Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1151 - Chương 1152: Phi Lai Phong

Chương 1152: Phi Lai Phong

Nagy khi Vương Khả đang nghĩ biện pháp khác, đột nhiên một luồng hơi thở cường đại từ trên trời giáng xuống, hơn nữa che ánh nhìn của Vương Khả.

Vương Khả ngẩng đầu, nhìn thấy một tòa núi lớn chậm rãi bay đến.

- Phi Lai Phong, Độ Huyết Tự? Mạc Tam Sơn thật gọi đám người Phương Sân đến rồi?

Sắc mặt Vương Khả trầm xuống.

Chợt nhìn thấy phía trên Phi Lai Phong, Phương Sân và một đám hòa thượng đang nhìn xuống dưới.

- A di đà phật, nơi này đã xảy ra chuyện gì?

Phương Sân kinh ngạc nói.

VùI Chợt một hòa thượng cưỡi phi kiếm bay lên Độ Huyết Tự, rất nhanh bẩm báo mọi chuyện xảy ra.

- Cái gì?

Sắc mặt Phương Sân trầm xuống.

- A di đà phật, Phương Sân, chư vị Độ Huyết Tự, các ngươi đến thật đúng lúc, mau cứu dân chúng trong thành!

Bất Giới hòa thượng gào lên không trung.

Vô số tăng nhân Độ Huyết Tự nhìn bốn phía, lại nhìn Phương Sân.

Dù sao Phương Sân mới là trụ trì Độ Huyết Tự.

- Hừ, Mạc Tam Sơn đã chết rồi? Vương Khả, Bất Giới, các ngươi làm chuyện tốt rồi!

Phương Sân trừng mắt nói.

- Phương Sân, sao ngươi lại đổ lỗi oan cho người khác? Mạc Tam Sơn cũng không phải do ta giết, là Sắc Dục Thiên giết! Ngươi đổ lỗi chúng ta làm gì!

Vương Khả trừng mắt cả giận nói.

- Phương Sân, ngươi muốn làm gì?

Bất Giới hòa thượng bỗng nhiên cảm thấy có gì không thích hợp.

- Phụng lệnh La Hán Điện Luân Hồi Hoàng Triều, lần này tiến đến, thả Long Hoàng! Bất Giới, Vương Khả, các ngươi còn muốn cản trở ta sao?

Phương Sân nói.

- Cái gì? Ngươi cũng muốn thả Long Hoàng?

Bất Giới hòa thượng biến sắc.

- Ai nói ta muốn cản các ngươi? Ta đang tìm người giúp ta thả Long Hoàng! Đang không tìm được người, tên Bất Giới hòa thượng tự cho là đúng tự chỉ huy bậy bạ, bằng không ta đã sớm thả Long Hoàng ra rồi!

Vương Khả trừng mắt nói.

Phương Sân: “... !"

Phương Sân nhìn hòa thượng mật báo.

- Trụ trì, ta cũng không rõ thái độ của Vương Khả! Vương Khả vừa rồi thật sự đang gọi người thả Long Hoàng ra!

Hòa thượng kia buồn phiền nói.

Phương Sân: “... !"

- Phương Sân, các ngươi đến thật tốt quá, mau, mau giúp ta phá vỡ phong ấn, thả Long Hoàng, vừa rồi Long Hoàng đã đáp ứng ta, chỉ cần thả nó, nó sẽ cứu Cung Vi, các ngươi mau lên, đừng lề mề nữa!

Vương Khả thúc giục nói.

“) lu Phương Sân: “... !

Vì sao không giống với ta nghĩ? Ố không trung, bọn người Trương Chính Đạo đang đối phó Hoàng Kim Cự Long, Vương Khả bên dưới lại cần thả Long Hoàng?

- Phương Sân, ngươi dám!

Bất Giới hòa thượng trừng mắt nổi giận nói.

- Bất Giới, ngươi đã bị phế đi tu vi rồi, ngươi cũng muốn ngăn cản ta!

Phương Sân cười lạnh nói.

- Đám tăng nhân của Độ Huyết Tự, các ngươi quên sứ mệnh của mình rồi sao? Phương Sân vi phạm ý chí của Độ Huyết Tự, đã không thích hợp làm trụ trì, các ngươi đến bây giờ vẫn nghe lời hắn? Còn không mau cứu dân chúng trong thành?

Bất Giới hòa thượng nhìn trời quát lên.

Vô số hòa thượng Độ Huyết Tự nhíu mày.

- Bất Giới hòa thượng, ngươi cho rằng ngươi là ai? Hiện giờ ngươi chỉ là một phế nhân, có tư cách gì chỉ huy đệ tử Độ Huyết Tự?

Phương Sân trừng mắt nói.

- Phương Sân, ngươi quên sự hình thành Độ Huyết Tự rồi sao?

Bất Giới hòa thượng trừng mắt nói.

- Ta đương nhiên nhớ rõ, hừ, năm đó, Trương Thiên Sư phong ấn Long Hoàng. Một gã la hán Phật môn mang Phi Lai Phong đến, trấn áp Long Huyết, đồng thời phát lời mời đến Luân Hồi Hoàng Triều, mười các đại tự miếu của Luân Hồi Hoàng Triều phái đệ tử có tiềm chất đến Độ Huyết Tự cố thủ Long Huyết, tu khổ thiện!

Độ hóa Huyết Ma! Năm đó, ba mươi sáu tự miếu đến từ Luân Hồi Hoàng Triều đều phái xuất hòa thượng, ta là người đầu tiên! Tiến đến hội hợp ở Độ Huyết Tự! Thời điểm chúng ta đến, phát hiện La Hán kia đã rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn. Chỉ có ngươi chờ chúng ta, ngươi là một trong các đệ tử không tên của La Hán kia! Ngươi lại tự dõng dạc phong làm trụ rì? Hừ, ba mươi sáu đệ tử tỉnh anh đến từ Luân Hồi Hoàng Triều đều phải nghe lời ngươi? Ngươi là đến từ đâu?

Phương Sân lạnh lùng nói.

- Ha ha, lệnh của La Hán, ngươi cũng không xem trọng?

Bất Giới hòa thượng lạnh lùng nói.

- Không phải ta không xem trọng, là ngươi không có quan hệ gì với La Hán kia? Chúng ta bởi vì uy lực của La Hán mới nhường nhịn mọi đường với ngươi. Sau khi thử mọi cách, chúng ta mới phát hiện, La Hán kia căn bản không cần ngươi! Còn ngươi lục căn không tịnh, ăn thịt uống rượu, còn muốn tiếp tục làm trụ trì của chúng ta?

Phương Sân lạnh lùng nói.

- Cho nên năm đó, lúc Sắc Dục Thiên nhập ma, ngươi mới cố ý gây sự, bức ta rời đi?

Bất Giới hòa thượng lạnh lùng nói.

- Không sai, ngươi không có tư cách làm trụ trì của chúng ta, là ta mời sư huynh bức ngươi bỏ đi! Vậy mà ngươi thật nguyện ý phế bỏ tu vi, thật là không thể tưởng tượng! Ngươi đã bị chúng ta đuổi đi rồi, còn muốn chỉ huy Độ Huyết Tự sao? Buồn cười!

Phương Sân lạnh lùng nói.

Bất Giới hòa thượng chắp tay thành chữ thập:

- A di đà phật, tướng do tâm sinh, Phương Sân, tâm ngươi đã nhập ma đạo!

- Thối lắm, Bất Giới hòa thượng, ta giữ lại một mạng cho ngươi đã là ban ân với ngươi. Hiện giờ La Hán Điện Luân Hồi Hoàng Triều đã có lệnh, ngươi dám ngỗ nghịch sao? Mau tránh ra!

Phương Sân lạnh lùng nói.

- A di đà phật, các tăng nhân Độ Huyết Tự, ta xin hỏi, các ngươi còn là tu phật giả không vậy? Dân chúng đang gặp nạn, phân thân Long Hoàng còn ở không trung, đã cắn nuốt mấy trăm dân chúng. Long Hoàng bố sẽ còn tuyên bố sẽ ăn sạch người toàn thành, ăn sạch các đại Tiên môn nếu trốn thoát, một nghiệp chướng yêu ma như vậy! Các ngươi muốn thả Long Hoàng sao?

Các ngươi muốn sinh linh đồ thán sao? Các ngươi là người xuất gia, ngã phật từ bi, hàng yêu trừ ma! Chúng ta phải nghe theo Phương Sân này, làm hại thiên hạ sao?

Bất giới hòa thượng chất vấn nhìn tất cả hòa thượng bay tới Phi Lai Phong.

Trong lúc nhất thời, Phi Lai Phong ồn ào, hiển nhiên, vô số hòa thượng đều không muốn sinh linh đồ thán. Nhưng lệnh của trụ trì Phương Sân, lệnh của La Hán Điện Luân Hồi Hoàng Triều, cho nên đều rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, vô số hòa thượng nôn nóng bất an, không biết làm sao cho phải.

Trên Phi Lai Phong, toàn trường ồn ào. Tuy nói đệ tử Độ Huyết Tự đều chờ đợi mệnh lệnh của Phương Sân nhưng đại bộ phận vẫn là đệ tử Phật môn, vẫn có lòng từ bi.

Bình Luận (0)
Comment