Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 963 - Chương 963: Ngành Này Hố Nhiều Lắm

Chương 963: Ngành này hố nhiều lắm

- Chuyện đó thì không có, là Vương Khả vay nợ hơn hai ngàn ức từ ngân hàng Kim Ô, gần đây hắn đột nhiên bơm vào thị trường, thế nên, trên thị trường lập tức dư thừa Kim Ô tệ! Bởi vậy mới dẫn đến kết quả này!

Hoàng Hữu Tiên cười khổ nói.

- Thế thì liên quan gì đến Vương Khả? Hắn vay là việc của hắn, dùng cũng là việc của hắn, liên quan gì đến nơi? Không phải chính các ngươi luôn miệng tuyên truyền, nói có bao nhiêu linh thạch thế chấp liền phát hành bao nhiêu Kim Ô tệ ư?

Một tên tông chủ.

Hoàng Hữu Tiên nghe mà nét mặt cứng lại, then chốt là chính bọn hắn phát hành tiền tệ quá định mức cho phép, giờ có giải thích thế nào cũng khó mà hợp lý cho được?

- Các vị, cho ta mấy ngày, để ta xử lý, được không?

Hoàng Hữu Tiên hít sâu một hơi nói.

- Hoàng Hữu Tiên, ngươi không phải muốn gạt chúng ta đấy chứ? Cho ngươi mấy ngày, ngươi liền có thể khôi phục tỉ lệ hối đoái ban đầu?

Một tên tông chủ hỏi.

- Ta sẽ nỗ lực hết sức!

Hoàng Hữu Tiên lập tức kêu nói.

- Được, ngài là tiền nhiệm tông chủ Kim Ô Tông, lại là cường giả Nguyên Thần Cảnh, chúng ta nể mặt ngươi, hi vọng ngươi đừng khiến chúng ta thất vọng, chúng ta chờ tin tức tốt từ ngươi!

Một tên tông chủ khác lên tiếng nói.

Hoàng Hữu Tiên liên tục bái lạy, cuối cùng mới đưa đi đám tông chủ kia.

Tiễn xong đám tông chủ, trưởng lão, Hoàng Hữu Tiên sức cùng lực kiệt đi về Kim Ô Điện.

Trong Kim Ô Điện, sắc mặt Điền Sư Trung cũng đang rất khó coi.

- Sư huynh, ngươi thấy không, tỉ suất hối đoái vừa thay đổi, lập tức dẫn phát đại loạn!

Hoàng Hữu Tiên cười khổ nói.

Điền Sư Trung trầm mặt xuống, nói:

- Là người do Vương Khả tìm đến?

- Chắc không phải!

Hoàng Hữu Tiên lắc đầu.

- Vương Khả khẳng định không thoát được liên quan, ta vừa sửa đổi tỉ suất hối đoái chưa đến năm ngày, liền đã nhảy ra nhiều tông chủ như vậy?

Điền Sư Trung sắc mặt khó coi nói.

- Sư huynh, bên ngoài ngân hàng Kim Ô, chỉ có cực ít người thừa nhận tỉ suất hối đoái này, trong lúc đổi tiền, đại đa số người đều không hài lòng!

Ô Hữu Đạo rụt rụt đầu nói.

- Ta cầm ra ba ngàn vạn cân linh thạch làm thế chấp, giờ đã bị móc sạch một ngàn vạn cân linh thạch, ta biết đào đâu ra thêm ba ngàn vạn cân linh thạch đưa cho bọn hắn?

-

- Điền Sư Trung sắc mặt khó coi nói.

- Không, sư bá, chúng ta có!

Bạch trưởng lão đột nhiên nhíu mày nói.

- Hả?

Cả đám đồng loạt quay đầu nhìn Bạch trưởng lão.

- Các ngươi quên Thần Vương tệ là làm thế nào rồi ư? Khoản linh thạch tính là dùng làm thế chấp kia, thật ra trước nay chưa từng dùng qua. Thần Vương tệ trên thị trường là dùng vàng bạc của vương triều phàm nhân hối đoái thành Thần Vương tệ, người khác tới cao ốc Thần Vương hối đoái Thần Vương tệ thành linh thạch, thực tế chỉ là đổi ngang giá với vàng bạc của bách tính bình thường! Căn bản không động tới linh thạch thế chấp!

Bạch trưởng lão nói.

- Không sai, chúng ta phát hành Kim Ô tệ cũng là đổi từ thuế thu, vàng bạc tiền tài của Tử thị Đại Tử vương triều, trừ khoản Kim Ô tệ cho Vương Khả vay ra, số còn lại đều là bách tính dùng tiền tài đổi! Nói cách khác, lấy tiền của dân chúng đi trả linh thạch cho đệ tử tiên môn. Mặc dù Vương Khả bơm vào thị trường vô số Kim Ô tệ, nhưng không sao cả, Vương Khả cho vay cũng cần phải trả chứ? Vương Khả cũng phải trả tiền cho chúng ta! Thế nên, ba ngàn vạn cân linh thạch thế chấp của sư bá không tính là bị mất đi!

Hắc trưởng lão cũng gật đầu tán đồng.

Nhất thời, chúng nhân sa vào trầm tư.

- Đúng nhỉ, đến sau phát hành hơn hai ngàn ức Kim Ô tệ, hẳn cũng thu hồi về tiền tài vàng bạc giá trị tương đương hơn hai ngàn vạn cân linh thạch mới đúng! Cộng thêm ba ngàn vạn cân linh thạch của ta thì cũng tiệm cận sáu ngàn vạn cân linh thạch. Nhưng sao trong ngân hàng chỉ có ba ngàn vạn cân linh thạch?

Điền Sư Trung trừng mắt nhìn về phía Hoàng Hữu Tiên.

Nét mặt Hoàng Hữu Tiên cứng lại:

- Sư huynh, ngươi quên rồi?

- Quên cái gì?

Điền Sư Trung trừng mắt nói.

- Đương sơ, trên thị trường khuyết thiếu Kim Ô tệ, chúng ta mới lại in thêm ba ngàn ức, định bơm vào thị trường, nhưng mà, phát hành kiểu gì? Vốn dựa theo cách của Vương Khả thì đúng là Tử thị Đại Tử vương triều dùng vàng bạc trong quốc khố đổi lấy Kim Ô tệ, sau đó Kim Ô tệ lưu thông vào trong thị trường! Nhưng mà, vương thất Tử thị Đại Tử không có tiền đổi với chúng ta, chúng ta dù có in thêm ba ngàn ức Kim Ô tê cũng không phát xuống được!

Hoàng Hữu Tiên nhíu mày nói.

- Ta nhớ rồi, lúc ấy bên ngoài khuyết thiếu Kim Ô tệ, cho nên sư huynh mới đáp ứng cho Tử thị Đại Tử vương triều vay nợ, dùng thổ địa, tài nguyên khoáng sản của Tử thị Đại Tử vương triều làm thế chấp, trước đưa Kim Ô tệ cho bọn hắn! Đợi sau này bọn họ thu được thuế, có vàng bạc sẽ từ từ thanh toán khoản vay!

Ô Hữu Đạo nói.

- Nói cách khác, ba ngàn ức Kim Ô tệ phát hành đợt sau căn bản không đổi lấy vàng bạc linh thạch đồng giá, mà chỉ đổi lấy một đống khế ước vay nợ? Còn là khế ước vay nợ với vương triều phàm nhân?

Điền Sư Trung híp mắt nói.

- Đúng, cho nên, không có tiền!

Hoàng Hữu Tiên trải tay ra nói.

- Vậy đi đòi, đi đòi về khoản kia!

Điền Sư Trung trừng mắt giận nói.

- Phàm nhân không có tiền! Bọn họ thế chấp bằng thổ địa, tài nguyên khoáng sản, căn bản không lập tức biến ra linh thạch được!

Hoàng Hữu Tiên đắng chát nói.

- Phàm nhân không có tiền, ngươi còn cho bọn hắn vay nợ?

Điền Sư Trung trừng mắt nói.

- Ta... ! Đương sơ là sư huynh đồng ý, muốn nhanh chút phát ra Kim Ô tệ, nói siêu thị Kim Ô bùng nổ rất khó được, nhất định phải có lượng lớn Kim Ô tệ lưu thông ra ngoài, bằng không liền sẽ lỡ qua cơ hội, cho nên... !

Hoàng Hữu Tiên quay sang nhìn Điền Sư Trung.

- Cho nên, toàn trách ta?

Điền Sư Trung trừng mắt nói.

Bầu không khí trong đại điện lập tức lặng ngắt như tờ.

- Sư huynh, phàm nhân vay nợ Kim Ô tệ, có thể chậm rãi chờ! Bọn họ không dám chống chế, sớm muộn cũng sẽ trả!

Hoàng Hữu Tiên cười khổ nói.

- Đánh rắm, vậy phải chờ mấy chục năm? Ta có thể chờ, đám tông chủ các đại tông môn ngoài kia có thể chờ không?

Bình Luận (0)
Comment