Sau khi Lục Ly và Vũ Hóa Thần, Minh Vũ lặng lẽ rời khỏi Lạc Thần Đảo, tới Long Tượng Sơn trên Huyết Sát Đảo, tế bái ngoại công và Lục thúc công một chút, sau đó ngồi phi thuyền thiết giáp bay thẳng tới Thiên Vũ Quốc.
Lục Ly lựa chọn từ Thiên Vũ Quốc truyền tống khỏi Bắc Mạc, là vì Tử gia khá là hữu hảo, còn có Vũ Hóa Thần cũng phải về nhà an bài một số chuyện.
Đương nhiên, Lục Ly còn có một việc chưa làm, hắn muốn giết Bộ gia tộc trưởng trước.
Bộ gia tộc trưởng trước kia vì lấy lòng Vũ gia, đào mộ của ngoại công hắn, còn giết Lục thúc công, hắn không lấy đầu của Bộ gia tộc trưởng thì trong lòng khó tránh khỏi không thoải mái.
Phi thuyền thiết giáp mở cấm chế, bên ngoài không có tiếng gió, cũng không nhìn thấy tình huống trên phi thuyền thiết giáp. Lục Ly ngồi xếp bằng trong khoang thuyền tu luyện, Minh Vũ cũng ngồi bên cạnh hắn, Vũ Hóa Thần thì điều khiển phi thuyền thiết giáp.
Tốc độ của phi thuyền thiết giáp rất nhanh, vào lúc rạng sáng ngày hôm sau thì tới gần Vũ Lăng Thành. Sở dĩ đến Vũ Lăng Thành, cũng là ý tứ của Lục Ly, hắn muốn tới Hàn Băng Thâm Uyên một chuyến.
- Đi thôi!
Hắn gọi Minh Vũ, hai người bay xuống, phóng tới Hàn Băng Thâm Uyên. Vũ Hóa Thần không đi, mà là tìm người của Vũ gia bắt đầu bố trí truyền tin, tróc nã Bộ gia tộc trưởng.
Minh Vũ mang theo Lục Ly một đường đi nhanh, sau gần nửa canh giờ thì tới Hàn Vân Sơn, Đứng trên đỉnh Hàn Vân Sơn, Lục Ly rất cảm khái. Một năm rưỡi trước hắn còn ở gần đây kéo quan tài, ở Hàn Vân Hạp Cốc còn bị Thiết Thứ Lang đuổi giết, ở Hàn Vân Sơn thì bị Triệu Duệ đuổi giết, hiện tại hắn lại biến thành thủ lĩnh của thế lực lớn nhất Bắc Mạc.
Minh Vũ không dẫn Lục Ly tới gần Hàn Băng Thâm Uyên, tuy Thú Hoàng bên kia bị giết rồi, nhưng ai biết còn có Thú Hoàng khác hay không?
Hơn nữa tới gần hay không tới gần Hàn Băng Thâm Uyên cũng chẳng khác gì nhau, bởi vì vực sâu trong Bắc Mạc là không ai dám đi vào. Võ giả bình thường tiến vào là chắc chắn sẽ phải chết, Lục Nhân Hoàng tiến vào cũng không ra được.
- Phụ thân!
Lục Ly nhìn phía bắc, nói một cách nhẹ nhõm:
- Hài nhi sắp tới Trung Châu, các ngươi kiên trì thêm một đoạn thời gian, ta sẽ mau chóng đến Thần Khải Vực, tìm cường giả của Lục gia tới cứu các ngươi. Lục gia là gia tộc bát phẩm, nhất định có thể cứu các ngươi ra!
- Ơ... Không đúng!
Lục Ly đột nhiên nhớ tới một vấn đề, hắn quay đầu nhìn Minh Vũ, hỏi:
- Minh Vũ, ba Hồn Đàm cảnh là gia tộc tam phẩm, ba Bất Diệt cảnh là gia tộc ngũ phẩm, ba Nhân Hoàng là gia tộc thất phẩm. Vậy gia tộc bát phẩm thì có gì? Chẳng lẽ là ba mươi Nhân Hoàng à?
- Không biết.
Minh Vũ lắc đầu nói:
- Bắc Mạc là địa phương nhỏ, Nhân Hoàng cũng rất khó có nổi một, cụ thể thì ta cũng không rõ, tới Trung Châu mới biết được.
Lục Ly lại nhìn về phía bắc, phất tay nói:
- Đi thôi, tới Vũ Đế Thành rồi tới Thiên Vũ Thành.
Mang theo mang theo Lục Ly chạy về, Vũ Hóa Thần đã sớm trở lại, lên phi thuyền thiết giáp tiếp tục mở cấm chế phi hành.
Lần này tới Vũ Đế Thành không ngồi phi thuyền thiết giáp, dù sao cũng quá xa. Vũ Hóa Thần khống chế phi thuyền tới một vực thành ở phụ cận, sau đó trực tiếp vào thành ngồi truyền tống trận, truyền tống tới Vũ Đế Thành.
Sau khi đến Vũ Đế Thành, Lục Ly không muốn gặp người của Vũ gia, bảo Vũ Hóa Thần dẫn hắn tới một thiên điện nghỉ ngơi, nói tự đi xử lý việc của mình
Sau khi trời tối, Vũ Hóa Thần đã trở lại, đồng thời dẫn về một võ giả. Lục Ly nhìn lướt qua, hơi gật đầu, hiệu suất làm việc của Vũ Hóa Thần rất, Bộ gia tộc trưởng đã bị bắt về. Một Mệnh Luân cảnh, Lục Ly cũng lười chẳng muốn giết, vung tay lên bảo Vũ Hóa Thần mang ra ngoài trực tiếp giết chết.
Vũ Hóa Thần lại ra ngoài làm việc, Lục Ly và Minh Vũ ở Vũ Đế Thành đợi một đêm, lúc hừng đông Vũ Hóa Thần đã xử lý xong mọi việc.
- Đi thôi!
Lục Ly không muốn ở lại Vũ Đế Thành quá lâu, dù sao lúc này Vũ gia tộc trưởng cũng đã thành nô lệ của hắn. Hắn dẫn theo hai người tiến vào truyền tống trận, truyền tống tới Thiên Vũ Thành.
Đến Thiên Vũ Thành, người ngoài truyền tống trận liền nhiều hơn. Vũ Hóa Thần chắc đã truyền tin cho Tử gia, Tử gia đại trưởng lão Tử Hoàn Ninh và Tử Liên Nhi dẫn theo một đám người tới nghênh đón.
- Hoan nghênh Lục công tử!
Tử Hoàn Ninh rất nhiệt tình, hàn huyên vài câu rồi nắm tay Lục Ly tới Tử gia đại viện, thân thiết nói:
- Tộc trưởng nhà ta đã chờ bên trong từ lâu, vẫn luôn muốn gặp ngươi.
Lục Ly vốn định lập tức rời khỏi, nhưng lúc này lại không thể rồi, chỉ có thể đi theo Tử Hoàn Ninh và Tử Liên Nhi vào trong.
Tiến vào Tử gia đại viện, đến ngoài một đại điện, một người trung niên mặc áo vàng, vẻ mặt anh tuấn, khí độ bất phàm dẫn theo một đám người khác đang chờ ở đây.
- Hắn chính là Tử gia tộc trưởng, Tử Hoàn Kiều!
Vũ Hóa Thần vội vàng giới thiệu với Lục Ly, Lục Ly nhìn nam tử trung niên mặt mày tươi cười phía trước, trong lòng cảm khái ngàn vạn. Năm đó hắnvà Lục Linh có nằm mơ cũng muốn gia nhập Tử gia, để có thể ngồi truyền tống trận siêu cấp của Tử gia tới Trung Châu.
Nhưng Tử gia khi đó đối với hai tỷ đệ mà nói, giống như tiên tông trên trời, đừng nói là gia nhập Tử gia, ngay cả Thiên Vũ Thành cũng không có tư cách bước vào. Lúc này hắn lại công khai tiến vào Tử gia đại viện, Tử gia tộc trưởng, Thiên Vũ Quốc quốc chủ, còn phải tự mình nghênh đón hắn.
Người khác đã nể mặt, Lục Ly tất nhiên cũng rất biết làm người, hắn đẩy nhanh tốc độ đi đến phía trước Tử Hoàn Kiều, khom mình hành lễ:
- Lục Ly tham kiến Tử quốc chủ.
- Ha ha ha!
Tử Hoàn Kiều cười ha hả, hai cánh tay hữu lực đỡ Lục Ly dậy, nói:
- Đại danh của Lục công tử, bản vương sớm đã được nghe nói, tiểu Liên Nhi nhà ta sau khi từ Long Đế Trủng mỗi ngày đều nhắc tới ngươi. Hôm nay được gặp, quả nhiên là thiếu niên anh hùng, long phượng trong loài người.
Lục Ly theo bản năng nhìn về phía Tử Liên Nhi ở bên cạnh, người sau vừa hay cũng đang nhìn hắn, ánh mắt hai người vừa tiếp xúc, mặt Tử Liên Nhi lập tức đỏ bừng, thẹn thùng cúi đầu.