Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1892 - Chương 1893: Thiêu Đốt Chính Mình, Chiếu Sáng Lên Người Khác

Chương 1893: Thiêu đốt chính mình, chiếu sáng lên người khác

Vương Khả nhìn Tào Hùng nơi xa liều mạng bay tới giải thích nói.

- Cái gì? Tào Hùng? Ngươi thật to gan!

Viên Diệu La Hán kinh giận nhìn về phía Tào Hùng.

Tào Hùng sắc mặt cứng đờ, cái gì vậy? Vương Khả, chết tiệt, sao lại vu oan ta?

- Sư tôn, ngươi nghe ta nói, không phải như thế, là chính bọn họ muốn tới!

Tào Hùng tức khắc nôn nóng giải thích nói.

- Không phải ngươi dùng Như Ý Thần Châm của Cung Sơn Hải giúp mọi người cởi bỏ phong ấn sao?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Ta không hề!

Tào Hùng tức khắc quỵt nợ nói.

- Hừm không tin Viên Diệu La Hán có thể hỏi ý thức Luân Hồi Bàn, lúc ấy nó ở đây!

Vương Khả nói.

Viên Diệu La Hán nhìn về phía Tào Hùng, Tào Hùng biến sắc.

- Vương Khả, rõ ràng, rõ ràng là chính ngươi muốn tới!

Tào Hùng tuyệt vọng nói. Hiển nhiên, hiện tại căn bản không quỵt nợ được.

- Đúng vậy, ngươi nói Đế Long Châu có đủ thứ lợi ích, đương nhiên tự nhiên tới rồi!

Vương Khả nói.

Tào Hùng:

—..] Ngươi không hiểu ý ta sao? Ngươi nói thế sẽ làm người khác cho rằng ngươi bị ta lừa tới! Mấu chốt thật sự là ngươi chủ động muốn tới, ta không hề lừa!

Buồn bực, Tào Hùng nghênh chiến hắc long oán linh, muốn giải thích hàm nghĩa lời nói của mình, nhưng lại không biết giải thích với Viên Diệu La Hán như thế nào, rốt cuộc mình đã phản bội sư tôn Viên Diệu La Hán.

- Ngươi sao toàn thân lại thế này? Dù có mới vừa chiến đấu cùng oán linh một hồi cũng không đến mức như thế! Ngươi chỉ cần thả ra cương khí là có thể ngăn trở oán độc chỉ khí ăn mòn, toàn thân huyết ô, huyết phao là chuyện như thế nào?

Viên Diệu La Hán nghi hoặc nhìn về phía Tào Hùng.

Tào Hùng xị mặt, muốn ta giải thích như thế nào? Ta không lừa được Vương Khả, ngược lại bị Vương Khả lừa?

- Viên Diệu La Hán, ngươi đừng trách cứ Tào Hùng, vừa rồi ta còn nói với mọi người là chúng ta đều hiểu lầm hắn. Hắn hy sinh bản thân thu hút quần long vây công cho chúng ta mới bị thương thành như vậy, nếu không có hắn chúng ta không thể dễ dàng tiến vào Thủy Tinh Điện như vậy. Hắn như ngọn nến, thiêu đốt bản thân để chiếu sáng người khác, tinh thần không biết sợ hy sinh này đáng để chúng ta khâm phục!

Vương Khả tức khắc giúp Tào Hùng nói chuyện.

- Ngươi nói cái gì?

Viên Diệu La Hán trừng mắt.

Tào Hùng cũng xị mặt, ai là ngọn nến? Mẹ ngươi mới là ngọn nến.

Nếu không phải ngươi lừa ta, ta có thể như vậy sao?

- Ta nói ngươi đừng hiểu lầm Tào Hùng, hắn hy sinh chính mình thành toàn chúng ta, hắn là người tốt!

Vương Khả giải thích.

Tào Hùng:

Tu)

Viên Diệu La Hán:

Đề gui Viên Diệu La Hán đã đoán được đại khái, càng khẳng định là Cung Sơn Hải và Tào Hùng hợp mưu, nhưng nghe Vương Khả khen Tào Hùng là người tốt thì vẫn không thể tiếp thu. Hình như sai sai thì phải?

- Đúng rồi, chúng ta có thể tiến vào rất bình thường, Viên Diệu La Hán, sao ngươi cũng có thể tiến vào Long Cung? Không phải nói chỉ có Tây Môn Tĩnh có thể mở ra Long Cung nhập khẩu sao?

Ngươi vào bằng cách nào?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Hừ, bần tăng siêu độ Long Cung ngàn năm, chẳng lẽ ngay cả Long Cung cũng không thể vào?

Viên Diệu La Hán lạnh lùng nói.

- Tào Hùng, Long Cung này còn có nhập khẩu khác, lúc trước ngươi đâu có nói?

Vương Khả trừng mắt nói.

Tào Hùng xị mặt nhìn về phía Vương Khả, ta nào biết chuyện này?

- Tào Hùng, ngươi thật sự vì bảo vệ bọn họ, cam nguyện vì vạn long sở phệ? Đúng như Vương Khả nói là tự thiêu đốt chính mình, chiếu sáng người khác? Ngươi có ý gì?

Viên Diệu La Hán cũng trừng mắt khó hiểu nhìn về phía Tào Hùng.

Tào Hùng:

Rš go Ta mẹ nó bị điên mới thiêu đốt chính mình, chiếu sáng người khác? Ta là bị ép! Nhưng hiện tại ta yêu cầu ngươi cứu ta, bảo ta giải thích như thế nào?

- Còn nữa Vương Khả, các ngươi tiến vào Thủy Tinh Điện bằng cách nào?

Viên Diệu La Hán trừng mắt nhìn về phía Vương Khả.

- Hả? Có ý gì? Ta cứ thế đi vào thôi? Oán linh bốn phía đều bị Tào Hùng thu hút đi rồi! Này có khó gì? Viên Diệu La Hán, ngươi tới đây là muốn ngăn cản chúng ta ư?

Vương Khả nhíu mày nói.

- Không đúng, Thủy Tinh Điện này không dễ dàng tiến như vậy, ngay cả ta muốn đi vào cũng mất một phen công phu, ngươi không nói thật, ngươi đi vào như thế nào?

Viên Diệu La Hán trừng mắt nói.

- Các ngươi không vào được? Tào Hùng, lúc ngươi chưa nói Thủy Tinh Điện này còn có thể chặn người khác ngoài cửa?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Các ngươi đều đi vào? Không đúng, ngoài Thủy Tinh Điện có một tầng kết giới oán khí, xúc chỉ tất dẫn động Đế Long Châu bắn ngược, ai cũng không vào được, ngay cả Cung Vi lấy Long tộc huyết mạch muốn xông vào cũng phải trả giá thật lớn, các ngươi, các ngươi đi vào kiểu gì?

Tào Hùng cũng cả kinh kêu lên. Nếu ai cũng có thể đi vào thì mình đã sớm xông vào, rốt cuộc bên trong không có oán độc chỉ khí mà.

Vương Khả nhìn nhìn kia một tầng kết giới oán khí hơi mỏng ngoài Thủy Tinh Điện, xúc chỉ tất bị Đế Long Châu bắn ngược?

Hừm, mình trực tiếp cắn nuốt bộ phận kết giới oán khí tiếp xúc cho nên mới dễ dàng tiến vào?

- Các ngươi đi vào như thế nào?

Tào Hùng lần thứ hai hô.

Vương Khả nhìn mắt Tào Hùng, đùa cái gì vậy, vì sao ta phải nói cho ngươi?

- Cung Vi, hiện tại vừa lúc, bọn họ không vào được, chúng ta giúp ngươi nhìn, ngươi đi luyện hóa Đế Long Châu, mau! Sắc Dục Thiên, ngươi giúp tức phụ ngươi hộ pháp!

Vương Khả kêu lên.

- Được!

Hai người tức khắc hướng về Đế Long Châu.

- Dừng tay! Ta nói các ngươi không nghe thấy sao, các ngươi không được chạm vào Đế Long Châu! Đế Long Châu oán khí ngập trời, các ngươi không chịu nổi!

Viên Diệu La Hán kinh giận nói.

- Viên Diệu La Hán, có thể thừa nhận hay không không nhọc ngươi lo lắng, Tào Hùng đã nói rong Đế Long Châu có Long Đế truyền thừa, Long tộc huỷ diệt, ngươi không thấy oán khí ngàn năm này sao? Ngươi là Long tộc, không báo thù vì Long tộc còn muốn đưa toàn bộ Long Cung vào luân hồi, sao Long tộc lại có đứa bất hiếu như ngươi vậy? Cung Vi có Long tộc huyết mạch, vâng chịu Long tộc di chí, tiếp thu truyền thừa, đạt được Long tộc để ngày sau phục hưng Long tộc! Hôm nay xin mời nhị vị ở bên ngoài chờ xem!

Vương Khả trầm giọng nói.

Bình Luận (0)
Comment