóng cột, một tên cấp Đế tùy thời có thể bằng sức của mình kiến lập một siêu cấp gia tộc, chút gia sản này của Doãn gia đối với cấp Đế mà nói thì không tính là gì.
Ngược lại Doãn gia có thể mượn nhờ Lục Ly để phát triển lớn mạnh, nếu không có Lục Ly, đường sau này Doãn gia sẽ rất khó đi.
Lục Ly nói cũng đúng, hiện tại Lục gia quả thực không nhất thiết phải đi chiếm giữ địa bàn lớn như vậy, có chiếm cũng không quản lý được. Người Lục gia đều là một ít võ giả Nhị Kiếp Tam Kiếp, nhân số cũng chỉ mấy trăm, tiêu tốn không bao nhiêu tài nguyên. Những địa bàn này Doãn gia trước cứ cầm lấy, rốt cuộc Lục gia cần cái gì, bọn hắn cung cấp cho là được.
- Xem ra phải thân cận hơn với Lục gia mới được!
Thiên Tàn lão nhân âm thầm tính toán, như thế nào mới càng thêm thân cận? Cách tốt nhất chính là thông gia, đệ tử thiên tài Doãn gia cưới tiểu thư Lục gia, tiểu thư trực hệ bên này lại gả cho đệ tử trẻ tuổi bên phía Lục gia, như thế hai đại gia tộc trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, vậy mới càng thêm thân cận, đúng không nào?
Nghĩ tới đây, ánh mắt Thiên Tàn lão nhân nhìn Lục Ly càng thêm phần phức tạp. Năm đó ở Cửu Giới, Lục Ly đối với hắn mà nói chỉ là con giun cái dế, dù đến sau Lục Ly tới Tam trọng thiên, đi tới Đoạn Kiếm Sơn, hắn cũng chỉ hơi chút coi trọng tương lai Lục Ly.
Khi ấy, ở trong lòng hắn, tương lai Lục Ly có thể trở thành một tên Lĩnh Chủ đã tính là nghịch thiên, hơn nữa còn phải tiêu tốn rất nhiều năm mới làm được. Lại không ngờ giờ mới qua bao năm, Lục Ly lại đã thành đại nhân vật danh chấn Tam trọng thiên, thậm chí sắp đột phá cấp Đế.
Bây giờ danh khí Lục Ly rất lớn, sau lưng còn có Luân Hồi Đại Đế làm chỗ dựa, Tam trọng thiên còn chưa qua hạo kiếp, bởi thế chỉ cần không có gì bất ngờ, sẽ không ai dám nhắm đến Lục Ly.
Như vậy, chỉ cần cho Lục Ly thêm mấy trăm năm mấy ngàn năm, Lục Ly nhất định có thể trưởng thành, thành một Đại Đế siêu cường, ngạo thị toàn bộ Tam trọng thiên, trở thành chúa tể một phương.
Đến lúc đó Doãn gia phụ dung Lục Ly liền có thể khoái tốc phát triển lớn mạnh, khôi phục vinh quang của thời đại Tử Đế. Thiên Tàn lão nhân thân là người theo đuổi Tử Đế, đời này chỉ mong Doãn gia lần nữa quật khởi. Hắn đã không cách nào đột phá cấp Đế, giờ gặp được Lục Ly, bằng với thấy được hi vọng tương lai.
Ba ngày sau, Lục Ly hành động, hắn mượn Doãn gia phát ra thông cáo, thông cáo này rất quá phận, lại rất quang minh chính đại.
…
Ý hắn là Thương gia thất đức, dù đã phải nhận trừng phạt, lại không tư cách tiếp tục quản lý sáu lĩnh vực. Lục gia sẽ suất lĩnh đại quân tạm thời tiếp quản bốn lĩnh vực trong đó, yêu cầu Thương gia và người mười mấy gia tộc kia lập tức rời khỏi sáu lĩnh vực này, bằng không Lục gia sẽ dùng vũ lực khu trục.
Lục Ly thông báo cho khắp Lẫm Đông đại lục, ý tứ hết sức rõ ràng, hắn muốn sáu lĩnh vực này, người Thương gia lập tức cút đi, bằng không hắn sẽ dẫn người giết thẳng đi qua.
Hắn thực sự cũng đã làm như vậy, sau khi phát thông cáo, lập tức suất lĩnh mười vạn đại quân tiến vào Thương Vân Lĩnh.
Quân đội không nhiều, cường giả cũng không nhiều, chỉ có ba tên Lục Kiếp, hơn nữa ở ngoài sáng, ba tên Lục Kiếp này còn không phải trưởng lão Doãn gia, là trưởng lão Doãn gia ẩn tàng. Mười vạn đại quân cũng không phải quân đội Doãn gia, mà là “nghĩa sĩ” thu nạp trong đoạn thời gian gần đây.
Tin tức truyền ra, Lẫm Đông đại lục chấn động.
Mấy đại lĩnh vực trong tay Thương gia đều là thịt béo, rất nhiều gia tộc đang nhìn chằm chằm, nhưng giờ ai cũng không dám động. Lại không ngờ Lục Ly sẽ động, còn quang minh chính đại thông cáo toàn bộ đại lục, sau đó trực tiếp xâm nhập.
Người Thương gia lập tức cầu viện Ngô gia và Đan gia, ngày đó gia tộc bọn hắn tuyên bố vô điều kiện tiếp nhận trừng phạt từ Chúc Thiên Đại Đế, nguyên do là bởi cao tầng Ngô gia và Đan gia đã đảm bảo với bọn hắn, rằng sẽ tận lực chiếu cố Thương gia. Cao tầng Thương gia tới trên chiến trường tuyệt sẽ không chết sạch, đồng thời bọn hắn cũng sẽ cực lực bảo hộ địa bàn và tộc nhân Thương gia.
Bây giờ Lục Ly dẫn theo đại quân xâm nhập, mặc dù chỉ có mười vạn quân đội và ba tên Lĩnh Chủ, nhưng một mình Lục Ly đã có thể sánh ngang trăm vạn đại quân, hiện tại cường giả Thương gia đều lên tuyến đầu chiến trường, hiện tại Thương gia không còn cường giả, bọn hắn biết lấy gì ra ngăn trở đại quân Lục Ly?
Sự tình truyền đến tai Dương Đế và Phượng Hậu, hai người trả lời gần như nhất trí... đó chính là để Thương gia phát động dư luận, nhờ các gia tộc khiển trách Lục Ly, chỉ cần dư luận đứng về bên này, bọn hắn mới tiện mời Chúc Thiên Đại Đế đứng ra chủ trì công đạo.