Trương Chính Đạo biến sắc.
- Làm sao bây giờ?
Chu Lâm lo lắng hỏi tám tên đồng nhân hòa thượng.
Chúng hòa thượng cũng lộ ra vẻ sốt ruột.
- Trương Chính Đạo, mở phong ấn cho mười vị huynh đệ đồng nhân, nhanh!
Vương Khả trợn mắt nói.
- Cái gì?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
Đây là tiền của chúng ta, một người sáu trăm vạn cân linh thạch, vậy là sáu nghìn vạn cân linh thạch đấy, cái này, thả bọn hắn ra sao?
- Ngây ra đó làm gì? Động thủ!
Vương Khả quát.
- Ừ ừ!
Trương Chính Đạo lộ vẻ mờ mịt đi cởi phong ấn cho chúng hòa thượng.
- Chư vị huynh đệ đồng nhân, thời khắc nguy cơ bỏ mình, mọi người nghe theo mệnh trời, ta cũng không bắt các ngươi nữa, các ngươi có bản lĩnh, thì tự mình chạy đi, chỉ cần các ngươi nhớ kỹ một điểm, mỗi người các ngươi thiếu nợ ta sáu trăm vạn cân linh thạch là được, các ngươi nhớ chưa?
Vương Khả trợn mắt nói.
Vẻ mặt mười tên đồng nhân co quắp lại, đến lúc này rồi mà ngươi vẫn còn nhớ tiền sao?
Mười tên đồng nhân cắn răng, gật đầu một cái:
- Được, Vương Khả, chúng ta sẽ không quên món nợ này!
Mặc dù hận Vương Khả, nhưng trước sống chết, Vương Khả vẫn biết ý thả bản thân trước, cho dù có thù cũng để sau nói. Sáu trăm vạn cân linh thạch, đổi lấy tự do của bản thân, mặc dù không tình nguyện, nhưng Vương Khả đã thả chúng ta trước, chúng ta còn không đồng ý được sao?
Trong nháy mắt, mười tên đồng nhân được tự do.
Vương Khả lập tức đi sang một bên, nâng Trương Ly Nhi toàn thân mọc lông lên.
- Thập Bát Đồng Nhân Trận!
Thập bát đồng nhân hét lớn một tiếng.
Trong nháy mắt mười tám người bày ra trận thế, một cỗ khí thế khổng lồ tản ra.
- Nhanh, Vương Khả muốn bỏ chạy, thập bát đồng nhân các ngươi bày trận, có uy lực Nguyên Thần cảnh, có thể trong nháy mắt bắt lấy Vương Khả!
Chu Lâm kêu lên.
- Im miệng!
Thập bát đồng nhân hét to một tiếng.
- Ta im miệng? Vương Khả cầm sáu viên Định Hải Châu của sư tôn, hiện tại không đoạt trở về, chờ đến khi nào?
Chu Lâm sợ hãi la lên.
- Còn tiếp tục nhao nhao, bây giờ chúng ta sẽ đánh chết ngươi!
Một tên đồng nhân trợn mắt nói.
Một đám đồng nhân cùng cầm trường côn chỉ về phía Chu Lâm.
Chu Lâm:
-...
Rốt cuộc các ngươi ở bên nào? Tại sao muốn che chở cho Vương Khả? Con mẹ nó, ta đang nằm mơ sao?
- Thập Bát Đồng Nhân Trận, phá phong!
Thập bát đồng nhân hét to một tiếng.
Thập bát đồng nhân hợp kích, uy lực hết sức to lớn, trong nháy mắt côn cương hợp nhất, giống như một cây kình thiên chi trụ, xông lên trời. Đột nhiên bên trong huyết thủy cũng toát ra một cái huyết sắc côn cương to lớn.
- Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, giống như đất rung núi chuyển, trong nháy mắt tất cả xung quanh nổ tung.
Trong lúc nhất thời, đám người cảm giác mình như rơi vào trong một cái không gian huyết sắc, bốn phương tám hướng đều là huyết thủy.
- Đây, đây là tình huống gì? Đây là trong bụng quái vật sao?
Trương Chính Đạo kinh hãi nói.
- Đây không phải quái vật, là thần thông của Huyết Ma! Là thần thông của Huyết Ma chi tổ bị trấn áp phía dưới Độ Huyết Tự, Long Huyết!
Một tên đồng nhân kêu lên.
- Long Huyết?
Vương Khả đỡ Trương Ly Nhi đang nhập định kinh ngạc nói.
- Ùng ục ục!
Chỉ thấy, huyết thủy ở bốn phương tám hướng bốc lên, tiếp theo chậm rãi toát ra từng bóng người.
Một đám huyết sắc nhân ảnh xông ra, hình dạng đám huyết sắc nhân ảnh này, giống hệt mọi người ở đây.
Trước mặt thập bát đồng nhân, xuất hiện mười tám đồng nhân huyết thủy.
Trước mặt Trương Chính Đạo, Chu Lâm cũng ra hiện một cái Trương Chính Đạo huyết thủy.
Vương Khả cõng Trương Ly Nhi, có lẽ bởi vì Trương Ly Nhi nhập định nên không có ngưng tụ ra huyết thủy nhân ảnh đối ứng, mà chỉ ngưng tụ ra một cái huyết thủy Vương Khả.
Vương Khả nhìn bộ dạng bản thân đỏ như máu ở trước mặt, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Nhân bản? Hình chiếu? Mô phỏng một một?
Vương Khả kinh ngạc nói.
Giờ phút này Vương Khả nắm lấy Thần Vương Ấn, lộ vẻ cổ quái, đây là cái huyết thủy gì, vừa rồi ngay cả Thần Vương Ấn của ta cũng có thể mô phỏng một một? Cái này là thật hay giả vậy?
- Uống!
Thập bát đồng nhân hét to một tiếng.
- Uống!
Thập bát đồng nhân tạo thành từ huyết thủy cũng hét to một tiếng.
- Oanh!
Hai bên đại chiến. Thập bát đồng nhân đại trận đối chiến thập bát huyết nhân đại trận, giống như, chiêu thức đồng nhân biết, huyết nhân cũng biết vậy.
- Ta biết rồi, ta biết rồi, là thần thông Huyết Thần Tử!
Trương Chính Đạo sợ hãi la lên.
- Cái gì mà thần thông Huyết Thần Tử?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Ta chưa thấy qua, nhưng ta đã nghe qua, có một số tà ma có thần thông đặc thù, đặc biệt là Huyết Ma, theo lời đồn có một loại Huyết Ma kinh khủng nhất, bọn chúng trời sinh mang thần thông Huyết Thần Tử, có thể thông qua cảm ứng nội tâm đối thủ, mô phỏng ra nhân ảnh giống đối thủ như đúc! Người mô phỏng ra chúng ta, chính là một Huyết Thần Tử!
Trương Chính Đạo lo lắng nói.
- Huyết Thần Tử? Ngươi đang bốc phét với ta à!
Vương Khả kinh ngạc nói.
Huyết Thần Tử? Con mẹ nó, cái này không phải là tuyệt chiêu của Minh Hà lão tổ trong tiểu thuyết trên địa cầu ta sao? Ngươi nói cho ta biết, cái đồ chơi này cũng gọi Huyết Thần Tử ư?
- Là thật, cái đồ chơi này gọi là Huyết Thần Tử, nó sẽ cảm ứng nội tâm của ngươi, khẳng định trong nội tâm của ngươi có mong đợi và miêu tả về thực lực, năng lực của mình, nó có thể chiếu rõ nội tâm của ngươi, mô phỏng ra ngươi!
Trương Chính Đạo nói.
Vừa nói, huyết thủy Trương Chính Đạo cũng đánh tới.
- Không!
Trương Chính Đạo sợ hãi hét lên, chống đỡ.
- Oanh!
Trong nháy mắt Trương Chính Đạo bị đối phương đánh một chưởng thổ huyết bay ngược ra ngoài.
- Trương Chính Đạo, Huyết Thần Tử đối ứng ngươi dùng một chưởng đã đánh ngươi hộc máu? Bình thường ngươi có bao nhiêu tự luyến, mới tưởng tượng bản thân cường đại như vậy?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Không phải ta tự luyến, nội tâm mỗi người không cách nào sửa đổi sự miêu tả và chờ mong của mình, cho dù hiện tại ta giả vờ tưởng tượng bản thân rất yếu, cũng vô dụng, Huyết Thần Tử soi rõ nội tâm, bản thân không lừa dối được bản thân!
Trương Chính Đạo nôn ra máu buồn bực nói.
Huyết Thần Tử Trương Chính Đạo tiếp tục đánh tới lần thứ hai.