Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1369 - Chương 1370: Chúng Ta Là Bạn Bè

Chương 1370: Chúng ta là bạn bè

Hổ Hoàng hung hăng nhào tới:

- Không biết sống chết, được, để ta thử xem cái tên Vương Khả này rốt cuộc có bao nhiêu thủ đoạn!

Vương Khả biến sắc. Con mẹ nó! Thứ hố hàng Thử Vương này, ngươi hại chết ta rồi! Ta tích lũy tiên thiên công đức có bao nhiêu khó khăn, ngươi biết không hả? Lại còn buộc ta phải lãng phí! Hơn nữa, ta còn không biết có thể đối phó được Hổ Hoàng hay không, bên kia còn có thêm một tên Hoàng Thiên Phong, hôm nay cứ nhất thiết phải rơi vào tình huống khó xử như vậy sao?

Lúc mà Vương Khả đang định sử dụng Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, Trình Bạch Xuyên ở bên cạnh đột nhiên hét to một tiếng.

- Ong!

Trong nháy mắt, trời đất ở bốn phía tối sầm, giống như sương mù bao phủ bốn phương tám hướng, từ trong sương mù phóng tới vô số đao cương, tất cả đao cương hội tụ lại cùng một chỗ, ngưng tụ ra một đạo đao cương gần trăm trượng ở trước mặt Trình Bạch Xuyên.

Đao cương trăm trượng theo hai tay của Trình Bạch Xuyên hạ xuống, bay thẳng tới chỗ Hổ Hoàng.

- Bùm!

Một vụ nổ mạnh hình cây nấm trùng kích tới, vô số xương khô ở xung quanh trong nháy mắt sụp đổ, ngọn núi trước mặt ngay lập tức bị chém ra một cái rãnh lớn, kéo dài hơn trăm trượng hướng về phía ngoài.

- Rống!

Hổ Hoàng gào lên một tiếng đau đớn, nó bị một đao kia đánh bay tới một tòa núi lớn phía xa.

- Bùm Bùm!

Ngọn núi trong phút chốc sụp đổ, Hổ Hoàng máu me đầy mình rớt xuống đất, vẻ mặt kinh hãi.

Nó bò lên, giật mình bật thốt:

- Phụt! Vương Khả, ngươi chơi ta!

Vương Khả ngạc nhiên nói:

- Không có liên quan tới ta mài!

Trình Bạch Xuyên mạnh như vậy sao? Hắn ta điều động uy lực quân sự lại có thể kinh khủng như thế ư?

Hổ Hoàng quật cường bò lên:

- Phụt! Nếu như không phải vừa rồi ta đại chiến với Hoàng Thiên Phong bị trọng thương, sao có thể bị một đao của các ngươi gây thương tích được chứ? Rống!

Trình Bạch Xuyên quát lạnh một tiếng:

- Hừ! Đã vậy ngươi thử tiếp một đao của chúng ta thử xem, bây giờ Vạn Đao Hợp Sát Trận của chúng ta có hai mươi vạn quân Đại Thiện đóng ở đây, cảnh giới Võ Thần còn có thể giết được nữa là!

Một đao vừa rồi chúng ta cũng không có xuất toàn lực, tới đây!

Ngươi tới đây! Đám đụng vào người của Đại Thiện chúng ta, giết!

Từ bốn phương tám hướng trong rừng truyền tới âm thanh vang đội:

- Dám đụng người của Đại Thiện ta, giết!

Hai mươi vạn đại quân bày ra Vạn Đao Hợp Sát Trận kinh khủng thế nào chứ, cho dù là Hổ Hoàng giờ phút này cũng mặt mày kinh ngạc.

Bản thân nó ở thời kỳ toàn thịnh còn có thể dám chiến một trận, bây giờ đánh cái rắm ấy! Nó và Hoàng Thiên Phong lưỡng bại câu thương, vừa rồi còn bị đánh lén trọng thương, nếu như bây giờ nó còn đánh tiếp, không phải là bệnh tâm thần hay sao?

Hổ Hoàng lập tức quay đầu chạy trốn về phía xa:

- Vương Khả, ngươi chờ, ngươi chờ đó cho ta, ta chắc chắn sẽ trở về tìm ngươi báo thù! Vương Khả, ngươi chờ cho ta, rống!

Trình Bạch Xuyên giận dữ nói:

- Đứng lại! Đừng để cho hắn chạy!

- Vạn Đao Hợp Nhất, giết!

Ở một chỗ cách đó không xa, từ trong sương mù truyền tới tiếng rống ro của Hổ Hoàng. Một đạo đao cương khổng lồ từ bên trong sương mù phóng tới chỗ của nó.

- Ẩm!

Vừa rồi Hổ Hoàng bị đánh đã đột phá vòng vây, mặc dù bây giờ nó đang bị trọng thương, nhưng muốn chạy trốn vẫn không khó lắm. Sau lưng nó truyền tới một tiếng trọng kích, Hổ Hoàng hét thảm một tiếng, trốn ra khỏi vòng vây, vẫn không quên bồ lại một tiếng gầm rú:

- Vương Khả, ngươi chờ đó cho ta, ta chắc chắn sẽ về tìm ngươi báo thù, rống!

Sắc mặt Vương Khả cứng đờ:

- Hổ huynh, chuyện này không có liên quan tới ta mà, không phải ta muốn chém huynh đâu, là Trình Bạch Xuyên đó, huynh phải tìm Trình Bạch Xuyên báo thù mới đúng chứ? Huynh tìm ta báo thù làm gì đây? Ta và huynh là bạn bè kia mà, bạn bè...

Ổ xa xa, Hổ Hoàng đã chạy ra khỏi vòng vây nghe được hai chữ - bạn bè- của Vương Khả, thương thế lại càng nặng thêm, buồn bực phun ra một búng máu tươi, quay đầu chạy mất dạng.

Mà tất cả mọi người bên trong đại trận đều nhìn về phía Vương Khả.

Mặt Trình Bạch Xuyên run rẩy nói:

- Vương Khả, vừa rồi ngươi nói cái gì?

Mẹ nó, ta giúp ngươi chém Hổ Hoàng, ngươi lại bảo Hổ Hoàng đi tìm ta báo thù à?

Vương Khả lập tức đổi chủ đề, chỉ về phía Hoàng Thiên Phong:

- Lão Trình, không cần phải để ý tiểu tiết, ngươi xem, vẫn còn một tên Ma Thần nữa kìa!

Ánh mắt Trình Bạch Xuyên đột nhiên ngưng tụ, lạnh lùng nhìn Hoàng Thiên Phong đang bị trận hình quân đội vây quanh.

Mặc dù cảnh giới Võ Thần có thể hoành hành vô địch, nhưng mà sát trận của quân đội cũng cực kỳ hung hãn, hai mươi vạn người bày binh bố trận, dùng một cái sát trận tới đối phó một tên cảnh giới Võ Thần đương nhiên không hề sợ hãi.

Vạn Đao Hợp Sát Trận!

Sương mù đen che phủ bầu trời, khắp nơi tràn ngập sát cơ, vừa rồi cho dù là Hổ Hoàng bị chém, nhưng Hoàng Thiên Phong vẫn cảm nhận được sát cơ mênh mông tập trung vào bản thân, giống như chỉ cần thân thể hắn ta khẽ động là sẽ lập tức có một đạo đao cương khổng lồ chém về phía bản thân.

Hoàng Thiên Phong như cũ híp mắt nhìn về phía thanh Quỷ Thần Kiếm trong tay U Nguyệt công chúa:

- Quỷ Thần Kiếm đã giải khai phong ấn rồi sao?

Ánh nhìn cố chấp của Hoàng Thiên Phong làm cho Vương Khả nhíu mày, tên Hoàng Thiên Phong này phát bệnh thần kinh gì vậy? Hắn ta đã bị bao vây rồi mà còn quan tâm tới thanh kiếm này, chẳng lẽ hắn ta không không muốn sống nữa à?

Trình Bạch Xuyên lạnh giọng nói:

- Hoàng Thiên Phong, bây giờ ngươi bó tay chịu trói đi, nếu không thì đừng trách ta không khách sao!

Trình Bạch Xuyên vung tay lên, bốn phía lập tức phóng ra vô số đao quang, ngưng tụ ra một đạo đao cương trăm trượng, giống như đi theo ý niệm trong đầu của Trình Bạch Xuyên, chém về phía Hoàng Thiên Phong.

Vẻ mặt của Hoàng Thiên Phong đằng đằng sát khí, giống như không quan tâm tới đao cương này, cặp mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm vào Quỷ Thần Kiếm.

Cái này cũng không phải dấu hiệu gì tốt! Vương Khả nhíu mày suy tư, đột nhiên la lên:

- Chờ một chút!

Trình Bạch Xuyên nhìn về phía hắn:

- Sao?

Hoàng Thiên Phong cũng nhìn về phía Vương Khả. Vương Khả mở miệng nói:

Bình Luận (0)
Comment