Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn chỉ muốn trấn thủ ở nơi này, không cho Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ đi lên, nếu như Càn Dư có thể vượt qua Lục Ly xông lên, tự nhiên hắn sẽ cho qua, hắn không làm khó con dân Ma Uyên.
Càn Dư nổi giận lần lượt gào thét xông lên, lại bị Lục Ly liên tục đánh xuống, Mặc dù Càn Dư nổi giận nhưng không có cách nào, chỉ có thể không ngừng gào thét ở phía dưới. Chờ sau khi ra ngoài sẽ xé Lục Ly thành mảnh nhỏ, muốn để Lục Ly chết không chỗ chôn.
Lục Ly không để uy hiếp của Càn Dư vào mắt, Ma Uyên là nơi không giảng quy củ, rõ ràng Thiên Thánh Tổ rất coi trọng hắn, nếu không cũng không sẽ phái Càn Chủy hộ tống hắn đến Ma Uyên, còn ban cho hắn cơ hội tiến vào Thiên Trì.
Mặc dù hắn không biết vì sao Thiên Thánh Tổ coi trọng hắn như vậy, nhưng hắn biết có lẽ không có cường giả Ma Uyên nào dám giết hắn.
Đã như vậy, hắn cần gì e ngại cường giả Ma Uyên, đại đa số đều thấy hắn khó chịu. Coi như mỗi ngày hắn gặp cường giả Ma Tôn đều quỳ xuống, thì đám Ma Tôn này cũng sẽ không nhìn hắn thuận mắt.
Một nén nhang sau, toàn thân Càn Dư đã là bị đả thương, Lục Ly hoàn toàn không để ý tới hắn, hắn cũng lười mắng, bởi vì Lục Ly căn bản không trả lời. Thương thế hắn quá nặng, chỉ có thể tức giận lui xuống tìm nơi chữa thương.
Lục Ly giải trừ Thần Long Biến bắt đầu chữa thương, chờ nửa canh giờ phía dưới lại truyền đến âm thanh, Lục Ly vốn cho là Càn Dư lại đi lên, kết quả Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Chủ nhân, là Kỳ Thiên Ngữ tới.
- Kỳ Thiên Ngữ?
Trong mắt Lục Ly lóe lên hàn quang, trên người cuồn cuộn sát khí, nhưng hai mắt hắn hơi chuyển, rất nhanh sát khí trên người lại biến mất.
Nếu tên Ma Tôn phía trên đã chán ghét nhân tộc như vậy, vậy không bằng để Kỳ Thiên Ngữ đi mở đường, đúng lúc hắn có thể đứng một bên quan sát, thuận tiện nhìn xem chiến lực Kỳ Thiên Ngữ.
Thân thể hắn né qua một bên, nhường cái thông đạo này lại, hắn còn cố ý dời sang bên trái ngàn trượng, tránh cho Kỳ Thiên Ngữ không dám đi lên.
Rất nhanh Kỳ Thiên Ngữ đã đi lên, hắn dò xét thấy Lục Ly, lại cảm ứng được Càn Lưu, hắn chau mày, trong mắt còn hiện lên một tia hận ý.
Năm đó hắn bị Càn Lưu hành hạ rất nhiều lần, nhìn thấy Càn Lưu hắn đều có một loại sợ hãi theo bản năng, giờ phút này Càn Lưu ở phía trên trấn thủ, hắn có chút không dám đi lên.
Hắn chần chờ thật lâu, sau đó chủ động đi tới chỗ Lục Ly, truyền âm nói:
- Lục Ly, chúng ta hợp tác một chút đi, nếu không chúng ta một người cũng không thể lên.
- Hợp tác?
Lục Ly vốn cho rằng Kỳ Thiên Ngữ sẽ tới châm biếm hắn, không ngờ tên này lại đến tìm hắn hợp tác, hắn không hề nghĩ ngợi khua tay nói:
- Ta không có ý định đi lên, ta cũng không thèm Thiên Trì, ngươi muốn lên thì tự mình lên đi.
Kỳ Thiên Ngữ biến sắc, nhưng không vội vàng nói chuyện, hắn trầm ngâm một lát nói:
- Lục Ly, ân oán của chúng ta về sau ngươi muốn tính, lúc nào cũng có thể tính. Cái Thiên Trì này là đệ nhất thánh địa Thánh Uyên, chỉ cần chúng ta đi vào, nhục thân linh hồn ma khí đều sẽ đạt được nhảy vọt. Không phải ngươi tu luyện nhục thân sao? không phải linh hồn ngươi cũng rất mạnh sao? Chỉ cần ngươi có thể đi vào Thiên Trì, ta cam đoan thực lực ngươi có thể tăng lên gấp mười gấp hai mươi lần.
- Nhục thân và linh hồn?
Hai mắt Lục Ly hơi sáng lên, lần này hắn rất động tâm, nhục thân và linh hồn hắn đều rất mạnh, nếu thật như Kỳ Thiên Ngữ nói, vậy hắn nhất định phải đi vào cái Thiên Trì này.
Nếu đã xác định hợp tác Lục Ly cũng rất thoải mái, hai người bắt đầu bàn bạc chi tiết, Lục Ly nói lại tình huống trước đó cho Kỳ Thiên Ngữ một lần, Kỳ Thiên Ngữ trầm ngâm trọn vẹn một nén nhang, mới nói:
- Muốn đi lên, chỉ có đánh bại Càn Lưu, muốn đánh bại hắn, vậy thì nhất định phải đánh lén!
Lông mày Lục Ly nhíu lại, nói:
- Có lẽ hắn là Ma Tôn hậu kỳ, thực lực rất mạnh, nơi này chỉ có một con đường đi lên, muốn đánh lén cũng rất khó, hắn vô cùng cảnh giác.
- Ta ở phía trước hấp dẫn hỏa lực!
Trong mắt Kỳ Thiên Ngữ tràn đầy vẻ dứt khoát, hắn nói:
- Ta đi lên trước, ngươi theo ở phía sau, ta sẽ tiếp nhận công kích của hắn. Chỉ cần hắn công kích, vậy ngươi sẽ có cơ hội bắt được bản thể của hắn, không phải công kích linh hồn của ngươi rất mạnh sao? Khóa chặt hắn bằng công kích linh hồn!
- Hả?
Lục Ly không nghĩ tới Kỳ Thiên Ngữ lại có tinh thần hi sinh như thế, thế nhưng ngẫm lại nơi này không thể giết người, coi như xông lên phía trước nhiều nhất cũng chỉ bị trọng thương mà thôi, chỉ cần không chết, thụ thương cũng không sao cả.
Lục Ly trầm ngâm một lát nói:
- Công kích linh hồn của ta thì đơn giản, khó nhất là khóa chặt bản thể linh hồn hắn. Nếu như có thể khoá chặt, vậy vẫn có hi vọng.
- Chuyện này đơn giản!
Kỳ Thiên Ngữ tỏ vẻ bí mật nói:
- Ta hơi hiểu rõ thói quen của Càn Lưu, mỗi lần hắn công kích đều sẽ biến thành hư thể, lúc công kích hư thể sẽ lộ ra, lúc bình thường linh hồn sẽ giấu ở chỗ trái tim, bởi vì gần trái tim hắn có một kiện bảo vật.
- Hiểu rồi!
Lục Ly khẽ vuốt cằm, khua tay nói:
- Vậy ngươi đi đi, sau đó ta sẽ đến!
Kỳ Thiên Ngữ không nhúc nhích, hắn hỏi:
- Có cần ngụy trang một chút để mê hoặc Càn Lưu hay không, chúng ta cứ xông lên như vậy, rất dễ dàng bị nhìn thấu.
- Có cái gì để ngụy trang?
Lục Ly cười lạnh một tiếng nói:
- Chúng ta ở chỗ này mưu đồ bí mật nửa ngày, Càn Lưu không phải người ngớ ngẩn, cho dù ngụy trang nhiều cũng vô dụng, trực tiếp ngạnh công đi.
Kỳ Thiên Ngữ suy nghĩ một chút thấy cũng phải, hắn nhanh chân đi lên thông đạo, Lục Ly đợi mấy chục giây thời gian, sau khi ném tên Ma Chủ kia sang một bên, liền thả ra một đạo công kích linh hồn, khiến hắn không thể chạy trốn, sau đó hắn cũng võ trang đầy đủ, nhanh chân đi theo.
- Aaa!
Sau khi Kỳ Thiên Ngữ đi lên thông đạo, đột nhiên áo bào trên người vỡ vụn, tiếp theo nhục thân điên cuồng phồng lên, trên người cũng xuất hiện lớp vảy màu đen, biến thành một quân sĩ Ma Uyên.