Vương Khả nhìn thấy mọi người cẩn thận, biết tạm thời Thần Vương Ấn không có tác dụng.
- Chu Lâm biết rõ thập bát đồng nhân trông coi bảo tàng ở nơi này, lúc trước muốn đi theo chúng ta, là vì tới báo tin cho thập bát đồng nhân! Nếu thập bát đồng nhân đã trông coi ở đây, vậy có phải nói rõ nơi này có bảo tàng hay không, các ngươi không lấy được?
Vương Khả cau mày nói.
- Hừ!
Một đám hòa thượng không chịu giải thích.
- Ha ha ha, đương nhiên bọn họ không lấy được rồi, cái này có phong ấn của gia gia ta!
Bỗng nhiên Trương Chính Đạo cười nói.
Vừa nói, Trương Chính Đạo vừa lấy tay đi sờ bảo vật bắn ra hồng quang.
- Ông!
Chỉ thấy, hồng quang run lên, giống như hình thành một cái kết giới đẩy Trương Chính Đạo ra.
- Đây là?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Hừ, không mở ra, nếu có thể mở ra, chúng ta đã sớm mang đi, ngươi cho rằng, chúng ta nguyện ý thủ ở chỗ này sao?
Một tên đồng nhân trợn mắt nói.
- Ta thấy mỗi lần bọn họ mở phong ấn của Trương Thiên Sư ra, đều phải dùng máu của Trương Thần Hư, có phải cần máu của các ngươi hay không!
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Đúng vậy!
Ánh mắt Trương Chính Đạo sáng lên.
Vì lấy được bảo vật, Trương Chính Đạo cũng liều, hắn lập tức dùng dao cắt đứt ngón tay, nhỏ máu lên phía trên phong ấn.
Thế nhưng, phong ấn không nhúc nhích tí nào.
- Vì sao không được?
Trương Chính Đạo trợn mắt nói.
- Hừ, chúng ta đã sớm thử qua máu của các ngươi! Nếu có thể lấy được, đã sớm lấy!
Tên đồng nhân kia khinh thường nói.
Trương Chính Đạo:
-...
Các ngươi đã thử qua, sao không nói sớm, hại ta cắt một vết rách.
- Trương Chính Đạo, ngươi tới giam mấy tên hòa thượng này, để ta tới thử xem!
Trương Ly Nhi nói.
- Được!
Trương Chính Đạo chạy sang trông trừng mười tên hòa thượng.
Trương Ly Nhi đi tới gần, thăm dò, lòng bàn tay Trương Ly Nhi toát ra một đám lửa, hiển nhiên, Trương Ly Nhi có thể không nhìn kết giới, muốn xuyên qua.
Thời điểm lòng bàn tay Trương Ly Nhi toát ra hỏa diễm, kết giới trước mắt giống như cảm nhận được khí tức của Trương Ly Nhi, bỗng nhiên run lên, toát ra ngàn vạn hồng quang.
- Chuyện gì xảy ra? Ta còn chưa bắt đầu mà!
Trương Ly Nhi kinh ngạc nói.
Chỉ thấy, kết giới kia lung lay, tiếp theo hóa thành một đám lửa, trong ngọn lửa, có một cái bảo vật bằng ngọc lơ lửng giữa không trung.
- Này, cái này, ta cái gì cũng chưa làm mà, đây là cái gì?
Trương Ly Nhi kinh ngạc nói.
- Trương Ly Nhi, đây là bảo vật gia gia ngươi đặc biệt để lại cho ngươi, cảm ứng được khí tức của ngươi, nên tự động nhận chủ sao?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Là Trương Ly Nhi?
Một đám đồng nhân sợ hãi la lên.
- Là cái gì? Trong này là cái gì? Sư tôn đồng ý với ta, ban bảo vật này cho ta, nó là cái gì vậy?
Chu Lâm vội vàng nói.
Chỉ thấy, cái bảo vật bằng ngọc kia chậm rãi rơi vào trong tay Trương Ly Nhi, hỏa diễm phía trên bỗng nhiên thu vào, hiện ra bốn chữ lớn.
- Dao Trì Thần Công?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Gia gia của ta, để lại cho ta một bộ Dao Trì Thần Công? Nói đùa gì vậy? Hiện tại ta đang luyện Dao Trì Thần Công mà, ta lấy cái đồ chơi này, có tác dụng gì?
Trương Ly Nhi kinh ngạc nói.
- Dao Trì Thần Công?
Mấy người Chu Lâm cũng trừng mắt kinh ngạc nói.
- Ông!
Đột nhiên, bên trong cái ngọc thư kia, có một cỗ hồng quang tràn vào mi tâm Trương Ly Nhi, toàn thân Trương Ly Nhi run lên, tiếp theo ngoài thân toát ra từng luồng khí tức màu trắng giống như hình lưới.
- Đây là... !
Vương Khả khó hiểu nói.
Trương Ly Nhi nhắm mắt cảm ứng, đột nhiên sắc mặt thay đổi, toàn thân run rẩy.
- Trương Ly Nhi, ngươi làm sao vậy?
Vương Khả kêu lên.
Trương Ly Nhi mở hai mắt ra, mang theo một cỗ sợ hãi nhìn về phía Vương Khả:
- Vương Khả, vừa rồi các ngươi nhìn thấy ngoài thân ta toát ra hơi thở sao? Là màu gì, hình dạng gì?
- Hình cái lưới lớn màu trắng, giống như một cái lưới lớn bọc toàn thân ngươi lại!
Vương Khả nói.
- Tấm lưới lớn màu trắng? Quả nhiên là như vậy, gia gia, cám ơn ngươi, cám ơn ngươi, bằng không, đời này cháu gái liền thảm!
Trên mặt Trương Ly Nhi hiện lên vẻ kinh dị nói.
- Sao vậy? Ngươi tạ ơn gia gia làm gì? Bản thân ngươi cũng tu luyện Dao Trì Thần Công rồi, gia gia đưa cho ngươi là trùng lặp!
Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.
- Không, trước kia ta tu luyện, chỉ là bản thiếu của Dao Trì Thần Công, chuẩn xác mà nói, là có người cố ý sửa chữa bản thiếu!
Trương Ly Nhi tỏ vẻ khó coi nói.
- Có ý gì?
Trương Chính Đạo khó hiểu nói.
- Thứ ta tu luyện chính là Dao Trì Thần Công, nhưng không phải bản đầy đủ! Một số phần quan trọng đã bị người ta cắt bỏ rồi, sau đó bổ khuyết vào những vật khác, ta gọi là Dao Trì Thần Công, còn không bằng nói là Giá Y Thần Công, làm áo cưới cho người khác, ta tu đến cuối cùng, chỉ có thể tự mình tu luyện thành một cái pháp bảo khôi lỗi, từ đó chỉ có thể bị người cho ta công pháp khôi lỗi pháp bảo khống chế, trở thành công cụ của hắn, bị hắn nô dịch!
Toàn thân Trương Ly Nhi phát run nói.
- Cái gì?
Trương Chính Đạo sợ hãi la lên.
- Vừa rồi một tia thanh âm của gia gia truyền tin cho ta, nói cho ta biết bí mật của Dao Trì Thần Công, đúng là Dao Trì Thần Công là công pháp cao cấp nhất ở Đạo Môn, nhưng hai ngàn năm trước, đã bị một vị tuyệt thế thiên tài bóp méo, để nó trở thành một cái công pháp dùng để nô dịch người khác, chỉ sợ ta đã bị người nào đó theo dõi, hắn đang chờ ta mạnh lên, chờ một ngày khống chế ta!
Trương Ly Nhi nuốt một ngụm nước bọt.
- Còn có việc này, cha ngươi không biết sao?
Trương Chính Đạo trợn mắt nói.
- Cha ta không biết ta lựa chọn Dao Trì Thần Công, là sư tôn ta dẫn ta đi chọn, có lẽ... !
Sắc mặt Trương Ly Nhi trở nên khó coi.
- Vậy làm sao bây giờ?
Vương Khả lo lắng nói.
- Ha ha, cho nên nói, ta có ông nội tốt, gia gia để lại toàn bộ quyển sách cho ta, gia gia cũng lưu lại phương pháp phá giải, gia gia đã giúp ta nghĩ tới tất cả rồi, khó trách trước kia ta cảm giác, vì sao Dao Trì Thần Công cao cấp nhất Đạo Môn, không thể bộc phát ra sự cường đại vốn có, hoá ra là vì nguyên nhân này! Ta muốn lĩnh hội toàn bộ Dao Trì Thần Công, ta muốn giải trừ gông xiềng trên người, các ngươi giúp ta hộ pháp!