Tây Môn Tĩnh sợ đến ngây người.
Đây chính là Võ Thần Cảnh, dù chỉ là mới vào Võ Thần Cảnh, nhưng thế cũng quá mạnh rồi.
- Ngươi thì biết cái gì, đây là tiền, đốt tiền đại pháp, mẹ nó, đã ném vào tận hai trăm vạn cân linh thạch. Tây Môn Tĩnh, ngươi cũng đừng nói nhảm, nhanh đi xuống núi tìm viện binh, tìm trú quân, dùng quan ấn của ta lệnh bọn hắn mau tới, lát nữa là Hổ Hoàng, Hoàng Thiên Phong sẽ quay về, bọn hắn phải tới thật nhanh!
Vương Khả ném quan ấn cho Tây Môn Tĩnh.
- Ta đi tìm viện binh, vậy các ngươi... !
Tây Môn Tĩnh nhíu mày nói.
- Mẹ nó, đừng nói nhảm, ta đã đốt ba trăm vạn cân linh thạch, ngươi muốn ta đốt sạch tiền mới vừa lòng hả? Tên hỗn đản Khương Bính kia không đáng tin, đến tận lúc này vẫn không thấy viện binh đâu, ngươi còn không mau đi, nhanh!
Vương Khả quát.
Tây Môn Tĩnh nhìn chung quanh, gật đầu một cái, nắm lấy quan ấn Vương Khả đưa cho, thân hình hơi lắc, thoắt cái đã vọt tới nơi xa.
Thời khắc then chốt thế này, Tây Môn Tĩnh không dám chẩn chờ, giờ mà làm khó Vương Khả, quay đầu cha sẽ quất chết ta.
Tây Môn Tĩnh đi.
- Thử Vương, nhanh, đi lên đối phó Quỷ Long Mạch, ta đã cố định nó rồi, ngươi tiến đến làm thịt nó là được!
Vương Khả vứt cho Thử Vương một viên Định Hải Châu, gấp gáp nói.
Thử Vương lập tức nắm lấy viên Định Hải Châu, nhào tới.
Oanh!
Thân hình Thử Vương cấp tốc giật lui.
Choang!
Lợi trảo và thân rồng phát ra tiếng như kim thạch va chạm.
Lợi trảo to lớn cũng bị xé rách.
- Chủ thượng, thân thể Quỷ Long Mạch này quá cứng rắn! Ta không phá nổi phòng ngự của nó.
Thử Vương buồn bực nói.
- Ta nhớ ngày xưa lúc ở đại hội Long Môn, Xà Vương từng nói với ta, long mạch chỉ khí không có bao nhiêu tác dụng đối với Nhân tộc, nhưng lại là thứ đại bổ đối với yêu thú. Khi trước, chỉ chút long khí thôi cũng đủ khiến vô số yêu thú bất chấp sinh tử lao đến cướp đoạt, bây giờ, trước mặt ngươi là Quỷ Long Mạch, toàn thân được ngưng tụ bởi long mạch chỉ khí, ngươi lại không cần?
Vương Khả trừng mắt quát mắng.
Thử Vương như chợt tỉnh ra. Mẹ nó, ta uống máu Long Hoàng đến ngu rồi? Long mạch chỉ khí to tướng thế này, ta lại còn ghét bỏ?
- Chủ thượng, ta biết, ta biết, rống!
Thử Vương dữ tợn nhào tới.
Thử Vương nhe răng cắn lấy nơi mềm nhất dưới thân Quỷ Long Mạch.
Angl Quỷ Long Mạch hét lên một tiếng thống khổ, nhất thời, quanh thân toát ra vô số lam quang, như là muốn giãy thoát khỏi Thử Vương.
Nhưng mà, lúc này nó đang bị Định Quang Kính cố định, căn bản không động đậy được, Thử Vương cũng đã không còn sợ long mạch chấn động, bởi vì, vô số long mạch chỉ khí đang men theo nơi vừa cắn nát, tràn vào trong cơ thể nó.
Đại bố? Đại bổ?
Long mạch chỉ khí tuyệt đối là đại bổ với yêu thú! Thử Vương còn từng luyện hóa qua máu Long Hoàng, đối với long mạch chỉ khí lại càng dễ hấp thu, nhất thời, dù cho mình đây thương tích, nó vẫn cắn răng gắng gượng cầm cự.
Vương Khả thấy Thử Vương cắn lên bộ vị kia trên thân Quỷ Long Mạch, cơ mặt không khỏi co rúm cả lại:
- Thử Vương, ngươi.... Ngươi.... Tư thế đó... có phải bất nhã quá rồi không?
Ôôô!
Thử Vương đột nhiên kéo mạnh một cái, tựa như cắn nát miếng đa thịt nào đó trên thân Quỷ Long Mạch. Cảnh này khiến Vương Khả bất nhẫn nhìn thẳng. Mẹ nó, quá cay mắt.
Ang II Quỷ Long Mạch thống khổ rít lên một tiếng, gân xanh toàn thân gồ hết cả lên, tựa hồ sắp tránh thoát trói buộc từ Định Quang Kính.
- Không được, mẹ nó, không thể thêm Định Hải Châu nữa, còn thêm tiếp, ta liền phá sản!
Vương Khả kinh hãi nói.
Đột nhiên, thần sắc Vương Khả khẽ động:
- Sao ta lại quên mất chuyện này được nhỉ, Phiên Thiên Ấn chuyên khắc linh thể? Lần trước chẳng phải cũng thế?
- Thần Vương Ấn!
Vương Khả quát nhẹ một tiếng.
Oanh!
Một tiếng rẻn vang, Thần Vương Ấn ầm ầm nện lên đầu Quỷ Long Mạch.
Hệt như lần gặp long mạch trước đây, lúc này Quỷ Long Mạch bị Thần Vương Ấn nên trúng, nháy mắt liền đầu váng mắt hoa, đổ Sụp xuống.
- Ô? Có hiệu quả, tiếp tục!
Ánh mắt Vương Khả sáng lên.
ầm ầm!
Thần Vương Ấn liều mạng nện xuống đầu Quỷ Long Mạch, liên tục gây choáng Quỷ Long Mạch, nhất thời khiến Quỷ Long Mạch ngất ngư, không biết đâu là đông tây nam bắc.
Thần Vương Ấn cũng cân công đức, Vương Khả rất thiếu công đức, cho nên một mực không dám dùng quá nhiều, đến nỗi uy lực chỉ ở mức tương đối, nhưng mà, vậy là đủ rồi, Thần Vương Ấn chuyên khắc linh thể, chỉ cần gia trì thân hiệu liền đủ khiến Quỷ Long Mạch không giãy dụa gì được.
Cuối cùng, sau nhiều lần gõ đánh, Quỷ Long Mạch tựa hồ sắp triệt để ngất đi.
Quỷ Long Mạch hấp hé miệng, trong mồm lộ ra một viên cầu màu lam lớn chừng trái dưa hấu.
Viên cầu sáng lên lam quang, như là một thể với Quỷ Long Mạch.
- Đây là, Long Châu? Lần trước trong miệng long mạch kia cũng có một viên Long Châu? Màu sắc hơi khác chút, nhưng nhất định là Long Châu! Không đúng, ta nhớ Long Ngọc từng nói qua, trong thiên hạ này đại địa long mạch có không ít, nhưng đại địa long mạch có thể ngưng tụ ra long châu cũng là vạn người không được một! Thế mà ta lần nào gặp long mạch cũng có long châu, vậy có phải may mắn quá rồi không?
Vương Khả kinh ngạc lầm nhẩm.
Kinh ngạc thì kinh ngạc, lúc này chỗ tốt dâng lên tận miệng, Vương Khả há lại bỏ qua?
- Thần Vương Ấn, đi!
Vương Khả điều khiển Thân Vương Ấn vút tới.
Nháy mắt, Thần Vương Ấn bay vào trong miệng Quỷ Long Mạch đang hôn mê, nên mạnh một cái.
Bành!
Long Châu màu xanh nhạt bị đụng rớt ra, bay tới chỗ Vương Khả.
Khoảnh khắc Long Châu màu xanh bay tới. Đồng thời từ trong cơ thể Quỷ Long Mạch cũng có vô số năng lượng màu xanh lam bị rút ra, chỉ thấy, Quỷ Long Mạch bỗng chốc rụt nhỏ, toàn thân héo khô, gầy xẹp đi. Đồng thời, lam quang quanh thân cũng với tới Long Châu. Hệt như một thân tinh hoa đều bị viên Long Châu này rút sạch.
Quỷ Long Mạch khô tàn thu nhỏ, thậm chí lam quang trên người cũng bị rút đi, hình thể cũng từ từ chuyển màu vàng. Biến thành giống như long mạch bình thường..
Tổn thất quá lớn khiến Quỷ Long Mạch chợt bừng tỉnh.
Angl Dưới thân truyền đến cảm giác đau đớn, cộng với thân thể hao tổn, khiến Quỷ Long Mạch giật nảy mình, lúc này nó mới bất ngờ phát hiện, Long Châu của mình đã không còn?
- Quỷ Long Châu của ta đâu? Quỷ Long Châu của ta đâu?