Xà Vương màu xanh đi tới một vùng biển, bốn phía tràn ngập chướng khí khói độc, dù cho đến gần, cũng rất khó nhìn thấy Xà Vương. Không ai biết Xà Vương đột phá ở trong này.
Chỉ thấy, Xà Vương ngẩng đầu lên nhìn trời, đột nhiên phun ra một viên cầu lớn màu xanh, lớn chừng trái dưa hấu, tản ra khí độc cuồn cuộn. Đây chính là nội đan của Xà Vương.
- Ca!
Xà Vương dữ tợn nhìn lên trời gào thét một tiếng, chỉ thấy nội đan màu xanh kia chậm rãi nổi lên không trung, càng ngày càng cao, càng ngày càng cao, thời gian dần trôi qua nổi lên trên sương độc.
- Rống!
Xà Vương gầm nhẹ một tiếng, nội đan lơ lửng giữa trời cao, lập tức xoay tròn, đồng thời giống như sinh ra một cỗ hấp lực, hút sương độc chi khí ở bốn phương tám hướng vào. Cùng lúc đó, nội đan cũng đang hấp thu nhật nguyệt chi quang trên bầu trời. Cho nên ánh sáng phía trên trở nên vô cùng ảm đạm.
Mặt trời ngã về tây, nội đan thu nạp vô số tinh hoa ánh sáng chậm rãi trở nên trong suốt, không còn khí độc bắn ra bốn phía nữa.
Ban đêm, ánh trăng cung cấp cho nội đan vô số tinh hoa, chỉ một đêm, ở dưới vô số tinh hoa ánh trăng rèn luyện, nội đan càng ngày càng trở nên thanh tịnh, ban đầu nội đan màu xanh, trở thành trong suốt, hơn nữa ánh sáng nội liễm, óng ánh trong suốt.
Xà Vương hết sức vui mừng, sắp thành sao?
Đan Anh cảnh, ngang hàng với Nguyên Anh cảnh nhân loại, không, phải mạnh hơn một chút so với Nguyên Anh cảnh nhân loại.
Càng ngày Xà Vương càng chờ mong, chỉ thấy bên trong viên nội đan trong suốt kia, chậm rãi ngưng tụ một cái hư ảnh xà hình, hư ảnh kia chính là Đan Anh.
Sắp thành?
- Hô!
Đúng vào lúc này, có ba đầu cá mập bỗng nhiên nhào về phía Xà Vương.
Hai mắt Xà Vương lóe lên hàn quang:
- Sa Vương tam huynh đệ? Các ngươi thật là nhạy cảm, thế mà phát hiện ta đang đột phá, xông qua phòng ngự của thuộc hạ ta, muốn đến quấy rầy ta đột phá sao?
Ba con cá mập dữ tợn lao thẳng tới, tốc độ cực nhanh.
- Nhanh lên, Xà Vương đang đột phá, nội đan không ở trên người, chính là thời điểm suy yếu!
- Thừa dịp hắn suy yếu, lấy mạng hắn!
- Thừa dịp hắn suy yếu, xé nát hắn, đoạt nội đan của hắn!
- Oanh!
Ba con cá mập to lớn đâm vào trên người Xà Vương, bỗng nhiên Xà Vương lay động một cái.
Nhưng Xà Vương có thể trưởng thành đến hôm nay, cũng không phải chỉ là hư danh, bỗng nhiên nó nghiêng đầu lên, cắn lên người một con cá mập.
- A!
Độc rắn rót vào, chỉ thấy con cá mập kia liên tục kêu thảm, tiếp theo toàn thân toát ra vô số độc ngâm, chỉ một chút thời gian, toàn thân con cá mập kia đã thối rữa.
- Lão tam!
Hai con cá mập sợ hãi kêu lên.
Thời điểm sợ hãi kêu lên, bỗng nhiên cắn lấy thân thể Xà Vương, liều mạng bơi đi, như muốn xé Xà Vương thành hai đoạn.
Xà Vương bị kéo dãn, toàn thân đau đớn, nhưng uy lực Xà Vương càng mạnh mẽ, bỗng nhiên quẫy đuôi một cái. Tránh thoát miệng một con cá mập, đồng thời cái đuôi bỗng nhiên đánh xuống.
- Oanh!
Chỉ thấy, con cá mập thứ hai bị một bổ thành hai nửa, bỏ mình tại chỗ.
- Lão nhị!
Con cá mập cuối cùng hoảng sợ kêu. Trong nháy mắt bị dọa cho nhả ra, quay đầu bỏ chạy.
- Chạy? Nếu đã tới, hôm nay cũng đừng mong đi, rống!
Chỉ thấy Xà Vương mở cái miệng to như chậu máu ra, một ngụm nuốt con cá mập kia xuống.
Trong nháy mắt, mặt biển khôi phục lại yên tĩnh lần thứ hai, còn ba con cá mập đột kích lại mất mạng, trên mặt biển rải đầy máu tươi.
Xà Vương lộ ra vẻ dữ tợn:
- Quấy rầy ta đột phá, đều đáng chết!
Xà Vương lộ ra vẻ tức giận. Bản thân đang ở thời khắc mấu chốt đột phá, ai dám tới quấy rầy ta, ta ăn hắn!
Đúng lúc Xà Vương đang hung thần ác sát, đột nhiên cách đó không xa truyền đến một tiếng xé nước.
Tiếng xé nước này so với ba con cá mập vừa rồi còn muốn lớn hơn, khiến Xà Vương mới buông lỏng lại lộ ra vẻ dữ tợn, lần thứ hai cảnh giác lên.
Còn không sợ chết? Bất kể là ai, dám đến, ta liền ăn hắn!
Đến rồi, đến rồi, tiếng xé nước kia càng ngày càng gần, Xà Vương muốn đi lên nghênh chiến.
Đúng vào lúc này, một quả cầu màu xám tro từ bên trong sương độc bắn tới.
Quả cầu màu xám kia không có nhắm vào Xà Vương, mà như rơi vào trong biển. Nhưng thời khắc này Xà Vương đã bị ba con cá mập chọc giận, không cần biết ngươi là cái gì? Dám đến khiêu khích ta, bất kể là ai, cũng đều đáng chết. Về phần là cái gì? Xà Vương cũng không để bụng, Xà Vương bách độc bất xâm, cho dù đó là kịch độc, ta cũng nuốt ăn.
- A ô!
Bỗng nhiên thân thể Xà Vương uốn lượn, đuổi kịp quả cầu màu xám tro kia, một ngụm nuốt nó xuống.
Quả cầu xám vừa vào miệng, vẻ mặt hung lệ của Xà Vương bỗng nhiên thay đổi.
Không phải vật chất thực thể? Hình như là một đoàn khí thể?
Lúc trước cỗ khí thể kia ở trạng thái xoắn ốc, xoay tròn, nhưng bị Xà Vương cắn một cái, trong nháy mắt vỡ ra, trong nháy mắt khí thể màu xám chui vào thân thể Xà Vương, tràn ngập trong đó.
- Oanh két!
m thanh giống như sấm sét giữa trời quang nổ mạnh ở trong đầu Xà Vương. Trong nháy mắt, đường đường Xà Vương cảm nhận được sự sụp đổ đến từ sâu trong linh hồn, giống như toàn bộ ý thức đều bị đoàn khí thể này phong ấn vậy.
- Độc ư? Là độc gì vậy? Vì sao ta không chịu được? Trên đời này còn có độc ta không chịu được sao? Không !
Trong đầu Xà Vương chỉ còn lại một cái suy nghĩ tuyệt vọng cuối cùng.
Thối! Thối đến mức trước nay chưa từng có! Xà Vương bị một ngụm lớn này xốc cho hai mắt trắng bệch. Tất cả thần kinh trên người bị phong bế, linh hồn, đại não trống rỗng.
Đến cùng ta đã ăn cái gì?
Xà Vương sặc đến mức muốn ngất đi.
Xà Vương không nhìn thấy, thật ra tiếng xé nước vừa rồi là một chiếc thuyền lớn, thuyền lớn đang đi về phía mình.
Nếu như Xà Vương thanh tỉnh, tự nhiên một cái đuôi cũng có thể đánh nát thuyền lớn, nhưng giờ phút này Xà Vương đang rơi vào thời điểm linh hồn sụp đổ ngắn ngủi, toàn thân run rẩy, căn bản không thấy được đầu thuyền đánh tới.
- Oanh !
Đầu thuyền đụng vào đầu Xà Vương, đụng nát một sợi thần trí cuối cùng của Xà Vương.
Đường đường là Xà Vương, cứ như vậy bị đụng hôn mê bất tỉnh.
Cùng lúc đó, viên nội đan ở trên trời của Xà Vương, vì Xà Vương ngất đi, mà mất đi liên hệ, nên từ giữa không trung rơi xuống phía dưới.