Mạc Tam Sơn lạnh lùng nói.
- Lão Mạc, sao ngươi lại điên cuồng như vậy? Lúc quan trọng còn ngăn cản chúng ta? Còn dùng sinh mệnh tông chủ uy hiếp Sắc Dục Thiên?
Vương Khả nhíu mày nói.
- Vương Khả, ta nói, ta muốn mạng ngươi, ngươi tin hay không?
Mạc Tam Sơn cười lạnh nói.
- Mạc Tam Sơn, ngươi không phải muốn giết Vương Khả sao? Ta giúp ngươi giết hắn, ngươi thả Cung Vĩ ra đi!
Sắc Dục Thiên quát.
Vương Khả bên cạnh: “... !"
- Không đủ sao? Ta sẽ giúp ngươi giết Bất Giới hòa thượng, ngươi thả Cung ViI Sắc Dục Thiên quát.
Bất Giới hòa thượng: “... !"
- Sắc Dục Thiên, ngươi không có nhân tính, lần trước ta cứu ngươi, Bất Giới hòa thượng là sư tôn ngươi, ngươi muốn giết chúng ta?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Hừ, Long Huyết sợ Ma Tôn cái gì, ta cũng không sợ!
Sắc Dục Thiên nhe răng nói.
- Ngươi không sợ sao? Vậy ngươi vì sao mỗi lần gặp Ma Tôn đều quay đầu bỏ chạy?
Vương Khả trừng mắt nói.
Sắc Dục Thiên: *..."
- Huyết Thần Tử!
Sắc Dục Thiên gầm lên.
Chợt, một đám Huyết Thần Tử đánh về phía Vương Khả và Bất Giới hòa thượng, nháy mắt bao bọc hai người.
- Mạc Tam Sơn, ta giết Vương Khả, Bất Giới hòa thượng, ngươi thả Cung Vi đi đi!
Sắc Dục Thiên trầm giọng nói.
Mạc Tam Sơn đen mặt:
- Ta còn chưa nói sẽ thay đổi!
- Vậy ngươi muốn làm gì!
Long Huyết cũng quát lên.
- Đúng vậy, Mạc Tam Sơn, ngươi có thể nói rõ ràng không?
Vương Khả trừng mắt nói.
Mạc Tam Sơn thở sâu:
- Ta vừa rối thấy các ngươi lấy bảo tàng của Long Hoàng! Ta cũng không cần cái khác, chỉ cần bảo tàng trong tay các ngươi, còn có, ta muốn tất cả Định Hải Châu và Định Quang Kính của Vương Khải!
Sắc Dục Thiên trừng mắt nhìn Mạc Tam Sơn:
- Ngươi chỉ vì cầu tài?
- Ngươi muốn tiền? Ngươi không biết nói sau sao hả, Long Hoàng đã sắp trốn thoát rồi, ngươi còn ở lúc quan trọng vơ vét tài sản.
Đi theo ta, chúng ta rời khỏi nơi này rồi nói sau!
Long Huyết rống mắng.
Một hồi bản thể Long Hoàng ra ngoài, tất cả chúng ta đều xong đời, ngươi còn ở đây vơ vét tài sản? Ngươi điên sao?
- Mạc Tam Sơn, làm tình báo không phải đều rất có tiền sao?
Ngươi vì tiền phản bội Thiên Lang Tông, hoàn toàn đối đầu với Thiên Lang Tông? Ngươi điên rồi sao?
Vương Khả trừng mắt nhìn Mạc Tam Sơn.
Mạc Tam Sơn cắn chặt răng, trầm giọng nói:
- Không được, ngay hiện tại, ta muốn hai mươi bốn viên Định Hải Châu, ta còn muốn Định Quang Kính!
- Hửm?
Mọi người cau mày.
- A di đà phật, Mạc Tam Sơn coi trọng chính là Nhị Thập Tứ Chư Thiên!
Bất Giới hòa thượng nói.
- Nhị Thập Tứ Chư Thiên?
Sắc Dục Thiên nhìn Bất Giới hòa thượng.
- Chính là tổ hợp Định Quang Kính và hai mươi bốn viên Định Hải Châu của ta sao?
Sắc mặt Vương Khả trầm xuống.
- Đúng vậy, còn có bảo vật càng tốt, Nhị Thập Tứ Chư Thiên này phải cho ta, nếu không, hiện tại ta sẽ giết Cung Vi!
Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.
- Mạc Tam Sơn, điện chủ Tây Lang Điện Thiên Lang Tông ngươi lại không làm, vì một kiện pháp bảo nho nhỏ lại tìm đường chết?
Ngươi nghĩ gì vậy? Đầu ngươi úng nước rồi sao?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- A di đà phật, đầu hắn không úng nước, hắn là tìm được người chống lưng khác rồi!
Bất Giới hòa thượng trầm giọng nói.
- Ngươi nói cái gì?
Vương Khả khó hiểu nói.
- Nhị Thập Tứ Chư Thiên là chí bảo Phật môn! Là một trong những bảo vật kỳ lạ nhất của Long Hoàng! Hiện giờ, Luân Hồi Hoàng Triều đang treo giải thưởng, ai tìm được Nhị Thập Tứ Chư Thiên có thể tiến vào La Hán Điện của Luân Hồi Hoàng Triều, nhận được cung phụng cao nhất ở Luân Hồi Hoàng Triều!
Bất Giới hòa thượng nói.
Mạc Tam Sơn nhìn chằm chằm Bất Giới hòa thượng, lạnh lùng nói:
- Ngươi biết thật không ít!
- Ý là ngươi muốn dùng Nhị Thập Tứ Chư Thiên làm công trạng đầu tiên, đi Luân Hồi Hoàng Triều nhậm chức?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Được rồi, đừng nhiều lời nữa, Sắc Dục Thiên, ngươi đưa hay không? Nếu không đưa, ta sẽ giết Cung Vi!
Mạc Tam Sơn hô lên.
- Mạc Tam Sơn, chúng ta rời khỏi nơi này rồi nói sau. Đi Liên Hoa Huyết Quật, ta giúp ngươi đòi lấy mọi thứ! Điều kiện tiên quyết là đừng tiếp tục ở đây, ngươi cũng không muốn chết, một hồi bản thể Long Hoàng ra ngoài, ngươi cũng phải chết!
Long Huyết lạnh lùng nói.
- Không, ở ngay tại đây! Đi Liên Hoa Huyết Quật, ta chưa chắc lấy được Nhị Thập Tứ Chư Thiên, ở đây, ta mới cam đoan an toàn của tai Mạc Tam Sơn lắc đầu.
- Vì sao?
Long Huyết quát.
- Ta thả Cung Vi, ta có thể rời đi trước mặt các ngươi không? Ta phải bảo vệ an toàn của ta, phải ở trong này giao dịch!
Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.
- Õ đây, ngươi có thể an toàn sao?
Long Huyết quát lên.
- Không sai, ta đã phái người đi thông tri Độ Huyết Tự, Phương Sân trụ trì và đảm cường giả Độ Huyết Tự sẽ đến đây, bọn họ đến che chở ta! Các ngươi ai cũng đừng mơ tưởng tổn thương ta! Hiện tại ta phải làm là giữ chân các ngươi, chờ Phương Sân trụ trì đến! Sắc Dục Thiên, ngươi không muốn Cung Vi chết phải không? Hiện tại, tìm Định Quang Kính và hai mươi bốn viên Định Hải Châu cho ta. Chờ Phương Sân trụ trì đến, ta sẽ thả ra Cung Vi! Nếu các ngươi dám đi! Ta lập tức giết Cung Vi!
Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.
- Ngươi dám!
Sắc Dục Thiên hô to.
- Phương Sân sẽ che chở ngươi? Ách, ta đã sớm nhìn ra ngươi và Phương Sân liếc mắt đưa tình, ngươi phản bội Thiên Lang Tông, đầu quân vào Độ Huyết Tự?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Hừ, ta vẫn luôn là đệ tử Độ Huyết Tự, chỉ là giả dạng bái nhập Thiên Lang Tông thôi!
Mạc Tam Sơn lạnh lùng nói.
- Ngươi là đệ tử Độ Huyết Tự? Chẳng trách Chu Lâm nói cho ngươi bí mật của ta. Chu Lâm chết tiệt, Chu Lâm chết tiệt! Tên phản bội ngươi! Phản bội ta, phản bội ta, gừ!
Sắc Dục Thiên rống lên.
- Bất Giới hòa thượng, ngươi không phải người của Độ Huyết Tự sao, ngươi nhận thức sao? Vì sao Mạc Tam Sơn là gian tế Độ Huyết Tự phái đến, ngươi không nói cho ta biết?
Vương Khả trừng mắt nhìn Bất Giới hòa thượng.
- Ta, ta cũng không biết!
Bất Giới hòa thượng buồn bực nói.
- Ngươi không biết? Việc hôm nay hoàn toàn do ngươi, lúc trước ngươi tự chỉ huy bậy bạ, còn nữa, ngươi trước kia là trụ trì Độ Huyết Tự, lại không biết Mạc Tam Sơn là gian tế? Nếu ngươi nói cho chúng ta biết chân tướng trước, Mạc Tam Sơn có thể uy hiếp chúng ta sao? Đều tại ngươi! Tất cả mọi người chúng ta bị ngươi hại thảm rồi!