Giải Binh Giáp trợn mắt lên nói:
- Vương Khả, ngươi muốn gạt chúng ta sao? Ngươi nằm mơ đi!
Vương Khả cũng không thèm để ý đến hắn ta, chỉ nhìn về phía gia định kia:
- Các ngươi biết đó, ta muốn ẩn núp bên trong chính đạo, nhất định phải biết ngụy trang một chút, trong cơ thể ta có hạ một loại nguyền rủa nào đó, phong ấn ma khí, cho nên người khác mới không thể nhìn ra! Lẽ ra các ngươi phải rõ ràng chứ, nếu như ta không phải tà ma thì sớm đã bị ma giáo phát hiện ra rồi, sao còn có thể làm tới chức vụ giáo chủ được đây?
Một đám gia đình nhíu mày suy tư, sau đó gật đầu:
- Không sai, tà ma muốn tiểm phục tại chính đạo thì dễ nhưng chính đạo muốn giả mạo tà ma không phải là chuyện dễ dàng!
Giải Binh Giáp lo lắng nói:
- Các ngươi đừng nghe Vương Khả! Nếu không thì bảo hắn chứng minh cho các ngươi xem đi!
Vương Khả giải thích:
- Ta dùng nguyền rủa che lấp ma khí, không thể tùy tiện tháo gỡ, nếu không sẽ rất uổng phí công sức!
Đám gia đinh gật đầu:
- Có lới Giải Binh Giáp kêu lên:
- Đừng nghe hắn nói bậy!
Một tên gia đỉnh trợn mắt lên nói:
- Bịt miệng hắn ta lại đi, ồn ào quá!
Lập tức, Giải Binh Giáp ngạc nhiên trừng to hai mắt, một lần nữa nhận lấy đãi ngộ không thuộc về mình, vừa bị bịt miệng xong, lại là một trận quyền đấm cước đá ập tới.
Giải Binh Giáp:
_. I Mẹ nó! Ta trêu chọc ai chứ? Ta chỉ vạch trần Vương Khả mà các ngươi cũng đánh ta à?
Gia định:
- Vương Khả, chúng ta không quan tâm ngươi có phải tà ma hay không, bây giờ ta cũng không có quyền thả ngươi đi. Ngươi cứ yên tâm ở lại chỗ này, mọi chuyện đợi Ma Thần tỉnh lại rồi nói!
Vương Khả lập tức phiền muộn một hồi. Chẳng lẽ hắn không đi được sao?
Trong lúc phiền muộn, Vương Khả lại nhìn xuống phía dưới một chút:
- Đại Ác Hoàng Triều bên này hình như có rất nhiều đầm lây, biển hồ thì phải?
Đám gia đỉnh nhìn vùng biển rộng phía dưới một chút, gật đầu:
- Không sai, phía Nam của Âm Sơn và phía Bắc có hoàn cảnh địa lý không giống nhau. Phía Bắc Âm Sơn phần lớn đều là tiên trấn, mà phía Nam Âm Sơn, đa số lại là đầm lầy ao hồ, những chỗ này không có người sinh sống, cũng là nơi mà chúng ta giám thị Hổ Hoàng ba mươi năm, có điều nguyên nhân lại nằm ở thị trấn Âm Bắc Tiên.
- Phía Nam Âm Sơn có rất nhiều biển đảo, hồ nước, đầm lây,...
chính xác mà nói, Đại Ác Hoàng Triều nằm trên một vùng đất liền hư hồng vỡ nát, bị nước biển rót vào, dẫn đến thành trì của Đại Ác Hoàng Triều khắp nơi đều là biển đảo! Hoàn cảnh không phải quá thuận lợi, nhưng phong cảnh lại rất tốt!
Vương Khả ngạc nhiên nói:
- Hả, là ý gì? Không lẽ Đại Ác Hoàng Triều chính là do vô số biển đảo tập hợp tại, tạo thành hoàng triều?
Gia định đáp:
- Đúng vậy, ta từng nghe Ma Thần nhắc tới một lần, hơn một ngàn năm trước Đại Ác Hoàng Triều này cũng là một thể hoàn chỉnh giống như Đại Thiện Hoàng Triều, nhưng mà từ hơn một ngàn năm trước, một trận chiến kinh hãi thế tục đã diễn ra, cắt đứt toàn bộ mặt đất ở lục địa phía Nam. Đến mức hơn một ngàn năm trôi qua, lục địa phía Nam từ từ vỡ vụn thành vô số thành trì biển đảo lớn nhỏ không đều!
Vương Khả trừng mắt nhìn tên gia định kia:
- Một ngàn năm trước lận à? Cắt ngang Trung Thần Châu, lục địa vỡ vụn? Mẹ nó, cái này là thật hay giả vậy? Chẳng lẽ là mấy ngàn quả bom nguyên tử đồng thời phát nổ hay sao?
Gia định sững sờ:
- Bom nguyên tử là cái gì?
Vẻ mặt Vương Khả quái gở, hắn chỉ là so sánh một chút, hắn ta chú ý chi tiết râu ria không đáng kể này làm gì chứ?
Vương Khả hiếu kỳ hỏi:
- Không phải toàn bộ con dân của Đại Ác Hoàng Triều đều là ma sao?
Gia đinh trả lời:
- Không, từ cảnh giới Kim Đan trở xuống không cho phép nhập ma, từ cảnh giới Kim Đan trở lên mới có cơ hội làm lễ thanh tẩy nhập ma! Vương Khả sửng sờ:
- Lễ thanh tẩy à?
Gia đỉnh:
- Đúng vậy, bách tính của Đại Ác Hoàng Triều và Đại Thiện Hoàng Triều khác biệt. Bách tính của Đại Ác Hoàng Triều xem việc trở thành tà ma là mục tiêu suốt đời, chỉ khi trở thành ma mới có tư cách tranh đoạt lãnh địa cho riêng mình, có được lãnh địa của riêng mình rồi thì mới có thể ở bên trong lãnh địa muốn làm gì làm. Bách tính trong lãnh địa đều sẽ trở thành nguồn cung cấp huyết thực cho lãnh chúa, lãnh chúa là sói, bách tính là đê!
Tất cả dê đều phải cống hiến lông dê của bản thân, đồng thời cũng hy vọng bản thân một ngày nào đó sẽ trở thành sói!
Vương Khả trợn to mắt:
- Nói cách khác, chế độ chính trị giữa Đại Ác Hoàng Triều và Đại Thiện Hoàng Triều khác nhau, chế độ của Đại Thiện Hoàng Triệu là chế độ vương triều phong kiến, còn chế độ của Đại Ác Hoàng triều là chế độ lãnh chúa nông nô, phong đất cho lãnh chúa à?
Gia đỉnh trừng hắn:
- Ặc, ngươi nói gì vậy, ta nghe không hiểu!
Vương Khả lại nhíu mày, trật tự trên Đại Thiện Hoàng Triều có chút giống trật tự thời kỳ Minh - Thanh trên địa cầu, mà chế độ ở Đại Ác Hoàng lại cùng loại với chế độ thời kỳ Thương - Chu trên địa cầu, ở dưới Ác Hoàng có rất nhiều tiểu chư hầu được phong hầu phân đất. Sau đó tiểu chư hầu lại chia ra phong vô số lãnh chúa nhỏ.
Vương Khả hiều kỳ hồi:
- Lãnh chúa là sói, có thể không ngừng lột lông dê, uống máu của dân chúng đúng không? Nhưng mà uống máu của người chỉ có tu vi sơ cấp, cùng lắm chỉ là nghiện máu, cơ bản không có cách nào nâng cao tu vi thì phải?
Gia đinh trả lời:
- Đúng vậy, cho nên, cứ cách mấy năm một lần, chính ma đều sẽ đại chiến, chính đạo muốn diệt ma đạo thu hoạch công đức, còn ma đạo thì sẽ đi lên phía Bắc bắt vô số cường giả chính đạo trở về giam giữ, ăn thịt uống máu!
Vẻ mặt Vương Khả quái gỡ:
- Ặc, cứ cách mấy năm lại phải chiến một trận, lỡ như chết ở trên chiến trường luôn thì phải làm sao bây giờ?
Gia đỉnh:
- Chết à? Vừa vặn có thể dọn dẹp lãnh địa của kẻ đó, thưởng cho cường giả tà ma mới tấn cấp!
Biểu cảm Vương Khả lại quái gỡ một hồi:
- Chẳng lẽ đánh trận còn là vì cân bằng hệ sinh thái nữa sao?
Trường Giang sóng sau đè sóng trước, chỉ có sóng trước mất hút trên bờ cát thì sóng sau mới thể leo lên đỉnh phong được ư?