Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1359 - Chương 1360: Đánh Một Ngày Mạt Chược

Chương 1360: Đánh một ngày mạt chược

Nơi không xa, Hoàng Thiên Phong khẽ nhãn mặt:

- Vương Khả, ngươi vẫn còn diễn với ta?

- Diễn cái gì? Lão Hoàng, sao ngươi tìm được tới đây? Trên đường có thấy ma cọp vồ không? Đến, lại đây, để ta giới thiệu cho ngươi, đây là bằng hữu ta mới quen, Hổ huynh! Ngươi tới thật đúng lúc, cùng chơi mạt chược, để Tây Môn Tĩnh nghỉ ngơi một lát!

Vương Khả lập tức cười nói.

Qua lâu vậy rồi mà vẫn không thấy tin tức của Tam thái tử, khả năng là không đáng tin, nhất định phải phái thêm một người đi tìm viện binh, tên Hoàng trấn trưởng này đến quá đúng lúc.

Vẻ cổ quái trên mặt Tây Môn Tĩnh càng lúc càng đậm, bởi vì chỉ có Tây Môn Tĩnh biết rõ tại sao Hoàng trấn trưởng lại nói Vương Khả diễn, chính hắn mới là kẻ đầu têu hết thảy, giờ phải làm thế nào? Thôi, cứ giả vờ không biết chứ phải làm sao được nữa.

- Đúng vậy, Hoàng trấn trưởng, hay là ngươi ngồi vị trí của ta, tới làm mấy ván?

Tây Môn Tĩnh cứng ngắc đứng dậy nhường ra vị trí.

Hoàng trấn trưởng trừng mắt nhìn Vương Khả, mẹ nó, ngươi để ta chơi mạt chược với Hổ Hoàng?

- Đúng vậy, Hoàng Thiên Phong, nhìn chằm chằm ta suốt ba mươi năm, giở cũng nên ngồi xuống làm vài ván chứ nhỉ?

Hổ Hoàng híp mắt nhìn Hoàng trấn trưởng.

- Hổ huynh, ngươi nói mê nói sảng gì đấy? Hắn là Hoàng trấn trưởng, từ lúc nào lại thành Hoàng Thiên Phong? Hoàng Thiên Phong sao có bộ dạng chán đời vậy được?

Vương Khả trừng mắt nói.

Hoàng Thiên Phong trừng mắt nhìn Vương Khả.

- Lão Hoàng, ngươi trừng ta làm gì, ta không phải nói ngươi xấu xí, chỉ là, Hổ Hoàng rõ ràng đang vu khống ngươi!

Vương Khả lập tức nói.

- Vương Khả, mẹ nó, ta chính là Hoàng Thiên Phong, người trên bức họa kia của ngươi là giả! Xấu xí? Ngươi mới xấu xí!

Hoàng Thiên Phong trừng mắt cả giận nói.

- Ngươi là Hoàng Thiên Phong?

Vương Khả thất kinh.

- Hừ, không sai, ta chính là Hoàng Thiên Phong mà ngươi muốn tìm, không phải ngươi muốn tìm ta ư? Ngươi tìm ta làm gì? Để chọc tức ta? Ngươi chán sống rồi đúng không?

Hoàng Thiên Phong trầm giọng quát.

Vương Khả nhìn sang Hổ Hoàng. Hổ Hoàng khẽ gật đầu xác nhận.

Vương Khả:

—...

Đây là... chuyện quái quỷ gì thế này. Trình Bạch Xuyên, ngươi hại chết ta rồi.

Ngay lúc Vương Khả đang phiền muộn, nơi không xa Quỷ Thần Kiếm trong tay U Nguyệt công chúa chợt run lên.

Cheng!

Một đạo kiếm minh vang vọng tứ phương, đâm khiến màng nhĩ chúng nhân đau nhói.

- Đây là...

Thử Vương kinh ngạc thốt lên.

- Khai phong? Quỷ Thần Kiếm triệt để khai phong? Quỷ Thân Kiếm muốn nhận chủ?

Ánh mắt Hoàng Thiên Phong sáng lên, tức tốc nhào về phía U Nguyệt công chúa.

Rống!

Hổ Hoàng cũng bất thần rống to một tiếng.

Tức thì, Hổ Hoàng nháy mắt biến lớn, sau đó nhào về phía Hoàng Thiên Phong.

Oanh!

Lực lượng cường đại xung kích vào nhau, tán phát ra sóng khí ngập trời, hất tung đất đá bốn phía, bàn mạt chược cũng theo đó nổ tung.

Ba người Vương Khả hốt hoảng né tránh khỏi xung kích.

- Hổ Hoàng, ngươi tìm chết?

Hoàng Thiên Phong trừng mắt nói.

- Rống, Hoàng Thiên Phong, đừng tưởng ta không biết ngươi có chủ ý gì, cố ý nhường Quỷ Thần Kiếm cho ta khai phong, sau đó ngươi lại đi ra hái quả đào? Ngươi nằm mơ, đồ vào trong tay ta rồi, ai cũng đừng hòng lấy đi!

Hổ Hoàng găn giọng nói.

- Ngươi biết?

Hoàng Thiên Phong lạnh giọng hỏi.

- Có phải ngươi mất tích một tên thuộc hạ? Ngươi quên yêu thuật của ta là gì rồi? Ta ăn thịt hắn, hắn hóa thành ma cọp vô, nói hết mọi chuyện cho ta biết. Rống, muốn kiếm tiện nghi? Sao ngươi không nhìn lại xem ta là ai, rống!

Quanh thân Hổ Hoàng cuộn trào sát khí.

- Tất cả mọi người nghe đây, không tiếc bất cứ giá nào, chiếm lấy Quỷ Thần Kiếm!

Hoàng Thiên Phong hướng xuống dưới núi rống to một tiếng.

- Vâng!

Dưới núi truyền đến tiếng đáp của đám thuộc hạ Hoàng Thiên Phong.

- Quỷ Long Mạch, nuốt Quỷ Thần Kiếm, chui vào lòng đất, chờ bản hoàng triệu hoán!

Hổ Hoàng trầm giọng quát.

Ang!

Quỷ Long Mạch rít lên một tiếng, đánh tới U Nguyệt công chúa.

Mà Hoàng Thiên Phong và Hổ Hoàng lại lao vào nhau. Hai người toàn lực xung kích, dần dần hình thành nên khí trường hình nấm bao phủ chung quanh.

ầm ầm!

ầm ầm!

Hổ Hoàng và Hoàng Thiên Phong quấn lấy nhau đại chiến không ngừng, xung kích hung mãnh tạo nên từng đoá từng đoá mây bụi hình nấm khổng lồ, hai người đều là cường giả Võ Thần Cảnh tuyệt thế, dư ba từ đại chiến càng là khủng khiếp như muốn dời núi lấp biển. Ngay như Thử Vương, Tây Môn Tĩnh, Vương Khả cũng chỉ biết hốt hoảng tránh né, cũng may hai người đánh lên, sau đó dần dần di chuyển về nơi xa.

Nháy mắt, ba người Vương Khả liền được an toàn.

Ang!

Phía sau lưng, Quỷ Long Mạch rít lên một tiếng, nhào tới Quỷ Thần Kiếm trong tay U Nguyệt công chúa.

Lúc này, U Nguyệt công chúa tay nắm Quỷ Thần Kiếm, nhắm mắt nhập định, tựa như đang tiếp thu Quỷ Thần Kiếm nhận chủ.

- Không hay, khí tức Quỷ Long Mạch kia ngang với Võ Thần Cảnh, công chúa gặp nguy hiểm!

Tây Môn Tĩnh biến sắc, vội hét lớn.

Ông!

Đúng lúc này, một vệt sáng xanh chợt phóng tới Quỷ Long Mạch, khiến thân hình Quỷ Long Mạch bất ngờ dừng lại, hành động chậm mất một nhịp.

- Đây là... ?

Tây Môn Tĩnh kinh ngạc thốt lên.

- Định Quang Kính, Định Hải Châu?

Ánh mắt Thử Vương sáng lên.

Chỉ thấy, một đống lớn linh thạch đặt trước mặt Vương Khả đang cấp tốc tiêu hao, đồng thời Vương Khả thúc giục Định Quang Kính, phóng ra lam quang chiếu lên Quỷ Long Mạch, khiến Quỷ Long Mạch hành động cực chậm chạp.

Angl Quỷ Long Mạch từ từ quay đầu, hướng về phía Vương Khả rít lên một tiếng dữ tợn.

- Cái, cái gì thế này? Lân trước chỉ cần tám viên Định Hải Châu liền có thể cố định Thỏ Vương, giờ đã dùng tận mười viên Định Hải Châu mà vẫn không đủ?

Vương Khả trừng mắt bi phẫn nói.

Vương Khả có tổng cộng hai mươi tư viên Định Hải Châu, không phải hắn không bỏ được dùng hết một lần, then chốt là, thứ này quá đốt tiền, Định Hải Châu càng nhiều, linh thạch tiêu hao sẽ càng nhanh, mới dùng chút thôi đã tiêu tốn tận mấy chục vạn cân linh thạch, mẹ nó, đây không phải là đốt tiền nữa rồi, đây là ném tiền xuống biển.

Quỷ Long Mạch từ từ đánh tới, Vương Khả cắn răng, lần nữa lấy ra hai viên Định Hải Châu nhét vào lỗ khảm trên Định Quang Kính.

Angl Quỷ Long Mạch rít lên một tiếng, lần này rốt cục cũng bị cầm cố.

Nhưng mà, lượng tỉnh thạch thiêu mất lại càng khiến Vương Khả đau lòng.

- Vương Khả, thứ này của ngươi có thể giam cầm Võ Thần Cảnh?

Bình Luận (0)
Comment