Lời này nếu như bị Triệu Đông Lai nghe được, đoán chừng có thể khiến hắn tức giận đến thổ huyết, nam tử này hoàn toàn là không để ý đến những cảnh sát ngoài kia a!
Bất quá lấy thân thủ đối phương, cũng xác thực có vốn liếng này!
"Sư tỷ của cậu không phải ở bên ngoài sao, để nàng đưa đi, người khác đưa tôi sợ hạ thuốc mê!"Nam tử nghiêm túc nói.
"Đại gia ngươi!"
Diệp Thần không bình tĩnh, mắt lom lom nhìn chằm chằm nam tử, cả giận nói:"Cậu còn nhận biết sư tỷ tôi, đến tột cùng cậu là ai?"
"Gà nướng tới, tôi sẽ nói cho cậu biết!"
Nam tử cười đùa tí tửng, tựa hồ căn bản không có đem Diệp Thần cảnh cáo để vào mắt.
"Có chút ý tứ!"
Diệp Thần thấy thế bị chọc giận quá mà cười lên, gật đầu nói:"Hôm nay tôi cũng phải nghe một chút giải thích của cậu, nếu như tôi không hài lòng, đợi đến bị đánh đi!"
"Tôi đói, đừng có uy hiếp, nhanh nhanh mang gà nướng lên có được không?"
"Ngưu bức a!"
Diệp Thần dở khóc dở cười, sống nhiều năm như vậy đây là lần thứ nhất hắn nhìn thấy gia hỏa có da mặt dày như vậy!
Bất quá gia hỏa này cũng là không dối trá, từ góc độ này tới nói Diệp Thần còn thật thưởng thức hắn, lúc này lấy điện thoại di động ra gọi tới cho Liễu Nhược Hi.
"Sư tỷ, mang cho đệ một con gà nướng vào đây!"
"Đừng đừng a!"
Nam tử nghe xong vội vàng nói:"Diệp Thần, cậu cũng quá thành thật đi, thật sự một con gà nướng a, thêm vài món như tai lợn các thứ đi, bằng không một con gà không đủ ăn!"
"Sư tỷ, tỷ cũng nghe được đi, lại đến nửa cân tai lợn đi!"
"Thối đệ đệ, các người ở bên trong làm gì a?"
Liễu Nhược Hi nhận được cú điện thoại này đều là mộng cả người, làm sao bên trong còn đòi ăn?
"Gia hỏa này có chút ý tứ, đệ cùng hắn tâm sự!"
"Chờ lấy!"
Liễu Nhược Hi nghe xong cũng không hỏi nhiều, lúc này phân phó thuộc hạ đi mua gà nướng, tai lợn!
"Liễu đội trưởng, Diệp tiên sinh hắn, hắn làm cái gì?"
Triệu Đông Lai nghe nói Diệp Thần muốn mua gà nướng cho hung thủ, lập tức cả người đều không tốt, cái này nếu là truyền đi chức cục trưởng này mình còn có thể ngồi sao?
Đúng lúc này, cảnh sát vũ trang Vương Chính Ủy tiếp điện thoại, là bộ tham mưu của Chiến Khu Nam Bộ gọi tới, nói không có vài câu Vương Chính Ủy cúp điện thoại, một mặt nghiêm túc nói với Triệu Đông Lai:
"Lão Triệu, thượng cấp vừa chỉ thị, hết thảy chỉ huy nghe Diệp Thần, chúng ta đi trước!"
"Cái gì?"
Triệu Đông mở to hai mắt nhìn, hỏi:"Vương Chính Ủy, ông không phải nói đùa chứ?"
"Tôi nào dám a!"
Vương Chính Ủy quăng cái nhìn khinh khỉnh, đem Kim Long Lệnh đưa cho Liễu Nhược Hi:"Liễu đội trưởng, một hồi làm phiền cô đem Kim Long Lệnh đưa cho Diệp Thần, mặt khác lại nói cho hắn biết, quân đội lập tức sẽ phái người tới đón hắn, để hắn chuẩn bị sẵn sàng đi!"
"Ân, tôi sẽ!"
Lúc này Vương Chính Ủy mới vung tay lên, mang theo người của mình rời đi hiện trường.
Lúc này cảnh sát mua gà nướng trở về, dẫn theo bao lớn bao nhỏ, thở hồng hộc chạy đến trước mặt Liễu Nhược Hi, nói:"Liễu đội, gà nướng cô muốn tới!"
"Làm phiền!"
Liễu Nhược Hi nói xong tiếp nhận gà nướng, trực tiếp đi vào trong quán bar, nàng ngược lại muốn xem xem thối đệ đệ đến cùng đang giở trò quỷ gì!
"…"
Triệu Đông Lai xem bóng lưng Liễu Nhược Hi, trong đầu một đoàn bột nhão, việc này mình còn nên quản hay không?
Trong quán bar.
Liễu Nhược Hi đem gà nướng đặt lên bàn, nam tử thấy thế cười hì hì nói:"Mỹ nữ cảnh sát, nếu không ngồi xuống cùng nhau ăn?"
"Ngươi muốn chết!"
Mắt phượng Liễu Nhược Hi hung hăng trừng một cái, phẫn nộ quát:"Ngươi giết người còn dám phách lối như vậy, cẩn thận sư đệ ta lột da của ngươi ra!"
"Nguyên lai Diệp Thần là sư đệ của mỹ nữ cảnh sát a, vậy tôi không thể trêu được rồi!"
Không nghĩ tới nam tử nghe xong Liễu Nhược Hi, vậy mà dọa đến rụt cổ một cái, giống như thật rất sợ nàng.
"Gia hỏa này vẻ mặt gian giảo, sư đệ cẩn thận chút!"
Liễu Nhược Hi thấy đối phương 'Nhận sợ', lúc này mới thở phì phì rời đi quán bar.
Nam tử cũng không khách khí, chờ Liễu Nhược Hi vừa đi hắn mở ra túi nhựa, bên trong là vật được gói bởi lá sen, mở ra xem là một con gà vàng óng ánh, mùi thơm nức mũi!
"Diệp Thần, cậu có muốn ăn miếng hay không?"
"Ăn đi!"
Diệp Thần lắc đầu, lạnh lùng nhìn xem nam tử cảnh cáo nói:"Bất quá cậu tốt nhất đừng có giở trò, nếu không tôi cam đoan cậu sẽ ăn đánh rất thảm!"
"Cắt, hù dọa ai đây!"
Nam tử xem thường, tự mình bẻ một cây đùi gà, bắt đầu két két ăn.
Diệp Thần cũng lười thúc giục, dù sao người trước mắt này không ra bài theo lẽ thường, ngay cả Tuyết Sơn Ngọc Lộ Hoàn trộm đi đều có thể trả lại cho mình, loại người này thực sự rất khó đoán.
Chờ nam tử ăn xong một cái đùi gà, lại uống xong một ly lớn Whisky, khóe miệng đầy dầu, phối hợp nói:
"Hương vị hơi mặn, nếu là thêm chút hạt tiêu sẽ càng thơm!"
"Tốt nhất đừng thừa nước đục thả câu, bằng không tôi sẽ đập cậu thành bột tiêu!"Diệp Thần nghe xong nhịn không được liếc mắt, gia hỏa này ăn chùa còn kén chọn?