Mặc dù vẫn chưa giao thủ nhưng thanh niên này phóng thích đại đạo trì hoãn công kích của hắn, đại đạo của đối phương vô cùng hùng hậu, đã không thua kém hắn.
Bên ngoài, ba trưởng lão cũng đang quan sát chiến đấu bên trong.
“Lý Hiên Dật ra tay, có lẽ có thể đánh bại đối phương trong vòng mười phút.”
“Nội tình đại đạo của Lý Hiên Dật đã đạt tới hơn sáu trăm bốn mươi đại đạo, là thiên kiêu đệ nhất hoàn toàn xứng đáng của Vạn Kiếm tông, dưới Tạo Giới cảnh không có đối thủ, có lẽ thanh niên này không kiên trì được mười phút đâu.”
Ba trưởng lão lẩm bẩm.
Bọn họ rất có lòng tin về Lý Hiên Dật, dù sao thì đây cũng là yêu nghiệt đệ nhất của Vạn Kiếm tông.
Còn nữa, khảo hạch của cửa ải thứ ba cũng rất đơn giản, chính là chống cự qua mười phút trong tay Thánh Đế cự đầu đệ nhất Vạn Kiếm tông.
Thế hệ này, Lý Hiên Dật là thiên kiêu đệ nhất, cho nên người khảo hạch cửa ải thứ ba chính là hắn.
Bên trong không gian, hai người họ bay bốn phía, va chạm như tia chớp, quanh thân đều quấn quanh đại thế Kiếm đạo, cơ thể bọn họ bắn ra kiếm quang va chạm với nhau, truyền ra thanh thế chấn động vô cùng khủng bố.
“Vũ Kiếm Quyết!”
Lý Hiên Dật khẽ quát một tiếng, quanh thân nổi lên hào quang rực rỡ đến cực điểm, ngón tay chỉ một cái, hào quang nổ tung hóa thành vô số kiếm quang, như mưa kiếm đầy trời bao trùm xuống phía Lục Trần.
Kiếm ý màu vàng kim hộ thể quanh thân Lục Trần, vẻ mặt không thay đổi, mặc cho kiếm quang dày đặc đánh đến, hạ xuống bên trên kiếm ý, lại không tạo nổi một tia gợn sóng chứ đừng nói đến phá vỡ phòng ngự của Lục Trần.
Lý Hiên Dật nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt hơi khó coi, thanh niên trước mắt là quái vật gì, hắn thi triển là Vũ Kiếm Quyết lại không phá được phòng ngự của Lục Trần.
Đôi mắt màu vàng màu vàng bén của Lục Trần nhìn chằm chằm Lý Hiên Dật, giơ tay lên, trên bầu trời trắng xóa bỗng nhiên xuất hiện vô số kim quang đan xen lại với nhau, hình thành từng thanh thần kiếm màu vàng kim, bên trên lượn lờ uy năng vô song.
Bàn tay Lục Trần ấn xuống, thần kiếm giáng xuống vị trí của Lý Hiên Dật.
Lý Hiên Dật cảm nhận được luồng nguy cơ mãnh liệt, không dám khinh thường, vội vàng mở đại đạo, đồng thời hai tay kết ấn, khẽ quát một tiếng: “Thần kiếm đại đạo.”
Bên trong lĩnh vực của Lý Hiên Dật xuất hiện một thanh thần kiếm, lực lượng đại đạo dung hợp vào bên trong, không ngừng tăng cường uy năng cho thần kiếm, một luồng đại đạo hủy diệt chấn động từ phía trên tản ra ngoài.
Lục Trần cảm nhận được luồng uy năng này, sắc mặt hơi thay đổi, thanh thần kiếm được ngưng tụ này thật mạnh, có thể uy hiếp đến hắn.
Lý Hiên Dật giơ hai tay lên như nâng một mảng trời.
Thần kiếm khổng lồ đó ngược dòng lên, hư không xung quanh không ngừng vỡ vụn, xuất hiện cảnh tượng diệt thế, vô số thần kiếm màu vàng kim giáng xuống tiếp xúc với thần kiếm đại đạo, trong nháy mắt sụp đổ, tiêu tán.
Ánh mắt Lục Trần lập tức ngưng trọng, mang theo trịnh trọng trước nay chưa từng có.
Thần niệm của hắn tản ra, trải rộng phiến không gian này, lực lượng đại đạo rít gào mà ra, hào quang màu vàng kim rải khắp mỗi một góc nhỏ, bốn phía đều có thể nhìn thấy dòng chảy màu vàng kim chuyển động.
Không gian này cứ như hóa thành một thế giới Kiếm đạo màu vàng kim.
Từng thanh thần kiếm sinh ra, từ bốn phương tám hướng giết về phía Lý Hiên Dật ở giữa.
Hai tay Lý Hiên Dật nâng thần kiếm đại đạo lên, treo trên đỉnh đầu, bất luận thần kiếm màu vàng kim tiếp cận đều tan vỡ nát bấy dưới uy thế thần kiếm đại đạo khủng bố.
Bên trong không gian, tiếng đinh tai nhức óc vang liên tiếp không ngừng, ảnh hưởng hủy diệt không ngừng khuếch tán, vô số thần kiếm màu vàng kim như thêu thân lao đầu vào lửa va chạm với thần kiếm đại đạo trên đỉnh đầu Lý Hiên Dật, vẫn chưa tiếp cận đã bị kiếm khí nhộn nhạo ra ngoài xé nát.
Lý Hiên Dật thi triển đại đạo kiếm quyết, dùng nội tình đại đạo thúc giục một thanh đạo kiếm có được lực lượng hủy diệt đất trời, đáng tiếc lại bị năng lượng màu vàng kim lấp đầy không gian kiềm chế, chỉ có thể khuếch tán kiếm khí rung động bốn phía, ngăn cản thần kiếm màu vàng kim từ bốn phương tám hướng bay qua đây.
Đạo kiếm xoay tròn phát ra tiếng kiếm ngân kinh động đất trời, kiếm khí rung động như đại dương bắt đầu khởi động, khuếch tán ra ngoài, tản ra khí tức hủy diệt.
Lục Trần nhìn thấy cảnh tượng này, khẽ nhíu mày, kiếm quyết mà đối phương thi triển rất mạnh, rõ ràng không sánh được với kiếm ý cấp Đế nhưng uy năng lại vô song.
Giờ phút này, trong lòng Lý Hiên Dật vô cùng khiếp sợ, đây là lần đầu tiên hắn thi triển thần kiếm đại đạo, lại chìm vào trạng thái bị động.
Đại đạo kiếm quyết, một trong kiếm pháp trấn tông, chỉ có trưởng lão và người đặc thù như hắn mới có tư cách tu hành.
Vừa xuất thần kiếm đại đạo, khó có đối thủ cùng cảnh giới.
Hôm nay lại bị liên lụy.
“Phá!”
Lý Hiên Dật gào thét, hai tay kết ấn, điên cuồng rót tu vi vào bên trong đạo kiếm, muốn phá vỡ kiếm ý cấp Đế xung quanh.
Nhưng mảng không gian lấp đầy kiếm ý cấp Đế trở nên vô cùng sền sệt, cho nên tốc độ đạo kiếm tiến đến vô cùng chậm chạp.
Ánh mắt Lục Trần hờ hững, đại đạo bản thân bắt đầu khởi động giao hòa với kiếm ý cấp Đế, hào quang lóng lánh, thần kiếm màu vàng kim lần nữa ngưng tụ còn chói mắt hơn trước đó mấy phần, tăng thêm mấy phần kiên quyết.
Từng thanh trường kiếm thần mang màu vàng kim lóng lánh được sinh ra từ không gian, kiếm chưa đến nhưng lại tản ra kiếm khí vô song không gì sánh nổi, hung hăng đâm về phía thần kiếm đại đạo.
Ầm đùng đùng!
Hết chương 1879.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1880
Chương 1894. Vạn kiếm trỗi lênMột lúc sau, đạo kiếm không ngừng tán loạn điên cuồng với kiếm ý cấp Đế, mơ hồ có dấu hiệu rạn nứt, mấy phút sau, đạo kiếm đạt đến cực hạn chịu đựng, trực tiếp nổ tung, một làn sóng xung kích khuếch tán bốn phương tám hướng, đại đạo Lý Hiên Dật ngưng tụ cũng tán loạn cùng lúc.
Đại đạo tán loạn, cơ thể Lý Hiên Dật từ từ lùi lại mấy bước, khí huyết bắt đầu sôi trào, kêu lên một tiếng buồn bực, khóe miệng tràn ra một tia máu đỏ tươi.
Lý Hiên Dật dùng tay lau vết máu trên khóe miệng, đột nhiên trừng to mắt, lông tơ quanh thân dựng đứng lên.
Có mấy thần kiếm màu vàng kim bay qua, xuyên qua cơ thể của hắn, để lại kiếm thương trí mạng.
Cơ thể của Lý Hiên Dật đột nhiên cứng đờ, sau đó phát ra tiếng kêu rên, trong chốc lát, y thường trên người bị máu tươi nhuộm đỏ.
“Dừng dừng dừng!”
Lý Hiên Dật nhìn thần kiếm màu vàng kim vẫn đang không ngừng sinh ra trong không gian bay về phía hắn thì vội vàng kêu ngừng.
Đồng thời cơ thể bay tán loạn bốn phía, né tránh thần kiếm màu vàng kim bắn đến.
Trong không gian, Lý Hiên Dật chạy như bay, sau mông có hàng trăm trường kiếm màu vàng kim đuổi theo, hơn nữa còn có rất nhiều thần kiếm được sinh ra, sau đó gia nhập đội ngũ lớn truy kích.
Lý Hiên Dật vừa chạy, vừa hét lớn: “Ngươi đã thông qua khảo hạch cửa thứ ba, có thể dừng rồi.”
Nhưng Lục Trần hoàn toàn không quan tâm đến hắn, vẫn tiếp tục thao tác thần kiếm đuổi hắn.
Lý Hiên Dật vừa trốn, vừa tranh thủ quay đầu lại nhìn, cảnh tượng này suýt chút nữa dọa hắn tè ra quần, phía sau mông mình có hàng trăm trường kiếm đuổi theo, hơi không chú ý thì sẽ bị bắn thành cái sàng.
Lý Hiên Dật khẽ quát một tiếng, tế ra một thanh trường kiếm màu tím, mặt ngoài thân kiếm khắc hoa văn cổ xưa, bên trên hoa văn nở rộ hào quang, kiếm khẽ ngâm giống như tiếng rồng ngâm to rõ, phân ra vô số kiếm khí va chạm với thần kiếm màu vàng kim phía sau, cả hai không ngừng nổ tung hủy diệt.
“Huynh đệ, dừng tay đi, được rồi!” Lý Hiên Dật đầu đầy mồ hôi nói.
Đệ tử đến khảo hạch lần này cũng biến thái quá, đệ nhất dưới Tạo Giới cảnh Vạn Kiếm tông như hắn lại không địch lại đối phương, cho dù là thi triển đạo kiếm vẫn bại đối phương.
Giờ phút này còn bị thần kiếm màu vàng kim đối phương diễn hóa ra đuổi chạy, điều này khiến Lý Hiên Dật hoảng hốt, bởi vì thanh niên này đã chiến thắng hắn.
Cho nên không thể không tế xuất pháp bảo bảo toàn tính mạng đến đối kháng với sát chiêu của đối phương.
“Vậy mà Lý Hiên Dật lại bại!”
“Không thể tưởng tượng nổi!”
Bên ngoài, ba trưởng lão xem chiến ngây ngốc như gà gỗ, quan sát trọng điểm người nào đó trước, coi trọng thực lực đối phương, có lẽ có thể kiên trì mười phút trong tay Lý Hiên Dật, trở thành trưởng lão Vạn Kiếm tông.
Nhưng tuyệt đối không ngờ Lý Hiên Dật lại bại trong tay đối phương, còn bị đuổi giết.
Soạt!
Bóng dáng trưởng lão thấp bé trong ba trưởng lão khảo hạch chợt lóe, trực tiếp xông vào bên trong, lập tức tản ra uy áp Tạo Giới cảnh.
Luồng uy áp này bộc phát khiến cho mọi thứ bên trong không gian như bị kết băng.
Lý Hiên Dật đang chạy trốn lập tức đứng lại tại chỗ, hàng trăm thần kiếm màu vàng kim phía sau mông cũng dừng lại tại chỗ.
Giờ phút này, thời gian dường như dừng lại.
Lục Trần ngẩng đầu thì nhìn thấy một lão giả thấp bé không biết xuất hiện từ khi nào ở bên trong không gian, chính là một trong những trưởng lão khảo hạch.
Lý Hiên Dật nhìn thấy trưởng lão xuất hiện, lau mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng thở phào một hơi.
Nếu như trưởng lão không xuất hiện, có thể hắn sẽ trở thành người bi kịch nhất trong lịch sử Vạn Kiếm tông, bị đệ tử đến tham gia khảo hạch nhập môn đánh chết, điều này cũng bi kịch quá.
“Người thanh niên, được rồi!” Trưởng lão khảo hạch Vạn Kiếm tông nhìn Lục Trần cười nói.
“Ngươi muốn nhúng tay vào?” Lục Trần nhíu mày, nói: “Tránh ra, ta muốn đánh chết hắn.”
Lý Hiên Dật: “…”
Trưởng lão Vạn Kiếm tông: “…”
Vẻ mặt Lý Hiên Dật phiền muộn, hắn không hiểu sau khi đối phương chiến thắng hắn, tại sao còn muốn đánh giết hắn, hắn trông cũng không thiếu đánh mà.
Trưởng lão khảo hạch Vạn Kiếm tông buồn bực hỏi: “Ngươi và Lý Hiên Dật không thù không oán, tại sao lại muốn đánh chết hắn.”
Lục Trần thản nhiên nói: “Mục đích của ta là vị trí phó cung chủ, tất nhiên phải diệt trừ chướng ngại vật trên đường.”
Lão giả im lặng một lúc, mới nói: “Khảo hạch cửa ải thứ ba không giống đánh giết con rối hai cửa ải trước, chỉ cần ngươi kiên trì mười phút trong tay Lý Hiên Dật là được, hiện tại ngươi đã đánh bại Lý Hiên Dật, đã xem là hoàn thành khảo hạch, không cần tiếp tục nữa.”
“Thật sao?” Lục Trần nhếch mày, hắn còn tưởng phải đánh chết đối phương mới xem là thông qua khảo hạch.
Trưởng lão khảo hạch Vạn Kiếm tông gật đầu: “Đương nhiên là thật.”
“Hy vọng ngươi không gạt ta.” Lục Trần nói một câu, rồi làm tiêu tán kiếm ý màu vàng kim trong không gian.
“Chúc mừng người vượt ải, thuận lợi thông qua cửa ải thứ ba, có muốn tiếp tục khiêu chiến cửa ải tiếp theo hay không?” Một âm thanh máy móc vang lên bên tai Lục Trần.
Lục Trần nghe thấy âm thanh này, cũng thở phào một hơi.
Thì ra thật sự không cần đánh chết đối phương.
Bên ngoài.
Lý Hiên Dật đi ra ngoài cùng trưởng lão, nhẹ nhàng thở phào, nói: “Trưởng lão, đa tạ.”
Lý Hiên Dật như trút được gánh nặng, nếu như trưởng lão không xuất hiện, có thể hắn đã bất hạnh ở bên trong.
Hết chương 1880.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1881
Chương 1895. Vạn kiếm trỗi lên (2)“Trưởng lão, tên nhãi bên trong là ai vậy, lẽ nào là tên khốn của cấp bậc Giới Chủ ra ngoài sao?” Lý Hiên Dật rất nghẹn việc bản thân thất bại, tò mò mãnh liệt thân phận của đối phương, hắn có loại cảm giác, đệ nhất Vạn Kiếm tông của bản thân có phải là sai sai không.
“Không biết!” Trưởng lão khảo hạch lắc đầu, sau đó nói có chút cổ quái: “Mục tiêu của đối phương rất lớn, vậy mà lại nhằm đến phó cung chủ.”
Lý Hiên Dật sờ mũi, nói: “Mặc dù đối phương rất nghịch thiên, nhưng muốn thông qua toàn bộ khảo hạch, điều này là không thể.”
Cửa ải thứ tư và thứ năm khó như lên trời, ban đầu hắn đã bại ở cửa ải thứ tư, hắn tin người nào đó cũng sẽ trở về ở cửa ải thứ tư.
Bên trong không gian, Lục Trần chờ đợi lặng lẽ.
Vút!
Đột ngột, một đồ vật như tia chớp bắn đến từ đằng xa, giây tiếp theo, một luồng uy năng Kiếm đạo có khí tức hùng hậu tràn ngập cả phiến không gian.
Lục Trần cảm nhận được luồng uy năng này, sắc mặt lập tức thay đổi.
Trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một thanh thần kiếm lớn vô song, chỉ sợ dài mấy vạn trượng, bên trên hào quang lóng lánh, kiếm quang hiền hòa vô song chuyển động, khí tức tràn ra ngoài quả thật muốn khiến người ta hít thở không thông.
Lục Trần ngẩng đầu nhìn thần kiếm trên không, mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
Bởi vì hắn cảm nhận được uy áp quen thuộc phía trên thanh kiếm này.
Đây là một pháp bảo bí mật đỉnh phong.
“Dùng thần niệm dung nhập thân kiếm, thắp sáng vạn kiếm trong thời gian một nén ngang thì xem như thông qua!” Một âm thanh non nớt vang lên bên tai Lục Trần.
Lục Trần hơi ngây ra, âm thanh này không giống máy móc cổ xưa trước đó, mà có mấy điểm giống đứa trẻ mấy tuổi.
Có lẽ là khí linh của thần kiếm!
Nghe đối phương nói tất cả quy tắc, có ý gì, hắn có chút không hiểu.
Nếu như không hiểu thì vào xem là sẽ biết thôi.
Lục Trần mở rộng thần niệm, sau đó đâm vào bên trong cổ kiếm, tình cảnh xung quanh thay đổi, Lục Trần dường như đưa thân vào trong một tinh không lờ mờ, trường kiếm đầy trời lơ lửng xung quanh, toàn bộ đều ảm đạm không ánh sáng, xung quanh lặng ngắt như tờ, lộ ra vẻ vô cùng yên tĩnh.
Lục Trần hơi nghi ngờ, lẽ nào là thắp sáng những trường kiếm ảm đạm này thì được xem là thông qua sao.
Nhưng phải thắp sáng như thế nào.
Lục Trần hít một hơi thật sâu, thần niệm nhập vào trong một thanh thần kiếm, trường kiếm vốn ảm đạm đột nhiên chấn động, mặt ngoài thân kiếm lóng lánh hào quang, rực rỡ đến cực điểm.
Lục Trần trừng to hai mắt.
Chỉ vậy thôi sao?
Sau đó, thần niệm của hắn nhập vào thanh kiếm thứ hai, thứ ba, thứ một trăm.
Mỗi một thanh trường kiếm được thần niệm của hắn nhập vào đều rút đi vẻ ảm đạm, phóng ra hào quang tinh thần sáng chói, kêu lên không ngừng.
Một ngàn thanh!
Hai ngàn thanh!
…
Sáu ngàn thanh!
Thế giới tinh không này tổng cộng có sáu ngàn thanh trường kiếm ảm đạm được thắp sáng, cũng chiếu sáng mảng tinh không ảm đạm này.
Bảy ngàn thanh được thắp sáng.
Nguyên thần của Lục Trần tiêu hao hơi lớn, bắt đầu xuống dốc, nhưng hắn cắn răng tiếp tục kiên trì, phân tán lực lượng thần hồn, cố gắng khiến cho mỗi một thần kiếm đều được thắp sáng.
Lúc đạt đến chín ngàn thanh, đầu Lục Trần bắt đầu mê man, cơ bản đã đạt đến cực hạn của hắn rồi.
Lúc này, Lục Trần mơ hồ hiểu được khảo hạch của cửa ải này là gì rồi.
Thi độ mạnh yếu nguyên thần của hắn.
Lục Trần cắn răng, lặng lẽ kiên trì, tiêu hao thần niệm điên cuồng, thần niệm của hắn đã đạt đến mức độ tiêu hao lớn nhất, mơ hồ có xúc động ngủ thiếp đi.
Nhưng Lục Trần nhìn thấy còn lại một trăm thanh trường kiếm ảm đạm cuối cùng, hắn không thể bỏ cuộc.
Phụt!
Lục Trần của ngoại giới phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, hai mắt vô thần.
Lục Trần cắn đầu lưỡi, mạnh mẽ khiến cho bản thân tỉnh táo lại, dùng hết tia lực lượng nguyên thần sau cùng thắp sáng thần kiếm cuối cùng.
Khi làm xong bước cuối cùng thì trước mắt Lục Trần đen kịt, ngất đi.
Cùng lúc này, cổ kiếm bên trong thế giới tinh không ảm đạm, tất cả thần kiếm ảm đạm đều được Lục Trần dùng nguyên thần thắp sáng, trên thân mỗi một thanh thần kiếm đều lưu chuyển hào quang chói mắt, vạn kiếm trỗi dậy, cảnh tượng có chút đồ sộ.
“Chúc mừng người vượt qua cửa ải, thành công thông qua khảo hạch!” Một âm thanh máy móc vang lên lạnh lẽo tại chỗ, đáng tiếc, Lục Trần lại không nghe thấy.
Bên ngoài, ba trưởng lão khảo hạch cộng thêm Lý Hiên Dật đều thấy được Lục Trần hôn mê, trong mắt mang theo vẻ nghi hoặc.
Thân là môn nhân Vạn Kiếm tông, tất nhiên biết khảo hạch của cửa ải thứ tư là gì, là khảo nghiệm mạnh yếu nguyên thần.
Nguyên thần càng mạnh thì càng dễ thông qua.
Lúc trước, Lý Hiên Dật cũng hao hết nguyên thần hôn mê, nhưng cuối cùng thắp sáng được năm ngàn thanh trường kiếm ảm đạm, cho nên nhìn thấy người nào đó hôn mê cũng không biết rốt cuộc người nào đó có thông qua hay không.
Đột nhiên, một bóng dáng trắng lờ mờ xuất hiện trước mặt người nào đó, một viên đan dược bắn vào trong miệng người nào đó, một giây sau, bóng dáng này lập tức biến mất.
“Người đó là ai, lại cho hắn ăn đan dược?”
“Có lẽ là đan dược khôi phục nguyên thần.”
Ba trưởng lão khảo hạch cộng thêm Lý Hiên Dật nhìn nhau, với cảnh giới của bọn họ đều không thể nhìn thấu chủ nhân bóng dáng bao phủ ánh sáng trắng hiền hòa đó là ai, có lẽ là cấp bậc Đạo Tổ.
Có thể là hai phó cung chủ, cũng có thể là Kiếm Quân Chủ tông chủ.
Hết chương 1881.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1882
Chương 1896. Phó cung chủ thứ ba