Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1379 - Chương 1380: Hay Là Ngươi Buông Tha Đi

Chương 1380: Hay là ngươi buông tha đi

Lông mày Vương Khả nhíu lại:

- Hồng Liên, Hắc Liên, Bạch Liên, Tử Liên ư? Này không phải là...

Hoàng Thiên Phong nói:

- Thập Đại Hoàng Triều ở Trung Thần Châu, phân biệt chia ra hai đại hoàng triều ở hai phe chính đạo và ma đạo. Hồng Liên Hoàng Triều, Hắc Liên Hoàng Triều, Bạch Liên Hoàng Triều và Tử Liên Hoàng Triều đều tôn Đại Ác Hoàng Triều làm minh chủ, chờ đợi minh chủ ra lệnh! Còn tám hòn đảo ở trên được đặt theo tên của Tứ Liên Hoàng Triều, ban cho Tứ Liên Nhân Hoàng và Tứ Liên Thánh Sứ làm hành cung, phong cho tám người làm đảo chủ của tám hòn đảo cánh hoa này, duy trì trật tự trên tám đảo!

Vương Khả hiếu kỳ:

- Ban tám hòn đảo này cho Tứ Liên Nhân Hoàng và Tứ Liên Thánh Sứ sao?

Hoàng Thiên Phong nói:

- Không, toàn bộ tài nguyên khoáng sản trên đảo đều thuộc về Đại Ác Hoàng Triều, nhưng thuế trên đảo thu được đều để cho Tứ Liên Nhân Hoàng và Thánh Sứ!

Vương Khả ngẩn người:

- Nói cách khác, tâm hòn đảo này chỉ được phép cho tám người này thuê mà thôi đúng không?

Hoàng Thiên Phong nói:

- Đó là đương nhiên, bọn họ có Hoàng Triều cho riêng mình, chỗ này cho phép bọn họ xây một cái hành cung độc lập đã là không tệ rồi! Lại nói, bọn họ rất ít khi tới nơi này, bọn họ có địa bàn riêng của mình, mọi lần chỉ khi Đại Ác Hoàng Triều xảy ra chuyện lớn thì bọn họ mới tới đây ở một thời gian ngắn!

Vương Khả nhìn tám hòn đảo kia:

- Hả?

Hoàng Thiên Phong chỉ vào một hòn đảo trên biển:

- Đi tới đảo Hồng Liên Thánh Sứ đi!

Vương Khả nghi ngờ hỏi:

- Để làm gì? Chúng ta trực tiếp đi thẳng tới đảo Ác Thần Đô là được rồi không phải sao?

Hoàng Thiên Phong nói:

- Hơn hai trăm năm trước, con gái của Ác Hoàng bị người ta bắt cóc, từ ngày đó đã bắt đầu, cảm xúc của Ác Hoàng không mấy ổn định. Bây giờ ngươi thân là người có tội, nếu như chúng ta đi thẳng tới Ác Thần Đô, dựa vào cảm xúc của Ác Hoàng, ta cũng không dám cam đoan ngươi có thể còn sống!

Sắc mặt Vương Khả cứng đờ, ý của hắn ta là, Ác Hoàng lạc mất con gái, cho nên có dấu hiệu lên cơn, thay đổi thất thường, giết người như ngóe đó à? Nếu như ta đi gặp Ác Hoàng, có phải bà ấy sẽ lập tức phán án tử hình cho ta hay không?

Hoàng Thiên Phong trầm giọng nói:

- Ngươi ở đảo Hồng Liên Thánh Sứ đợi trước, bên kia có một cái ngục giam! Trước tiên giam ngươi mấy ngày, chờ ta đi gặp Ác Hoàng rồi, nói rõ chuyện của ngươi cho Ác Hoàng, sau đó lại gọi cho ngươi!

Sắc mặt Vương Khả cứng đờ:

- Lão Hoàng, hay là ngươi cứ thả ta ra trước đi! Ngươi rõ ràng chính là Ma Thần, chút quyền lợi này chẳng lẽ không có hay sao?

Nếu như quay lại Ác Hoàng không nghe ngươi, vậy chẳng phải ta sẽ rơi vào tình huống khó xử à?

Hoàng Thiên Phong trừng mắt từ chối:

- Ta sẽ không làm những chuyện trái ý với ý định của Ác Hoàng, ngươi bỏ cái suy nghĩ này đi!

Sắc mặt Vương Khả khó coi nhìn Hoàng Thiên Phong, khó trách Ác Hoàng chướng mắt ngươi, ngoài biết liếm chó ra thì ngươi không biết gì cả! xí!

Đảo Hồng Liên Thánh Sứ.

Phi Chu của Hoàng Thiên Phong đáp xuống một cánh cửa ngục lớn.

Vương Khả nhìn cánh cửa ngục giam, sắc mặt cổ quái:

- Ngục Giam Phù Không à?

Cái ngục giam này rất khác thường, giống như có một cái đại trận bao phủ một vòng xung quanh hắn, mây đen tụ tập cuồn cuộn, trong mây đen giống như có vô số tia sét lóc sáng, lại có lôi điện không ngừng tràn vào bên trong Ngục Giam Phù Không.

Vẻ mặt Vương Khả quái gỡ:

- Mẹ nó, cái này mà là ngục giam sao? Sao ta cứ có cảm giác như chỗ chuyên dành độ kiếp vậy?

Hoàng Thiên Phong nói:

- Vương Khả, ngươi cứ ở lại Ngục Giam Phù Không này đợi một đoạn thời gian đi, yên tâm, chắc chắn trong lúc này sẽ không có ai dám đến tìm ngươi gây phiền phức đâu!

Vương Khả trừng mắt lên nhìn hắn ta, buồn bực nói:

- Lão Hoàng, chẳng lẽ ngươi không thể tìm nhà nghỉ cho ta ở lại vài ngày được sao? Ngươi nhốt ta ở trong cái ngục giam này làm gì? Rõ ràng ta đã cứu mạng ngươi mà! Ngươi không thể qua cầu rút ván như thết Hoàng Thiên Phong lắc đầu:

- Yên tâm đi, ở trong Ngục Giam Phù Không này rất tự do, sẽ không hạn chế tu vi của ngươi, cũng không tịch thu đồ đạc của ngươi. Nói là ngục giam, thật ra chính là một nơi để chuộc tội, chỉ cần ở bên trong lao động là có thể giảm bớt, miễn phải chịu tội, lại còn có thể lập công đi ra nữa!

Sắc mặt Vương Khả cổ quái:

- Theo ý của ngươi, chẳng lẽ đây là một cái trại lao động cải tạo hay sao?

Hoàng Thiên Phong nói:

- Vào đi rồi sẽ biết! Rất thoải mái!

Mặt mày Vương Khả đen lại, thoải mái em gái ngươi! Ngươi lừa gạt quỷ hả, ngồi tù sao có thể dễ dàng đến thế?

Vào lúc này, cách đó không xa có hai thị vệ đang vây quanh một nam tử mặc áo bào đỏ nhanh chóng đi tới.

Quanh thân nam tử mặc áo bào đỏ kia tản ra một cổ lệ khí cường đại, cho dù đã thu liễm bớt, nhưng Vương Khả vẫn có thể cảm nhận được khí thế hung ác trên người kẻ nọ đập vào mặt.

Vương Khả nghiêng đầu, lập tức nhìn thấy rõ nam tử áo đỏ, lại nhìn đến gương mặt đỏ bừng, khí thế hung ác bắn ra bốn phía kia của hắn ta.

Nam tử mặt đỏ hung ác nhíu mày, ngạc nhiên nhìn về phía Hoàng Thiên Phong:

- Hoàng Ma Thần đấy à? Sao ông lại tới đảo Hồng Liên Thánh Sứ này của ta vậy?

Hoàng Thiên Phong kinh ngạc nói:

- Sao ngươi cũng ở đây?

Nam tử mặt đỏ hung ác lập tức cười nói:

- Ta sao? Ha ha ha, còn hai năm nữa là tới đại thọ của Ác Hoàng, đương nhiên là ta đến sớm, chuẩn bị ăn mừng cho Ác Hoàng, đến sớm chuẩn bị sớm!

Hoàng Thiên Phong cau mày:

- Hả?

Vương Khả tò mò nói:

- Lão Hoàng, ngươi giới thiệu một chút đi, cái vị đổ mồ hôi lạnh trên trán này phải xưng hô thế nào?

Nam tử mặt đồ hung ác lập tức đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, sắc mặt cứng đờ, trán ta đổ mồ hôi lạnh thì sao? Có chút xíu vậy mà ngươi cũng phát hiện ra được à? Đã thế ngươi còn nói ra ngoài làm gì?

Nam tử mặt đồ nhíu mày, nhìn về phía Vương Khả, mới vừa rồi hắn ta còn không đặt kẻ này vào mắt, chỉ cho là kẻ đã mạo phạm Hoàng Thiên Phong, bây giờ xem ra, sao kẻ này và Hoàng Thiên Phong lại tùy ý như vậy?

Bình Luận (0)
Comment