Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1870 - Chương 1871: Viên Diệu La Hán

Chương 1871: Viên Diệu La Hán

Vương Khả nói.

- Hừ, Vương Khả, ta là tướng quân của hoàng triều Luân Hồi.

Nhưng ta cũng là đệ tử tục gia của La Hán Điện. Ngươi có ý đồ xấu, ta sẽ phải bẩm báo với sư tôn!

Tào Hùng trừng mắt mắng.

Vương Khả.

Ea ~A di đà phật! Bần tăng là chủ tọa của La Hán Điện, Viên Diệu!

Xin hỏi vì sao các hạ lại tới đây gây chuyện?

Người đứng đầu mở miệng nói.

Người kia vừa mở miệng, đám hòa thượng đều yên lặng. Tào Hùng cũng tỏ vẻ cung kính.

Vương Khả nhìn, thấy một nữ tử mặc tăng bào màu xanh nhạt, chắp tay trước ngực, lông mày khí khái hào hùng, trong mắt chứa đầy hoài nghi nhìn Vương Khả.

- Ngươi là Viên Diệu La Hán? Nữ La Hán?

Vương Khả trừng mắt kinh ngạc.

Thủ tọa của La Hán Điện, Viên Diệu La Hán, Vương Khả sớm đã nghe danh. Nhưng sao lại là một người phụ nữ? Phụ nữ cũng có thể là La Hán sao?

- Phật Đà có nữ Phật Đà, Bồ Tát có nữ Bồ Tá, vì sao La Hán không thể có nữ La Hán?

Viên Diệu La Hán trầm giọng nói.

- Ta lầm! Vương Khả thay mặt Chiến Thần của Chiến Thần Điện, bái kiến Viên Diệu La Hán!

Vương Khả hành lễ.

- Cung Vi, bái kiến Viên Diệu La Hán!

- Sắc Dục Thiên, bái kiến Viên Diệu La Hán!

- Hả, Sắc Dục Thiên? Ngươi còn dám tới La Hán Điện? Lời lần trước ta nói với ngươi ngươi quên rồi sao? Nơi này không chào đón tà ma, còn dám tới gần sẽ giết!

Viên Diệu La Hân lạnh lùng nói.

Sắc Dục Thiên sầm mặt.

- Viên Diệu La Hán, mặc dù ta là tà ma nhưng ta đã giải thích rõ với ngươi, vì muốn diệt tà ma nên ta mới phải nhập ma. Ta không vào địa ngục thì ai vào, ta vì bách tính chính đạo mà hi sinh.

- Hừ, ngươi nói thế nào cũng hay? Tào Hùng, bắt lại cho ta!

Viên Diệu La Hân lạnh lùng nói.

- Vâng!

Tào Hùng lập tức phóng về phía Sắc Dục Thiên.

- Tào Hùng, ngươi dám! Ngươi dám ra tay, ta sẽ nói với cha ta!

Cung Vi biến sắc.

- Công chúa, ta nói rồi, mặc dù ta là thần tử của hoàng thượng nhưng vẫn là đồ đệ của sư tôn. Thầy hơn cả trời, ngươi muốn che chở Sắc Dục Thiên thì tìm hoàng thượng đi, bây giờ ta chỉ phụng mệnh hành sự!

Tào Hùng không hề sợ hãi.

Cùng lúc đó, Tào Hùng đánh ra một chưởng.

- Hồng Liên Nghiệp Hỏa!

- Uỳnh!

Vô số ngọn lửa màu đỏ phát ra, một chưởng bay thẳng về phía Sắc Dục Thiên. Dưới sức mạnh của Võ Thần cảnh, xung quanh biển cả động lớn.

- Hừ, Viên Diệu La Hán, ngươi không biết tốt xấu. Ngươi cho rằng Tào Hùng có thể làm gì được ta sao?

Sắc Dục Thiên trợn mắt nói.

~ Trò vặt vãnh còn dám múa rìu qua mắt thợ? Đại Uy Thiên Long!

Thích Ca Địa Tàng!

Sắc Dục Thiên kêu to.

- Trò vặt vãnh còn dám múa rìu qua mắt thợ? Đại Uy Thiên Long!

Thích Ca Địa Tàng!

Sắc Dục Thiên kêu to.

Sau lưng Sắc Dục Thiên đột nhiên xuất hiện một ảo ảnh Bồ Tát to lớn, chính là Địa Tàng Vương Bồ Tát. Quanh thân Địa Tàng Vương Bồ Tát như được quấn đầu của Hắc Long. Đánh về phía Sắc Dục Thiên một chưởng. Hắc Long kia rít lên, đánh bay những bông sen đồ của Tào Hùng.

- Uỷnh!

Một tiếng vang lớn nổ ra, hồng liên chưởng và Hắc Long đụng vào nhau, nước biển xung quanh sóng ngập trời.

Hắc Long giằng co với hồng liên chưởng. Nhưng nguyên thần của Sắc Dục Thiên, Địa Tàng Vương Bồ Tát lại phát ra hào quang vạn chượng. Đột nhiên Địa Tàng Vương Bồ Tát đánh một chưởng về phía Tào Hùng.

- Cái gì?

Tào Hùng biến sắc.

Một tiếng nổ lớn lại vang lên, Tào Hùng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra xa.

- Không thể nào, ngươi mới là Võ Thần cảnh, sao có thể là đối thủ của ta. Không thể nào! Phụt!

Tào Hùng nôn ra máu kinh ngạc kêu lên.

- Hừ, ngươi tu phật không bằng ta, sao có thể là đối thủ của ta?

Sợ rằng La Hán Điện, tu phật còn không bằng ma? Nực cười!

Sắc Dục Thiên lại trừng mắt nhìn về phía Viên Diệu La Hán.

Đương nhiên, La Hán Điện dù sao cũng muốn giết Sắc Dục Thiên, hắn khó chịu là dễ hiểu. Ban đầu Sắc Dục Thiên ở Thập Vạn Đại Sơn, ngoại trừ Ma Tôn thì chưa từng sợ ai.

~ Tu Phật không bằng ma? Bần tăng xem ngươi có bao nhiêu phật tính, Đại Uy Thiên Long! Thích Ca Địa Tàng! Bàn Nhược Chư Phật!

Viên Diệu La Hán kêu to một tiếng.

- Uỷỳnh.

Sau Viên Diệu La Hán đột nhiên xuất hiện một ảo ảnh Địa Tàng Vương Bồ Tát to lớn. Không những thế sau lưng Địa Tàng Vương Bồ Tát còn có vô số Phật Đà. Giống như đang muốn rót toàn bộ linh lực của mình vào bên trong Địa Tàng Vương Bồ Tát. Trong nháy mắt, thân thể Địa Tàng Vương Bồ Tát tăng vọt không chỉ gấp ba lần.

Giống như một người khổng lồ từ trên trời xuống chụp vào Địa Tàng Vương Bồ Tát của Sắc Dục Thiên. Luồng khí mạnh tỏa ra, nước biển xung quanh bị bức đạt ra.

Luồng khí kinh khủng từ trên trời giáng xuống, ép tất cả mọi người ở đấy đều có cảm giác không thở nổi.

- Luồng khí này thật khủng bố!

Vương Khả kinh ngạc nói.

Luồng khí mạnh mẽ nói, so với lần Vương Khả đối mặt với Tử Liên Nhân còn kinh khủng hơn. Viên Diệu La Hán này rốt cuộc là có tu vi mạnh đến mức nào?

- Đại Uy Thiên Long, sư tôn Địa Tàng!

Sắc Dục Thiên cũng biến sắc.

Sắc Dục Thiên lập tức đón lấy chưởng đó của Viên Diệu La Hán, cũng là Địa Tàng Vương Bồ Tát. Nhưng sự chênh lệch rất to lớn.

Giống như là một đứa trẻ con đối mặt với một người đàn ông mạnh mẽ. Trong chớp mắt đều bị đánh đến nỗi nhún xuống.

- Răng rắc!

Âm thanh giống như pháp tướng bị nứt truyền ra, Sắc Dục Thiên lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

- Phụt!

- Tướng công, không! Đáng chết! Thiên Long Quyền!

Cung Vi tiến lên nghênh đón.

- Uỷnh!

Một quyền của Cung Vi đánh ra, trong không trung xuất hiện một ảo ảnh móng vuốt rồng đón lấy pháp tướng của Viên Diệu La Hán.

- Ầm ầm!

Sắc Dục Thiên, Cung Vi đồng thới chống đỡi cũng không ngăn cản được pháp tướng của Viên Diệu La Hán.

Vd mạnh như vậy sao, Vương Khả kinh hãi.

- Viên Diệu La Hán, tất cả mọi người đều quen biết, không cần thiết vừa gặp đã đánh đánh giết giết? Đây là cách tiếp khách của La Hán Điện sao? Có đánh thì cũng phải đánh chó nhìn mặt chủ, ngươi không nể mặt ta sao?

Vương Khả trợn mắt nói..

Cung Vi và Sắc Dục Thiên ở nơi xa quay đầu nhìn qua.

- Vương Khả, ngươi nói ai là chó? Con mẹ nó, ngươi có biết nói chuyện hay không?

Bình Luận (0)
Comment