~ Tại sao lại như vậy? Vương Khả, kẻ lừa đảo, lúc trước ta không bị oán linh công kích, đều là ngươi gạt ta thả ra cương khí, hiện tại mọi oán linh đều bị ta đưa tới, ngươi lừa đảo, Vương Khả, ngươi gạt ta!
Trong sương đen Tào Hùng bi phẫn quát. Vốn dĩ chuẩn bị lừa Vương Khả, Sắc Dục Thiên, Tây Môn Tĩnh đi thu hút oán linh công kích, lừa Vương Khả bọn họ đi chịu chết, sao đến mức này họ không có việc gì, mình thì bị oán linh công kích? Đây là ý gì?
Dù cho Tào Hùng chửi rủa vang vọng tứ phương Long Cung, Vương Khả nâng Đại La Kim Bát đi nhẹ nhàng, căn bản không phản ứng.
- Tào Hùng quả nhiên bị điên, lúc trước Vương Khả cũng chưa nói cái gì, còn khuyên hắn bình tĩnh, chính hắn chọc tai hoạ còn quay lại chửi? Vương Khả, đừng quan tâm tới hắn, chúng ta nhanh tìm Đế Long Châu!
Cung Vi khinh thường nói.
- Ừ, ta cũng nghĩ như vậy!
Vương Khả gật gật đầu, bước chân càng nhanh.
Mà giờ phút này, Tào Hùng đại chiến Long Cung oán linh, rung chuyển không thôi, xông thẳng tứ phương. Điều này cũng dẫn tới, nước biển bốn phía La Hán đảo bỗng nhiên bão sóng, thậm chí gây nên cả sóng thần.
- Sao lại thế này? Vì sao xung quanh La Hán đảo lại chấn động thế?
Một đám hòa thượng tức khắc đổ xô từ khắp nơi lại đây.
Ở La Hán điện, Viên Diệu La Hán ngồi an bài sự vụ cho đệ tử, cũng đột nhiên biến sắc.
- Không đúng, Long Cung truyền đến chấn động, Long Cung đã xảy ra chuyện?
Viên Diệu La Hán đột nhiên đứng dậy.
Bên trong Long Cung!
Tào Hùng nhìn càng ngày càng nhiều hắc long oán linh đánh tới, cả người đều lộ ra vẻ tuyệt vọng. Giờ khắc này, đại chiến đã bắt đầu căn bản không dừng được, này đó oán linh căn bổn sẽ không quan tâm hắn mà chỉ mang theo oán hận ngàn năm không chết không ngừng. Dù giờ hắn có tự phong tu vi cũng bó tay, một khi tự phong tu vi lập tức sẽ bị quần long xé nát.
Vì cái gì lúc trước Cung Sơn Hải nói cho Tào Hùng chỉ cần kế sách đạt thành, Sắc Dục Thiên, Vương Khả, Tây Môn Tĩnh hẳn phải chết chính là nguyên nhân này, không chết không ngừng, không chỗ để trốn, không thể phá giải. Vốn dĩ tính kế Vương Khả lại biến thành mình gánh trách nhiệm, càng quan trọng là cửa ra vào Long Cung đã mất, trốn cũng không thể trốn.
- Vương Khả, ngươi kẻ lừa đảo, ta trù các ngươi không tìm thấy Đế Long Châu, ta trù các ngươi toàn bộ chết ở trong Long Cung này, không!
Tào Hùng tuyệt vọng bi phẫãn mắng. Hắn không biết là giờ phút này nhóm Vương Khả đã tìm được Thủy Tinh Điện cũng đã tìm được Đế Long Châu! Đó là một cung điện được chế tạo bằng thủy tinh đen nhánh, ba chữ Thủy Tinh Điện rất to.
Ổ trung ương đại điện có một tòa long ỷ, phía trên long ÿ bày một đại long châu đen nhánh như mực.
Vương Khả cầm Đại La Kim Bát, đứng ở đại điện nhìn hắc long châu trên long ở.
- Đây là Thủy Tỉnh Điện? Đây là Đế Long Châu? Cũng dễ dàng quá nhỉ?
Cung Vi kinh ngạc nói.
Nguyên tưởng rằng Long Cung này là đầm rồng hang hổ, muốn tìm Đế Long Châu khẳng định phải trắc trở một phen, nhưng cứ thế đi thẳng chưa cần vòng vèo gì đã tìm thấy rồi? Cung Vi có cảm giác không chân thật?
- Đây là Thủy Tỉnh Điện? Là chỗ Long Đế ở năm đó? Không phải có đại lượng oán linh vờn quanh, bảo hộ nơi này sao? Sao lại rỗng tuếch thế?
Tây Môn Tĩnh trừng mắt không thể hiểu nói.
- Cái ý mà còn phải hỏi, khẳng định là Tào Hùng đã thu hút oán linh đi rồi, tuy rằng tên này có hơi khó hiểu nhưng lần này giúp chúng ta đại ân!
Sắc Dục Thiên cảm thán nói.
- Ba người các ngươi xuất hiện đi, Thủy Tinh Điện này hình như có cái chắn thiên nhiên, cư nhiên lại ngăn được oán độc chỉ khí bên ngoài, thật là kỳ quái!
Vương Khả nói.
Nói xong Đại La Kim Bát run lên, ba người bước ra.
- Đế Long Châu? Không phải là giả đi? Ta nhìn xem!
Sắc Dục Thiên lấy tay đi bắt. Cũng chỉ ngay lúc tay muốn chạm tới hắc long châu.
- Oanh!
Đột nhiên, hắc long châu toát ra một luồng hắc quang đánh bay Sắc Dục Thiên, thiếu chút nữa bay ra Thủy Tinh Điện.
Ổn định thân hình Sắc Dục Thiên biến sắc:
- Lực phản chấn thật lợi hại, một vật chết như long châu cũng có lực lượng lớn như vậy, không sai, chính là Đế Long Châu!
- Ngươi đừng lộn xộn, đây là Đế Long Châu, khẳng định chỉ nhận Long tộc huyết mạch! Ngươi đừng gây họa cho chúng ta!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Hừi Ta phải xem giúp Vi Vi có nguy hiểm hay không chứ?
Sắc Dục Thiên hừ lạnh một tiếng.
- Cung Vi, động thủ đi, tránh đêm dài lắm mộng, hiện tại luyện là tốt nhất!
Vương Khả thúc giục nói.
- Được!
Cung Vi gật gật đầu, đạp bộ đi bắt Đế Long Châu.
Ngay khi Cung Vi muốn động thủ, đột nhiên ngoài Thủy Tỉnh Điện run lên, một hơi thở khổng lồ vọt tới.
- Dừng tay!
Một tiếng gào to vang lên.
Mọi người trong điện khựng lại, để phòng quay đầu lại nhìn giữa không trung ngoài điện là một tôn Địa Tạng Vương Bồ Tát.
Là Pháp tướng Địa Tạng Vương Bồ Tát, giờ phút này Địa Tạng Vương Bồ Tát chắp tay trước ngực, phật quang chiếu khắp bốn phía, vô số Phật âm tụng kinh phát ra.
- Là Viên Diệu La Hán?
Sắc Dục Thiên sắc mặt trầm xuống.
Viên Diệu La Hán phóng thích nguyên thần Pháp tướng, thân pháp hợp nhất, uy hiếp ngập trời, mà hơi thở cường đại vừa ra, tức khắc dẫn động vô số hắc long oán linh bốn phía đánh sâu vào tàng vương Bồ Tát Pháp tướng, thế nhưng bốn phía Địa Tạng Vương Bồ Tát phật quang vạn trượng, Phật âm nổi lên, chắn hắc long tới gần. Tuy nhiên thời gian trôi qua, hắc long càng ngày càng nhiều, phật quang, Phật âm tất có thời điểm không ngăn cản được.
Hắc long không ngừng xuất hiện Viên Diệu La Hán làm Tào Hùng nơi xa đã muốn tuyệt vọng quanh thân bỗng nhiên áp lực nhỏ hơn hẳn, nhìn đến phật quang tức khắc mặt lộ vẻ đại hỉ.
- Sư tôn, cứu, sư tôn, cứu ta!
Tào Hùng kích động kêu gọi.
Tào Hùng liều mạng trọng thương bay tới, Viên Diệu La Hán nhìn chằm chằm nhóm Vương Khả trong Thủy Tinh Điện.
- Vương Khả? Cung Vi? Sắc Dục Thiên? Tây Môn Tĩnh, sao các ngươi tiến vào được Long Cung? Làm thế nào tiến vào Thủy Tinh Điện? Không phải các ngươi bị ta phong ấn tu vi sao?
Viên Diệu La Hán cả kinh kêu lên.
- À? Là Tào Hùng giúp ta! Hắn giúp chúng ta giải khai phong ấn, còn cổ động chúng ta tới lấy Đế Long Châu, không tin, ngươi có thể hỏi hắn!