Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1189 - Chương 1190: Cầm Thú Biến

Chương 1190: Cầm thú biến

Tào Hùng híp mắt nói.

- Ồ?

Tam thái tử như có chút động tâm.

- Hơn nữa, chuyện ta và Tây Môn Tĩnh bị Vương Khả nhục nhã đã truyền ra, sau khi ám sát Vương Khả, hoàn toàn có thể vu oan cho Tây Môn Tĩnh! Tam thái tử, không phải ngài muốn châm ngòi mâu thuẫn giữa Tây Môn thừa tướng và Chiến Thần Điện sao?

Chuyện này không phải vừa vặn bổ sung?

Tào Hùng trịnh trọng nói.

Tam thái tử chậm rãi đi lại bên trong đại điện.

- Tam thái tử, cứ giao việc này cho thuộc hạ là được, ta sẽ dùng người của ta đi làm, sẽ không phức tạp đâu, ta cam đoan làm hoàn mỹ! Cam đoan tất cả dấu vết để lại đều chỉ về hướng Tây Môn Tĩnh!

Tào Hùng trịnh trọng nói.

Tam thái tử trầm ngâm trong chốc lát, rồi gật đầu một cái:

- Cũng được!

- Tam thái tử yên tâm, thuộc hạ nhất định lấy công chuộc tội!

Tào Hùng lập tức kích động nói.

- Còn nữa, không được tiết lộ chuyện trọng đại này một chút nào, để đám người điên Chiến Thần Điện biết được, khẳng định sẽ gây ra ồn ào, cho nên, ngươi tự mình dẫn đội đi!

Tam thái tử trầm giọng nói.

- Vâng!

Tào Hùng ứng tiếng trả lời.

Thập Vạn Đại Sơn, Thiên Lang Tông.

Vương Khả lơ lửng ở giữa không trung, nhìn chằm chằm Trương Chính Đạo cách đó không xa.

- Vương Khả, ngươi học xong cách Nguyên Anh cảnh phi hành rồi sao? Nhanh như vậy?

Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.

- Cái này có gì mà khó học? Lực lượng chân nguyên trong cơ thể đối lập với thiên địa linh khí bên ngoài cơ thể, sinh ra hiệu quả lơ lửng! Cái này so với phi kiếm an toàn hơn nhiều!

Vương Khả vui vẻ nói.

Hiển nhiên, lúc ở Kim Đan cảnh Vương Khả không muốn bay nhiều, chính là sợ phi kiếm xảy ra vấn đề bản thân sẽ giống như rơi máy bay, hiện tại không cần lo lắng nữa.

Vương Khả chậm rãi hạ xuống, nhìn Trương Chính Đạo đang gặm một quả đảo.

- Đúng rồi, lần này ra ngoài, có gặp cha ngươi không?

Vương Khả hỏi.

- Tất nhiên, ta cũng truyền Bát Cửu Huyền Công cho cha ta rồi, hơn nữa, đã cùng cha ta nghiên cứu ra đệ nhất biến!

Trương Chính Đạo nói.

- Đệ nhất biến? Gọi là cái gì vậy?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Hải Sắc mặt Trương Chính Đạo trở nên cứng đờ.

- Nói đi, trong Bát Cửu Huyền Công, có cái gì mà khó nói ra miệng?

Vương Khả hiếu kỳ hỏi.

- Đệ nhất biến gọi là cầm thú biến!

Trương Chính Đạo hít sâu một cái nói.

- Cầm thú biến? Trở thành cầm thú?

Vẻ mặt Vương Khả trở nên cứng đờ.

- Gần như vậy, chính là biến thành phi điểu, dã thú!

Trương Chính Đạo nói.

- Còn có hiệu quả thần kỳ như vậy? Nào, biến thử một chút cho ta xem! Vương Khả mong đợi nói.

- Híc!

Trương Chính Đạo lộ vẻ cổ quái.

- Ngươi biến đi! Ngươi đứng ở đó làm gì? Sớm muộn gì cũng phải biến!

Vương Khả nói.

~ Ta luyện có chút không tốt lắm!

Trương Chính Đạo lộ vẻ kỳ quái nói.

- Không sao, ta sẽ không cười ngươi đâu! Ta muốn nhìn xem cái Bát Cửu Huyền Công này của ngươi có giống Tôn Ngộ Không hay không!

Vương Khả mong đợi nói.

- Thôi được rồi!

Trương Chính Đạo thở dài.

Vừa nói, Trương Chính Đạo vừa dùng hai tay bắt một cái ấn quyết.

- Oanh!

Một trận sương mù hiện lên, Trương Chính Đạo biến mất, trước mặt xuất hiện một con chim béo lùn chắc nịch.

- Ahh, là thật, ngươi thế mà biến thành một con vịt béo? Nhưng mà, hình như hơi mập một chút, tròn vo như quả cầu, còn nữa, cái miệng là tình huống gì vậy? Sao cổ ngắn thế?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Thứ ta muốn biến thành là chim sẻ!

Con chim béo lùn mở miệng nói.

Vương Khả:

Mập thành như vậy, có chỗ nào giống chim sẻ chứ?

- Trương Chính Đạo, ngươi đùa giỡn ta sao? Cái đồ chơi này mà gọi là chim sẻ? Sắp béo thành một quả cầu rồi!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Vì vậy mới nói, ta chưa có luyện tốt! Cũng có khả năng luyện sang hướng khác! Ta cũng không biết vì sao, cha ta có thể trở thành động vật bình thường, còn ta thì biến cái gì cũng đều béo!

Trương Chính Đạo buồn bực nói.

- Biến đầu rắn nhìn xem! Rắn là hình sợi, sẽ không sợ béo!

Vương Khả nói.

- Biến!

- Oanh!

Chỉ thấy, một trận sương mù qua đi, trước mặt xuất hiện một con rắn cực kỳ quỷ dị.

- Đây là rắn sao? Rắn hình tròn à? Ngươi nói cho ta biết đây là rắn gì? Đầu cũng bị lôi kéo thành hình cầu, cái đồ chơi này mà gọi là rắn? Là cá nóc à? Còn nữa, ngươi biến hình, quần áo đi đâu rồi?

Vương Khả trợn mắt nói.

- À, đệ nhất biến trong Bát Cửu Huyền Công của ta rất đặc thù, quần áo mặc trên người cũng biến theo, trên người có vật phẩm trang sức gì, như quần áo, đều sẽ cùng biến hóa, cho nên không cần lo lắng mỗi lần biến xong sẽ cởi truồng!

Trương Chính Đạo giải thích.

- Ù, cũng phải, ngươi biến thành chim sẻ, biến thành rắn, đều giống màu sắc quần áo ngươi, chỉ có điều quá béo! Đây là đột biến gien à!

Vương Khả tỏ vẻ kỳ lạ nói.

- Oanh!

Trương Chính Đạo biến trở về hình người.

- Ta cũng không có cách nào, biến cái gì cũng béo! Hơn nữa còn là cái loại rất mập kia!

Trương Chính Đạo buồn bực nói.

- Ngươi đâu chỉ béo, ngươi đây là cải biến gien động vật thì có, biến hình cái gì! Ta đang trông cậy vào ngươi biết bảy mươi hai phép biến hoá, về sau chúng ta ra ngoài sẽ dễ dàng yểm trợ cho ta, cái này có thể yểm trợ sao? Đây là tiêu điểm toàn trường, vừa biến đổi, chính là một loại động vật biến dị!

Vương Khả lộ vẻ cổ quái nói.

Mặt Trương Chính Đạo run lên nói:

- Chỉ là, chỉ là có chút béo mà thôi!

- Ngươi nhìn xem, đều là lấy được truyền thừa của Trương Thiên Sư, Trương Thần Hư chiếm được Thiên Sư Lĩnh Vực, trong Nguyên Thần cảnh khó gặp địch thủ, Trương Lý nhi càng là hóa thân Phượng Hoàng, phượng vũ cứu thiên, một trảo liền bóp vỡ Hoàng Hữu Tiên. Tại sao đến lượt ngươi, lại trở thành quả cầu vậy?

Vương Khả kỳ lạ nói.

Trương Chính Đạo:

Bỗng nhiên, Trương Chính Đạo cảm giác quả đào trong tay không còn thơm nữa, đúng vậy, vì sao ta chỉ có thể biến thành quả cầu, cái này, gia gia không công bằng mà!

- Đúng rồi, lần này ngươi trở về, bảo ngươi tìm hiểu sự tình U Nguyệt, ngươi dò xét thế nào rồi?

Vương Khả hỏi.

- Công chúa U Nguyệt ư? Nàng cũng là Nguyên Thần cảnh rồi!

Mỗi ngày cao cao tại thượng, liều mạng tu hành! Ta nghe một vị chiến tướng Chiến Thần Điện nói, Nhân Hoàng buộc nàng đọc sách! Vì buộc nàng đọc sách, còn giam nàng lại nữa.

Bình Luận (0)
Comment