- Đúng rồi, ngươi có nhớ Độ Huyết Tự cũng có đại điện, tên là La Hán Điện không? Phương Sân ngày xưa chủ trì Độ Huyết Tự chính là xuất thân từ La Hán Điện mà ra. Ố Độ Huyết Tự cũng có đại điện La Hán Điện, để tưởng niệm nơi xuất thân này! Ố đấy cũng có rất nhiều La Hán!
Sắc Dục Thiên nói ra.
- Hả?
Vương Khả nhìn về phía xa.
Trên mặt biển, khí đen ngập trời, giống như có một mảnh sương mù đen lớn bao phủ.
Bên trong sương đen, có một hòn đảo mơ hồ, trên hải đảo có vô số cung điện, còn có một tòa tháp tọa lạc ở đấy. Trên không của hải đảo có một chữ kim phù to lớn, chậm rãi xoay tròn, chiếu vô số ánh vàng xuống dưới. Trong đó có thể nghe thấy tiếng tụng kinh truyền tới. Một khung cảnh phật pháp rộng lớn lập tức cho người ta cảm giác đang ở nơi cõi phật.
- Đây chính là Idh?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đây là đảo La hán, cung điện lớn nhất trên đó là La Hán Điện!
Tòa bảo tháp kia là tháp La Hán!
Cung Vi gật đầu.
Vương Khả thấy kỳ quái.
- Cái tên La Hán Điện này, đúng là..., uy nghiêm mà cổ quý!
- Tên tuy đơn giản nhưng dễ dàng ghi nhớ!
Cung Vi nói ra.
- Phật quang bao phủ La Hán Điện, vì sao xung quanh biển toàn sương đen? Không giống với Độ Huyết Tự, trấn áp ma đầu à?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Ngươi không biết?
- Biết cái gì?
Vương Khả hỏi.
- Vị trí tọa lạc của La Hán Điện là để trấn áp oán khí của vùng biển này. Những khí đen này là oán khí!
Cung Vi nói ra.
- Hả! Oán khí ở đâu ra?
Vương Khả khó hiểu.
- Ngươi chưa từng nghe nói đến Long Cung sao?
Cung Vi nói.
- Đương nhiên, Long Hoàng chẳng phải vẫn là công chúa Long Cung đấy thôi, chẳng lẽ Long Cung hủy diệt?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Không sai, Long Cung ngày xưa tổ tiên của yêu ma, sức mạnh ngập trời, thống lĩnh yêu tộc trong thiên hạ. Mạnh nhất là thần thú, không ai đâm trêu chọc. Nhưng về sau nghe nói Long tộc nhúng tay vào việc chính ma giao tranh của Nhân tộc, sau đó nhiều tà ma thua trận, Long tộc gần như bị diệt sạch. Chỉ còn số ít bởi vì ở ngoài Long Cung nên mới may mắn thoát được!
Cung Vi nói.
- Ngươi nói gì? Vì Long tộc nhúng tay vào cuộc chiến của Nhân tộc nên mới bị diệt sạch?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Đúng vậy. Nghe nói trận chiến kia cực kỳ khốc liệt. 1000 năm trước, những cao thủ đỉnh cao tà ma tụ tập toàn bộ tại đây, tham dự một trận chiến đồ long. Sau trận chiến, ma đạo tổn thất nặng nề. Mà nhiều vùng trên Trung Thần Châu cũng bị đánh nát, ma đạo cũng vì trận chiến này mà lạc nhiều cao thủ rất mạnh, dẫn đến cục điện 1000 năm qua vẫn ngang sức ngang tài với chính đạo!
Cung Vi nói.
- Không đúng, ta nhớ bọn họ nói Trung Thần Châu bị đánh tan là ma đạo chiến đấu với những kẻ mạnh Thành Tiên cảnh của chính đạo, bọn họ còn bị trấn áp ở Thập Vạn Đại Sơn?
Vương Khả hiếu kỳ hỏi.
- Trận Diệt Long Nhất và đợt đấy có vẻ như cùng một thời kỳ!
Một trước một sau mà thôi!
Cung Vi nói.
- Đúng vậy không?
Vương Khả yên lặng cảm thấy kỳ quái.
- Dù sao thì đó là tin tức ta nghe được. Sau trận chiến kia, Long Cung bị diệt, xác chất thành đống, nhuộm máu biển xanh!
Cung Vi nói.
- Vậy oán khí này?
Vương Khả hỏi.
- Không sai, chính là những người Long tộc bị tàn sát, chết rồi không cam tâm mà biến thành niệm ý, oán khí ngập trời, muốn hóa thành oán linh đi tìm Nhân tộc báo thù. Nghe nói lúc ấy, cơn oán niệm này hóa thành rồng, xông tới khu vực gần bờ biển, gặp người nào cũng ăn, gặp người nào cũng giết. Không tiếc tất cả muốn đồng quy vu tận với nhân loại!
Cung Vi nhớ lại.
- Cơ nghiệp của Long Cung trên hành tỉnh này vô cùng cổ xưa.
Thậm chí còn có thể nói trước khi sinh ra loài người đã có Long tộc. Sau khi bị diệt toàn tộc, oán khí ngập trời. Nghe nói năm đó oán khí khủng bố, thậm chí còn có thể ăn mòn Thành Tiên cảnh!
Sắc Dục Thiên nhớ lại nói.
- Thật hay giả đấy? Dù sao cũng chết rồi, còn có thể uy hiếp được Thành Tiên cảnh?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đương nhiên là thật. Nghe nói về sau, Phật Môn tốn rất nhiều sức lực mới có thể trấn áp nơi này! Ỗ đây có một phong ấn lớn, phong ấn vô số linh hoàn của Long Cung. Đồng thời La Hán Điện ở đây không ngừng siêu bộ oán linh Long Cung bằng phật pháp, hy vọng bọn họ có thể sớm buông được oán niệm, sớm ngày luân hồi vãng sinh!
Cung Vi giải thích.
- Trấn áp 1000 năm rồi còn có oán khi chưa tiêu tán. Xem ra La Hán Điện cũng không có gì đặc biệt, nghìn năng siêu độ cũng không có tác dụng gì?
Vương Khả nói.
- Ai đám ở trước mặt La Hán Điện chê bai?
Một tiếng quát lạnh từ phía xa truyền đến.
- HừI Ổ nơi xa trên đảo La Hán truyền đến một tiếng hừ lạnh.
- Không hay rồi, Vương Khả, sao ngươi dám chế giễu La Hán Điện, bị bọn họ nghe được rồi!
Bỗng nhiên Sắc Dục Thiên nhìn về phía Vương Khả.
- Vương Khả, sao tự dưng ngươi chế giễu La Hán Điện làm gì?
Cung Vi cũng trợn mắt nói.
Vương Khả.
Su Ta giễu cợt chỗ nào? Ta chỉ nói vu vơ thôi mà, các ngươi đứng cách xa ta như vậy làm gì? Con mẹ nó, ta thành tâm điểm chú ý rồi?
Lúc này một đoàn người mặc áo cà sa hòa thượng dậm chân bay tới. Trong chớp nhoáng đều muốn nói cho ra lẽ với Vương Khả.
Cung Vi và Sắc Dục Thiên lại muốn đứng xa Vương Khả ra một chút, giống như muốn phân rõ ràng quan hệ với Vương Khả.
Vương Khả trừng mắt nhìn về vài trăm hòa thượng đang bay tới mặt cũng biến sắc. Chuyện này là thế nào? Ta chỉ nói một câu thôi mà các ngươi có cần phải lôi hàng trăm người tới giáo huấn ta không?
La Hán Điện này là bang phái sao? Nhiều người đến đây như vậy làm gì? Đánh nhau với ta sao?
- Sư tôn, các vị huynh đệ. Hắn chính là Vương Khả, vừa rồi hắn đã nói xấu La Hán Điện! Còn nói chúng ta siêu độ ngàn năm không có tác dụng gì!
Một giọng nói quen thuộc từ đằng xa truyền đến.
Vương Khả quay đầu nhìn sang, thì ra là Tào Hùng. Tào Hùng đang mách lẻo với một nhóm hòa thượng, cổ động mọi người ghét bỏ hắn.
- Ta biết thừa Tào Hùng ngươi không có lòng tốt gì! Mẹ nó, vừa rồi tại phủ công chúa còn chưa giải thích đã chạy, bây giờ lại nói xấu ta ở đây? Cung Vi, hắn không phải là thuộc hạ của cha ngươi sao? Cha ngươi cố ý nhắm vào chúng ta à?