“Lẽ nào hắn đã thông qua?” Lý Hiên Dật thốt ra, biểu cảm hiện rõ vô cùng rung động.
Lúc trước hắn cũng không có đãi ngộ này mà là bị người ta khiêng ra ngoài, tịnh dưỡng khoảng một tháng mới khôi phục lại.
Đãi ngộ của hai người họ khác nhau, Lý Hiên Dật suy đoán có lẽ đối phương đã thông qua khảo hạch cửa ải thứ tư.
Sao có thể…
Dù là rất nhiều cường giả Tạo Giới cảnh cũng không cách nào dùng nguyên thần thắp sáng một vạn thanh trường kiếm ảm đạm, trước đây hắn thắp sáng năm ngàn thanh, cũng đã nói rõ cường độ nguyên thần của đối phương gấp đôi hắn.
“Thật biến thái!” Lý Hiên Dật cảm khái nói.
Bên trong không gian!
Lục Trần chậm rãi tỉnh lại, mê mang chớp mắt, biểu cảm mờ mịt đến cực điểm.
Không phải Lục Trần mờ mịt lúc trước đã xảy ra chuyện gì, trước đó hắn đã dùng nguyên thần thắp sáng trường kiếm, tiêu hao quá độ dẫn đến hôn mê, những chuyện này đều nhớ rõ ràng.
Nguyên nhân Lục Trần mê mang là do mình tỉnh lại, tại sao lại không cảm nhận được trên nguyên thần có bất kỳ khó chịu nào, thậm chí còn cảm giác nguyên thần lớn mạnh thêm vài phần.
Tại sao không có chút cảm giác suy yếu nào?
Đây là điểm Lục Trần nghi hoặc nhất.
“Chúc mừng ngươi thành công vượt qua cửa ải, có tham gia khảo hạch cửa ải cuối cùng hay không?” Âm thanh non nớt vang lên.
“Có!” Lục Trần không chút do dự lập tức gật đầu.
“Cửa ải cuối cùng, nhân vật ngươi khiêu chiến là Kiếm Quân Chủ.”
“Phụt!”
Lục Trần phun ra một ngụm máu già, trợn to hai mắt nói: “Cái gì, ngươi nói cái gì.”
Lục Trần cảm thấy có lẽ lỗ tai đã nghe nhầm, nếu không sao lại có lời nói thái quá như vậy?
Khiêu chiến Kiếm Quân Chủ?
Đùa à.
Hắn cảnh giới Thánh Đế, Kiếm Quân Chủ cảnh giới Đạo Tổ, giết cùng cấp bậc đều chỉ cần một kiếm.
Ngay cả Tạo Giới cảnh hắn cũng không phải là đối thủ thì đánh bại Kiếm Quân Chủ thế nào.
“Cửa ải cuối cùng, nếu như ngươi thành công đánh bại Kiếm Quân Chủ thì chính là phó cung chủ thứ ba của Vạn Kiếm tông.”
“Tạm biệt!”
Sau khi Lục Trần xác định là khiêu chiến Kiếm Quân Chủ thì phất tay trên không trung, quay đầu rời đi.
Đừng nói hiện tại hắn mới cảnh giới Thánh Đế, cho dù đạt tới cảnh giới Đạo Tổ, chỉ sợ cũng không chịu nổi một kiếm của Kiếm Quân Chủ.
“Khiêu chiến Kiếm Quân Chủ thời kỳ Thánh Đế!”
“Điều này cũng không tồi!”
Lục Trần nghe vậy, lập tức quay đầu lại.
Đối chiến cùng cảnh giới, Lục Trần vẫn chưa sợ ai nên tất nhiên không sợ Kiếm Quân Chủ thời kỳ cảnh giới Thánh Đế.
“Đồng ý khiêu chiến không?”
“Đồng ý!”
Vừa dứt lời, cảnh tượng xung quanh Lục Trần đã thay đổi, xuất hiện ở nơi quen thuộc, cũng chính là nơi mình thắp sáng vạn kiếm trước đó.
Thế giới tinh không, hơn vạn thanh kiếm rậm rạp chằng chịt lơ lửng, trên mỗi một thanh kiếm đều tản ra hào quang rực rỡ vô cùng chói mắt, hơn nữa còn phát ra âm thanh vạn kiếm cùng kêu, thanh thế ngập trời, vô cùng tráng lệ.
Xa xa có một thanh niên áo trắng nhàn nhã bước tới.
Khuôn mặt hắn vô cùng anh tuấn, mày kiếm mắt sao, ánh mắt thâm thúy sáng ngời, trên mặt lộ ra ý cười lười biếng, khiến người ta nhìn thấy không tự giác mà dâng lên thiện cảm, trên người tản mát khí chất siêu nhiên xuất trần giống như một trích tiên, không thuộc về phàm trần.
“Người này chính là Kiếm Quân Chủ sao?” Lục Trần nói thầm một câu, chỉ liếc mắt một cái, trong lòng đã dâng lên cảm giác tự ti mặc cảm.
Sau đó lấy lại tinh thần, ném tạp niệm ra khỏi đầu.
Dù thế nào đi nữa, hắn mới là đẹp trai nhất.
“Ngươi… không tồi!” Kiếm Quân Chủ cười nhạt mở miệng, đôi mắt ẩn chứa ý tứ tán thưởng.
“Ngươi cũng không tồi!” Lục Trần trả lời một câu.
Kiếm Quân Chủ hơi ngây ra, sau đó nở nụ cười, nói: “Ngươi có thể mượn hơn vạn thanh kiếm xung quanh đối chiến với ta, đánh bại ta, ngươi chính là phó cung chủ thứ ba của Vạn Kiếm tông.”
“Mượn kiếm xung quanh?” Lục Trần hơi sửng sốt, sau đó thần niệm bao trùm ra ngoài, bao phủ kiếm xung quanh, lập tức phát hiện có kiếm bay về phía hắn, xoay tròn quanh thân thể.
Kiếm Quân Chủ nói: “Những kiếm này đều có khí tức nguyên thần của ngươi, trong một ý niệm có thể khống chế bọn nó.”
“Hiểu rồi!”
Lục Trần khẽ gật đầu, ý niệm vừa động, khống chế trường kiếm xung quanh giết về phía Kiếm Quân Chủ.
Kiếm Quân Chủ đứng ở nơi đó, không nhúc nhích, khí chất vô cùng siêu nhiên, khi trường kiếm bắn tới, hắn nhìn qua, chỉ liếc mắt một cái lập tức hóa giải khí sát phạt phía trên trường kiếm khiến cho nó dừng lại tại chỗ.
Thần niệm Lục Trần điên cuồng mở rộng ra, bao trùm phiến tinh không này, tất cả trường kiếm đều ào ào lay động, tạo thành một dòng sông kiếm khổng lồ vô biên, mang theo khí tức sát phạt ngập trời phá vỡ vòm trời, va chạm về phía cơ thể Kiếm Quân Chủ.
Kiếm Quân Chủ đứng ở đó tùy ý, nhìn dòng sông kiếm giết đến, thể hiện có chút bình tĩnh, sau đó cơ thể phóng ra hào quang chói mắt, từng thanh quang kiếm ngưng tụ ở trong hào quang ngập trời, hình thành một tấm chắn cực lớn ở phía trước.
Ầm đùng đùng!
Khi dòng sông kiếm do vạn kiếm tạo thành va chạm bên trên tấm chắn quang kiếm, bộc phát tiếng vang động trời, dòng sông kiếm lập tức tán loạn, vô số trường kiếm bay loạn khắp nơi, trái lại Kiếm Quân Chủ phía trước tấm chắn quang kiếm vẫn còn nguyên vẹn không tổn hao gì.
Một kích của Lục Trần mạnh như vậy, ngay cả phòng ngự của Kiếm Quân Chủ cũng không phá được.
“Chỉ dựa vào chút bản lĩnh này của ngươi, muốn đánh bại ta thì vẫn chưa làm được.” Kiếm Quân Chủ lắc đầu, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
Hết chương 1882.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1883
Chương 1897. Phó cung chủ thứ ba (2)