Cung Vi giải thích nói.
- Vậy Long Thái Âm đâu?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Không biết, không biết hắn chạy đi đâu rồi, ta quan tâm làm gì?
Hắn là con trai của Long Hoàng! Không có quan hệ với ta!
Cung Vi lắc đầu.
- Được rồi! Những năm nay của các ngươi cũng không tồi!
Vương Khả kỷ quái nói.
- Ngươi tìm chúng ta có việc gì?
Cung Vi hiếu kỳ nói.
- Có chút chuyện. Ta có một đồ đề, có vẻ như là bị hòa thượng của hoàng triều Luân Hồi, có dùng đại trận Thập Bát La Hán, hắn... !
Vương Khả kể lại chuyện của Tây Môn Tĩnh.
- Đại trận Thập Bát La Hán? Cần có 18 cường giả Võ Thần cảnh, làm sao có thể? La Hán Điện không thể có nhiều Võ Thần cảnh như vậy, trừ khi những tướng quân Võ Thần cảnh của hoàng triều Luân Hồi đều được điều đến.
Cung Vi cau mày nói.
- Cho nên, muốn nhờ các ngươi giúp ta tìm hiểu!
Vương Khả nói.
- Việc này đơn giản, giao cho ta, ta lập tức giúp ngươi tìm hiểu rõ ràng!
Cung Vi vỗ ngực nói ra.
- Có thể điều tra rõ ràng sao? Chắc chắn như vậy sao?
Vương Khả sững sờ.
- Ta sẽ đi hỏi thăm cha ta một chút, có thể điều động đại trận Thập Bát La Hán nhất định sẽ kinh động đến cha ta, ta đi một chút là sẽ biết thôi!
Cung Vi nói ra.
- Được!
Vương Khả nói.
Ngươi đi hỏi hoàng đế Luân Hồi? Luân Hồi Hoàng Đếsẽ nói sao?
- Sắc lang, chúng ta lại phải rời xa nhau rồi!
Cung Vi tỏ về không muốn.
- Tiểu bảo bối Vi Vi, giờ biệt ly rồi sẽ có ngày tụ họp, ta chờ nàng!
Sắc Dục Thiên dịu dàng nói.
- Ta không nõ rời xa chàng!
Cảm xúc Cung Vi khấy động, muốn ôm Sắc Dục Thiên.
- Ta cũng không nỡ rời xa nàng!
Sắc Dục Thiên gào lên.
Vương Khả ở cách đó không xa giật mình, da gà rơi đầy đất.
- Ta nói, đây mà gọi là ly biệt sao? Có một chút xíu thời gian thôi mà, các ngươi cần phải như vậy sao? Ta còn ở ngay đây, có thể tìm chỗ khác mà thể hiện không?
Vương Khả trừng mắt buồn bực nói.
Con mẹ nó, ta không nói các ngươi lại muốn ôm nhau. Các ngươi ăn xuân dược à?
Đột nhiên, Sắc Dục Thiên và Cung Vi đều sa sầm mặt nhìn Vương Khả.
- Ta và tướng công ta đang nói chuyện, liên quan gì đến ngươi!
Cung Vi trừng mắt nhìn Vương Khả.
- Bản thân không tìm được vợ còn ở đây chia rẽ người khác!
Sắc Dục Thiên cũng trừng mắt nhìn Vương Khả.
Vương Khả.
= su)
Mẹ nó, hai ngươi bị bệnh tâm thần à?
- Chờ đấy!
Cung Vi trừng mắt nhìn Vương Khả.
Dậm chân một cái bay lên trời, thẳng về hướng hoàng cung.
Vương Khả nhìn Cung Vi rời đi rồi lại nhìn Sắc Dục Thiên.
- Sắc Dục Thiên, ta nhớ trước kia người không như thế này, có phải ngươi bị lừa rồi không? Nếu như bị lừa, ngươi thử nháy mắt mấy cái xem?
Vương Khả nhìn về phía Sắc Dục Thiên.
- Ngươi bị bệnh à, ta và Cung Vi như là trời đất tạo nên một đôi, chúng ta tình thâm nghĩa nặng nói lời thâm tình thì liên quan gì đến ngươi. Ngươi cắt lời chúng ta thì cũng thôi đi, còn vu khống nữa? Có phải ngươi độc thân quá lâu nên tinh thần không bình thường?
Sắc Dục Thiên trừng mắt nhìn Vương Khả.
Vương Khả.
=.
1Mẹ nó, rốt cuộc là ai không bình thường?
- Ta, ta là ông chủ của ngươi, ngươi đã đồng ý làm đội trưởng đội bảo vệ của cửa hàng Thần Vương, giờ ngươi lại lật lòng, ngươi có phụ trách được việc gì sao?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Gia đình là quan trọng. Đội trưởng bảo vệ? Ta còn chưa giúp gì được cho người sao? Làm bảo an mà không quan tâm đến gia đình sao? Ta và Cung Vi vất vả lắm mới giải trừ được hiểu lầm.
Gặp lại tiền duyên, ngươi nhẫn tâm cắt ngang sao? Có phải ngươi độc thân lâu quá, ghen ghét người ta ân ái à? Ngươi quan tâm làm gì?
Sắc Dục Thiên trừng mắt nhìn Vương Khả.
Vương Khả.
Tu Phải! Các ngươi bị bệnh tâm thần, ta sẽ không chấp nhặt các ngươi.
- Nhưng mà, vừa rồi ngươi nói đồ đệ Tây Môn Tĩnh của ngươi cũng là Võ Thần cảnh sao?
Bỗng nhiên Sắc Dục Thiên hiếu kỳ nói.
- Đúng vậy, không còn cách nào khác, ngươi không xứng với chức đội trưởng bảo về. Ta chỉ có thể nhờ hắn làm, với cả tu vi của ngươi cũng không có gì đặc biệt!
Vương Khả nói ra.
- Ai nói tu vi ta không tốt? Ỗ Thập Vạn Đại Sơn, ta là Nguyên Thần cảnh, hiện tại ta tu với Cung Vi đã đều là Võ Thần cảnh rồi!
Dư sức đánh được ngươi!
Sắc Dục Thiên khinh thường nói.
- Các ngươi cũng là Võ Thần cảnh?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Đương nhiên, ta và tiểu bảo bối Vi Vi song kiếm hợp bích thì uy lực càng lớn!
Sắc Dục Thiên tự tin nói.
- Vậy tốt, lúc nào các ngươi đại hôn ta sẽ đưa đại lễ đến!
Vương Khả trịnh trọng nói.
Mặt Sắc Dục Thiên trở nên khó coi.
- Thế nào?
Vương Khả hiếu kỳ hồi.
- Muốn đại hôn cũng không dễ, Cung Sơn Hải này khó nắm bắt!
- Cha vợ ngươi phản đối các ngươi?
Vương Khả lập tức quay sang nhìn Sắc Dục Thiên.
Cái này, cái này là đồng bệnh tương liên sao? Cha vợ ta cũng thế.
- Dù sao ta cũng là ma, mặc dù Cung Sơn Hải yêu chiều Cung Vi, đáp ứng mọi yêu cầu của nàng. Nhưng lại ghét bỏ ta là ma!
Mặt Sắc Dục Thiên khó coi nói.
- Nhưng ngươi vẫn ở đây?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Bởi vì Cung Sơn Hải quá yêu chiều Cung Vi cho nên mới mắt nhắm mắt mở coi như không thấy ta. Nhưng ta muốn cưới Cung Vi chắc chắn sẽ không cho phép!
Sắc Dục Thiên cau mày nói.
- Cung Sơn Hải không cho phép các ngươi lấy nhau, sợ thân phận của ngươi hủy hoại thanh danh của hắn, lạy âm thầm cho phép các ngươi ở chung với nhau? Ngươi cha vợ này còn tốt hơn cha vợ ta nhiều!
Vương Khả cảm thán.
- Nhưng mà cũng không sao, ta sẽ tổ chức cho Cung Vi một đám cưới long trọng. Đến lúc đó ai cũng không thể phản đối, Cung Sơn Hải cũng không thể!
Sắc Dục Thiên siết quả đấm, mắt đây lửa giận.
- Ngươi muốn tiêu diệt cha vợ ngươi?
Vương Khả trừng mắt kinh ngạc nói.
- Ngươi nói cái gì? Hắn là cha của Cung Vi, sao ta có thể làm chuyện có lỗi với nàng như vậy? Ngươi bị bệnh à!
Sắc Dục Thiên trừng mắt nhìn Vương Khả.
- Vậy sao vừa rồi mặt ngươi đằng đằng sát khí?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Ta chỉ muốn tu luyện, thực lực mạnh mẽ, vượt qua Cung Sơn Hải, thì ai có thể ngăn cản ta? Còn không phải là thế à?
Sắc Dục Thiên tự tin nói.
- Nói như vậy thì Cung Vi cho phép ngươi đấu với cha nàng sao?