Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1380 - Chương 1381: Ngục Giam Phù Không

Chương 1381: Ngục Giam Phù Không

Hoàng Thiên Phong giới thiệu:

- Vị này là Hồng Liên Thánh Sứ!

Vẻ mặt Vương Khả thay đổi, lập tức khách khí nói:

- Hồng Liên Thánh Sứ đó ư? Vậy là toàn bộ người trên đảo này đều nghe theo lệnh của ngài rồi đúng không? Hân hạnh, hân hạnh!

Hồng Liên Thánh Sứ, đây chính là lão đại nha, là tuyệt thế cường giả cảnh giới Võ Thần đó!

Hồng Liên Thánh Sứ nghi ngờ nhìn về phía hắn:

- Hả? Vị này là...

Hoàng Thiên Phong giới thiệu:

- Vị này là Tả Lễ Bộ Thị Lang của Đại Thiện Hoàng Triều, Vương Khải!

Hồng Liên Thánh Sứ nhíu mày:

- Vương Khả à?

Rõ ràng, Hồng Liên Thánh Sứ đã từng nghe qua tên của Vương Khả, chỉ là không ngờ sẽ gặp được hắn ở trong này.

Vương Khả lập tức bổ sung một câu:

- Ấy, ta vẫn là Long giáo chủ của Thái Âm Ma Giáo ở Thập Vạn Đại Sơn, người một nhà cả!

Đã bước vào địa phận Ác Thần, hắn cũng không bị bệnh thần kinh, nếu như hắn còn ôm lấy thân phận chức quan ở Đại Thiện Hoàng Triều, còn không phải là muốn chết hay sao?

Hồng Liên Thánh Sứ híp mắt nhìn về phía Vương Khả:

- Giáo chủ ma giáo à?

Vương Khả khách khí nói:

- Đúng, đúng vậy, mong được chiếu cố nhiều hơn!

Hồng Liên Thánh sứ ngày càng cảm thấy kỳ quái, tình huống này là sao? Hắn ta quay đầu, nhìn về phía Hoàng Thiên Phong:

- Hoàng Ma Thân, lần này các người tới đảo Hồng Liên Thánh Sứ của ta, không biết...

Hoàng Thiên Phong đáp:

- Cũng không có chuyện gì, ta muốn quay về Ác Thần Đô phục mệnh Ác Hoàng, tạm thời sẽ để Vương Khả ở trong Ngục Giam Phù Không này một thời gian!

Hồng Liên Thánh Sứ sững sờ:

- Ấy, không phải các ngươi đi chung à?

Vừa rồi bọn họ nói chuyện phiếm tùy ý như vậy, hắn ta còn tưởng bọn họ đi ngang qua đây, tình huống này là sao? Hoàng Thiên Phong muốn đưa Vương Khả vào đại lao à?

Vương Khả lập tức nói:

- À, quan hệ giữa ta và lão Hoàng rất tốt, nhưng mà ta mới đến, chỉ sợ không tiện trực tiếp ở lại Ác Thần Đô, cho nên mới tới chỗ này của ngươi ở nhờ vài bữa, qua vài ngày sẽ đi, ngươi không cần phải để ý đâu!

Vẻ mặt Hồng Liên Thánh Sứ quái gở nhìn Hoàng Thiên Phong, tình hình này là sao? Quan hệ giữa các ngươi rất tốt nhưng ngươi lại để cho Vương Khả ở trong ngục à? Mẹ nó, sao ta nhìn hoài cũng không hiểu, rốt cuộc các ngươi quan hệ không tệ hay là rất tệ vậy?

Hoàng Thiên Phong nhíu mày nói:

- Ngươi không cần phải để ý nhiều, để Vương Khả vào nhà giam bình thường là được rồi!

Biểu cảm trên mặt Hồng Liên Thánh Sứ là lạ, nhíu mày nói:

- Mạo muội hỏi một câu, rốt cuộc quan hệ giữa các ngươi là gì vậy?

Vương Khả lập tức cau mày nói:

- Cái này có gì quan trọng sao? Ta đã liều chết cứu lão Hoàng một lần, chuyện này nếu như không có việc gì sao có thể treo lên cửa miệng nói ra được chứ?

Hoàng Thiên Phong:

— Mẹ kiếp! Ngươi vừa mới treo lên cửa miệng nói ra đó có biết không?

Vẻ mặt Hồng Liên Thánh Sứ lại càng cổ quái, Hoàng Thiên Phong không phản bác, nói rõ những lời Vương Khả nói đều là thật đúng không? Nếu như đây thật sự là ân nhân cứu mạng của Hoàng Thiên Phong, sao hắn ta lại còn bắt người ta tống vào ngục giam, rốt cuộc hai người này đang làm gì vậy?

Hồng Liên Thánh Sứ nhíu mày:

- Vậy hắn... lấy cấp bậc gì vào tù đây?

Hoàng Thiên Phong:

- Lấy cấp bậc vào tù cao nhất của các ngươi đi!

Nét mặt Hồng Liên Thánh Sứ là lạ:

- Cấp bậc cao nhất chính là cấp bậc năm ngàn cân! Ngươi có cần suy nghĩ lại không? Nếu như đạt tới cấp bậc năm ngàn cân, cho dù là ai cũng không được phép thả hắn ra, trừ khi là Ác Hoàng mở miệng!

Hoàng Thiên Phong gật đầu một cái:

- Không cần đâu.

Hồng Liên Thánh Sứ:

Su)

Rốt cuộc Vương Khả có phải là ân nhân cứu mạng của ngươi không vậy? Cái này là thù hận bao lớn đây, cấp bậc năm ngàn cân, không phải là muốn ngồi tù rục xương luôn sao?

Hồng Liên Thánh sứ cau mày nhìn về phía Hoàng Thiên Phong:

- Hoàng Ma Thần, ngươi còn thu xếp chuyện gì khác nữa không?

Hoàng Thiên Phong trịnh trọng nói:

- Không, ta làm xong chuyện này sẽ lập tức đi Ác Thần Đô, ngươi đi chào hỏi quản lý ngục giam một chút, bảo hắn chăm sóc tốt cho Vương Khả. Đây là lần đầu tiên hắn tới đây, chỉ sợ có chút không quen! Rốt cuộc hắn cũng đã cứu ta, đừng để cho hắn xảy ra chuyện gì đấy!

Hồng Liên Thánh Sứ lại dùng biểu cảm quái lạ nhìn Hoàng Thiên Phong, ngươi muốn chiếu cố tốt cho Vương Khả, sao lại còn đưa hắn vào ngục giam lại?

Vương Khả vỗ vỗ bả vai Hoàng Thiên Phong:

- Lão Hoàng, ngươi đi đi, thay ta vấn an Ác Hoàng, yên tâm, ta thấy Hồng Liên Thánh Sứ rất tốt, hắn chắc chắn sẽ chiếu cố tốt cho ta. Ngươi cứ đi liên lạc với Ác Hoàng đi, ta ở nơi này cũng không gấp, ngươi phải bẩm báo lại tình huống của ta chỗ này cho Ác Hoàng biết đấy! Ta sẽ ở chỗ này chờ ngươi, yên tâm đi nhé!

Hoàng Thiên Phong trừng mắt nhìn Vương Khả, mẹ nó, bả vai của ta ngươi muốn võ là vỗ như vậy sao?

Nhưng mà giờ phút này Hoàng Thiên Phong cũng không có nổi giận, chỉ gật đầu một cái, nhìn về phía Hồng Liên Thánh Sứ.

Vẻ mặt Hồng Liên Thánh Sứ là lạ, nhưng vẫn nhìn sang một đám ngục tốt, cai tù, lạnh giọng nói:

- Vừa rồi những lời Ma Thần nói, các ngươi đã nghe rõ chưa?

Một đám ngục tốt cai tù cung kính nói:

- Rõ!

Hồng Liên Thánh Sứ trầm giọng:

- Đưa vị này vào gặp giám ngục đi! Cấp bậc vào tù là năm ngàn cân! Không thể lạm dụng tư hình, càng không thể mạo phạm!

Đám ngục tốt, cai tù cung kính đáp:

- Tuân lệnh!

Giờ phút này, Vương Khả cũng không phải kháng nữa, đi theo một đám ngục tốt bước vào Ngục Giam Phù Không.

Mãi cho đến khi Vương Khả biến mất ở cổng lớn ngục giam, Hồng Liên Thánh Sứ mới nhíu mày nhìn về phía Hoàng Thiên Phong:

- Hoàng Ma Thần, hành động lần này của ngươi là...

Hoàng Thiên Phong nói:

- Ngươi không cần phải để ý tới đâu! Được rồi, cáo từ!

Hồng Liên Thánh Sứ nhíu mày, gật đầu một cái, đưa mắt nhìn Hoàng Thiên Phong dẫn theo một đám thuộc hạ nhanh chóng leo lên Phi Chu rời đi.

Một tên thuộc hạ tiến về phía trước, nhíu mày hỏi:

- Thánh Sứ, sao lúc này Hoàng Thiên Phong lại trở về rồi?

Hồng Liên Thánh Sứ nhắm hai mắt lại:

- Mặc dù hắn ta trở về không đúng lúc, nhưng giờ phút này ván đã đóng thuyền, hắn ta có trở về cũng vô ích thôi! Không lâu nữa, nếu như hắn ta nghe lời thì vẫn còn có một đường sống, nếu như hắn ta không nghe lời... Hừ!

Bình Luận (0)
Comment