Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly quét nhìn mấy lần, phát hiện thấy còn có không ít ni cô đi lại liền đánh mắt tỏ ý dò hỏi, Cổ Mẫn thấp giọng giải thích nói:
- Kỳ thực Đại Phật Tự là do mười mấy gia tộc tổ thành, những con em trẻ tuổi của các gia tộc kia cũng sẽ gia nhập Đại Phật Tự. Nam nữ đều có thể xuất gia, chờ đến độ tuổi kết hôn lại hoàn tục cưới gả. Đương nhiên cũng có võ giả bên ngoài xuất gia, Đại Phật Tự không hạn chế quan hệ nam nữ, chỉ cần trong lòng có Phật, thậm chí không kiêng rượu thịt...
- À à.
Trong lòng Lục Ly dần hiểu ra phần nào, chỉ là trong lòng lại càng khó mà đồng tình với Đại Phật Tự cho nổi. Nếu đúng là một lòng hướng phật, vậy thì đừng có lưu luyến trần thế, càng đừng nên đi ra tranh bá, thành là một trong mười hai thế lực đỉnh cấp trên Thần Châu đại địa.
Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc từng bị sáu đại thế lực vây giết, trong đó có Đại Phật Tự. Đủ thấy đám tăng nhân ni cô này không khác gì các đại thế lực đại gia tộc bình thường cả, chẳng qua là choàng lên một tầng áo da Phật tử mà thôi.
Bởi vì đấu giá trường hôm nay quá nhiều người, thế nên được bố trí khá là đơn giản, mặt chính nam đặt hơn một vạn bồ đoàn, ngồi xếp bằng trên đó đều là võ giả phổ thông, lúc này đã có quá nửa vị trí kín chỗ.
Ba hướng còn lại đều là một loạt nhà gỗ nhã các, lớn nhỏ tổng cộng chừng năm sáu trăm, cũng không biết có đủ chia nhau không? Rốt cuộc lần này tới không ít đại gia tộc.
Lục Ly được người Khổng gia dẫn vào một tiểu nhã các nằm ở trong góc, lấy thân phận địa vị Cổ gia, có thể được đến nhã các toàn là nhờ trưởng lão Cổ gia nộp lên cho Khổng gia cả trăm ức Huyền Tinh tiền ký quỹ, bằng không ba người Lục Ly đành phải ngồi trên bồ đoàn như đám người ngoài kia.
Nhã các rất nhỏ, bên trong chỉ có một chiếc bàn, ba băng ghế, trên bàn bày biện một bình trà và chút ít linh quả, đến cả thị nữ châm trà đều không có.
Thời gian từ từ trôi qua, lát sau một tên tăng nhân áo bào trắng đi tới, giới chỉ trong tay người đó không ngừng sáng lên, tiếp theo từng đám hoa sen trắng bay lên giữa trời, trôi lơ lửng trên nhã các.
- Đây là cái gì?
Lục Ly chưa từng thấy qua thứ này, không biết lấy ra làm gì. Cổ Mẫn thấp giọng giải thích:
- Đó là Liên Hoa Đài, một loại bảo vật phi hành, có thể mở ra cấm chế, chắc là cho khách nhân tôn quý ngồi.
- Khó trách!
Lục Ly hoảng nhiên đại ngộ, vừa nãy hắn còn đang hoài nghi nhiều công tử tiểu thư như vậy, chừng này nhã các làm sao đủ? Giờ thấy được mấy trăm Liên Hoa Đài trôi nổi giữa trời mới ngộ ra.
Hưu! Hưu! Hưu!
Từ trong các miếu thờ ở hai mặt đông tây, từng đạo bóng người bay vút lên không, sau đó hóa thành từng đạo lưu quang tiến lại chỗ Liên Hoa Đài. Liên Hoa Đài chớp lóe quang mang, một vòng hộ tráo màu trắng hiện ra, bao phủ xung quanh người vừa tới.
Lục Ly dùng thần niệm đảo qua, phát hiện thần niệm không cách nào tiến vào dò xét. Hắn quệt môi, nhủ thầm đám công tử tiểu thư quyền quý này đúng là cao ngạo...
- Cơ Mộng Điềm, Dương Hiên, Lục Toan, Lục Nghê, Điệp Phi Vũ, Dạ Lạc...
Từ mặt tây bay vụt lên một đám công tử tiểu thư, tròng mắt Lục Ly bất thần co rụt lại, hắn thấy được rất nhiều người quen, cũng thấy rất nhiều người xa lạ. Ở trong nhóm người này hắn bắt gặp mấy tên công tử rất là anh tuấn, khí độ bất phàm, còn nhìn thấy bảy tám vị tiểu thư đẹp như thiên tiên.
- Công tử tiểu thư đỉnh cấp của mười hai Vương tộc đều tới cả.
Lục Ly nhấp hé miệng, trong đầu bất giác hiện lên hình bóng một dung nhan tuyệt mỹ, mặc váy đỏ, mắt hồ ly nheo lại, nghiêng đầu nhìn mình.
Khương gia cũng là một trong mười hai Vương tộc, nhưng Khương Khinh Linh lại không thấy xuất hiện, xem ra nàng vẫn đang bị giữ lại tiềm tu trong Thí Ma Điện.
- Khinh Linh, ngươi vẫn khỏe chứ?
Lục Ly khẽ thở dài, trên mặt chớp qua một tia hiu quạnh và nhớ nhung, hệt như gió mùa thu ở nơi này, dù là dưới ánh mặt trời ấm áp vẫn mang theo hàn ý nhàn nhạt, làm thế nào cũng không xua đi được...
- Nhân Hoàng nhiều quá!
Lục Ly nhìn thấy một ít thân ảnh khẽ lóe lên rồi trực tiếp tiến vào Liên Hoa Đài, biết các gia tộc siêu cấp không chỉ tới mỗi thế hệ tuổi trẻ mà cả thế hệ đương quyền cũng tới, chỉ là không thấy có cường giả cấp bậc Địa Tiên.
Áp lực trong lòng Lục Ly lại nặng thêm mấy phần, lần này con em các gia tộc lớn lớn nhỏ nhỏ trên khắp Trung Châu đều tụ về đây, dù rất nhiều người có thể là chỉ tới chơi, tới xem náo nhiệt thôi. Nhưng chỉ bằng để uẩn của một gia tộc thất phẩm nào đó, dự tính hắn đã chưa hẳn so bì lại được.
Gia tộc thất phẩm có được ba tên Nhân Hoàng, có thể nhẹ nhàng chiếm cứ mấy đại vực ở Trung Châu. Một vực ở Trung Châu phỏng chừng không bé thua Vân Châu bao nhiêu, tài nguyên trong đó không biết bao nhiêu mà kể, từng năm từng tháng tích luỹ xuống tới, lượng tài phú tụ lại được hẳn phải là một con số vô cùng dọa người.
Hưu! Hưu! Hưu!
Càng lúc càng nhiều người bay lên Liên Hoa Đài, rất nhanh mấy trăm Liên Hoa Đài đã ngồi đầy người, bồ đoàn ở mặt chính nam cũng gần ngồi đầy, hội đấu giá cũng nên đến lúc bắt đầu.
Đông đông đông
Một đám hòa thượng gõ Mộc Ngư đi ra, hấp dẫn chú ý từ chúng nhân. Lục Ly xuyên qua lụa mỏng quét mắt nhìn thấy, chỉ thấy hai hàng hòa thượng vây quanh một hòa thượng tuổi trẻ bước về phía này.
- Hòa thượng này anh tuấn thật, sợ là những tiểu thư kia vừa nhìn thấy hắn đều muốn xuất gia làm ni cô mất.
Dù là nam nhân, song Lục Ly vẫn nhịn không được cảm thán. Hòa thượng này nếu mà để tóc, lại mặc vào cẩm bào, tuyệt đối là một công tử anh tuấn, khí chất không thua gì Dạ Lạc.
- Tròng mắt trong trẻo quá!
Ánh mắt Lục Ly dừng ở trên mặt hòa thượng tuổi trẻ kia, chỉ thấy đôi mắt người này thanh tịnh dị thường, trắng đen phân minh, tựa như trẻ con mới sinh, khiến người nhìn vào, trong lòng bất giác thoải mái mấy phần.
Cổ Mẫn nhẹ giọng giải thích:
- Hắn hẳn là con em ưu tú nhất trong thế hệ trẻ của Khổng gia, mấy năm trước xuất gia làm tăng, pháp hiệu Tru Tà.
- Tru Tà!