Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1495 - Chương 1496: Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận

Chương 1496: Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận

Hắn không để ý tới hai người đó nữa, Vương Khả đi đến cách đó không xa, nhặt thanh kiếm đen đã bị Hổ Hoàng dùng một cước đạp gãy lên.

Trương Chính Đạo ngạc nhiên nói:

- Vương Khả, ngươi còn chưa nói rõ cho bọn ta, cái Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận kia rốt cuộc có lai lịch thế nào vậy?

Vương Khả trợn tròn mắt nói:

- Trương Chính Đạo, có phải ngươi không được gặp ta một thời gian thì đầu óc toàn là bã đậu hay không?

Trương Chính Đạo đột nhiên giật mình, phản ứng lại:

- Hả? Ngươi đang lừa Hổ Hoàng sao? Căn bản làm gì có thứ gọi là Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận đúng không?

Tây Môn Tĩnh cũng trừng mắt, nhìn thanh kiếm gãy trong tay Vương Khả:

- Đây không phải là Quỷ Thần Kiếm mà là Phù Không Thạch có đúng không?

Bấy giờ, Trương Chính Đạo mới nghĩ ra, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc:

- Phù Không Thạch, chẳng lẽ là thiên phạt? nhưng vì sao ngươi cầm lại không có bị gì, Hổ Hoàng... !

Vương Khả nhìn thanh kiếm gãy trong tay, khẽ thở dài, nói:

- Thật đáng tiếc, ta đã điêu khắc thanh Quỷ Thần Kiếm giả này rất tỉ mỉ, nhưng cũng chỉ được có hai trăm cân! Được rồi, cứ cho cho Hổ Hoàng được tiện nghi đi!

Trương Chính Đạo cũng Tây Môn Tĩnh đều mở to mắt mà nhìn Vương Khả, hắn đã hố Hổ Hoàng thành cái dạng này mà còn nói là tiện nghi cho Hổ Hoàng sao? Có phải hắn đã hiểu sai nghĩa của hai chữ “tiện nghi” rồi không?

Trương Chính Đạo và Tây Môn Tĩnh Nhìn Vương Khả hành Hổ Hoàng như vậy, lại còn nói là tiện nghi cho Hổ Hoàng, khuôn mặt của hai người vô thức nhăn lại Vương Khả giải trừ thiên đạo đang điều khiển Phù Không Thạch rồi nhìn bốn phía xung quanh.

lộ) xung quanh, một đám Hổ Ma bị, dọa sợ quay đầu bỏ chạy.

Vương Khả lộ vẻ tiếc nuối:

- Hổ Hoàng này đúng là nghiệp chướng mà, ăn thịt nhiều người lắm hay sao mà lại có nhiều Hổ Ma như vậy? Nếu không phải do thời gian gấp gáp, không kịp bắt, ta sẽ bắt hết toàn bộ về để cho Ủ Nguyệt luyện công!

Hắn Lại nhìn sang U Nguyệt công chúa, thấy nàng đột nhiên để tay lên thanh kiếm, nhẹ nhàng ấn xuống:

- Nằm xuống!

- Rầm!

Trong nháy mắt, tất cả Hổ Ma đang chạy khắp nơi đều giống như bị một nguồn sức mạnh lớn ngăn cản, lập tức bị đè nằm sấp trên mặt đất, không thể động đậy.

- Cứu mạng, thả ta đi!

- Xin tha mạng, ta chỉ là một con Hổ Ma mà thôi!

- Thả ta ra đi mà!

Một đám Hổ Ma hoảng sợ, cầu xin tha mạng.

Cả ba người Vương Khả, Trương Chính Đạo và Tây Môn Tĩnh đều vô cùng bất ngờ nhìn về phía U Nguyệt công chúa.

Vương Khả kinh ngạc nói:

- U Nguyệt, tình huống này là sao vậy, là nàng làm à?

U Nguyệt công chúa cau mày, nói:

- À, lần này, cha ta chẳng những đem pháp bảo cho Tử La tiên y luyện vào trong cơ thể ta, mà còn giúp ta luyện Quỷ Thần Kiếm vào trong cơ thể, cha còn nói với ta rằng uy lực của Quỷ Thần Kiếm quá lớn, hơn nữa còn có phản phệ đối với thân thể, tốt nhất nên luyện vào bên trong cơ thể của ta, để cho ta thích ứng từ từ, vừa có thể lấy một phần hiệu lực sức mạnh của Quỷ Thần Kiếm, giúp cho ta tu luyện một cách nhanh nhất có thể, chỉ khi nào chân chính đối mặt với sinh tử, ta mới có thể lấy Quỷ Thần Kiếm ra! Vương Khả ngạc nhiên nói:

- Vậy là Quỷ Thần Kiếm đang ở trong đan điền của nàng sao?

Ú Nguyệt dịu dàng giải thích:

- Đúng vậy, ta không thể lấy ra lúc này, vừa nãy ta định nói cho ngươi biết, nhưng mà... !

Đôi mắt Vương Khả sáng lên; - Ha ha, luyện vào trong cơ thể rồi cũng tốt! Nàng có thể thu phục được Hổ Ma, chuyện này đối với này mà nói lại là chuyện tốt!

- Ừm!

U Nguyệt vui vẻ gật đầu Ánh mắt Vương Khả sáng lên, lại nói tiếp:

- Đi nào, không phải nàng có thể luyện hóa Hổ Ma để luyện công sao? Vừa hay có một đám ở đây!

Đám Hổ Ma kia nghe đến đây thì hoảng sợ vô cùng, cầu xin tha mạng thảm thiết:

- Đừng mà, đừng làm như vậy, tha mạng cho ta đi!

- Chúng ta rất khổ rồi...

- Tha mạng!

Trương Chính Đạo ở kế bên có chút lo lắng, nói:

- Vương Khả, ta thấy chúng ta vẫn nên nhanh chóng nghĩ ra biện pháp thôi!

Tây Môn Tĩnh cũng phụ họa nói:

- Đúng đó! Vừa rồi, trước khi Hổ Hoàng đi đã tạo nên một cái lồng gió lốc, chúng ta không thể đi ra ngoài được. ! có vẻ như cái lồng bằng gió lốc này đang mỗi lúc một mạnh thêm!

Sắc mặt Vương Khả tối sầm lại:

- Càng ngày càng mạnh sao?

Vương Khả Vừa ngẩng đầu lên, quả nhiên cái lồng mà Hổ Hoàng phun ra ban nãy càng ngày càng trở nên đục ngầu Cái lồng do Hổ Hoàng phun ra sao? Không, đó là vô số lưỡi đao, vô số gió lốc hình thành đao phong đang nhanh chóng, xoay tròn theo một quy luật đặc biệt, tốc độ chuyển động càng lúc càng nhanh, những nơi mà đao phong đi qua, mọi thứ đều bị cắt đứt ngã xuống, cây cối, đất đá nhanh chóng bị cắt nát, sau đó vô số đao phong xoay tròn,, lúc một lần nữa bay lên tức thì bị cắt thành bột mịn. Trong lúc này, đao phong chuyển động càng nhanh thì bột mịn lại càng nhiều, cái lồng này cũng càng ngày càng đục lại.

Vương Khả trừng mắt, kinh ngạc nói:

- Đây là cái thứ gì vậy? Không có lực lượng của Hổ Hoàng gia cố, sao tốc độ gió có thể chuyển động càng ngày càng nhanh như vậy được? Điều này không hề đúng với quy luật bảo toàn và duy trì năng lượng, có lẽ là một dạng biến đổi khác? Sao có thể càng chuyển động càng càng mạnh hơn được chứ?

Mặt Trương Chính Đạo biến sắc:

- Đây là pháp bảo do Hổ Hoàng tế luyện, ta đã từng nghe cha ta nhắc tới Vương Khả hiếu kỳ hồi:

- Cái gì vậy?

Trương Chính Đạo giải thích thêm:

- Mây theo rồng, gió theo hổ, Hổ tộc trời sinh đã có năng lực điều khiển gió, những đao phong này sớm đã được Hổ Hoàng tế luyện thành pháp bảo, rót vào đó một lượng nguyên khí lớn, lúc nãy nguyên khí không đủ để cho đao phong phát huy, nhưng giờ phút này, nguyên khí chậm rãi thoát ra, uy lực càng lúc càng lớn, hình thành nên một cái gọi là Phong Nhận Lĩnh Vực!

Vương Khả trợn mắt nói:

- Phong Nhận Lĩnh Vực? Cái thứ đồ chơi này rất lợi hại sao?

Trương Chính Đạo tiếp lời:

- Có thể chống lại cả cảnh giới Nguyên Thần! Ngươi nghĩ nó lợi hại hay không?

- Còn có thể chống lại cảnh giới Nguyên Thần nữa à?

Bình Luận (0)
Comment