Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 178 - Chương 178: Thoát Đi Thần Long Đảo

Chương 178: Thoát Đi Thần Long Đảo

- Được rồi, không có rắn càng tốt, dễ dàng cho ta sớm rời đi!

Vương Khả không để ý tới bốn phía, đang muốn lên thuyền.

- Vương Khả, Vương Khả ở nơi đó, đừng cho hắn chạy!

Đột nhiên cách đó không xa truyền đến tiếng gọi ầm ĩ.

Vương Khả quay đầu nhìn tới, lại nhìn thấy Đồng An An mang theo lượng lớn tà ma, từ trên một khối nham thạch không xa chỗ chạy như bay đến.

- Đồng An An?

Vương Khả sầm mặt lại.

Vương Khả đang muốn rời đi, Đồng An An ở nơi xa mang theo một đám tà ma liền lao đến!

Con ngươi Vương Khả co rụt lại, biết rõ sắp hỏng việc.

- Mẹ nó, đám người này thua không nổi? Muốn đoạt lại tiền thắng trên bàn mạt chược sao? Các ngươi mở hắc đổ phường à! Hả? Chu Yếm cũng đi cùng bọn hắn sao? Muốn giết người đoạt của?

Trong nháy mắt Vương Khả phân tích ra tình thế.

Nếu như là người bình thường, giờ phút này sớm đã quay đầu bỏ chạy.

Nhưng Vương Khả không như vậy, mà khí định thần nhàn đứng ở nơi đó, chờ đám tà ma hung tợn đánh tới.

Đám người Đồng An An, Chu Yếm nhìn thấy Vương Khả chỉ có một mình, cũng vui mừng không thôi, chỉ có một người, còn không phải là mặc cho mình nắn bóp hay sao?

Thế nhưng trên bờ cát này không phải có rất nhiều rắn sao? Đều đi đâu hết rồi?

Mặc kệ, trước bắt tiểu tử Vương Khả này lại, khiến nôn ra tất cả tài vật lại nói.

Vương Khả, ngươi chạy không thoát đâu!

Đồng An An là người thứ nhất đến trước mặt Vương Khả, đang muốn mở miệng thì.

- Các ngươi làm gì vậy? Tại sao bây giờ mới đến?

Vương Khả trừng mắt quát.

Đồng An An:

- ? ? ? ?

Có ý gì? Vương Khả đang chờ chúng ta? Trong nháy mắt Đồng An An nội tâm căng thẳng.

- Còn ngươi nữa, Chu Yếm, không phải nói với ngươi rồi sao? Từ phía nam tới, các ngươi xuất hiện từ đâu vậy?

Vương Khả nhìn Chu Yếm ở xa quát mắng.

Chu Yếm:

-...

Vương Khả đang nói chuyện với ta sao?

- Đàn chủ, ta không biết Vương Khả đang nói cái gì. Hắn là một tên đại lừa gạt, hắn rất thích gạt người, ngươi đừng mắc mưu của hắn! Ta và hắn không phải cùng một bọn!

Chu Yếm lập tức giải thích nói.

- Hả?

Đồng An An cau mày nhìn về phía Vương Khả.

- Ai nói ngươi và ta cùng một bọn? Các ngươi làm gì vậy? Tại sao lại từ bên cạnh qua đây?

Vương Khả trợn mắt nói.

Đồng An An lại vung tay lên, cả đám tà ma vây Vương Khả lại.

- Vương Khả, không cần dùng loại tiểu thủ đoạn này ở trước mặt ta, ha ha! Hôm nay, ngươi trốn không thoát đâu!

Đồng An An cười lạnh nói.

- Đồng đàn chủ ơi là Đồng đàn chủ, không nghĩ tới ngươi là người như vậy! Trước đó xưng hô ta là Vương huynh đệ, hiện tại mang theo một đám tiểu gia hỏa, trực tiếp bao vây ta? Uổng công ta giúp ngươi nói bao nhiêu lời tốt đẹp ở trước mặt Ma Tôn! Hoá ra, ngươi một mực không có lòng tốt với ta? Ngày đó Thánh Tử rơi xuống Vạn Xà Trì, ngươi đứng về phía Bắc đổ thần, ta thông cảm ngươi bảo vệ cấp dưới, hiện tại, ngươi làm ta quá thất vọng rồi!

Vương Khả lộ ra vẻ tiếc hận thở dài.

- Ma Tôn? Ma Tôn nào?

Đồng An An sững sờ.

- Đàn chủ, đừng nghe hắn nói bậy, hắn đang gạt ngươi đấy, hắn chỉ là một tên Tiên Thiên cảnh, trước bắt hắn lại rồi nói!

Chu Yếm lập tức kêu lên.

- Chu Yếm, ngươi và ta không thù không oán, trước đó chơi mạt chược thấy ngươi không có tiền, ta còn chỉ điểm ngươi làm sao pha trà luộc trứng, dạy ngươi một nghề mới, ngươi như này gọi là trách móc ta sao?

Vương Khả lắc đầu.

- Không thù không oán?

Đám tà ma ở bốn phía lộ ra nghi hoặc.

Không phải Chu Yếm nói Vương Khả và hắn có mối thù không đội trời chung sao?

- Vương Khả, ta hận không giết được ngươi!

Chu Yếm hung ác nói.

- Được rồi, đừng diễn nữa, ngươi và ta đã sớm thanh toán xong ân oán, chớ kêu! Ta đang nói chuyện với bọn họ, đừng ngắt lời!

Vương Khả lập tức cau mày nói.

- Ta không ngắt lời, Vương Khả, cái tên đại lừa gạt nhà ngươi, làm hại ta hết lần này đến lần khác. Ta hận không thể lột da của ngươi!

Chu Yếm hung ác nói.

- Tu vi ngươi yếu như vậy, lại không đánh được ta! Kêu la cái gì?

Vương Khả hơi không kiên nhẫn nói.

Đồng An An sững sờ, không đúng, không phải bọn họ nói Vương Khả mới vào Tiên Thiên cảnh ư? Còn Chu Yếm, hai ngày trước bản thân mình đã tự kiểm tra qua, không phải Tiên Thiên cảnh đỉnh phong sao? Vì sao Vương Khả nói Chu Yếm yếu ớt?

Bên trong hai người bọn họ, có một người nói dối?

- Ta, ta... !

Chu Yếm nhất thời không biết giải thích như thế nào.

Quan trọng là, lần trước bản thân ra tay toàn lực đánh vào trên người Vương Khả, Vương Khả ngay cả cái rắm cũng không có, tu vi còn đột phá. Bản thân đánh thắng được hắn sao? Tiên Thiên cảnh đỉnh phong của ta là giả ư.

Nhìn thấy Chu Yếm nghẹn họng, sắc mặt đám người Đồng An An trầm xuống, cảm giác hình như sự tình đã vượt quá dự liệu của bản thân.

Nhào tới bắt Vương Khả lại? Chờ một chút!

- Vừa rồi ngươi nói, giúp ta nói lời tốt trước mặt Ma Tôn? A, Vương Khả, ngươi mới đến đảo được vài ngày, cũng mới quen biết ta? Ngươi giúp ta nói tốt với Ma Tôn lúc nào vậy?

Đồng An An lạnh lùng nói.

- Ngay vừa rồi, vừa rồi Ma Tôn còn ở chỗ này mà!

Vương Khả nói rất tự nhiên.

Chúng tà ma:

-...

Vừa rồi?

- Vương Khả, ngươi đang lừa gạt ai đấy? Tại sao vừa rồi Ma Tôn lại ở chỗ này? Ngươi muốn dọa chúng ta sao?

Chu Yếm lạnh lùng nói.

Đồng An An cũng híp mắt nhìn về phía Vương Khả, tên Vương Khả này sắp chết đến nơi, còn muốn gạt chúng ta?

- Hù dọa? Vì cái gì ta phải hù dọa các ngươi? Các ngươi không phát hiện bãi biển này có gì thay đổi sao?

Vương Khả hỏi ngược lại.

Vương Khả cũng không xác định được lúc trước bãi biển này có rắn hay không, nhưng trước đó mọi người đều nói có, tạm thời Vương Khả dùng chuyện này thăm dò một lần.

- Nơi này? Đây chính là một cái bãi biển bình thường, có thay đổi gì? Vương Khả, ngươi cố làm ra vẻ huyền bí cũng vô dụng!

Chu Yếm trợn mắt nói.

Nhưng đám tà ma lại biến sắc.

- Không đúng, rắn đâu?

Nam đổ thánh kinh ngạc nhìn bốn phía.

- Đúng vậy, rắn đâu? Trước đó nơi này toàn là rắn, chất thành núi thành biển đâu rồi?

Lại một tên tà ma kinh ngạc nói.

- Không thấy, biến mất sạch rồi? Chỉ có một ít mùi thối, còn rắn đều không thấy?

Chúng tà ma nghi hoặc.

Bình Luận (0)
Comment