Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một hòn đảo thần bí, lại có Thần Văn cường đại, Chuẩn Đế tiến vào đều bất tri bất giác ngất đi. Thậm chí Kỳ Vọng Sơn có cả Yêu Hồn cửu phẩm, song vẫn cứ mơ mơ hồ hồ chìm vào hôn mê, đủ thấy Thần Văn nơi này cường đại đến mức nào.
Lục Ly không dám tiến vào, không phải sợ xảy ra chuyện, mà là nếu hắn ngất đi, e rằng Bành Hồ lão ma sẽ làm loạn. Hắn dự đoán Huyết Linh Nhi cũng sắp tỉnh lại, bèn dứt khoát chờ thêm mấy ngày.
Đợi Kỳ Vọng Sơn tỉnh lại, dặn hắn an tâm chớ vội, đợi mấy ngày nhìn xem Huyết Linh Nhi có thể thức tỉnh hay không.
Lục Ly không giải thích, Kỳ Vọng Sơn cũng không hỏi nhiều, mặc dù tuổi tác Lục Ly kém hắn rất xa, nhưng thế giới này lấy thực lực làm đầu, cường giả trời sinh liền dễ khiến người sinh tâm ỷ lại, kẻ yếu cũng thích nghe theo mệnh lệnh cường giả.
Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng ngay trong Thần Hành Chu, một bên tu luyện một bên chờ đợi. Thời gian trôi qua rất nhanh, tám ngày sau, quả nhiên không khiến Lục Ly thất vọng, Huyết Linh Nhi tỉnh lại.
Lục Ly lập tức truyền âm hỏi:
- Tiến hóa chưa?
- Tiến hóa rồi!
Ngữ khí Huyết Linh Nhi tràn đầy hỉ sắc, truyền âm nói:
- Chủ nhân, ta cảm thấy nếu tiến hóa thêm lần nữa, ta liền có thể từ Mị Linh biến thành Yêu Linh, đến lúc đó sẽ có thể hóa hình.
- Hả?
Lục Ly đại hỉ, Huyết Linh Nhi còn có thể hóa thành hình người? Đến lúc đó biến thành một tiểu nha đầu, vậy thì đáng yêu biết mấy? Hắn thoáng ngừng một lát rồi tiếp tục hỏi dò:
- Huyết Linh Nhi, tiến hóa rồi, có tiến bộ gì lớn không?
- Có!
Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Hiện tại năng lực phá giải Thần Văn của ta hẳn đã mạnh lên, trọn cả Tam trọng thiên chắc có rất ít Thần Văn mà ta không phá giải ra được.
- Thật ư?
Lục Ly khẽ cười một tiếng, truyền âm nói:
- Ngươi nhìn đảo nhỏ trước mặt, ở đó có Thần Văn siêu cấp cường đại, ngươi đi phá giải thử xem?
- Được!
Huyết Linh Nhi lập tức hóa thành một đạo hồng quang bay ra, Kỳ Vọng Sơn cảm ứng thấy, lập tức cười nói:
- Lục Ly, đây là Mị Linh?
- Đúng!
Lục Ly cũng không giấu diếm, cười giải thích:
- Mị Linh này không có năng lực gì khác, nhưng lại có thể phá giải Thần Văn, quá nửa Thần Văn ở Tam trọng nó đều có thể phá giải được.
- Lợi hại như vậy?
Kỳ Vọng Sơn vẫn rất tín nhiệm lời Lục Ly, vừa rồi hắn thăm dò được, Huyết Linh Nhi thoạt nhìn không có bất cứ khí tức cường đại nào, cũng không có chỗ nào thần kỳ, không ngờ lại có được năng lực đặc biệt như thế.
Lục Ly yên ắng chờ đợi, trong lòng lại có chút thấp thỏm, nếu bên trong thật có một cường giả tuyệt thế cư trú, hắn sai Huyết Linh Nhi đi phá trận liệu có chọc giận cường giả kia? Nhưng vấn đề là nếu không phá trận thì hắn không cách nào vào được.
- Không quản, trước đợi Huyết Linh Nhi thăm dò xong lại tính.
Lục Ly vung đi ra, hắn làm thế cũng không phải vì chính mình, mà là vì thiên hạ thương sinh, nếu thực sự có cường giả, chắc không đến nỗi bởi vì chút chuyện nhỏ này mà giận lây hắn được?
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, đợi chừng nửa canh giờ, Huyết Linh Nhi rốt cục bay trở về, truyền âm nói:
- Chủ nhân, đây đích thực là Thần Văn vô cùng cường đại, tạo nghệ ở phương diện Thần Văn của người bố trí ra hẳn còn mạnh hơn Luân Hồi Đại Đế.
- Cái này...
Trong mắt Lục Ly lấp lánh tinh mang, Huyết Linh Nhi nói đây là do người bố trí, chứ không phải tự nhiên hình thành, vậy chứng tỏ nơi đây quả thực có một cường giả tuyệt thế.
Lục Ly đè nén kích động trong lòng, vội hỏi dò:
- Ngươi xác định là do người bố trí? Không phải tự nhiên hình thành?
- Đương nhiên!
Huyết Linh Nhi hồi đáp vô cùng khẳng định:
- Dấu tích nhân công bố trí rất rõ ràng, hơn nữa ta cảm ứng được trên đảo còn có người cư trú, nhân số hẳn là trên dưới sáu bảy người.
- Ừm, ta biết rồi!
Lục Ly thoáng trầm ngâm một lát, sau đó nói qua tình huống bên trong cho Kỳ Vọng Sơn, Kỳ Vọng Sơnlại có chút do dự.
Lục Ly đứng bên ngoài hô mấy câu, nếu cường giả bên trong muốn gặp, hẳn sớm đã mở ra Thần Văn. Nếu không muốn gặp Lục Ly, vậy mạo muội đi phá giải Thần Văn, chắc chắn sẽ chọc giận đến cường giả kia.
- Phá giải đi!
Kỳ Vọng Sơn nghĩ nghĩ rồi cắn răng nói:
- Cùng lắm thì đợi lát nữa người bên trong đi ra, cứ nói Mị Linh kia là của ta. Ta tin tưởng không mấy người ở Tam trọng thiên dám giết ta đâu.
- Không cần, ai làm người ấy chịu!
Lục Ly khoát tay nói:
- Lại nói chúng ta một lòng vì công, cường giả cỡ đó, lòng dạ chắc không nhỏ hẹp vậy đâu.
Lục Ly ra lệnh cho Huyết Linh Nhi, chẳng qua vẫn dặn trước đừng phá giải, mà thử xúc động Thần Văn một phen, nếu bên trong có bất kỳ động tĩnh gì thì lập tức lui ra. Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Huyết Linh Nhi trước nay vẫn luôn chấp hành không chút nghi ngờ, lập tức bay xuống trực tiếp tiến vào lòng đất.
Ông!
Chỉ lát sau, trọn cả hòn đảo sáng lên, Lục Ly tung người bay ra, đứng ở bên ngoài đảo, thần sắc cung kính nghiêm nghị, hắn tin tưởng sau khi Huyết Linh Nhi xúc động Thần Văn, người bên trong chắc chắn sẽ biết.
Ông!
Lục Ly hạ xuống hải đảo, một cơn gió mát thổi tới, không khác gì cơn gió bình thường, nhưng lúc này Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn, cảm giác được đây là thần niệm của một cường giả.
Hắn vội khom người chắp tay nói:
- Tại hạ Lục Ly, một tiểu nhân vật bình thường ở Tam trọng thiên, hôm nay chuyên tới để cầu kiến đại nhân, có chuyện quan trọng thương lượng, còn mong đại nhân không tiếc cho gặp.
Nói xong, Lục Ly an tĩnh đứng đó, bên trong lại không thấy có bất kỳ đáp lại nào, cơn gió mát kia cũng thổi đi. Đợi thêm lát nữa, lúc Lục Ly chuẩn bị lần nữa lên tiếng, đột nhiên chợt thấy bạch quang lóe lên, thoáng chốc đã xuất hiện phía dưới một tòa đạo quán.
Đồng thời với đó, ở bên ngoài Kỳ Vọng Sơn và Bành Hồ lão ma cũng phát hiện Lục Ly đột nhiên biến mất, hệt như bốc hơi khỏi thế gian, không gian lại không thấy có bất kỳ ba động nào.
Lục Ly xuất hiện dưới đạo quán, hắn không dám phóng thích thần niệm thăm dò, cũng không nhúc nhích mà cứ vậy cung kính đứng đó.