Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1161 - Chương 1162: Long Hoàng Thoát Khỏi Vòng Vây

Chương 1162: Long Hoàng thoát khỏi vòng vây

Mọi người bốn phía: “... !"

Đến lúc này rồi, ngươi còn trông cậy vào Long Hoàng sẽ giúp ngươi cứu người? Long Hoàng ngay cả Phương Sân cứu hắn, hắn còn không tha, sẽ nghe lời ngươi?

Ấm!

Long Hoàng trong hầm sâu nhất thời phóng ra, dừng trên quảng trường đây phế tích.

Thân hình năm mươi trượng, long lân lóng lánh kim quang, trên người tràn ngập khí tức, giống như sóng thần cuồn cuộn, thể hiện thần lực cái thế của Long Hoàng.

Long Hoàng vừa xuất hiện, khí tức khủng bố chèn ép mọi người đến không thở nổi! Từ lốc xoáy trên cao nhìn xuống, còn có một cảm giác áp bách áp chế mọi người!

Long Hoàng hừ một tiếng, giống như tiếng sấm, khiến trong lòng tất cả mọi người căng thẳng!

- Vương Khả, Vương Khả, chuyện tốt ngươi làm kìa!

Sắc mặt Bất Giới hòa thượng khó coi nói.

- Cái gì mà chuyện tốt ta làm? Nếu ngươi sớm nghe lời ta, không phải đã sớm xong rồi sao?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Ngươi còn nói Long Hoàng đã hối cải hoàn toàn, nó cải rồi chưa?

Bất Giới hòa thượng trừng mắt nói.

- Ta tới hỏi thử, Long Hoàng, chuyện ngươi lúc trước đáp ứng ta, còn có thể thực hiện không?

Vương Khả tiến lên.

Long Hoàng uốn éo thân mình, nhìn Vương Khả cách đó không xa, nhe răng tươi cười:

- Vương Khả? Ha, ha ha ha, ngươi thật dễ gạt!

- Ta dễ gạt! Long Hoàng, ngươi chú ý lời nói của ngươi!

Vương Khả trừng mắt cả giận nói.

- Hừ, chú ý lời nói của ta? Ai có thể làm ta chú ý lời nói của ta?

Ta bị nhốt hai trăm năm, một trăm năm trước đều cầu nguyện có người thả ta ra, ta sẽ thỏa mãn người thả ta ba nguyện vọng!

Long Hoàng trầm giọng nói.

- Vậy không phải rất tốt sao?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Không, ta bị phong ấn ở dưới một trăm năm, một trăm năm!

Ngươi có biết những ngày đó ta trải qua thế nào không? Ta nhận hết mọi tra tấn, nhận hết mọi khổ sở, nhưng, một trăm năm rồi cũng không ai đến cứu ta! Ha, ha ha ha, không ai đến? Vậy thì đừng đến nữa! Ta thể, ai thả ta đi, ta sẽ khiến hắn nhận thống khổ như ta!

Long Hoàng trầm giọng nói.

- Ngươi điên sao? Nếu ngươi sớm nói ra, ai sẽ thả ngươi?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Hừ, hiện tại ta ra ngoài rồi. Thập Vạn Đại Sơn năm đó là của ta, hiện tại cũng là của ta, ta muốn ăn sạch hết từng Tiên môn, ăn hết những người chê cười ta. Ta muốn gia tộc Trương Thiên Sư chết không có chỗ chôn. Ta muốn Bất Giới hòa thượng thân tử đạo tiêu, ta muốn tất cả mọi người chết! Gừi Long Hoàng dữ tợn rống to.

- Nói cách khác, ngươi không chịu thực hiện lời hứa, không chịu cứu Cung Vi, không chịu rời đi Thập Vạn Đại Sơn?

Vương Khả lạnh lùng nói.

- Ha ha ha ha, Vương Khả, ngươi thật đúng là khờ dại, ta nói ngươi cũng tin?

Long Hoàng dữ tợn cười to nói.

- Hừ, nếu ngươi đã lật lọng, vậy đừng trách ta không khách khí.

Long Hoàng. Ta đã cho ngươi cơ hội, ngươi lại không cần, ta có thể thả ngươi ra, cũng có thể trảm ngươi tại chỗ, là ngươi tự tìm!

Trong mắt Vương Khả lộ ra sát khí.

Trong nháy mắt, nét mặt nghiêm túc của Vương Khả khiến tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn. Vương Khả này làm thật sao?

Chẳng lẽ hắn nói thật?

Chẳng lẽ chúng ta đều hiểu lầm Vương Khả rồi? Vương Khả cũng có bí mật chúng ta không biết? Hắn có năng lực chém giết Long Hoàng?

Đột nhiên, một luồng kim quang chợt lóe, một Hoàng Kim Long Vĩ nháy mắt xuất hiện trước mặt Vương Khả.

Lại là Long Hoàng giành ra tay trước, thực lực, tốc độ của Long Hoàng, căn bản không để Vương Khả phản ứng kịp, nháy mắt bị đuôi rồng quấn lấy.

- Long Hoàng, ngươi không thành thật! A!

Vương Khả hét thảm một tiếng.

Bang!

Vương Khả bị đuôi rồng quật một cái, rơi vào trong vực sâu, đến nơi sâu nhất.

Trong mơ hồ, có thể nghe thấy tiếng động kêu la của Vương Khả truyền từ trong vực sâu.

- Long Hoàng, ngươi không giữ lời, ngươi xấu lắm, ngươi con mẹ nó là tên điên, ngươi muốn giết ta, thì dùng toàn lực, dùng chút lực khí như vậy làm gì? Ngươi chưa ăn cơm sao, sao ngươi không dùng một đuôi quất chết ta, ngươi đang hại chết ta a, a... !

Trong chỗ vực sâu truyền đến tiếng gọi ầm ĩ không ngừng của Vương Khả.

Mọi người nhìn vào vực sâu, sắc mặt đều cứng đều cứng đờ.

Vương Khả quả nhiên là tên khoác lác, ngươi còn nói một kiếm đâm chết Long Hoàng, một đuôi của Long Hoàng đã quất chết ngươi, ngươi còn có ý tứ chịu trách nhiệm? Chịu trách nhiệm cái rắm!

- Vương Khả đã khoác lác tận sâu linh hồn? Bị Long Hoàng đánh vào vực sâu còn có thể nói lời quật cường như vậy?

Long Bà cũng kinh ngạc nói.

- Vương Khả!

Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư kinh ngạc kêu lên.

- Hừ, ta nói rồi, người cứu ta, ta sẽ nhốt hắn vào vực sâu, khiến hắn chịu đựng thống khổ của ta! Vương Khả đi xuống, kế tiếp, đến phiên các ngươi, gửi Long Hoàng rít gào.

ầm ầm ầm...

Dưới sóng âm khủng bố, bốn phía kiến trúc nổ mạnh từng tòa.

Sóng âm thật lớn xông kích, khiến đám người Trương Chính Đạo bị chấn động phun máu tươi.

- Long Hoàng, đùng làm chuyện ác! La Hán Hàng Long!

Bất Giới hòa thượng hét lớn.

- Yêu nghiệt to gan, nhận lấy cái chết! Nam Mô Địa Tàng Vương Bồ Tát!

Giới Sắc cũng dẫn động huyết hải vọt đến.

- Công chúa, người đừng mắc thêm lỗi lầm nữa!

Long Bà lo lắng nói.

- Lĩnh vực thiên sư!

Trương Thần Hư quát lên.

- Thiếu Âm Dương Đại Trận, mở!

Trương Chính Đạo quát.

Một đám người đều biết, hôm nay nếu mọi người không liều mạng, vậy chờ đợi bọn họ chỉ là chết. Toàn bộ mọi người đều sẽ chết không chỗ chôn.

Âm!

Nơi phế tích Phật Thủ Tự, lần nữa khởi dậy đại chiến.

Trong chỗ vực sâu.

Vương Khả bị một đuôi của Long Hoành đánh bay xuống vực sâu. Một đuôi của Long Hoàng cho dù không muốn lấy mạng của Vương Khả, nhưng lực lượng kia cũng thật khủng bố, khủng bố đến mức Vương Khả không hề có thương tích gì. Lực lượng Long Hoàng quất ra biến thành lực lượng Vương Khả thăng cấp.

Bang!

Một tiếng vang lên, Vương Khả thở ra một dòng khí. Tu vi của Vương Khả lại tăng lên một tầng.

- Kim Đan Cảnh tầng mười, Kim Đan Cảnh đại viên mãn, đen rồi, chân nguyên của lại đen rồi? Long Hoàng ngươi có bệnh sao, có chuyện gì không thể nói chuyện đàng hoàng sao? Bỗng nhiên đánh lén làm gì? Lão tử thiếu nợ ngươi sao!

Vương Khả buồn bực quát lên.

- Long Hoàng, ngươi không giữ lời, ngươi xấu lắm, ngươi con mẹ nó là tên điên, ngươi muốn giết ta thì xuất toàn lực, chỉ dùng chút khí lực như vậy làm gì?

Bình Luận (0)
Comment