Tuyết Anh nghe Ngọc Phong nói thế, dừng công việc lại, điều chỉnh tư thế, ngồi ngay ngắn, nhìn thẳng vào hai mắt Ngọc Phong, chân thành nói “ ta biết đệ có điều nghi kỵ, nhưng ta cũng không còn cách nào khác cả, chỉ có mình đệ là giúp ta được thôi”
“ Chỉ mình ta?” Ngọc Phong lấy tay chỉ vô mặt, cực kỳ ngạc nhiên.
“ Đúng vậy, chỉ mình đệ có thể giúp ta mà thôi” Tuyết Anh gật đầu xác nhận
“ Đệ hơi hứng thú rồi đấy, thế tỷ thử nói xem, việc gì mà chỉ có đệ mới có thể làm được” Ngọc Phong tò mò, hỏi
Tuyết Anh trịnh trọng phun ra hai chữ “ đánh nhau”
“ Quác! Đánh nhau? Đệ không phải những tên cuồng đánh đấm đâu, đệ chỉ ra tay khi cần thiết mà thôi, với lại tu vi của tỷ hơn xa đệ, đánh nhau tỷ có thể tự giải quyết dễ dàng mà” Ngọc Phong trợn trắng mắt, nói
“ Nếu tự đánh được thì tốt rồi, khổ nổi, tỷ không thể đánh được” Tuyết Anh lắc đầu
“ Sao lại thế?”
“ Đệ có biết mấy cái hôn nhân xắp đặt của những đại gia tộc hay không?” Tuyết Anh không trả lời mà hỏi Ngọc Phong
“ Cái này thì đệ biết, mấy cái gia tộc thường thông hôn với nhau để tạo liên minh cùng chống đối kẻ địch, hoặc để minh chứng cho những phi vụ làm ăn lớn, tăng cường lòng tin lấn nhau. Không lẽ, tỷ lại bị chuyện đó?” Ngọc Phong bất ngờ nhìn Tuyết Anh, hắn cảm thấy hai cái việc này nó liên quan lắm luôn, khi còn nhỏ, sống tại thành Định Phong, Ngọc Phong đã nghe rất nhiều cuộc hôn nhân kết hợp giữa các gia tộc, nhưng đa số những cuộc hôn nhân đó đều không hề hạnh phúc a.
Đúng với dự đoán của Ngọc Phong, Tuyết Anh gật đầu xác nhận “ đúng như đệ nói đấy, tình huống của tỷ chính là như vậy, tỷ bị gia tộc xắp xếp thông hôn với một gia tộc cạnh tranh lâu đời để giản hòa hai bên”
“ Tu vi của tỷ cao như thế, còn sợ người khác xắp đặt hay sao?” Ngọc Phong ngạc nhiên, hắn biết các cuộc hôn nhân xắp đặt như thế không phải hiếm nhưng tu vi của nàng cao như thế, đã là có thể làm gia chủ một đại gia tộc rồi, ví dụ như lục đại gia tộc ở thành Định Phong, sao lại bị ép buộc được.
“ Nếu tỷ quyết tâm phản kháng thì cũng có thể ngăn chặn được vụ thông hôn này, nhưng tất cả những gì ta có đều là nhờ có gia tộc ban cho, ta không thể làm chuyện vô ơn như thế được”
Ngọc Phong nhăn mặt bực mình “ cuộc sống của mình thì chính do bản thân mình quyết định, không thể lệ thuộc vào người khác, nếu tỷ muốn trả ơn cho gia tộc thì hãy thôn tính luôn gia tộc đối địch là được, cần gì phải thông hôn với bọn chúng chứ, đối với kẻ địch thì không cần phải nhân nhượng làm gì”
“ Nói dễ hơn làm” Tuyết Anh nhìn Ngọc Phong, bĩu môi, điệu bộ câu hồn đoạt phách làm Ngọc Phong ngớ người, nhìn say đắm.
“ Tiểu quỷ, lại bị gì thế?” Tuyết Anh nhìn biểu cảm của Ngọc Phong mà bật cười, nàng cong ngón tay lại, bún vào tráng hắn cái tách.
“ Thế chắc là còn một cách khác nữa nên tỷ mới cần đệ giúp phải không?” Ngọc Phong suy đoàn
“ Đệ thông minh thật đấy, đúng là có một cách, gia gia ta đã từng nói, nếu ta có người khác, mà người đó có thể chiến thắng vị hôn phu được xắp đặt của ta, gia gia sẽ hủy bỏ hôn sự này” Tuyết Anh nói ngay vào mục đích chính.
]
“ Ý tỷ là, ta phải giúp tỷ đánh nhau với vị hôn phu, đừng có đùa như thế chứ, hôn phu của tỷ tu vi chắc chắc cũng là khí tông, ta chỉ là một khí hồn nho nhỏ mà thôi, làm sao mà giúp được” Ngọc Phong mở hai tay, ra vẻ bất lực. Nói đùa, để cho hắn đánh nhau với khí tông, không bằng nó hắn đi tìm chết thì đúng hơn.
“ Đúng là hiện nay đệ không thể chiến thắng được hắn, nhưng bốn năm sau thì sao, gia gia cho ta hạn chót là bốn năm sau, trong vòng bốn năm, đệ có tự tin đạt đến cấp độ khí tông hay không?”
“ Bốn năm sao?” Ngọc Phong chống cằm trầm tư, hiện tại tu vi của hắn tu luyện rất nhanh, nếu trong vòng bốn năm này, hắn có thể tiến hóa Bất Tử Nhãn tầng thứ ba thì may ra có chút cơ hội.
Nhìn Ngọc Phong lâm vào trầm tư, Tuyết Anh thoán có chút khẩn trương, lúc đầu nàng dã dự đoán ra một chút thân phận của Ngọc Phong rồi, nhưng sau khi nhìn Ngọc Phong chiến đấu với Huyết Lang Nha và cuối cùng kết thúc hắn bằng một thuật khí đẳng cấp địa giai, thứ mà nàng còn không thể tu luyện thành, nàng đã quyết định dồn hết hi vọng về phía hắn rồi “ Đệ hãy yên tâm, nếu đệ giúp được ta, đệ có thể yêu cầu ta làm bất cứ việc gì” Tuyết Anh đưa ra một cái bánh ngọt, quyến rũ Ngọc Phong
“ Bất kể việc gì?” Ngọc Phong liếc nhìn thân hình tuyệt mĩ của Tuyết Anh, nhất là cặp đùi trắng muốt, suông dài không tỳ vết đó, hỏi lại
“ Đúng, đệ nên biết sức ảnh thương hội Việt Châu là rất lớn trong bát quốc cương vực nha, nhưng nếu đệ có yêu cầu khác thì ta cũng có thể cân nhắc” Tuyết Anh cười ám mụi ném cho Ngọc Phong một cặp mị nhãn, chiếc áo sơ mi màu trắng không biết vô tình hay cố ý trễ xuống, để lộ hai chiếc xương quai xanh ưu mĩ mà gợi cảm.
Ngọc Phong lắc lắc cái đầu, bình tĩnh tâm tình xao động, dời mắt khỏi cổ áo mở rộng của nàng. Tiểu đệ đệ ở thân dưới cũng bắt đầu có phản ứng, dựng đứng lên như một túp lều.
“ Nếu tỷ tỷ đã có thành ý như thế thì ta đây từ chối là quá thất lễ rồi” Ngọc Phong ho khụ khụ, giảm bớt sự xấu hổ, hai chân bắt chéo vào nhau ép tiểu đệ đệ xuống, nói. Tuyết Anh nghe Ngọc Phong chấp nhận liền vui mừng hớn hở chồm tới, ôm chầm lấy hắn hôn liền ba cái, cười sảng khoái “ đệ lựa chọn như thế là đúng đắng đấy, cảm ơn đệ nhiều nham tiểu Phong”
Ngọc Phong bổng nhiên bị Tuyết Anh ôm chầm hôn mấy cái liền hóa thành tượng đá, từng làng hơi thở thơm ngát phà vào mặt hắn làm nó đỏ lựng như trái cà chua, tim thì đậm nhanh như một cái máy, muốn mở lồng ngực mà nhảy ra ngoài , lúc này hắn cũng không biết phải phản ứng ra sao. Tiểu đệ đệ ở phía dưới càng lúc, càng phản ứng cực mạnh, dựng đứng lên như một cây trường thương, chọc chọc vào phần bụng của nàng.
Cảm thấy phần bụng có cái gì đó cưng cứng, Tuyết Anh cũng liền đỏ mặt buôn Ngọc Phong ra, nàng cũng đã hai mươi mấy tuổi đầu rồi, không phải những thiếu nữ ngây thơ không hiểu chuyện gi, nàng biết hành động vui quá mất kiểm soát của mình đã kích thích Ngọc Phong quá độ. Hắn còn chưa có trào máu mũi là may mắn lắm rồi.
Ngọc Phong lúc này đang bị vây trong cảm giác hưng phấn quá độ, giống như lần đầu hắn vào khách sạn Hoa Hồng vậy. Đột nhiên, áp lực áp lên người Ngọc Phong biến mất, phía dưới đũng quần của hắn ướt đẫm một mãng vì tiết thân, toàn thân hắn nổi da gà rung rung, thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Lúc này thì đến lượt Tuyết Anh hai má đỏ lựng như máu, cơ thể bắt đầu nóng lên, ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào túp lều nhô lên thật cao, ướt đẫm trên đũng quần Ngọc Phong.
“ Vậy đệ cứ từ từ mà nghĩ ngơi đi nha, tỷ, tỷ, tỷ có việc phải đi trước” Tuyết Anh lấp bấp nói rồi chạy nhanh ra khỏi phòng, nàng tuy rằng hiểu biết nhiều hơn thiếu nữ đôi mươi nhưng nàng còn chưa gặp tình huống nào xấu hổ như lúc này. Nàng thường xuyên dùng nét đẹp để khiêu khích các nam nhân khác, đó chỉ là lợi dụng tâm tính háo sắc của bọn chúng nhằm chuộc lợi mà thôi, nàng còn chưa tiếp xúc gần gũi với bất kỳ một nam nhân nào chứ nói chi là những chuyện kích thích ấy.
Ngọc Phong hai tay che lấy hạ bộ xấu hổ không thôi, hắn chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào, đúng là muốn mạng người ta mà. Cả đời hắn không bao giờ muốn phải chịu đựng sự xấu hổ như thế này nữa. Ngọc Phong tiện tay lấy một cái khăn tay trên bàn đưa vào đũng quần lau lau vết nhơ thì, Rầm, cửa phòng lại một lần nữa bị mở bậc ra, Tuyết Anh nhanh chóng chạy vào mở tủ đồ lấy một bộ quần áo rồi chạy ra “ xin lỗi ta chỉ muốn lấy một bộ đồ để thay mà thôi, tỷ không thể mặc thế này mà xuống tầng được” trước khi ra khỏi phòng nàng còn kịp vô ý liếc mắt nhìn cánh tay Ngọc Phong đang cầm cái khăn tay của nàng đưa vô quần.
Ngọc Phong thì vẫn giữ yên như thế, hóa đá lần hai.
Phải hai mươi giây sau, Ngọc Phong mới tĩnh lại, hắn ôm đầu đập vào tường, nước mắt, nước mũi tung bay.
“ Đậu phộng! Có cần ép người quá đáng như thế không, một lần thì thôi chớ, còn có lượt đi khuyến mãi thêm lượt về mới chịu hay sao, AAAAAAAAAAAAAAA!”
Bổng nhiên dây chuyền hình cái búa sáng lên, Tinh Tinh chui ra nhìn hành động của Ngọc Phong mà lắc đầu trách móc “ tiểu Phong, ngươi cái gì cúng tốt nhưng duy nhất cái chuyện nam nữ là không được, ai đời được mĩ nữ ôm vào lòng lại bị tiết thân, nếu là ta thì ta đã ăn thịt nàng rồi, ăn đến tận xương ấy”
“ Ăn thịt gì chứ, ôi cái hình tượng cool ngầu của ta đã hoàn toàn tan vỡ rồi” Ngọc Phong ôm tráng thờ dài không thôi.
“ Ăn thịt là đem nàng lên giường đó, một mĩ nữ tuyệt sắc như thế là lại bị ngươi dọa sợ chạy mất, ôi cái cuộc đời thật là trêu ngươi” tiểu hồ ly lấy chân chống cằm, nhìn bầu trời xa xăm, cảm khái
“ Ngươi bị hâm à, ngươi là giống cái mà, đáng lẽ phải mơ mộng trai đẹp như ta chứ, ai lại say đắm mĩ nữ” Ngọc Phong thả người nằm lên giường, thẩn thờ nói
“ Đừng có gọi ta là giống cái, ta là phái nữ nghe chưa, với lại ta không thích nam nhân thì đã làm sao chứ, chủ nhân của ta cả đời còn không chạm vào một nam nhân nào” Tinh Tinh trừng mắt nhìn Ngọc Phong bất mãn
“ Nàng ta có đụng vào đàn ông hay không thì liên quan quái gì đến ngươi, không phải ngươi từng nói nàng là một bông hoa sen thanh khiết hay sao, nàng là bông sen như thế làm sao mà nhiễm bụi trần, gần gũi đàn ông được chứ, mục tiêu của nàng chắc chắn là đại đạo vĩnh hằng” Ngọc Phong không cho là đúng, phản bác.
Bạch Hồng Liên tiền bối đã để lại ấn tượng cực kỳ sâu đậm trong tâm trí của hắn, khi trước hắn còn cho nàng là thể loại biến thái, thích bị ngược đãi (SM) tuy nhiên sau khi khổ cực tu luyện Long Lực Công, Ngọc Phong mới biết nàng đã cố gắng như thế nào trên con đường trở thành cường giả, từ đó hắn cũng tôn trọng nàng hơn, nếu nói theo một cách khác, nàng cũng là sư phụ của Ngọc Phong.
“ Sai! Sai! Ngươi nghĩ sai bét cả rồi, ta nói nét đẹp của nàng như một đóa hồng liên không nhiễm bụi trần chứ không nói cuộc sống của nàng như vậy” Tinh Tinh lắc đầu ngầy ngậy, nói lớn.
“ Sai là thế nào? Không phải ngươi rất yêu thương nàng hay sao, ta ca ngợi nàng như thế ngươi lại không chịu” Ngọc Phong bật người dậy, đến ngồi bên cạnh tiểu hồ ly, khó hiểu hỏi
“ Ta nói sai là vì, nàng không phải hoàn toàn không nhiễm bụi trần, ngược lại là đằng khác, nàng tắm trong bụi trần luôn ấy chứ đừng nói là nhiễm” Tinh Tinh chống hông cao giọng
“ Ủa, nếu nàng như thế, tại sao ngươi lại nói nàng không chạm vào bất kỳ nam nhân nào, nàng ghét nam nhân à, hay bị dị ứng” Ngọc Phong chớp chớp hai mắt tò mò, hỏi Tinh Tinh bí hiểm cuối thấp đầu xuống, nói nhỏ vào tai Ngọc Phong “ không phải là nàng ghét nam nhân đâu, mà tại vì nàng thích nữ nhân, và quan trọng hơn nàng đã lên giường với vô số nữ nhân rồi, từ thiếu phụ động tình, đến vũ nữ phóng đãng, tiểu thư đài các, nàng đều đã ngự qua cả rồi, cứ đi đến một địa phương mới lạ là nàng lại hưởng dụng một mĩ nữ tại đó”
Nghe Tinh Tinh quăn BOOM, Ngọc Phong giật bắn mình hét to “ cái gì, nàng, nàng lại thích mĩ nữ”
Tinh Tinh khịt mũi khinh thường “ tại sao nam nhân thích nam nhân được mà nữ nhân thích nữ nhân thì không chứ?”
“ Không không, ý ta không phải như thế, ta chỉ ngạc nhiên quá mà thôi, không ngờ một cường giả như nàng lại có sỡ thích như vậy, đúng là bi ai cho cánh đàn ông mà” Ngọc Phong xua tay giải thích.
Tiểu hồ ly bĩu môi “ Đàn ông mà bất lực giống như người thà không cần thì hơn, ai đời gặp mĩ nữ, chưa làm gì hết lại tiết thân rồi, thật là mất mặt hết sức. Nếu nãy giờ mà chủ nhân ta có mặt ở đây, số phận Tuyết Anh tỷ tỷ của ngươi coi như xác định rồi,sẽ bị nàng ăn thịt đến xương cốt cũng không còn, không quá bảy ngày đừng mong có thể bước xuống giường được”