Khương Phục Tiên nhắm hai mắt thoải mái.
"Ha ha ha… phu quân… đừng cù lòng bàn chân của ta..." Khương Phục Tiên không nhịn được cười, Trần Mục trêu ghẹo nói: "Sư tỷ, ta cứ muốn cù."
"Hừ, đáng ghét!"
Khương Phục Tiên cười yêu kiều không ngừng.
Trần Mục chơi một lát, sau đó xoa ngón chân cho vị hôn thê, mỗi ngón chân đều được xoa chăm chú, rất nhanh chân ngọc trở nên hồng hào như phát sáng.
Xoa chân xong, Trần Mục tiếp tục nặn đùi cho vị hôn thê, từ mắt cá chân đến đùi, nặn nhẹ xoa khẽ, cẩn thận xoa bóp mỗi một vị trí.
"Sư tỷ, làm phiền nàng xoay người."
Khương Phục Tiên phối hợp xoay người, hai tay nàng ta gấp lại trên ghế, khuôn mặt đè trên cánh tay, thoải mái mà nằm sấp: "Phu quân, làm phiền dùng thêm chút sức."
"Không thành vấn đề." Trần Mục cởi khăn tắm ra, tiếp tục xoa bóp cho vị hôn thê.
Linh lực dương khí của hắn nồng đậm, vừa khéo có thể điều chỉnh khí âm hàn trong cơ thể Khương Phục Tiên.
Khương Phục Tiên cảm thấy rất thoải mái, toàn thân ấm áp, có vị hôn phu hầu hạ rất tốt.
Trần Mục xoa bóp hơn nửa canh giờ.
"Phu quân, cám ơn chàng."
"Sư tỷ, nên làm."
Trên mặt Khương Phục Tiên mang theo nụ cười, vốn muốn để cho hắn làm ấm chân, kết quả lại biến thành xoa bóp toàn thân.
Trên mặt Trần Mục ẩn chứa ý cười, dịu dàng nói: "Sư tỷ, nàng có ăn hoa quả không?"
"Chàng đút thì ta ăn."
Trần Mục rửa sạch tay, sau đó cắt hoa quả thành miếng nhỏ đưa tới bên miệng vị hôn thê, nàng ta nhàn nhã ăn hoa quả, chân nhỏ đung đưa tùy ý.
Nhìn thấy vị hôn thê vui vẻ, trong lòng Trần Mục cũng vui vẻ theo, Khương Phục Tiên chớp mắt cười xinh đẹp nói: "Ôm ta vào nhà, sư tỷ muốn nghỉ ngơi."
Khương Phục Tiên và Trần Mục trở lại nhà gỗ nghỉ ngơi, bọn họ thảo luận tu luyện ở trong phòng, sau khi thảo luận kịch liệt xong, hai người ôm nhau ngủ.
Hôm sau, sáng sớm.
Trần Mục mở mắt ra, da thịt trắng như tuyết của vị hôn thê trở nên hồng nhuận phơn phớt như phát sáng, vốn dĩ muốn rời giường, Khương Phục Tiên ôm bả vai của hắn: "Phu quân, nằm thêm với ta một lát."
"Sư tỷ, ta ở cạnh nàng." Trần Mục khẽ vuốt tóc bạc của vị hôn thê, sau đó hôn một cái lên trán Khương Phục Tiên, tiếp tục nghỉ ngơi cùng nàng ta.
Khương Phục Tiên nằm ba ngày ba đêm trong lồng ngực ấm áp của vị hôn phu.
Ở bên vị hôn thê mấy ngày.
Trần Mục tiếp tục bế quan tu luyện.
Hồng Mông tiểu thụ đã cao bảy tấc, trong thạch tháp tổn hại không ngừng có Hồng Mông vật chất rơi xuống, Hồng Mông vật chất đang không ngừng cải thiện thể chất của Trần Mục, cộng với việc hắn không ngừng hấp thu căn nguyên lôi kiếp, nhục thân đã mạnh đến trình độ không thể tưởng tượng nổi.
Khương Phục Tiên có thể cảm nhận được rõ ràng, gần đây Trần Mục càng ngày càng mạnh mẽ, hi vọng hắn có thể trở nên mạnh hơn.
Trần Mục đang luyện hóa căn nguyên lôi kiếp, hắn định trong thời gian nghỉ ngơi ở Lan Hải này, luyện hóa tất cả căn nguyên lôi kiếp, nâng cao cường độ nhục thân.
Khương Phục Tiên muốn tới Lan Hải Tiên Cảnh.
Một là xem thế lực của Lan Hải Tiên Cảnh và Tiên giới còn liên lạc với nhau hay không, hai là Nguyệt Linh Hi chuẩn bị độ kiếp, Trần Mục và Khương Phục Tiên đều muốn đi xem.
Không biết vị hôn phu có bằng lòng hay không, Trần Mục là người hay nhớ nhà, có lẽ muốn về Trần gia, nàng ta thích tính cách này, thích nam nhân lo cho gia đình.
Phần lớn thời gian mỗi tháng Trần Mục đều luyện hóa căn nguyên lôi kiếp, mỗi tháng sẽ rút hai ba ngày để ở bên vị hôn thê, ăn đồ nướng, uống rượu, trò chuyện nhân sinh, sau đó ngủ chung.
Khương Phục Tiên không phải bóc lột Trần Mục, mà là quan tâm vị hôn phu, muốn hắn làm nghỉ kết hợp.
Sáu tháng sau.
Trần Mục luyện hóa được một nửa căn nguyên lôi kiếp, nhục thân hiện ra kim quang, mây đen dày đặc quanh đỉnh đầu hắn, cảm giác áp bách mãnh liệt đánh tới, thiên lôi tập kích không hề có điềm báo trước, Trần Mục thuấn di vào trong biển.
Khương Phục Tiên mặc váy trắng nhỏ, đứng ở cách đó không xa nhìn xem, nàng ta nhìn thấy thiên lôi rơi xuống, lần này là hàng trăm hàng ngàn đạo thiên lôi, cũng không khác so với thiên kiếp, lôi quang đáng sợ khiến cho Trần Mục cảm giác được áp lực.
Thân thể Trần Mục giống như hàng tỉ con kiến đang gặm nuốt, toàn thân tràn ngập lôi quang, hắn tắm trong thiên lôi, cố nén đau đớn, sử dụng Bất Diệt Kinh, hấp thu vật chất sấm sét giữa thiên địa.
Những vật chất sấm sét này dung hợp với căn nguyên lôi kiếp trong cơ thể, da thịt hiện ra rực rỡ sáng chói.
Huyết mạch Trần gia trong cơ thể hắn hoàn toàn khôi phục, mái tóc của Trần Mục biến thành màu vàng, đôi mắt cũng thay đổi thành màu vàng, giây phút này, sức mạnh của hắn tăng gấp bội.
Bên ngoài cơ thể xuất hiện hư ảnh Long Phượng, tiếng rồng kêu phượng hót vang vọng khắp Lan Hải, bọn chúng giống như đều sống lại.
Thời gian của thiên lôi kéo dài hơn so với trước kia, ròng rã suốt bảy ngày mới kết thúc, lần này Trần Mục miễn cưỡng sống qua lôi kiếp, hắn không biết lần sau có thể may mắn như vậy nữa hay không, lần này đã kinh khủng như thế, thiên lôi lần sau e rằng sẽ càng đáng sợ hơn.
Cảnh giới nhục thân của Trần Mục đạt đến Địa Tiên đỉnh phong, Bất Diệt Kinh cũng tu luyện tới tiểu viên mãn.
Đây chỉ là thiên lôi tầng thứ tư, phía sau còn có ba tầng thiên lôi kinh khủng hơn.
Trần Mục thuấn di trở lại hải đảo, hắn áp chế huyết mạch trong cơ thể, mái tóc và đôi mắt khôi phục lại màu sắc ban đầu, hắn không thích quá lộ liễu.
"Sư tỷ, đến cọ sát hai chiêu."
"Vậy chàng phải cẩn thận rồi."
"Sư tỷ, nàng thật lợi hại."
"Phu quân, chàng cũng không kém nha."
Bọn họ đều dùng năng lượng thuần nhục thân, nhục thân của Khương Phục Tiên nhận được tẩm bổ của huyết mạch Thần tộc, vô cùng mạnh, va chạm vừa rồi, Trần Mục không hề yếu.
Khương Phục Tiên biết rõ, vừa rồi Trần Mục không xuất ra toàn lực, nếu như toàn lực ứng phó, năng lượng thuần nhục thân của nàng ta không bằng vị hôn phu.