Tào Hùng nói:
- Đúng vậy, Hoàng thượng đã nói với Viên Diệu La Hán rất nhiều lần nhưng Viên Diệu La Hán vẫn ngoan cố không chịu nhượng bộ, Hoàng thượng mới bất đắc dĩ, mà Viên Diệu La Hán cũng đề phòng Hoàng thượng, không cho Hoàng thượng đến lấy Đế Long Châu!
- Ö? Cung Sơn Hải nếu muốn trộm Đế Long Châu, tại sao hắn không tự mình động thủ?
Vương Khả nhíu mày nói. Đều đã quyết định trộm, còn có gì chú ý hay sao?
Tào Hùng nói:
- Bên trong Đế Long Châu chứa oán niệm Long Đế, muốn cưỡng chế lấy đi, cho dù là Hoàng thượng cũng chắc chắn có động tĩnh vang trời, khẳng định sẽ kinh động đến Viên Diệu La Hán, cho nên Hoàng thượng mới quyết định để Cung Vi lấy truyền thừa này!
Vương Khả cau mày:
- Cung Vi? Cung Vi lấy Đế Long Châu thì không có động tĩnh à?
Tào Hùng nói:
- Các ngươi đã quên Cung Vi cũng có huyết mạch Long tộc?
- À phải rồi, nương của Cung Vi là thân tỷ muội với Long bà, nương Cung Vi chết, Long bà mới mang Cung Vi đến Thập Vạn Đại Sơn sống. Cung Vi, nương của ngươi là Long tộc nên ngươi cũng có huyết mạch Long tộc.
Vương Khả nhìn Cung Vi.
- Người khác lấy Đế Long Châu chắc chắn sẽ dẫn động đât rung núi chuyển, dẫn đến Long Cung đại loạn, thu hút sự chú ý của Viên Diệu La Hán. Nhưng Cung Vi có huyết mạch Long tộc thì sẽ khác, Đế Long Châu tự nhiên tán thành Cung Vi, lấy được Đế Long Châu sẽ rất dễ dàng. Ý của Hoàng thượng là chúng ta toàn lực giúp Cung Vi lấy được Đế Long Châu.
Tào Hùng nói. Cung Vi khẽ nhíu mày:
- Phụ thân muốn tốt cho ta?
Vương Khả lại trợn mắt:
- Không đúng, nếu đã là muốn tốt cho Cung Vị, tại sao phải bưng bít? Tại sao phải luôn giấu diếm, còn gạt chúng ta? Đúng không?
Đi vào Long Cung lấy Đế Long Châu chắc chắn không có đơn giản như ngươi nói phải không?
Tào Hùng im lặng. Cung Vi trầm giọng nói:
- Tào Hùng, ngươi vẫn còn đang lừa ta?
Tào Hùng cười khổ nói:
~Ta không lừa, chỉ là đi vào Long Cung phải trả giá đắt, bên trong oán khí rậm rạp như kịch độc lấy mạng, huống chỉ có oán linh ngăn trở, vào trong đó chắc chắn sẽ bị thương, ban đầu ý của Hoàng thượng là ta mang các ngươi cùng vào trong, ta nghĩ cách dẫn Vương Khả, Tây Môn Tĩnh, Sắc Dục Thiên đi, dụ oán linh tấn công, hi sinh chúng ta giúp Cung Vi lấy được truyền thừa Đế Long Châu.
Sắc Dục Thiên sắc mặt cứng đờ:
- Hi sin chúng ta? Giúp Vi Vi?
Vương Khả trừng mắt nói:
- Ngươi cũng chuẩn bị hi sinh?
Tào Hùng nói:
- Không, ta có Phật bảo của Hoàng thượng cho mượng, có thể giúp ta sau khi trọng thương vẫn sống, mà các ngươi...
Vương Khả nói:
~Nói cách khác là ngươi chuẩn bị lừa chúng ta cùng vào Long Cung, hi sinh mấy người chúng ta giúp Cung Vi lấy được truyền thừa Đế Long Châu? Sau khi xong việc chỉ có ngươi có thể sống, chúng ta đều phải chết?
Tào Hùng lập tức luống cuống:
- À thì, lẽ ra kế hoạch là như vậy! Ta cũng đã đầu hàng rồi, ta không có nói dối!
Lúc này đối với cực hình của chân nguyên vấn đục Tào Hùng run lập cập, hoàn toàn không dám nói dối nữa.
Cung Vi khó chịu nói:
- Hừ, nếu như để bọn hắn chết, ta mới không cần Đế Long Châu gì đó! Phụ thân ta cũng vậy, ta đã nói với hắn rồi, trong lòng ta thì Sắc lang là quan trọng nhất, nếu như Sắc lang có mệnh hệ gì thì ta cũng không thiết sống nữa!
Tào Hùng cười khổ nói:
- Công chúa, ngươi không biết chỗ tốt của Đế Long Châu, trong Đế Long Châu có toàn bộ truyền thừa của Long Đế, có tu vi cả đời của Long Đế, có công đức tích lũy mấy vạn năm của Long tộc, có...
Cung Vi trừng mắt cáu kỉnh nói:
~Ta không cần, ta không cần, ta không cần, tu vi sau này ta sẽ tự mình từ từ tu luyện, nếu như không có Sắc lang ta thà rằng chết!
Vương Khả giương mắt:
- Không đúng, đợi đã, ngươi vừa mới nói gì? Trong Đế Long Châu có công đức tích lũy mấy vạn năm của Long tộc? Vừa rồi ngươi là nói công đức?
Tào Hùng ngẩn người:
- Phải, có vấn đề gì sao?
Vương Khả kích động, con mẹ nó ông trời thật có mắt nha, ta đang không biết lần hỏa táng tiếp theo phải làm thế nào, vậy mà trên trời bỗng nhiên rớt xuống một cái bánh to.
Vương Khả kích động nói:
- Cung Vi, chúng ta đi lấy Đế Long Châu với ngươi!
Cung Vi đờ mặt:
- Cái, cái gì? Vương Khả, ngươi lên cơn thần kinh gì vậy?
Vương Khả kích động:
- Ta nói thật đó, cái gì mà lên cơn thần kinh? Đế Long Châu tốt cỡ nào, ngươi không lấy không phải là có bệnh hả? Yên tâm, làm bạn bè, việc này ta sẽ giúp ngươi, ta giúp ngươi đi lấy!
Sắc Dục Thiên trợn mắt nhìn:
- Vương Khả, ngươi bệnh hả? Tào Hùng vừa rồi nói bên trong có oán khí tạo thành kịch độc, còn có vô số oán linh ngăn trở, đi vào chính là chết!
Vương Khả liếc:
- Làm bạn bè giúp bạn không tiếc mạng sống, chuyện nhỏ này ngươi so đo chỉ li cái gì?
Sắc Dục Thiên:
Đây là chuyện nhỏ? Ta đây là tính toán chỉ li sao?
Tây Môn Tĩnh lo lắng nói:
- Lão sư, ngươi muốn vào sao? Lõ như có mệnh hệ gì thì sao!
Vương Khả trừng mắt:
- Phì, cái gì mà mệnh hệ? Ta nhất định phải vào Long Cung! Ai cũng đừng cản ta!
- Tào Hùng, cửa vào Long Cung này ở đâu? Mang ta đi vào!
Vương Khả nói với Tào Hùng ở trong Đại La Kim Bát. Tào Hùng trố mắt ngạc nhiên:
- Cái, cái gì? Ngươi thật sự muốn vào?
Ngươi có biết là để lừa các ngươi vào tìm chết mà ta và Hoàng thượng phí biết bao nhiêu công sức hay không? Ngươi biết ta đốt chết bao nhiêu tế bào não không? Ngươi biết ta bận trước bận sau lập đội, dốc hết tâm huyết nỗ lực bao nhiêu hay không?
Tại sao, ta làm nhiều như vậy cũng không đi đến đâu, lần này ta nói để ngươi đi chịu chết ngươi chủ động muốn đi? Cái, cái này không hợp lý! Rốt cuộc là có tình tiết nào sai rồi?
La Hán tháp tầng thứ năm!
Tào Hùng bị nguyên thần Đại Thiên bịt miệng, vẻ mặt tuyệt vọng, mẹ nó, nếu biết sớm các ngươi bằng lòng chịu chết, ta cần nhiều âm mưu quỷ kế như vậy làm gì? Mà Vương Khả ngươi muốn đi chịu chết, ngươi sớm nói đi!
- Vương Khả, ngươi muốn vào Long Cung?
Cung Vi trừng mắt kinh ngạc nói.
- Không sai, Cung Vi, ta giúp ngươi có được Đế Long Châu, ngươi đưa toàn bộ công đức Tiên Thiên của Đế Long Châu cho ta, ta cần dùng gấp, rất cấp bách!