Thánh Tử gật đầu một cái.
- Yên tâm đi Thánh Tử, ngược lại là ngươi, ngươi phải cẩn thận nhỡ lại có người hại ngươi!
Vương Khả cau mày nói.
Thánh Tử chân thành lo lắng cho Vương Khả, tự nhiên Vương Khả cũng đề phòng một câu.
- Ta sao? Trước đó Đồng An An đến bẩm báo, đã tra ra được người muốn hại ta, chính là cái tên Bắc đổ thần kia, hừ, bình thường nịnh nọt ta không được, lại muốn hại chết ta! Còn muốn vu oan ngươi! Cố ý nhốt ngươi ở hang núi kia!
Thánh Tử căm hận nói.
- Hung thủ là Bắc đổ thần?
Vương Khả sững sờ.
- Ngươi yên tâm đi, Đồng An An bẩm báo nói, Bắc đổ thần sợ tội tự sát! Hắn đã chết!
Thánh Tử vẫn không hết hận nói.
Nhưng lông mày Vương Khả lại nhíu lại, là Bắc đổ thần sao? Không, khẳng định Đồng An An cũng không thoát khỏi liên quan, hắn đây là bỏ xe giữ tướng, lặng lẽ xử tử Bắc đổ thần, sau đó hất tất cả nước bẩn lên người Bắc đổ thần?
- Thánh Tử, ngươi cẩn thận một chút, lần này ngươi suýt chút chết rồi, chỉ sợ không đơn giản như vậy! Không chừng Bắc đổ thần còn có đồng bọn?
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Còn có đồng bọn sao? Khó trách Chu đường chủ không cho ta rời khỏi hành cung, nói những chỗ khác vẫn còn nguy hiểm! Cái tên Đồng An An này cũng thật là, sao không tra rõ ràng chứ!
Thánh Tử lập tức lo lắng nói.
- Ngươi đi theo bên người Chu đường chủ đi!
Vương Khả khuyên nhủ.
- Ừ, ta biết rồi! Thế nhưng, ngươi yên tâm, ta vụng trộm thúc giục Ma Tôn cho ta pháp bảo, Ma Tôn nói, thời điểm có nguy hiểm lớn, chỉ cần ta vừa khởi động, là hắn biết, hắn sẽ lập tức tới cứu ta!
Thánh Tử gật đầu một cái.
Vương Khả:
-...
Đang định đợi thêm một hai ngày nữa mỡi lên đường, nhưng với tình hình hiện tại, không ở được rồi?
Ở lại nữa, Ma Tôn sẽ tới mất!
- Thánh Tử, ngươi bảo trọng, ta phải lên đường! Hẹn gặp lại!
Vương Khả lập tức đứng dậy tạm biệt.
- Vương Khả, ngươi về sớm một chút nha!
Thánh Tử vẫy tay nói.
- Được!
Vương Khả lên tiếng chào, sau đó đi về phía bắc Thần Long đảo.
...
Đại lao Thần Long đảo!
Đồng An An nhìn một đám thủ hạ tâm phúc.
- Các ngươi đều đang trách ta sao?
Đồng An An lạnh lùng nói.
- Không có, chúng ta không có trách đàn chủ, chỉ là... !
Một đám tà ma cúi đầu, khó chịu.
Chúng tà ma hiệu trung Đồng An An, vì Đồng An An làm bao nhiêu công việc bẩn thỉu. Thế nhưng, Bắc đổ thần trung thành với đàn chủ nhất, kết quả lại bị đàn chủ giết chết?
Tất cả mọi người rất thất vọng đau khổ! Mèo khóc chuột! Hôm nay ngươi có thể bắt Bắc đổ thần làm dê thế tội, vậy ngày sau ngươi có bắt chúng ta chết uất ức như vậy hay không?
- Hừ, ta biết tâm tư của các ngươi, các ngươi cảm thấy ta không cố gắng đi bảo vệ Bắc đổ thần, cho là ta cố ý tìm hắn làm dê thế tội, để tránh điều tra ra ta! Có phải hay không?
Đồng An An trừng mắt về phía đám người.
- Không có!
Chúng tà ma lập tức lắc đầu.
- Đánh rắm, các ngươi đều có, đều viết lên mặt rồi, các ngươi cho rằng ta vì chính ta sao? Chuyện mưu sát Thánh Tử không có chứng cứ, lúc nào ta cũng có thể tìm người đến làm dê thế tội, vì sao lại tìm Bắc đổ thần? Các ngươi không nghĩ tới sao?
Đồng An An lạnh lùng nói.
- Vì sao?
Vẻ mặt Nam đổ thánh khó coi nói.
- Các ngươi biết mấy ngày gần đây Chu Hồng Y làm gì không? Ngoại trừ người do chính hắn triệu kiến, không cho phép bất luận kẻ nào đi đến gần hành cung của hắn, các ngươi biết chưa?
Đồng An An trầm giọng nói.
- Đúng, nhưng như vậy có ý gì... !
- Cái này có ý gì? Hắn đang thu thập chứng cứ của chúng ta, hắn muốn giết chết chúng ta!
Đồng An An trợn mắt nói.
- Hả? Chứng cứ? Không phải là không có chứng cứ mưu sát Thánh Tử sao?
Nam đổ thánh ngạc nhiên nói.
- Đúng vậy, chúng ta làm không chê vào đâu được! Tất cả dấu vết đều được xóa đi!
- Không sai, ngay như đường chủ không có chứng cứ, cũng không thể tùy ý bắt ép chúng ta?
- Haiz, các ngươi quá coi thường Chu Hồng Y, hắn muốn bắt chúng ta, không cần lấy sự tình Thánh Tử làm chỗ đột phá, Chu Hồng Y bắt đầu kiểm tra sổ sách!
Sắc mặt Đồng An An khó coi nói.
- Kiểm tra sổ sách?
Đám người sững sờ.
- Không sai, các ngươi cũng vớt không ít chỗ tốt ở kho bạc, kho máu Thần Long đảo? Lần này mà điều tra, không điều tra được sao?
Đồng An An lạnh lùng nói.
- Chúng ta... ?
- Các ngươi? Các ngươi tham ô không nhiều, thế nhưng..., thế nhưng kho đã trống không!
Đồng An An buồn bực nói.
- Trống không?
Đám người sững sờ.
- Đặc biệt là kho máu, hết sạch, trống không, món nợ này, các ngươi bù đắp như nào?
Đồng An An trợn mắt nói.
- Bị, bị Vương Khả thắng hết rồi?
Nam đổ thánh biến sắc.
- Không sai, bị Vương Khả thắng hết, ta vốn cho rằng, chỉ cần chứng thực tội danh của Vương Khả, là có thể bắn hắn phun toàn bộ tiền, chân nguyên huyết hắn thắng ra. Nhưng bây giờ, hắn là ân nhân cứu mạng của Thánh Tử, làm sao nôn đây?
Đồng An An lạnh lùng nói.
- Nếu không bù đắp bảo khố, tất cả chúng ta đều sẽ bị bắt? Đến lúc đó nghiêm hình bức cung? Chúng ta... !
Nam đổ thánh biến sắc.
Nếu có một người không chịu được hình phạt, tiết lộ ra, tất cả mọi người đều xong đời.
- Các ngươi muốn chết phải không?
Đồng An An lạnh lùng nói.
- Đàn chủ, làm sao bây giờ!
Đám người hoảng sợ nói.
- Bắc đổ thần có một cái chìa khoá bảo khố, trộm của ta một cái chìa khóa, lại lừa gạt chìa khoá của các ngươi, cho nên... !
Đồng An An nhìn về phía đám người.
- Đúng, đúng, chính là Bắc đổ thần làm, việc này không liên quan đến chúng ta!
Mọi người nhất thời may mắn nói.
- Vậy các ngươi cảm thấy, ta có nên bảo vệ Bắc đổ thần hay không?
Đồng An An nhìn về phía đám người.
- Đàn chủ anh minh! Bắc đổ thần tội đáng chết vạn lần!"
Mọi người lập tức cảm thấy hết sức may mắn.
Nếu không có Bắc đổ thần gánh tội, chúng ta đều phải xong đời, còn không bằng để Bắc đổ thần chết. Sổ sách xảy ra vấn đề, cũng có thể đẩy toàn bộ lên đầu Bắc đổ thần.
- Tiền bị Bắc đổ thần thua hết cho Vương Khả, ở trên người Vương Khả. Nhưng, chúng ta làm mất chìa khoá, cuối cùng cũng có tội thất trách, đẩy lên người Bắc đổ thần, có thể kéo dài một đoạn thời gian, nhưng không phải kế lâu dài, nhất định phải lấy tiền và chân nguyên huyết trên người Vương Khả trở về!