Cũng không biết do Tây Môn Tĩnh quở trách quá lâu, hay là việc trả lời công văn đã kết thúc, mà Tây Môn thừa tướng thả bút lông xuống, cầm chén trà xanh, vừa uống trà, vừa nhìn đứa con vô dụng trước mắt.
- Tĩnh nhi, tại sao con lại tiến về Thập Vạn Đại Sơn?
Tây Môn thừa tướng bình tĩnh nói.
- Con... !
Sắc mặt Tây Môn Tĩnh cứng đờ.
- Bị người sỏ mũi dẫn đi, ngươi còn không hiểu sao? Vi phụ bảo ngươi tích cực quan sát mọi thứ nhiều, ngươi đã quên rồi sao?
Tây Môn thừa tướng lạnh lùng nói.
- Cha, con không có..., con đi điều tra chuyện Long Hoàng bị giết, không phải trước đó cha rất nghi hoặc chuyện này sao? Bên ngoài đồn do Vương Khả giết, con có chút không tin, nên mới đi tìm hiểu!
Tây Môn Tĩnh lập tức nói.
Hiển nhiên, ở dưới uy nghiêm của phụ thân, Tây Môn Tĩnh có chút sợ hãi.
- Vậy ngươi tra ra được chưa?
Tây Môn thừa tướng bình tĩnh nói.
- Con... !
Sắc mặt Tây Môn Tĩnh cứng đờ.
Ta tra cái rắm, vừa mới đến đã bị bắt, lần này thật quá mất mặt.
- Đây là thông báo Chiến Thần Điện phát ra, ngươi tự xem đi!
Tây Môn thừa tướng đưa một phần công văn ra.
Tây Môn Tĩnh nhận lấy xem xét, Tây Môn thừa tướng cũng bình tĩnh uống nước trà.
- Long Hoàng bị trấn áp hai trăm năm, vốn đã suy yếu, bị đám người Bất Giới Hòa Thượng, Trương Thần Hư đánh trọng thương, sau đó bị quái vật trong vực sâu tiến ra giết chết, Vương Khả nhặt được cái tiện nghi? Ta biết mà, Vương Khả chỉ có tu vi Nguyên Anh cảnh, làm sao có thể giết được Long Hoàng!
Ánh mắt Tây Môn Tĩnh sáng lên.
- Ngươi vẫn không nhìn ra mấu chốt sao?
Tây Môn thừa tướng trầm giọng nói.
- Ta?
Sắc mặt Tây Môn Tĩnh cứng đờ.
Ngươi muốn ta nhìn ra cái mấu chốt gì?
- Lần này ngươi ăn một chút thua thiệt, cũng là chuyện tốt!
Trước kia ngươi quá thuận lợi! Chỉ là, ngươi không quen ăn thiệt thòi, ta không cầu ngươi có thể trả thù lại, nhưng ít nhất ngươi phải rút ra được bài học kinh nghiệm, tìm ra lý do bị thua thiệt!
Để tránh về sau lại thất bại!
Tây Môn thừa tướng trầm giọng nói.
- Con ăn thiệt thòi? Cũng là bởi vì tên Vương Khả kia, đám người Thập Vạn Đại Sơn bọn họ đều là một đám có bệnh, một tên La Hán, thế mà nghe lời Vương Khả điều động!
Tây Môn Tĩnh tức giận nói.
- Bị thiệt thòi, không nên tìm nguyên nhân trên người khác, một cây làm chẳng nên non, phải tìm nguyên nhân của mình!
Tây Môn thừa tướng trầm giọng nói.
- Con sao? Con đánh không lại Bất Giới La Hán, bằng không... !
Tây Môn Tĩnh lập tức nói.
- Người ngươi không đánh lại có rất nhiều, không nên đổ mọi thứ lên trên võ lực của người khác, võ lực không đại biểu tất cả, ngươi phải học được cách dùng đầu óc! Ngươi suy nghĩ một chút, vì sao ngươi lại đi Thiên Lang Tông Thập Vạn Đại Sơn gây chuyện, căn nguyên ở nơi nào?
Tây Môn thừa tướng trầm giọng nói.
- Con? Con bởi vì công chúa Ú Nguyệt thờ ơ với con! Con ghen ghét Vương Khả... !
Tây Môn Tĩnh cau mày nói.
- Công chúa U Nguyệt thờ ơ với ngươi, cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, vì sao ngươi lựa chọn thời điểm này đi Thập Vạn Đại Sơn làm chim đầu đàn?
Tây Môn thừa tướng nhắm thẳng vào vấn đề chính.
- Là Tào Hùng? Tào Hùng khuyến khích con, hắn đưa ra chuyện cũ giữa Vương Khả và công chúa U Nguyệt, khơi dậy lòng đố kị của con, sau đó hắn nói muốn đi thẩm vấn Vương Khả, lúc ấy con bị hắn khuyến khích đến mức nội tâm phát hỏa lên, liền muốn cùng đi!
Đột nhiên con ngươi Tây Môn Tĩnh co rụt lại.
Tây Môn thừa tướng nhấp một hớp trà xanh bình tĩnh nói:
- Vẫn không tính là ngu không thể nói!
- Cha, ý cha là, Tào Hùng muốn hại con? Hắn cố ý?
Tây Môn Tĩnh biến sắc.
- Mặc dù Thập Vạn Đại Sơn toàn là các tu chân giả yếu ớt, nhưng ngươi chớ nhìn bọn họ yếu, vũng nước này rất sâu, tiên môn Thập Vạn Đại Sơn đông đảo, đều là tai mắt của thập đại hoàng triều! Ngươi cho rằng nơi đó là nhà ngươi? Ngươi cho rằng Tào Hùng không biết địa vị của Vương Khả ở Thập Vạn Đại Sơn?
Hắn trực tiếp đạp cửa đến bắt người? Ai cho hắn cái quyền này?
Phía sau Thiên Lang Tông là Chiến Thần Điện, hắn trực tiếp bắt tông chủ Thiên Lang Tông đi, không cân nhắc qua phản ứng của Chiến Thần Điện sao?
Tây Môn thừa tướng trầm giọng nói.
- Hả, cha, ý của người là, hắn bắt Vương Khả là giả? Mục đích là tính kế con, khơi mào mâu thuẫn giữa con và Vương Khả?
Tây Môn Tĩnh kinh ngạc nói.
Tây Môn thừa tướng nhấp một ngụm trà, híp mắt nói:
- Tào Hùng? Hừ, đây là hắn đang tính toán ta!
- Cha, ý cha là, Tào Hùng dẫn dắt con đi gây chuyện với Vương Khả, mục đích là muốn nhấc lên mâu thuẫn giữa cha và Chiến Thần Điện? Hắn, hắn, làm sao hắn dám?
Tây Môn Tĩnh sợ hãi kêu lên.
- Hắn không dám, nhưng người ở sau lưng hắn, chưa hẳn đã không dám!
Tây Môn thừa tướng híp mắt nói.
- Không phải Tào Hùng là học trò của cha sao? Làm sao hắn... !
Tây Môn Tĩnh kinh ngạc nói.
- Học trò? Có lẽ hắn cũng không lạ gì đâu!
Tây Môn thừa tướng cười lạnh nói.
- Tại sao... !
Sắc mặt Tây Môn Tĩnh trở nên khó coi.
- Ta đoán, kế hoạch của Tào Hùng vốn là, để cho ngươi đi thoải mái nhục nhã Vương Khả, nhục nhã Thiên Lang Tông một phen, sau đó chờ Vương Khả đi Chiến Thần Điện kiện, lại gây mâu thuẫn, nhưng không nghĩ tới Vương Khả là kẻ khó chơi! Không nhục nhã Vương Khả được, ngược lại các ngươi bị làm nhục!
Tây Môn thừa tướng bình tĩnh nói.
- Tên Tào Hùng đáng chết này! Cha, coi như là Tào Hùng tính toán con, nhưng lần này con vẫn bị Vương Khả làm nhục, Vương Khả đoạt tất cả tiền của ta, còn dùng pháp bảo lưu ảnh, lưu lại một chút hình ảnh xấu hổ của con uy hiếp con, hắn... !
Tây Môn Tĩnh buồn bực nói.
- Hình ảnh khoả thân? Ngươi là một người đàn ông, lại không cần quan tâm danh tính, xấu hổ cái gì?
Tây Môn thừa tướng trợn mắt.
- Hải Sắc mặt Tây Môn Tĩnh cứng đờ.
Cái này không tính là gì sao? Là đàn ông, là có thể tùy tiện lưu ảnh sao?
- Vương Khả chỉ lấy tiền của các ngươi, nói rõ hắn làm việc có chừng mực! Cuối cùng còn thả các ngươi, nói rõ hắn hiểu quy củ! Nếu như đổi lại là ngươi, ngươi bắt được Vương Khả, ngươi sẽ như thế nào?
Tây Môn thừa tướng trầm giọng nói.