Nhưng chút thời gian đó đối với hai người mà nói, chỉ là chuyện trong mấy cái nháy mắt.
Một ngày như thường lệ, Lục Trần bỗng nhiên cảm nhận nạp giới có động tĩnh, một âm thanh yếu ớt truyền đến: “Cứu ta, cứu ta.”
Vẻ mặt Lục Trần tràn đầy nghi vấn?
Ai đang cầu cứu.
“Cứu ta, cứu ta.” Âm thanh vội vàng từ trong nạp giới truyền đến.
Lục Trần mặt mang nghi ngờ mở ra nạp giới, vút một tiếng, một cây đại cung màu đen từ trong nạp giới bay ra, lơ lửng quỷ dị trước mặt, khua lên từng gợn sóng màu đen.
“Ngươi là ai?” Mặt Lục Trần nhăn lại, cho tới bây giờ hắn không biết, bên trong Tuế Nguyệt cung thế mà giấu một tia nguyên thần.
Lục Trần tu luyện tới Tạo Giới cảnh viên mãn cũng không phát hiện bên trong có nguyên thần, lúc trước khi hắn lấy được Tuế Nguyệt cung vẫn còn ở cảnh giới Thiên Tôn, nếu như lúc đó chủ nhân tia nguyên thần này nổi lòng xấu, tiến hành đoạt xá hắn, chẳng phải là xong đời sao.
May mà chủ nhân tia nguyên thần này không có ác ý với hắn.
“Ta à, Thời Quang giới chủ.” Đại cung màu đen phát ra âm thanh.
Lần này, Võ Vô Địch bên cạnh cũng tò mò nhìn qua.
Thời Quang giới chủ, một trong Giới Chủ đứng hàng thứ ba mươi sáu, là Giới Chủ tàn nhẫn nhất, tàn nhẫn này là chỉ đối với chính mình.
Sau khi Thời Quang giới chủ hợp đạo, đánh một trận với Vận Mệnh giới chủ xong, sau khi chạy trốn từ trong tay hắn, lập tức tróc ra thế giới hợp đạo, từ Giới Chủ cảnh rơi xuống, cuối cùng không biết tung tích.
Vốn dĩ sự tích về Thời Quang giới chủ đều sắp quên đi, bây giờ thế mà nghe được giọng nói của hắn.
“Tuế Nguyệt cung là pháp bảo bản mệnh của ta, cách ta một phạm vi nhất định, ta có thể cảm ứng được, nên mượn Tuế Nguyệt cung đối thoại với ngươi.” Lời Thời Quang giới chủ vang lên.
Vẻ mặt Lục Trần tràn đầy kinh ngạc: “Ngươi thật sự là Thời Quang giới chủ?”
“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?” Thời Quang giới chủ rất dửng dưng đáp lại.
“Ngươi gặp phải vấn đề gì, vì sao cần ta cứu?” Lục Trần bình tĩnh hỏi.
Lục Trần cũng không cho rằng, Giới Chủ gặp phải khó khăn, hắn có thể giúp được.
Thời Quang giới chủ nói: “Ta bị vây trong dòng sông thời gian, chỉ có ngươi mới có thể cứu ta ra ngoài.”
“Ngươi dựa vào cái gì cho rằng ta có thể mang ngươi ra ngoài?”
“Bởi vì ngươi đã chứng đạo, tới dòng sông thời gian tu luyện, nhanh chóng trở thành Giới Chủ, đến lúc đó, ta có thể mượn thế giới của ngươi, từ nơi chết tiệt này ra ngoài.”
Lời Thời Quang giới chủ nói khiền Lục Trần đầu óc mơ hồ.
“Tiểu tử, trước đây khi còn nhỏ yếu, ta từng kết thiện duyên với ngươi, cho ngươi mượn năm món bí bảo đỉnh phong, vì một ngày ngươi có thể trợ giúp ta, chẳng lẽ ngươi muốn thấy chết không cứu?” Thấy Lục Trần trầm mặc, giọng điệu Thời Quang giới chủ có chút lo lắng nói.
Nghe được lời Thời Quang giới chủ nói, Lục Trần tiếp tục trầm mặc.
Bởi vì hắn nghĩ tới năm món bí bảo đỉnh phong, cứu mạng hắn một lần lại một lần.
Hắn thiếu Thời Quang giới chủ nhân tình rất lớn.
Lục Trần cũng không phải người vong ân phụ nghĩa, một lúc sau, chậm rãi hỏi: “Ngươi xác định ta có thể cứu ngươi, Sơn Hải giới chủ thì sao, Thánh Chủ nữa?”
“Bọn họ cũng có thể.”
Lục Trần nói: “Vậy ngươi có thể gọi bọn họ tới cứu ngươi mà.”
Thời Quang giới chủ trầm mặc một hồi, tiếp đó mới hùng hổ nói: “Hai lão già họm hẹm đó rất xấu, thấy chết không cứu, ta chỉ có thể xin ngươi giúp đỡ.”
“Không đúng, không phải ngươi có hai hảo hữu Giới Chủ sao, Sinh Tử giới chủ và Luân Hồi giới chủ đó.” Lục Trần đột nhiên nói.
Lục Trần ở trong Thời Quang giới, từng nhìn thấy tượng của hai vị Giới Chủ, hơn nữa lão bộc kia nói với hắn, hai vị Giới Chủ là hảo hữu của chủ nhân hắn.
Giọng điệu Thời Quang giới chủ trầm thấp nói: “Bọn họ chỉ là Giả Giới Chủ hợp đạo, không cứu được ta, mà ngươi là Giới Chủ chứng đạo, sau này sẽ trở thành Chân Giới Chủ, do đó chỉ có ngươi có thể cứu ta.”
Lục Trần đầu óc mơ hồ, tỏ vẻ không biết Thời Quang giới chủ đang nói gì, Giới Chủ cũng phân thật giả?
Hợp đạo là gì, chứng đạo lại là gì?
Thời Quang giới chủ nói: “Ta biết trong lòng ngươi còn có rất nhiều nghi vấn, lúc tới dòng sông thời gian, ta có thể vì ngươi giải đáp từng câu.”
“Được.”
Suy nghĩ một hồi, Lục Trần gật đầu nói.
Mặc kệ thế nào, hắn đều muốn qua đó gặp Thời Quang giới chủ một lần, hắn cũng đã từng là nhận thiên đại ân huệ của đối phương.
“Đi theo Tuế Nguyệt cung, nó sẽ chỉ dẫn ngươi đến dòng sông thời gian.” Thời Quang giới chủ nói xong, Tuế Nguyệt cung hoá thành một luồng lưu quang, lóe lên một cái rồi biến mất.
Lục Trần nhìn Võ Vô Địch, nói: “Ta đi gặp Thời Quang giới chủ, chuyện lúc trước của hai ta, nhớ giữ bí mật.”
Trong mắt Võ Vô Địch hiện lên một chút lúng túng không dễ phát hiện, nói: “Chuyện này giấu kỹ trong lòng, đừng nhắc lại nữa.”
Đối thoại hoàn tất, hai người song song rơi vào trầm mặc.
…
Lục Trần nhanh chóng đuổi theo phía sau Tuế Nguyệt cung, đi gặp Thời Quang giới chủ, đi về phía trước chừng mấy tháng, Lục Trần phát hiện nơi xa phía trước, có một dòng sông màu vàng rực rỡ đến cực điểm, gần như vô biên vô hạn, không thể nhìn thấy phần cuối, như một bức hoạ quyển tuyệt đẹp trải rộng.
Nơi này tuyệt đối là một trong những phong cảnh xinh đẹp nhất của khu vực Vô Cương.
Đến gần, Lục Trần cảm giác thời gian trôi qua xung quanh trở nên chậm đi, tựa như ngừng lại.
“Dòng sông thời gian.” Lục Trần nhìn chằm chằm khu vực màu vàng phía trước, lẩm bẩm một câu.
Hết chương 1955.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1956
Chương 1971. Gặp Thời Quang giới chủ (2)