Ba đại Nguyên Thần Cảnh cũng không phải đối thủ của Sắc Giới?
Hơn nữa, ngay lúc vừa rồi, Giới Sắc còn phân tâm diệt sát Long Huyết! Giới Sắc dùng uy thế lấy một địch bốn mà không hề rơi xuống thế hạ phong?
Đây cũng nguyên nhân Vương Khả ở dưới la hét ầm ĩ thả ra Long Hoàng, đám người Phương Sân cũng không vội vã động thủ. Vì Giới Sắc thật sự quá mạnh! Mọi người đang chờ đợi cơ hội.
Nhưng ba người phía dưới đối thoại càng lúc càng thái quá, con mẹ nó, ai đầu trâu mặt ngựa? Ai không giống người tốt? Các ngươi không hề có ý định cứu Long Hoàng? Chúng ta chờ đợi còn có ý nghĩa gì?
Còn có, thật nghĩ rằng Giới Sắc có thể khống chế chúng ta gắt gao sao? Thối lắm, chúng ta còn có tuyệt chiêu!
- Con mẹ ngươi, các ngươi mới trông thảm hại, chư vị sư huynh, sư đệ, đừng nhiều lời với bọn họ nữa, còn hợp tác? Chúng ta không cần hợp tác! Mời Kim Thân La Hán trấn áp toàn bộ bọn họ, chúng ta lại thả ra Long Hoàng!
Phương Sân gào to.
- Được!
Một đám hòa thượng đáp lời.
Ba mươi hòa thượng trên Phi Lai Phong bỗng nhiên thi pháp, miệng tụng kinh văn.
Ấm Phi Lai Phong đột nhiên run lên, trong nháy mắt bay ra hàng vạn hàng nghìn kim quang. Kim quang to lớn, giống như nhuộm vàng hết mây trên không trung. Một luồng khí tức cuộn trào bùng nổ.
Ba người Giới Sắc, Bất Giới, Vương Khả đều cảm thấy áp bách thật lớn, ngẩng đầu nhìn lên. Chợt nhìn thấy, trong kim quang, bỗng nhiên xuất hiện một bóng người sáng chói. Thân ảnh người nọ giống như kiến trúc hoàng kim, bay lên, hư không run run, nơi đi đến, giống như hình thành từng đợt phong bạo màu vàng, khiến người ta cảm thấy áp bách thật lớn.
- Ta nhớ rõ lần trước Trương Chính Đạo từng nhắc tới, Độ Huyết Tự còn cất giấu thứ gì? Hoàng Kim Nhân?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đây là Kim Thân La Hán!
Phương Sân lạnh lùng nói.
- Kim Thân La Hán? Đó là cái gì?
Vương Khả nhíu mày nói.
- Ha, ha ha, Vương Khả, ngươi thật không biết sao, ngay cả Kim Thân La Hán cũng không biết? Ở Phật môn, dưới Nguyên Thần Cảnh đều không có tư cách xưng La Hán, chỉ có tu hành vượt qua cả Nguyên Thần Cảnh mới có tư cách xưng La Hán! La Hán, hàng long phục hổ, kinh sợ càn khôn! Ta chính là nguyên thần của Kim Thân La Hán.
Phương Sân lạnh lùng nói.
- Kim Thân La Hán?
Trong mắt Giới Sắc lạnh lẽo.
Âm!
Huyết hải sau Giới Sắc bỗng nhiên gợn sóng ngập trời, bởi vì Giới Sắc cảm nhận được hận ý của Kim Thân La Hán.
- Hừ, Giới Sắc, ngươi chỉ là Nguyên Thần Cảnh, cho dù có huyết hải thì cũng chỉ là Nguyên Thần Cảnh. Nguyên Thần Cảnh có mạnh mẽ thế nào cũng không thể là đối thủ của Kim Thân La Hán? Giống như Nguyên Anh Cảnh cường thịnh thế nào cũng không thể so sánh với Nguyên Thần Cảnh!
Phương Sân cười lạnh nói.
- Ai nói không thể! Ma Tôn có thể vượt cấp giết người, ta chỉ là Kim Đan Cảnh, nhưng Nguyên Anh Cảnh bình thường cũng đánh không lại ta!
Vương Khả trừng mắt nói.
Phương Sân đen mặt nhìn Vương Khả:
- Mẹ nó, ngươi bởi vì có Thần Vương Ấn, lãng phí Tiên Thiên Công Đức, ngươi là nhờ pháp bảo! Về phần Ma Tôn, Giới Sắc có thể so với Ma Tôn sao?
- Trước không nói, Phương Sân, ngươi điên sao, ta khuyên Giới Sắc và ngươi cứu Long Hoàng trốn thoát, ngươi ở sau lưng sử dụng ám chiêu làm gì? Ngươi không thể tịnh tâm một chút sao?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Ta chờ không kịp, hừ, không cần Giới Sắc hợp tác với ta, chúng ta có Kim Thân La hán, ai cũng không cần!
Phương Sân lạnh lùng nói.
- Ngươi sao lại bậy bạ như Bất Giới hòa thượng rồi? Ngươi muốn cứu Long Hoàng hay không? Không nghe chúng ta, người còn cứu cái rắm.
Vương Khả trừng mắt nói.
- Hừ! Ta không muốn phí lời với ngươi, Kim Thân La Hán, ra tay!
Phương Sân gào to.
Một đám hòa thượng thúc giục, Hoàng Kim Nhân nháy mắt bùng nổ hàng vạn hàng nghìn kim quang, phóng thẳng xuống dưới - Đại Uy Thiên Long! Thế Tôn Địa Tàng!
Giới Sắc gào to.
Gừi Địa Tàng Vương Pháp tượng tái hiện, vờn quanh một Hắc Long, nháy mắt nghênh đón Kim Thân La Hán, nhất thời, huyết hải cung cấp lực lượng vô cùng lên tận trời.
- Hàng Long Phục Hổi Kim Thân La Hán gào to.
Khi Kim Thân La Hán đánh xuống một chưởng, Kim Thân La Hán và Địa Tàng Vương Pháp tượng va chạm nhau.
Âm!
Một tiếng nổ ngập trời, huyết hải xông kích ra cơn sóng gió động trời, huyết hải bị lực Kim Thân La Hán xông kích, nổ mạnh xung quanh.
Xông kích vào chỗ trung tâm nhất, hình thành đám mây nấm, khiến cả Chu Kinh chấn động mạnh. Lực lượng khủng bố này, mặc dù là Vương Khả cũng đứng không vững.
Dưới cự lực này, thân hình Giới Sắc cũng lui về sau, biến sắc.
- Đại La Kim Bát!
Giới Sắc gào to.
Kengt Đại La Kim Bát nhắm đến trung tâm cơn nổ, trong lúc nhất thời, tiếng động xông kích vang lên không ngừng, nổ mạnh không ngừng. Sắc mặt Giới Sắc tỏ ra khó coi.
Địa Tàng Vương Pháp tượng, Hắc Long, Đại La Kim Bát, lực huyết hải, được Giới Sắc toàn lực thúc giục, giống như không ngăn cản được.
- Nguyên Thần Cảnh là Nguyên Thần Cảnh. Giới Sắc, ngươi có thể ngăn cản Kim Thân La Hán lâu như vậy, xứng đáng đánh giá cao. Vẫn chưa bước chân vào La Hán Cảnh, ngươi vĩnh viễn không thể nào là đối thủ của Kim Thân La Hán. Kim Thân La Hán chúng ta còn chưa phát huy ra toàn bộ lực lượng, ngươi còn muốn kiên trì sao? Hừ, ta hiện tại cho ngươi một cơ hội, lập tức tránh ra, để chúng ta cứu Long Hoàng, ta có thể thả ngươi một con đường sống, sao hả?
Phương Sân lạnh lùng nói.
Gừi Giới Sắc gầm rú.
- Ngu xuẩn, đừng trách ta không khách khí!
Phương Sân trừng mắt nói.
- A đi đà phật, Phương Sân, gió lớn, đừng cắn đầu luỡi!
Bất Giới khoanh chân ngồi phía dưới, mắt lạnh nhìn không trung.
- Bất Giới? Một phế nhân như ngươi còn có mặt mũi nói ta?
Ngươi cho rằng ngươi có thể ngăn cản ta sao? Hôm nay ai cản ta, ta diệt người đó! Đợi xử lý xong Giới Sắc, ngay cả ngươi cũng xử lý!
Phương Sân lạnh lùng nói.
- Phương Sân, năm đó vì sao ta nguyện ý buông tha vị trí trụ trì?
Ta chỉ là nhìn ra dã tâm của các ngươi! Các ngươi đã bị dã tâm che kín hai mắt, khiến các ngươi quên đi bổn ý khi tu phật! Phật độ thế nhân, không phải phật uy thế nhân! Ngươi không có lòng ngang hàng chúng sinh, chỉ có dã tâm thắng làm vua thua làm giặc, còn muốn đàm luận phật đạo cái gì? Độ Huyết Tự, độ Huyết Ma, cũng đồng dạng độ tâm ma trong lòng ngươi.