Một chí cường giả đứng trước giật mình, cơ thể vội lóe sáng tránh sang bên khác. Tiểu Bạch rít lên một tiếng, phóng về phía trước, Vũ đại nhân cùng Lão Thái theo sát phía sau, mấy cường giả còn lại cũng bắt đầu tiến công điên cuồng.
Đây là sách lược bọn hắn đã bàn bạc từ sớm, với cục diện hiện tại thì càng phải kiên quyết thực hiện phương án này.
Chỉ khi giết chết được Bối Áo thì mới có thể thắng được trận này, bằng không mười cường giả đám Vũ đại nhân chắc chắn phải chết. Bối Áo mà chết, mười cường giả còn lại có liều mạng cũng thành vô nghĩa, bởi vì chỉ khi Bối Áo thắng bọn hắn mới được báo đáp.
- Ha ha ha!
Bối Áo nhìn Tiểu Bạch, Vũ đại nhân cùng Lão Thái liều mạng vọt tới, nhất thời cười phá lên. Trên người hắn đột nhiên nổi lên một luồng hơi thở cuồng bạo, khí thế cũng dâng lên trong nháy mắt. Cả người hắn phát ra ánh sáng trắng lóa mắt, trong tay xuất hiện một cự phù, ngạo nghễ xông về phía Tiểu Bạch.
- Tiểu chủ cẩn thận, rất có khả năng hắn đã nuốt tiên đan tăng cường sức chiến đấu!
Vũ đại nhân cảm thấy không đúng vội thét lên, có điều Tiểu Bạch vẫn liều mạng phóng thích thần kỹ Thôn Thiên, trên đỉnh đầu xuất hiện một luồng hư ảnh. Bụng của hư ảnh phập phồng từng hồi, một luồng khí lưu màu đen bao phủ lấy Bối Áo, sau đó Bối Áo bị hút vào trong hư ảnh cực lớn.
...
Ầm!
Trong khoảnh khắc Bối Áo xông vào ấy, thiên địa nguyên khí trên bầu trời bên ngoài Cô Nguyệt Thành bắt đầu xao động, sau đó xuất hiện một cảnh tượng quái dị. Phía trên Cô Nguyệt Thành đột nhiên xuất hiện một màn ảnh cực lớn giống như màn ảnh được phát ra từ tinh thạch ký ức. Đây chính là cảnh tượng lúc này của đám Tiểu Bạch.
Lúc này ngoài Cô Nguyệt Thành có nghìn vạn võ giả, đám võ giả vốn đang buồn bực, từ xa xôi tới đây để xem trò vui nhưng trò vui lại chẳng thấy đâu. Hiện giờ đột nhiên xuất hiện một màn ảnh cực lớn, hơn nữa còn là hình ảnh giao đấu giữa Tiểu Bạch và Bối Áo, đám võ giả đều trở nên kích động.
- Thần kỹ Thôn Thiên, Bối Áo công tử xong đời!
Một tiếng kinh hô vang lên, nghìn vạn võ giả bên ngoài đều nín thở, căng mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh kia. Tuy rằng không biết tại sao lại xuất hiện màn ảnh này nhưng bọn hắn liếc mắt đã biết đây chắc chắn là cảnh thật.
- Hửm?
Một khắc sau, nghìn vạn võ giả Cô Nguyệt Thành, bao gồm cả đám Kỳ Sư Sư và Nguyên Doãn đều ngẩn người.
Hư ảnh của Tiểu Bạch hút Bối Áo vào trong, nhưng chẳng mấy chốc hư ảnh này đã vỡ vụn, sau đó Bối Áo vung mạnh chiến phù cực lớn vào bản thể của Tiểu Bạch, cơ thể nhỏ bé của Tiểu Bạch lập tức bị đánh lăn xuống đất...
Bối Áo không những không chết dưới thần kỹ Thôn Thiên, trái lại ung dung đả thương Lục Tiểu Bạch!
Đương nhiên màn ảnh này không tự nhiên mà có, đều do Bối Áo đã bố trí từ sớm. Để bố trí được màn ảnh này, Bối Áo đã tiêu tốn thời gian hơn một tháng.
Đúng như Lục Ly đã nghĩ, Bối Áo có thể bỏ ra một năm để bố trí đại trận trên sơn mạch Âm Vân thì sao có thể ngồi chờ chết trong Cô Nguyệt Thành?
Cô Nguyệt Giới này là giới diện mà hắn đã phát hiện ra từ sớm, hắn cũng sớm biết nơi này có một trấn thú tiên trận. Thần trận như vậy hắn sao có thể không lợi dụng?
Có được trấn thú tiên trận, đám Bối Áo giành chắc phần thắng. Vậy nên Bối Áo mới suy tính làm gì sẽ khiến đám Tiểu Bạch tiến vào trong Cô Hoang Giới, đồng thời nghĩ cách để toàn bộ Tiên Vực thừa nhận chiến thắng của mình.
Chiến thắng kỳ thực rất đơn giản, tỷ như mời một Đại Viên Mãn ra tay hoặc triệu tập hai mười, ba mươi chí cường giả, như thế là có thể thắng. Nhưng chiến thắng như vậy không được Tiên Vực tán thành, Bối gia cũng không tán thành, ngược lại còn làm xấu mặt Bối gia, sẽ khiến Tiên Vực cười nhạo Bối gia, cười nhạo hắn!
Màn ảnh này chính là then chốt!
Trấn thú tiên trận vô hình, nhìn trên màn ảnh sẽ không thấy được trấn thú tiên trận, trái lại chỉ thấy mười một cường giả bọn hắn với mười một cường giả phía Tiểu Bạch đối chiến với nhau. Nhìn từ ngoài vào sẽ thấy vô cùng công bằng, không ai có thể bới móc.
Còn chuyện hắn dùng tiên đan để tăng cường sức chiến đấu thì kẻ nào nói gì được hắn, Tiểu Bạch nắm giữ ba món chí tôn thần binh, hắn một món cũng không có. Chí tôn thần binh hiển nhiên là vật ngoài thân, hắn mượn tiên đan để tăng cường sức chiến đấu trong thời gian ngắn thì đã sao? Tiểu Bạch cũng có thể nuốt tiên đan.
Không thể không tán thưởng mưu lược của Bối Áo rất lợi hại, dựa vào màn ảnh này để nghìn vạn võ giả bên ngoài cùng chứng kiến, đến một khi tinh thạch ký ức còn có thể truyền đi khắp Tiên Vực. Đông Cảnh Chi Vương cũng không thể bới móc, dù biết rằng bị hố nhưng không có bằng chứng, chỉ đành ngậm hòn bồ làm ngọt.
Cho dù võ giả Tiên Vực ngầm biết sự tồn tại của trấn thú tiên trận cũng sẽ không mở miệng, không có chứng cứ thì Bối gia hoàn toàn có thể nói đây là vu hại. Có thể hoàn thành nhiệm vụ, còn khiến người khác có khổ mà không nói ra được, các tộc Tiên Vực sẽ cảm thấy hắn là một nhân vật, Bối gia cũng sẽ đánh giá hắn cao hơn chút.
Trong màn ảnh, Tiểu Bạch bị đập lăn xuống, đám Vũ đại nhân phóng về phía Bối Áo. Hai cường giả bên cạnh Bối Áo lao ra liên hợp với Bối Áo công kích đám Vũ đại nhân nhưng đám Vũ đại nhân đâu bị đánh lùi nhanh chóng.
Không chỉ có đám Vũ đại nhân, toàn bộ cường giả còn lại cũng bị áp chế, mười cường giả thì có bảy cường giả đã bị áp chế sức chiến đấu. Mười cường giả phía Bối Áo có sức chiến đấu ngang hàng với cường giả bên này. Nếu như đám Bối Áo không thể áp chế được bên này thì toàn bộ đều là phế vật.
Vụt!
Trên mặt đất lao tới một bóng đen, cơ thể Tiểu Bạch bắn đến. Lần này biến thành hình người, hắn một tay cầm bảo tháp, một tay cầm Đông Vương Đao, vọt về phía Bối Áo.