“Đây là bậc thang lên trời, bậc thang vạn trượng, người đi lên đỉnh có thể tiếp tục khiêu chiến hạng tiếp theo, hiện tại mời các vị lên bậc thang.” Lão giả giới thiệu.
Lão giả dứt lời, một dòng người xông mãnh liệt về phía bậc thang lên trời, tiến vào phạm vi bao phủ của bậc thang lên trời, vốn muốn nhảy bay lên nhưng chợt biến sắc, bởi vì trong phạm vi của bậc thang lên trời có một luồng uy áp cực kỳ mãnh liệt ngăn chặn bọn bọ phi hành.
Muốn bay lại không bay được.
Chỉ có thể đi một cách đàng hoàng.
Bậc thang lên trời rộng khoảng trăm trượng, số người một hàng đều có mấy trăm người, nhưng do người đến tham gia khảo hạch quá nhiều nên phía sau nổi lên hàng dài.
Rất nhiều người bò lên bậc thang mấy ngàn trượng, không chịu nổi uy áp, lập tức lăn xuống dưới từ bên trên.
Trưởng lão khảo hạch nói đúng lúc: “Người rơi xuống từ bậc thang lên trời, đến từ đâu thì trở về đó đi.”
Lời này khiến cho những võ giả sau khi rơi xuống, muốn lần nữa đi lên đều khẽ run rẩy cơ thể, trong mắt lộ ra vẻ chán nản, rời đi một cách hồn bay phách lạc.
Đám người Lục Trần vốn không vội tham gia khảo hạch, bởi vì người khảo hạch thật sự là quá nhiều.
“Nghiêm khắc quá!” Lục Trần cảm thán một câu.
Bởi vì trôi qua nửa tiếng, phía trên bậc thang lên trời vẫn chưa có người xông qua năm ngàn bậc thang, tất cả đều trở về tay không.
“Chúng ta cũng đi xếp hàng đi!” Triệu Nguyên và Thương Tuyết nói với Lục Trần, sau đó đi gia nhập đại quân xếp hàng.
“Loại thứ hai, khảo nghiệp cấp khó, phán định thông qua số lượng người qua ải, có thể đảm nhiệm các loại chức vụ ở Vạn Kiếm tông.” Lão giả không chú ý đến phương hướng của bậc thang lên trời mà nói với đám người xung quanh.
Vừa nói ra lời này, phần lớn người ở đây đều lộ ra vẻ tự tin, bởi vì trong đám người không thiếu thiên kiêu đến từ thế lực lớn, bọn họ tự cho mình rất cao, không muốn tham gia khảo hạch bình thường, bọn họ muốn tham gia khảo hạch khó.
“Khảo hạch khó tổng cộng có năm cửa ải, thông qua cửa thứ nhất có thể vào nội môn, thông qua cửa thứ hai có thể đảm nhiệm vị trí chấp sự trong tông môn, thông qua cửa thứ ba có thể đảm nhiệm vị trí trưởng lão ở tông môn, thông qua cửa thứ tư có thể được Đạo Tổ nhận làm đệ tử, thông qua cửa thứ năm có thể trở thành phó cung chủ thứ ba của Vạn Kiếm tông.”
Vừa nói ra lời này, trong đám người lập tức dẫn động sóng to gió lớn.
Trong lòng Lục Trần cũng hơi chấn động, đây chính là khảo hạch khó của Vạn Kiếm tông, năm cửa ải, mỗi lần thông qua một cửa ải thì có thể nâng cao thân phận, thông qua cửa ải cuối cùng thì có thể trở thành phó cung chủ của Vạn Kiếm tông, tương đương với địa vị của hai Đạo Tổ khác.
Thoạt nhìn lợi ích rất lớn, nhưng thật ra lại vô cùng khó khăn.
Bởi vì cho dù là khảo hạch bình thường, hiện tại đã có hơn mười vạn người, ngay cả cửa thứ nhất cũng không qua được, toàn bộ đều bị đánh xuống.
Khó khăn như thế, Vạn Kiếm tông lại gọi là bình thường, vậy có thể tưởng tượng được cái được gọi là khảo hạch khó sẽ gian nan cỡ nào.
“Xin hỏi trưởng lão, khảo hạch khó bắt đầu từ khi nào?” Có người trong đám người vội vàng hỏi.
“Lập tức bắt đầu!” Một trưởng lão có sắc mặt lạnh lùng, thoạt nhìn không dễ tiếp xúc nói ở bên cạnh trưởng lão thấp bé.
Hắn tiến lên một bước, liên thủ với một trưởng lão khác đánh ra từng thế tay phức tạp ảo diệu, không bao lâu sau, giữa đất trời xuất hiện thêm một cánh cửa thần bí.
“Năm cửa ải đều ở bên trong, khuyên các vị lượng sức mà đi, có nguy hiểm bỏ mạng ở bên trong, nếu như cố chấp, chết ở bên trong thì không trách Vạn Kiếm tông bọn ta được đâu.” Mặt lão giả không chút thay đổi nói một câu lạnh lẽo, sau đó nhắm mắt lại, ôm hai tay, lão thần đứng lên khắp nơi.
Vút vút vút!
Từng bóng dáng bay lên trời, tiến vào bên trong cánh cửa.
Chỉ là rất ít, chỉ có khoảng trăm người mà thôi.
Dù sao thì ngay cả khảo hạch bình thường cũng khó như thế, khảo hạch khó không biết sẽ khó bao nhiêu.
Lý Huyền thấp giọng nói: “Lục huynh, ngươi và ta vào trong đi, xem xem có thể vượt qua bao nhiêu cửa ải.”
Hải Tu Minh nói: “Yêu cầu của ta không cao, vượt qua cửa thứ ba là được, làm trưởng lão cũng ngon.”
Vị trí trưởng lão Vạn Kiếm tông không chỉ có rất nhiều bổng lộc, hơn nữa còn có thể tiến vào tàng công thất thật sự để lựa chọn tuyệt học thật sự.
Giống như Vũ Kiếm Quyết, mặc dù là võ học Tạo Giới cảnh nhưng được lưu truyền rộng rãi ở ngoại giới, rất nhiều thế lực đều đã tu hành, không tính là quý giá, những tuyệt học cần địa vị nhất định ở Vạn Kiếm tông, nghiêm khắc ra lệnh truyền ra ngoài mới là thứ bọn họ hướng đến.
Lục Trần không khỏi hỏi một câu: “Nếu như vượt qua một cửa ải, cửa ải phía sau thất bại, vậy sẽ quyết định như thế nào.”
Lý Huyền nói: “Thông qua cửa thứ nhất thì được xem là nhập môn thành công, cửa ải phía sau có thành công hay không cũng không sao, mặt khác, một khi đánh không lại thì nhớ kêu cứu mạng, bởi vì rất có thể sẽ chết ở bên trong.”
“Biết rồi!” Lục Trần khẽ gật đầu, sau đó một bước tiến vào bên trong.
Lý Huyền và Hải Tu Minh nhìn nhau, Lục Trần thoạt nhìn còn gấp gáp hơn so với bọn họ, bọn họ cũng âm thầm chờ mong, không biết Lục Trần có thể vượt qua mấy cửa ải.
Lúc trước thấy Lục Trần chỉ có cảnh giới Đại Đế đã làm ra mấy chuyện khiến bọn họ đều cảm thấy hoảng hốt, hiện giờ cảnh giới tương đương với bọn họ, có lẽ vượt qua ba cửa ải sẽ rất dễ dàng.
Hết chương 1876.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1877
Chương 1891. Hai loại khảo hạch (2)Sau khi Lục Trần tiến vào cửa lớn trong hư không thì phát hiện một mảng trắng xóa, không biết người tiến vào trước đó đã đi đâu, có lẽ lúc tiến vào, mỗi người đều sẽ được phân cho một phòng khảo hạch đơn độc.
“Chắc chắn tham gia khảo hạch khó chứ?” Một âm thanh máy móc cổ hủ vang lên bên tai Lục Trần.
“Chắc chắn!” Lục Trần khẽ nói.
Soạt!
Vừa dứt lời, bỗng nhiên phía trước xuất hiện thêm một người, đây là một người mặc áo giáp bạc, tay cầm trường kiếm, không rõ giới tính, bởi vì trên đầu hắn đội mũ sắt màu bạc, hơn nữa trên người còn có luồng khí tức độc đáo có thể ngăn cách thần niệm dò xét.
Mặc dù không thấy rõ khuôn mặt nhưng khí tức đối phương tản ra lại rất mạnh, không thua gì hàng ngũ Cự Đầu.
“Đánh bại con rối số một, coi như thông qua cửa ải này.” Âm thanh máy móc vang vọng bên tai Lục Trần.
Con rối mặc áo giáp bạc nâng trường kiếm trong tay lên, một luồng kiếm chi đại đạo hùng hậu bao trùm cả không gian, bên tai Lục Trần xuất hiện vô số tiếng rít gào, đây là kiếm khí đang phân tán loạn, con rối vung kiếm, một luồng kiếm quang chói mắt phá vỡ không gian bổ về phía Lục Trần.
Ánh mắt Lục Trần bình tĩnh nhìn kiếm quang bổ tới, quanh thân bao trùm một dòng nước màu vàng giống như mặc bộ áo lông màu vàng, nâng khí chất của hắn đến vô cùng siêu nhiên.
Phụt!
Kiếm quang sắc bén bổ lên trên vòng bảo hộ do kiếm ý hình thành, truyền ra âm thanh vô cùng chói tai, đốm lửa văng khắp nơi.
Cuối cùng đợi luồng kiếm quang này bị mài mòn, Lục Trần vẫn hoàn hảo không tổn hao gì đứng tại chỗ.
“Uy lực cấp bậc này cũng bình thường quá!” Lục Trần lẩm bẩm một câu.
Bên ngoài, ba trưởng lão đột nhiên liếc nhìn nhau, ánh mắt lộ ra vẻ cổ quái, lão giả nhỏ bé cười khẽ nói: “Thanh niên thật kiêu ngạo.”
Vạn Kiếm tông chia làm hai loại khảo hạch bình thường và khó, rất rõ ràng, bọn họ tương đối coi trọng loại sau, bởi vì lấy khảo hạch cấp độ khó để nhập môn đều là tinh anh trong tinh anh. Cho nên lúc bắt đầu khảo hạch đã dùng thần niệm chú ý đến người tiến vào không gian khảo hạch.
Lục Trần lẩm bẩm tất nhiên cũng truyền vào lỗ tai bọn họ.
“Chỉ là hạng người chưa trải sự đời mắt cao hơn đỉnh mà thôi, có lẽ hắn thuộc về thiên tài ở Hoàng triều cùng với gia tộc, nhưng khảo hạch của Vạn Kiếm tông nhất định sẽ dạy hắn làm…” Lão giả mặt lạnh không chút biến sắc nói, nhưng vẫn chưa nói hết thì lập tức cứng đờ.
Trong thần niệm, con rối ở cửa ải thứ nhất đã bị chém thành hai.
“Thằng nhãi này có chút bản lĩnh!” Mắt của lão giả thấp bé lộ ra tinh mang, thì thầm nói: “Chỉ dùng một luồng kiếm quang đã chém được con rối.”
“Cửa thứ nhất dễ dàng như vậy, có lẽ có thể thông qua cửa thứ ba trở thành trưởng lão.” Một trưởng lão khác cũng phụ họa gật đầu, nếu như đối phương thông qua cửa thứ ba thì địa vị cũng giống như bọn họ.
Lão giả có khuôn mặt lãnh lẽo cũng không tiếp tục nói chuyện, âm thầm chú ý người nào đó.
Bên trong không gian không tên, con rối trước mặt Lục Trần bị bổ thành hai, nơi bị chém trên giáp bụng bằng phẳng bóng loáng giống như bị thứ gì đó sắc bén đến cực điểm cắt ra chỉnh tề.
Ánh mắt Lục Trần ngạc nhiên nhìn đồ vật bên trong bộ giáp sắt, không phải thân thể huyết nhục mà chỉ là một hình nộm.
Lục Trần cạn lời, thế nào cũng không thể tin được bên trong áo giáp chỉ là một hình nộm, khó trách âm thanh máy móc đó lại tự xưng là con rối.
“Chúc mừng vượt cửa ải thành công, hiện tại ngươi đã là đệ tử nội môn Vạn Kiếm tông, xin báo tên, sẽ ghi lại thân phận cho ngươi, hiện tại ngươi có hai lựa chọn, tiếp tục khiêu chiến cửa ải tiếp theo, trùng kích địa vị thân phận cao hơn của Vạn Kiếm tông, thứ hai, có thể lựa chọn rời đi.” Âm thanh máy móc cổ hủ vang lên bên tai Lục Trần.
Sau khi Lục Trần báo tên thì thản nhiên nói: “Tiếp tục khiêu chiến.”
Soạt soạt soạt!
Trước mặt Lục Trần tổng cộng xuất hiện năm con rối mặc giáp bạc cầm trường kiếm trong tay.
Giống y hệt trước đó, chỉ là số lượng đã tăng lên thành năm.
Sự khác biệt của cửa ải thứ nhất và thứ hai là độ khó tăng gấp năm lần?
Khí tức của năm con rối đều giống nhau như đúc, thuộc về cấp bậc Cự Đầu, đồng thời nâng kiếm trong tay lên, tiếng kiếm ngâm vang lên, năm luồng kiếm quang rực rỡ gào thét đan xen đến giống như một tấm lưới lớn khiến cho Lục Trần không tránh được.
Mà Lục Trần cũng không muốn tránh, hắn đạp bước về phía trước, lực lượng đại đạo trong cơ thể bắt đầu khởi động, hóa thành một phương lĩnh vực, tốc độ của năm luồng kiếm quang đó lập tức chậm lại.
Xung quanh Lục Trần xuất hiện một mảng sáng màu vàng kim nồng đậm như chất lỏng, theo cánh tay chuyển động đến trên hai tay.
Hai tay của hắn giống như hóa thành cánh tay màu vàng kim, tràn ngập sắc bén vô tận, hai tay vung lên, phá nát tấm lưới lớn do năm luồng kiếm quang đan xen tạo thành.
“Mạnh như vậy sao?”
Ba trưởng lão khảo hạch ở bên ngoài chấn động.
Con rối khảo hạch là do Đạo Tổ am hiểu thuật con rối luyện thành, bên trong là hình nộm, ẩn chứa một tia thần niệm giống như người sống thật sự, có thể phát huy ra chiến lực cấp bậc Cự Đầu thật sự.
Hiện tại tăng lên thành năm, độ khó cũng được xem là tăng lên gấp năm lần.
Nhưng dường như đối với thanh niên bên trong, độ khó vốn không tăng lên.
Hơn nữa, cảnh tượng càng khiếp sợ đã xuất hiện, đối phương lại dùng tay không bóp nát kiếm quang, ngay cả Tạo Giới cảnh bọn họ cũng không dám dễ dàng mạo hiểm như vậy.
Hết chương 1877.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1878
Chương 1892. Mục tiêu vị trí phó cung chủ“Hai tay đối phương bao trùm một tầng đại đạo màu vàng, đó là lực lượng đại đạo gì, tại sao ngay cả kiếm quang cũng có thể phá vỡ, ta cảm nhận được Kiếm đạo ở bên trên, nhưng lại không giống.” Lão giả thấp bé nhíu mày, lẩm bẩm nói.
“Ừm, có khí tức Kiếm đạo!” Một lão giả khác chau mày nói.
Còn lão giả với sắc mặt lạnh lẽo thì đứng tại chỗ suy tư, lại không nghĩ ra được nguyên nhân.
Bên trong, mặc dù Lục Trần đã nghiền nát mạng lưới kiếm quang nhưng năm con rối vốn không dừng công kích, xách kiếm giết về phía Lục Trần, giơ trường kiếm trong tay lên, rót lực lượng Kiếm đạo dũng mãnh vào bên trong, tăng cường uy thế cho trường kiếm.
Hai tay giơ kiếm bay lên trời, bổ xuống đỉnh đầu Lục Trần.
Đại đạo của Lục Trần lan tràn ra ngoài, cùng chống cự đại đạo của năm người họ, hơi tốn sức, cũng may đây không phải là người thật, không thoải mái như võ giả vận chuyển đại đạo, còn thiếu thần vận của võ giả, nếu không, đúng là Lục Trần không chống sự nổi.
Hai tay Lục Trần vung lên, xung quanh xuất hiện từng luồng kiếm ý màu vàng kim rực rỡ, thi triển Kiếm Chi Tù Lung, bao vây năm con rối ở bên trong.
Năm con rối dường như không cảm giác được lực lượng của Kiếm Chi Tù Lung, cũng không cảm giác đau đớn, liều lĩnh chui ra khỏi trong lồng giam, lại bị kiếm ý xoay tròn tốc độ cao xé rách thân thể, bộ áo giáp vô cùng cứng rắn đó giống như gặp phải sự ăn mòn của lực lượng năm tháng, bị mài mòn với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Năm con rối không chui ra khỏi Kiếm Chi Tù Lung mà bị mài thành bột phấn.
“Đây là lực lượng gì, cũng quá đáng sợ rồi!”
“Áo giáp mà con rối mặc trên người tốt xấu gì cũng là Thánh Đế khí, cứng rắn như vậy lại bị mài thành bột!”
Ba trưởng lão bên ngoài ngây ngốc nhìn hình ảnh trong thần niệm, bị cảnh tượng này làm cho chấn động không nhẹ, thanh niên bên trong chính là tồn tại như quái vật.
Đảm nhiệm khảo hạch nhiều năm như vậy, cũng đã trải qua hơn mười lần khảo hạch, đây là lần đầu tiên nhìn thấy quái vật giống như thanh niên này.
Sau đó, bọn họ lại nhìn khảo hạch của những người khác, phần lớn người vẫn đang đối chiến con rối cửa ải thứ nhất, có người đánh với con rối không phân cao thấp, có người bị con rối đuổi chạy khắp nơi, còn về chém con rối tạm thời vẫn chưa xuất hiện.
Mà thanh niên này ngay cả cửa ải thứ hai cũng đã thông qua.
Đúng là không có so sánh thì sẽ không có đau thương.
“Chúc mừng người vượt cửa ải, thông qua khảo hạch thứ hai, có muốn tiếp tục khảo hạch cửa ải thứ ba hay không?” Âm thanh máy móc vang lên.
“Tiếp tục!” Lục Trần thản nhiên nói.
Trong lòng lại lặng lẽ suy nghĩ, không lẽ cửa ải thứ ba là hai mươi lăm con rối đấy chứ.
Nhưng dù là hai mươi lăm con rối, diệt từ từ cũng sẽ vượt qua được.
Mục tiêu của hắn là chức vị phó cung chủ đó.
Mặc dù hai phó cung chủ đều là cấp bậc Đạo Tổ, nhưng Vạn Kiếm tông mở ra quy tắc thông qua năm cửa ải thì đảm nhiệm phó cung chủ, vậy thì hắn phải liều mạng.
Trước kia ở Sơn Hải giới, Vương Phúc Hải bảo Lục Trần đảm nhiệm vị trí cung chủ Kiếm Đế cung, Lục Trần trực tiếp từ chối, bởi vì ở Sơn Hải Giới không cần thân phận khác để nâng cao địa vị của mình.
Nhưng ở Nguyên giới thì khác, chưa quen cuộc sống nơi đây, mọi thứ đều bắt đầu từ đâu, muốn sống thoải mái ở Nguyên giới nhất định phải có một thân phận khiến khắp nơi đều phải kiêng kỵ.
Rất rõ ràng, chức vị phó cung chủ Vạn Kiếm tông rất có tác dụng với đối phương.
“Sao còn chưa tới?” Đợi một lúc, con rối vẫn chưa xuất hiện, Lục Trần có chút không kiên nhẫn nữa.
Trong bóng tối không có âm thanh trả lời hắn.
Xẹt!
Một âm thanh giống như vũ khí sắc bén cắt đứt không gian truyền đến, phía sau Lục Trần đột nhiên xuất hiện một luồng khí tức nguy hiểm, bóng dáng chợt lóe, biến mất ngay tức khắc.
Quay đầu lại, lập tức thấy một thanh niên áo trắng nhẹ nhàng dưới chân giẫm phi kiếm, lơ lửng trên không trung.
Thanh niên áo trắng có cơ thể thon dài, mặt như quan ngọc, hơi đẹp trai, quanh thân có kiếm khí vờn quanh, hình thành từng gợn sóng, cho người ta cảm giác vô cùng nguy hiểm.
“Vượt qua hai cửa ải nhanh như vậy, không tồi.” Thanh niên áo trắng nhìn Lục Trần, trên mặt mang theo vẻ tán thưởng.
“Chậc, con rối ngươi còn biết nói chuyện sao?” Lục Trần lộ ra kinh ngạc.
Lục Trần nhìn chằm chằm thanh niên áo trắng đánh giá, phát hiện con rối này được làm vô cùng tỉ mỉ, không chỉ lớp da trên thân giống người thật mà ngay cả ánh mắt cũng có thể làm được linh động như vậy.
Thật tình không biết, lúc hắn nói xong, thanh niên áo trắng trước mặt lộ ra vẻ khó coi như ăn trứng gà thối.
“Ta không phải con rối!” Thanh niên áo trắng trợn trắng mắt, trong lòng hơi buồn bực, rất muốn hỏi tại sao đối phương lại coi hắn là con rối.
Lục Trần: “…”
Cửa ải thứ nhất và thứ hai đều là con rối nên Lục Trần cho rằng ba cửa sau cũng là con rối, ai ngờ đây là người thật.
“Đối tượng khảo hạch của ta chính là ngươi?” Lục Trần nói.
Thanh niên áo trắng ngạo nghễ nói: “Không sai, chỉ cần ngươi…”
Thanh niên áo trắng vẫn chưa nói xong, Lục Trần giơ tay lên, một luồng kiếm ý màu vàng kim xuyên qua, dọa người đó vội vàng mở lĩnh vực Kiếm đạo trì hoãn tốc độ của kiếm ý màu vàng kim, sau đó vẻ mặt phẫn nộ nói: “Ngươi không có võ đức, vẫn chưa nói bắt đầu đó.”
“Không phải bắt đầu rồi sao?” Lục Trần nhún vai, trong lòng lại hơi bất ngờ.
Hết chương 1878.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1879
Chương 1893. Mục tiêu vị trí phó cung chủ (2)