Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1856 - Chương 1857: Đại Gia Chủ Vương Khả

Chương 1857: Đại gia chủ Vương Khả

- Vương Hữu Lễ, bái kiến đại gia chủ!

Vương Hữu Lễ trịnh trọng hành lễ.

Đệ tử Vương gia nhìn nhau, mặc dù cực kì không tình nguyện nhưng không còn cách nào khác. Gia chủ lệnh này là thật.

- Bái kiến đại gia chủ!

- Bái kiến đại gia chủ!

Một đám đệ tử Vương gia chỉ có thể buồn bực bái lễ.

Giờ phút này, Khương Bính thấy vừa rồi cho Vương Khả toàn bộ công đức là đúng. Nếu hắn không cho thì giờ phút này đệ tử Vương gia tạo phản, mình sẽ không ngồi vững được vị trí hoàng đế. Hiện tại tốt rồi, ai dám nghi ngờ?

- Được rồi, chu vị không cần đa lỡ. Õ đây ta sẽ nói rõ với các ngươi! Để các ngươi không hiểu lầm, thực ra lần trước ta cũng tìm được gia chủ lệnh này!

Vương Khả nói ra.

- Ngươi nói cái gì?

Đám đệ tử Vương gia trợn mắt nói.

Vương Hữu Lễ cũng trừng mắt nhìn Vương Khả. Ngươi thổi cái gì? Ngươi định lừa gạt ai đây?

- Không phải sao, trước đây ta thấy Vương gia có người cấu kết với tà ma mới cố ý không cầm ra. Quả nhiên, ta chịu nhục làm gia chủ lệnh giả đưa cho Vương Hữu Kiếm. Vương gia đã trừ bỏ được một tai họa lớm. Việc này ta đã nói với Vương Hữu Lễ, khó khăn lắm hắn mới đồng ý với ta, chịu nhục với ta để bắt tà ma!

Trước đó ta và Vương Hữu Lễ muốn giải thích với các ngươi, nhưng tình huống phức tạp chưa kịp nói gì. Dù sao cũng bắt được Vương Hữu Kiếm, cho nên ta với Vương Hữu Lễ đã thương lượng, lúc sau sẽ lấy gia chủ lệnh thật ra, cũng không phải chuyện gì lớn!

Vương Khả giải thích.

Đám đệ tử Vương gia trừng mắt nhìn Vương Khả, ngươi lừa gạt ai? Rõ ràng ngươi thấy gia chủ lệnh lại cố ý không cầm ra, chịu nhục để dụ rắn ra khỏi hang?

Đám đệ tử Vương gia nửa tin nửa ngờ. Chỉ có Vương Hữu Lễ biết rõ, Vương Khả toàn nói phét. Nhưng cũng tốt, trong nháy mắt trở thành chịu nhục hy sinh?

- Đúng vậy, ta có thể làm chứng cho Vương Khả, hắn nói đều là thật Vương Hữu Lễ lập tức lộ ra vẻ mặt trách trời thương dân.

- Nhưng mà không cần thiết, ban đầu ngươi lấy gia chủ lệnh thật thì vẫn bắt được Vương Hữu Kiếm!

Đông Kiếm Thần cau mày nói.

- Vương Đông à, ngươi nói bậy gì vậy. Lúc đó Vương Hữu Kiếm làm theo gia chủ lệnh giả, các ngươi không thấy sao? Ngươi cho rằng vạch trần hắn dễ dàng sao? Ta và Vương Khả làm nhiều như vậy cũng chỉ vì Vương gia thôi, đừng nói bậy có được không!

Vương Hữu Lễ trợn mắt nói.

- Ta, sao ta không hiểu chứ?

Đông Kiếm Thần không phục nói.

- Ngươi hiểu? Vương Hữu Kiếm cấu kết với tà ma, các ngươi nghe Vương Hữu Kiếm nói, chẳng phải vẫn bị hắn lừa gạt sao?

Ngươi có năng lực thì vạch trần hắn đi!

Vương Hữu Lễ trợn mắt nói.

- Ta... !

Mặt Đông Kiếm Thần cứng đờ.

- Các ngươi thấy ta với Vương Khả dễ dàng nhưng không biết bọn ta phải gian khổ ra sao? Các ngươi không giúp được gì còn ở đây nói bậy!

Vương Hữu Lễ trợn mắt nói.

Vương Khả nhìn Vương Hữu Lễ kỳ quái. Chúng ta có bao nhiêu gian khổ? Ngươi nói vậy, thì coi là vậy đi!

- Trước đó ta và Vương Khả chiến đấu với Vương Hữu Kiếm, cửu tử nhất sinh, các ngươi ở đâu? Khương Đệ Nhất phá hủy thần niệm của đại tiểu thư, các ngươi ở đâu? Tào Hùng chạy trốn, các ngươi ở đâu? Vương gia trải qua tai nạn lớn như vậy, các ngươi ở đâu? Lúc muốn các ngươi giúp lại không thấy ai. Hiện tại đã hết nguy hiểm thì các ngươi lại nhảy ra ồn ào, nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo? Ngươ có tư cách gì?

Vương Hữu Lễ trừng mắt nói.

Bốn người kia lập tức im bặt.

- Được rồi Vương Hữu Lễ, không phải mọi người cũng vất vả sao!

Nể mặt ta, đừng nói nữa!

Vương Khả an ủi.

Lúc này đệ tử Vương gia phức tạp nhìn Vương Hữu Lễ.

- Hữu Lễ thúc, là ta hiểu lầm ngươi, ta xin lỗi!

- Vương Hữu Lễ, chúng ta bị Vương Hữu Kiếm lừa gạt! Là chúng ta có lỗi với ngươi!

- Đại gia chủ, Vương Hữu Lễ, chúng ta xin nhận tội!

Cứ như thế, Vương Khả trở thành Đại gia chủ Vương gia Dạ Xoa, giúp Vương Hữu Lễ rửa sạch nghi ngờ Vương Hữu Lễ là người tri thức, hơn nữa còn là nhân vật được mọi người kính trọng, bịa ra câu chuyện như vậy tất nhiên không hề có sơ hở.

Đám đệ tử Vương gia xấu hổ vì đã hiểu lầm Vương Khả và Vương Hữu Lễ. Vương Hữu Lễ lại phân tích cho mọi người nghe những gì khó khăn đã phải chịu, mỗi một chi tiết nhỏ đều thể hiện ra rằng thà Vương Hữu Lễ bị ngàn người chỉ trỏ vẫn muốn liều mạng hi sinh vì Vương gia. Trong nháy mắt, Vương Hữu Lễ tẩy trắng sạch sẽ, tình cảm sâu đậm với Vương gia được phóng đại hết cỡ.

Vương Khả trừng mắt nhìn Vương Hữu Lễ. Vương Hữu Lễ này còn mặt dày hơn Trương Chính Đạo. Ta chỉ mở ra câu đầu tiên thôi vậy mà ngươi mượn cơ hội thổi phồng bản thân như vậy?

Nhưng hắn thổi phòng bản thân thì cũng thổi phồng cả ta nữa, ta sẽ không so đo.

- Đại gia chủ, ngươi có muốn bổ sung gì nữa không?

Vương Hữu Lễ nhìn về phía Vương Khả.

Vương Khả nhìn đám người kia bị Vương Hữu Lễ nói cho tâm phục khẩu phục, giờ này tâm trạng rất tốt. Vương Hữu Lễ đang làm công tác tư tưởng, ta không cần phải tham gia nhiều.

- Lần này Dạ Xoa hoàng triều rung chuyển, nhất định lòng dân chúng sẽ bất an. Để phòng bị nước khác thừa cơ đánh vào, làm phiền các vị đệ tử Vương gia toàn lực hiệp trợ Khương Bính, trấn an lòng dân chúng! Để Dạ Xoa hoàng triều càng thêm mạnh mẽ phồn vinh!

Vương Khả nói ra.

- Vâng!

Đám đệ tử Vương gia đồng thanh nói.

Đổi một người khác làm hoàng đế có thể mạnh mẽ phồn vinh không? Ngươi nghĩ thật là đơn giản!

- Đúng rồi, Khương Bính đăng cơ làm hoàng đế là một chuyện mừng. Dù sao cũng nên cho bách tính một chút lợi ích thực tết Vương Khả nhíu mày suy nghĩ.

- Lợi ích gì? Đại xá thiên hạ?

Vương Hữu Lễ hiếu kỳ nói.

- Chuyện này các ngươi thương lượng đi, ta không quản nhiều.

Ta nói rồi, phải chuẩn bị cho bách tính một chút lợi ích!

Vương Khả trịnh trọng nói.

- Hả?

Đám đệ tử Vương gia nghi ngờ nhìn về phía Vương Khả.

- Lúc nữ hoàng U Nguyệt lên ngôi, ta cho dân chúng của Thi Quỷ hoàng triều một chút bổng lộc, chính là phát hành Thần Vương tệ ở Thi Quỷ hoàng triều. Bổng lộc của các quan cũng là Thần Vương tệ! Dạ Xoa hoàng triều cũng thế, quốc khố mua Thần Vương tệ, sau đó coi như là bổng lộc phát đi tới dân chúng!

Bình Luận (0)
Comment