Bây Giờ Là Lúc Nói Dối - Báo Miêu Đại Nhân

Chương 164

Tạ Chiêu đặt chiếc cúp vàng lên bàn, ánh sáng phản chiếu trong chiếc cúp sáng lấp lánh, in bóng hình cô mỉm cười nhẹ.

Cô ngồi ôm gối trên chiếc sofa mềm mại, làn gió lùa qua mái tóc, tựa như đang ngồi trên một chiếc xe mui trần phóng vun vút qua hoàng hôn.

Bên ngoài cửa sổ là sắc hồng tím rực rỡ, mùa hè nước Anh hoàng hôn xuống muộn. Cô có cảm giác như đang ngồi trên lưng ngựa lao đi trong ánh chiều tà, tim vẫn đập thình thịch, có lẽ vì vừa thắng cược cả triệu bảng, hoặc cũng có thể vì người đã giúp cô thắng cuộc.

"Ngày mai là dạ tiệc của gia tộc Ravenscroft, dress code là màu hồng, tôi không mang theo áo quần màu hồng thì làm sao đây?" Bill gõ cửa bước vào.

"Giờ đi mua thôi, cùng đi nào." Tâm trạng Tạ Chiêu rất tốt. "Tôi vừa thắng cược, đang định mua chút đồ nhỏ xinh đây." Cô giống như một con rồng thích sưu tầm những món trang sức lấp lánh và các bộ váy cổ điển.

"Vậy thì hay quá, trời vẫn chưa tối." Bill cũng hào hứng. "Tôi cũng thắng cược, cậu Giang quả thực rất đáng tin cậy."

"À mà tôi còn chưa hỏi, sau đó ông ngồi đó, những người khác có còn dám bàn tán linh tinh nữa không?" Tạ Chiêu hỏi.

"Đương nhiên là không, kể từ lúc họ thấy cô đi cùng đội cận vệ Hoàng gia, ai nấy đều hoảng hốt, suýt nữa thì cung kính vái tôi như thần." Bill đắc ý nói.

Tạ Chiêu đang ở phòng suite của Bulgari, xung quanh chính là thiên đường mua sắm. Hai người nhanh chóng thống nhất, dọn dẹp một chút rồi chuẩn bị xuất phát.

Nhưng chưa kịp ra khỏi cửa, chợt có tiếng gõ cửa vang lên.

"Xin hỏi có phải là cô Tạ Chiêu không? Tôi đến để giao thư mời." Một thanh niên mặc vest chỉnh tề đứng trước cửa, cúi người chào rồi đưa ra một phong thư có in phù hiệu hoa đăng tiêu.

"Trịnh trọng quá nhỉ, ngày mai chúng tôi sẽ đến đúng giờ." Bill nói.

"Và còn cả thứ này nữa." Người thanh niên bất ngờ đẩy một chiếc tủ quần áo vào trong.

"Đây là món quà mà ngài Giang Từ gửi tặng cô Tạ."

"Gì cơ? Tặng cả một cái tủ quần áo á?" Bill kinh ngạc.

"Cô Tạ là vị khách quý nhất của gia tộc Ravenscroft chúng tôi, ngài Giang Từ muốn tặng một món quà nhỏ để thể hiện lòng hiếu khách."

"Nghe nói dress code của dạ tiệc ngày mai là màu hồng, mà cô Tạ lại rất thích sưu tầm váy cổ điển, nhưng ngài Giang Từ không biết cô thích kiểu nào, nên đã mạo muội chọn tất cả các kiểu váy cao cấp cổ điển màu hồng, từ thập niên 1950 đến những năm 2000."

Cái gì cơ? Cao cấp cổ điển trải dài nửa thế kỷ?

Nhìn chiếc tủ đồ khổng lồ được đẩy vào, cả Tạ Chiêu lẫn Bill đều há hốc miệng.

Hai người ban đầu còn định ra ngoài mua sắm điên cuồng, sắm vài bộ đồ mới, không ngờ Giang Từ lại trực tiếp gửi cả một phòng thay đồ đến.

"Xin phép được giới thiệu một chút." Người thanh niên đeo găng tay lụa trắng, mở tủ quần áo ra, lần lượt trình bày từng bộ váy trước mặt Tạ Chiêu và Bill.

May mà phòng suite của Bulgari đủ rộng, giường cũng đủ lớn, đủ để anh ta bày biện.

"Chúng ta sẽ bắt đầu từ những mẫu gần nhất rồi đi ngược về quá khứ. Hiện tại, trước mắt cô là những bộ haute couture của những năm 2000."

Những bộ váy mùa xuân-hè thập niên 2000 hiện ra.

Bộ đầu tiên là chiếc đầm dây lấp lánh như nàng tiên cá, chất liệu lụa gấp nếp màu hồng, tua rua ánh vàng, sequin và thêu pha lê phản chiếu ánh sáng rực rỡ.

"Ánh sáng trong khách sạn này không tốt lắm." Người thanh niên có chút không hài lòng. "Nếu là dạ tiệc ngày mai, dưới ánh sáng phản chiếu của đèn chùm pha lê, đèn tường và những điêu khắc pha lê Baccarat, chiếc váy này sẽ càng lấp lánh hơn."

Bộ thứ hai là chiếc váy dài cổ yếm, trông như bước ra từ một bức tranh sơn dầu cổ điển, mang sắc hồng pastel ngọt ngào với ánh xà cừ nhẹ, kiểu dáng tối giản nhưng tinh tế.

"Đây là lựa chọn cổ điển trang nhã, rất hợp với lâu đài nơi tổ chức dạ tiệc ngày mai." Anh ta khéo léo thuyết phục Tạ Chiêu.

"Chiếc váy này nên phối với ngọc trai."

Tạ Chiêu thử mặc vào, vừa vặn như thể được may riêng cho cô. Cô khẽ chạm vào lớp vải. "Anh nói không sai chút nào."

Anh ta như làm ảo thuật, lập tức mở một chiếc hộp nhỏ ra trước mặt cô.

"Mời quý cô xem, đây là chuỗi vòng cổ ba tầng bằng ngọc trai màu kem vàng nhạt. Ngọc trai biển tự nhiên, có từ hai thế kỷ trước."

"Đẹp quá đi mất!" Bill duỗi cổ ra như một con ngỗng, nhưng món quà này không phải dành cho ông ta, người thanh niên đã nhẹ nhàng cài vòng ngọc trai lên cổ Tạ Chiêu.

"Theo nghi thức Hoàng gia, số ngọc trai lẻ mang tính trang trọng hơn số chẵn, cô có thích không?"

Ánh sáng dịu dàng của ngọc trai kết hợp với chất liệu satin mềm mại của chiếc váy tạo nên một sự hòa hợp hoàn mỹ.

"Anh phối đồ à?" Tạ Chiêu cảm thán, không ngờ lựa chọn của anh ta lại tinh tế đến vậy.

"Không, tất cả những bộ phối ở đây đều do ngài Giang Từ chọn." Người thanh niên mỉm cười.

Giang Từ, bình thường lúc nào cũng ăn mặc xuề xòa, không ngờ lại có gu thẩm mỹ tinh tế đến vậy, Tạ Chiêu thầm nghĩ.

Bộ thứ ba là chiếc váy xòe eo bó, mang sắc hồng thiên tím, phần thân trên làm từ vải ánh xà cừ, chân váy phồng rộng nhiều lớp, giống như những chiếc váy thịnh hành trong thời đại hoàng kim của Hollywood hoặc trang phục điện ảnh cổ điển.

"Đây chính là một bộ trang phục trong phim của thế kỷ trước, sau đó đã được đấu giá và sưu tầm. Xin hãy nhìn những đường ren hình giọt nước trên chân váy, tất cả đều được thêu tay tỉ mỉ từng chút một."

Đây đúng là kiểu váy lộng lẫy phóng khoáng mà Tạ Chiêu yêu thích. Cô mê mẩn không rời, nhưng ngay sau đó, bộ tiếp theo đã làm cô ngây ngất.

Bộ này cô nhận ra ngay.

Chiếc váy xuất hiện trong quảng cáo nước hoa thập niên 2000, màu hồng khói, chất liệu lụa organza và tua rua, tà váy dài quét đất, khi chạy váy tung bay như những con sóng màu hồng.

Toàn bộ chiếc váy được đính khoảng ba nghìn viên pha lê nhỏ lấp lánh, viền váy có hàng trăm sợi lông đà điểu và tua rua hoàn toàn thủ công.

"Đây là món độc nhất vô nhị, được chế tác thủ công cho quảng cáo lúc bấy giờ. Trên thế giới chỉ có duy nhất một chiếc này, bình thường được cất giữ trong kho lưu trữ, nhiều nhất chỉ được cho mượn để các ngôi sao tham dự thảm đỏ."

"Ngài Giang Từ đoán rằng có lẽ cô sẽ thích kiểu dáng này, đã chỉnh sửa lại và đặc biệt điều chỉnh theo số đo của cô."

"Thật điên rồ." Bill nói.

Trong sự kinh ngạc của ông ta, một chiếc váy khác cùng kiểu dáng với công nương được mang ra. Chiếc váy haute couture năm 1989 cổ chữ V, làm từ lụa chiffon màu kem và hồng cá hồi.

"Công nương Diana đã từng mặc một phiên bản cải biên của chiếc váy này, phần được sửa là cổ áo."

Anh ta ướm thử lên người Tạ Chiêu.

"Kiểu dáng này quá đơn giản." Cô lắc đầu, thích những thiết kế cầu kỳ hơn.

Một chiếc váy hai dây màu hồng hoa hồng, đính cườm họa tiết hoa ngay lập tức được mang đến trước mặt cô.

"Hàng chục năm trước, một minh tinh Hollywood đã mặc chiếc váy này trên thảm đỏ, phối với hoa tai kim cương thì hoàn hảo."

Anh ta lần lượt mở ra từng tấm vải đắt tiền.

Hồng đào, hồng anh đào, hồng hoa hồng khô, voan mỏng, lụa đính cườm, satin, váy lông vũ, váy mini, váy dài, áo vest vai rộng—những dải lụa hồng bay lượn khắp nơi, như thể tất cả trang phục màu hồng trên thế giới đều hội tụ ở đây.

Những chiếc váy haute couture như đang nhảy múa trong căn phòng suite, biến không gian thành một nơi xa hoa tráng lệ.

"Tôi đau lòng quá, chưa bao giờ thấy những bộ trang phục đẹp như thế này." Bill không nhịn được kêu lên, hệt như Daisy trong Gatsby vĩ đại, run rẩy chạm vào những bộ váy lộng lẫy đến mức gần như bật khóc.

Tạ Chiêu phớt lờ màn diễn xuất của lão già năm mươi tuổi, cô xem hết những chiếc váy từ đầu thiên niên kỷ cho đến tận thời điểm xa xưa nhất—những năm 1950.

Đôi găng tay lụa trắng từ tốn mở tấm che bảo vệ, giống như kho báu của các pharaoh Ai Cập cổ đại được hé lộ, khiến Tạ Chiêu gần như nín thở.

Chiếc đầu tiên là váy dạ hội Tulip năm 1953, làm từ organza màu hồng champagne nhạt, thiết kế ôm eo với chân váy xòe rộng.

Từ ngực áo, eo đến vạt váy, từng đường thêu hoa văn uốn lượn bằng chỉ vàng và đá nhân tạo, nhụy hoa nạm pha lê, từng chi tiết đều tinh xảo vô cùng.

Chiếc thứ hai là Hoa hồng Pháp năm 1949, váy dài lệch vai bằng satin, mang sắc đỏ nồng nàn như một đóa hồng kiêu sa.

Chiếc thứ ba tựa như một mỹ nhân ngủ yên nghìn năm trong quan tài pha lê, đến mức Tạ Chiêu không dám lên tiếng sợ làm nàng tỉnh giấc.

Chiếc váy này là sự tôn vinh dành cho bức tranh 'Sự ra đời của thần Vệ Nữ' của họa sĩ Botticelli.

Một chiếc đầm dài quây ngực, phía trước là chân váy voan hồng xòe rộng, từ phần eo trở xuống được trang trí bằng những mảnh sequin hình vỏ sò, còn phía sau là từng lớp sequin mỏng tựa cánh bướm, lấp lánh ánh bạc.

Chiếc váy này giống như một con bướm, dường như có thể bay đi bất cứ lúc nào.

"Thật điên rồ." Bill lại thốt lên.

"Những thứ này đáng ra nên được đặt trong viện bảo tàng." Tạ Chiêu nói, cô đã từng thấy những chiếc váy này trong các bộ phim tài liệu về lịch sử thời trang.

"Đúng vậy, nhưng ngài Giang Từ mạo muội đoán rằng cô có thể thích, nên mới mang đến đây."

"Tôi không chọn được." Tạ Chiêu nói, "Chiếc nào cũng quá đẹp, đây đều là những tuyệt tác chấn động trong lịch sử thời trang."

"Không sao, cô không cần chọn, tất cả đều là của cô."

Đôi găng tay lụa trắng nâng một chiếc hộp đá quý màu đen đến trước mặt cô.

"Bất kể ngày mai cô mặc chiếc nào, tôi đảm bảo rằng bộ trang sức này sẽ là sự kết hợp hoàn mỹ nhất."

Chiếc hộp mở ra, Bill suýt ngất, còn Tạ Chiêu cũng phải cố gắng giữ bình tĩnh.

Đó là một bộ trang sức sapphire hoàn chỉnh, từ vòng cổ, hoa tai, trâm cài, vòng tay, thậm chí còn có cả—vương miện sapphire!

"Trông giống vương miện của Hoàng gia châu Âu." Tạ Chiêu nói, dù sao cô cũng thường xuyên tham gia các buổi đấu giá.

"Không phải là giống, mà chính là nó. Đây là bộ sapphire Hoàng gia Phổ đã thất lạc từ lâu, ban đầu thuộc về Hoàng hậu Phổ vào thế kỷ XIX."

Đôi găng tay lụa đặt vương miện lên đầu cô.

"Tôi biết." Bill bò lại gần, "Sau Thế chiến thứ nhất, chế độ quân chủ Đức bị bãi bỏ, số sapphire này được quý tộc cất giữ. Trước đây một vị Vương phi từng đội nó, nhưng sau Thế chiến thứ hai, người ta đồn rằng Wilhelm II đã bán chúng đi, từ đó không ai còn biết tung tích."

"Những viên sapphire thật đẹp." Đôi găng tay lụa chỉnh lại vòng cổ của cô, những viên sapphire khổng lồ lấp lánh giữa những viên kim cương bao quanh. "Bị thất lạc thì đáng tiếc quá, phải không?"

Giang Từ lại có thể mang vương miện sapphire Hoàng gia châu Âu đến như thể chỉ đơn giản là giao hàng của McDonald's vậy sao?

"Cậu ấy không để lại lời nào à? Không tỏ tình gì sao?" Bill hỏi, "Tôi nghĩ tình huống thế này thì thường là cầu hôn."

"À, cô không cần cảm thấy áp lực gì cả." Đôi găng tay lụa nói, "Đây chỉ đơn giản là quà tặng dành cho cô, không có điều kiện gì kèm theo, không cần cô phải đáp lại lời tỏ tình."

"Ngài Giang Từ nói rằng ngài ấy không giỏi theo đuổi phụ nữ, nhưng ngài ấy rất hiểu khoa học. Trong tự nhiên, khi con đực muốn tán tỉnh con cái, chẳng hạn như chim trống, nó phải dâng lên những thứ lấp lánh và cung cấp nơi trú ẩn để thể hiện sự chân thành của mình.

May mắn thay, những thứ lấp lánh là thứ ngài ấy không thiếu nhất."

Bình Luận (0)
Comment