Với nội tình của Thánh Môn cũng khó giết hết một hai trăm con sinh vật Hỗn Độn này, như vậy chỉ có thể chứng tỏ quái vật quá mạnh.
Võ Vô Địch mỉm cười nói: “Ha hả, các ngươi không cần lo lắng quá mức, năm đó Thánh Môn trấn áp được trăm vạn sinh vật Hỗn Độn, hôm nay để lại một hai trăm con, chẳng qua là cho các ngươi một thử thách mà thôi, tuy sinh vật Hỗn Độn mạnh, nhưng cũng không phải là khó giết.”
Vừa nói như thế, gương mặt nghiêm trọng của mọi người hòa hoãn không ít.
Võ Vô Địch nói: “Các vị, ngày mai Đạo giới mở ra, ta đã sắp xếp xong nơi ở cho các ngươi, nghỉ ngơi một đêm thật tốt, giữ vững tinh thần tham gia Đạo giới.”
Ở nơi xa, có thị nữ đi tới, dẫn mấy người Lý Huyền đi.
Đột nhiên, Lục Trần ngồi đó không cử động, ánh mắt nhìn Võ Vô Địch.
Trong lòng Lục Trần có phần nghi ngờ, lúc trước Võ Vô Địch hiện thân, nói một câu, rốt cuộc chúng ta gặp mặt.
Tại sao Võ Vô Địch biết hắn?
Cứ như thể biết tất cả suy nghĩ trong lòng Lục Trần, Võ Vô Địch cười nói: “Ta đã gặp Sơn Hải giới chủ, kể cho ta vài tin tức của ngươi, nói ngươi sau này có thể kề vai chiến đấu với ta, ta sớm đã mong đợi ngươi đến.”
Lục Trần: “…”
Chính vì nguyên nhân này?
Hắn còn tưởng rằng là cái gì.
Lục Trần nói: “Ngươi đã gặp sư tổ không đáng tin của ta?”
Lục Trần cảm thấy sư tổ nhà mình làm giới chủ, thích bủn xỉn ở trong Sơn Hải giới, cũng không dạy hắn, cũng không cho hắn thứ tốt, không phải một sư tổ có trách nhiệm.
Mặt mũi Võ Vô Địch nghiêm túc, trong mắt tràn đầy ý kính trọng nói: “Lục Trần, Sơn Hải giới chủ là một trong những người ta kính trọng nhất, vì sinh mệnh của cả vũ trụ, hy sinh rất nhiều, nếu như không phải là Sơn Hải giới chủ, cùng với nhóm người sư tôn ta chống đỡ, có lẽ vũ trụ đã diệt vong rồi.”
Trong lòng Lục Trần nhảy lên, sư tôn nhà mình, dường như không đáng tin giống vẻ bề ngoài.
Ban đầu trước khi sư tôn rời đi từng nói qua, có một kết cục nguy hiểm sắp đến, chẳng lẽ là chỉ sinh vật Hỗn Độn.
…
Sáng sớm hôm sau, trong Thánh Môn đều có trăm vạn võ giả đến từ khắp nơi, hội tụ ở một chỗ trước cửa điện, một mảnh đông nghịt.
Đại đa số những thế lực này xuất thân là môn đồ giới chủ và Đạo Tổ, đạt đến cảnh giới cự đầu, có thể tiến vào Đạo giới tranh đoạt đại đạo bản nguyên, dĩ nhiên, cũng có một vài hoàng triều hoặc là võ giả có thế lực, bởi vì Thánh Môn mở Đạo giới không có nhiều quy tắc như vậy, không phân biệt đối xử.
Mọi người đợi một lúc, ở nơi xa chợt bộc phát khí tức cực kì mạnh mẽ, một nhóm mấy người phủ xuống trước mặt mọi người, đa số dáng vẻ lão già tiên phong đạo cốt.
Mấy người này đều là nhân vật cấp cao của Thánh Môn, là loại đến gần Đạo Tổ kia, uy áp mênh mông bao trùm một phương trời.
Một bà lão nhìn mọi người, nói: “Các vị, trước khi tiến vào Đạo giới, ta thông báo một chuyện, bên trong Đạo giới có một nguy hiểm ngươi khó có thể tưởng tượng được.”
Thấy mọi người không hiểu ra sao, lão già nói: “Ta dùng một ví dụ khác thì có lẽ các ngươi nghe hiểu được, bên trong có một hai trăm yêu thú tương đương Tạo Giới cảnh.”
Xoạt!
Lời này vừa nói ra, lập tức dẫn đến ồ lên.
Nửa đoạn hội thoại trước, mọi người cũng không phải đặc biệt để ý, nhưng sau đoạn này, lại khiến người tại chỗ hoảng lên.
Hơn một trăm đến hai trăm con yêu thú Tạo Giới cảnh?
Bọn họ còn chưa thăng cấp Tạo Giới cảnh, tiến vào bên trong chẳng phải là thịt cá à?
Hiện trường lập tức huyên náo, vô số âm thanh hội tụ lại, giống như lũ bộc phát bất ngờ, đinh tai nhức óc.
“Im lặng!”
Bà lão vươn hai tay ra, đè xuống, âm thanh của nàng cứ như thể có sức mạnh chấn nhiếp lòng người, vốn là quảng trường phức tạp huyên náo, trong nháy mắt yên tĩnh lại.
“Các vị, đi vào hay không, quyết định bởi các ngươi, nếu như xem xét sinh mệnh, có thể lựa chọn không vào.” Bà lão nói.
“Chỉ là người đi vào, nếu có thể giết chết những quái vật Tạo Giới cảnh kia, Thánh Môn có thể cho phần thưởng, một con quái vật Tạo Giới cảnh bản nguyên, lại đổi trăm lá trà ngộ đạo ở Thánh Môn.” Tiếp theo, bà lão nói.
Lời của nàng cũng khiến ánh mắt rất nhiều người sáng lên.
Giết chết quái vật có thể đổi lá trà ngộ đạo.
Hơn nữa còn đổi không ít lá trà ngộ đạo, một con quái vật có thể đổi trăm lá trà.
Lần này, Thánh Môn dốc hết vốn liếng sao?
Trên bầu trời, mấy lão giả tiên phong đạo cốt đi ra, hợp lực thi triển bí pháp, mở cửa Đạo giới.
Trong thiên địa, bị một chùm tia sáng chói mắt phân tách, cứ như trời đất bị phân cắt, hiện ra một khe nứt cực lớn.
Bà lão nhìn mọi người: “Cánh cửa Đạo giới đã mở, mọi người lựa chọn thôi!”
Ánh mắt mọi người nhìn cửa vào Đạo giới, cảm ứng được có khí tức bản nguyên tràn ra, đi vào trong có thể đạt được cơ duyên kinh thiên, tiết kiệm mấy vạn thậm chí mấy chục vạn năm trở thành võ giả Tạo Giới cảnh.
Thế nhưng, cơ duyên thường đi lèm với nguy hiểm.
Bọn họ tranh đoạt bản nguyên đại đạo, không những phải đối mặt với ám sát từ Nhân tộc, trong bóng tối còn có một, hai trăm con sinh vật Hỗn Độn mới nghe lần đầu.
Những sinh vật Hỗn Độn này đều là tồn tại Tạo Giới cảnh.
Do đó, lần tranh đoạt Đạo giới này còn khó khăn hơn bình thường gấp mấy trăm lần.
Cao tầng Thánh Môn yên lặng đưa mắt nhìn hơn trăm vạn võ giả, những người này đều là tương lai của Nguyên giới, lực lượng trung kiên chống lại sinh vật Hỗn Độn, thế cục ở biên hoang bây giờ ngày càng nghiêm trọng, đây là lúc bọn họ khơi lên cuộc chiến chống lại sinh vật Hỗn Độn rồi.
Hết chương 1906.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1907
Chương 1922. Sợ hãi - Bị Dạy Dỗ Thành Thánh (Truyện Chữ)