Ý nghĩ của Sydel khá đơn giản.
Nếu đã dám mò vào phòng của con người, còn nấp đến nửa đêm để dọa người, thì chắc chắn con quỷ này cũng chẳng phải thứ tốt lành gì...
Nếu gặp phải người tốt ghét ác như thù, không chừng nó đã bị trừ khử từ lâu. May mắn thay, Sydel không được coi là người tốt.
Hay nói đúng hơn, cô khá giỏi việc "tận dụng rác thải"—
Ít nhất, sẽ không trực tiếp thanh tẩy nó.
Ánh đèn vàng nhạt, sàn nhà họa tiết kẻ sọc, tiếng gió rít qua khe cửa.
Cửa sổ khẽ mở ra một khe nhỏ, màn đêm len lỏi tràn vào, hai ngón tay trắng bệch bám vào khung cửa, một cậu bé khoảng sáu bảy tuổi lén lút ló ra hai con mắt, bất động nhìn chằm chằm vào trong phòng.
Hành động của hai mẹ con nhà này giống nhau đến khó tin, cả hai cùng nhìn vào trong phòng với vẻ mong đợi.
Tuy nhiên, khi Sydel nói ra câu đó, thứ cô tóm được hình như khựng lại.
Sau đó nó càng cố gắng lùi ra sau hơn, nhưng vì trước tủ quần áo là bàn học, nó bị kẹt trong khe hở và lại bị kiềm chế, lúc này lùi không được, tiến cũng không xong, cuối cùng chỉ có thể ở trạng thái "tiến thoái lưỡng nan", bất động trong khe hở.
Nữ quỷ trong khe yên lặng như gà, không dám nhúc nhích.
Chủ yếu là vì chỉ cần ngước mắt lên sẽ thấy nữ quỷ váy trắng lộn ngược bên ngoài cửa sổ với một gương mặt xám xịt không cảm xúc lẳng lặng nhìn chằm chằm vào phòng.
Nhìn xuống dưới một xíu là nửa khuôn mặt của một cậu bé với màu da xám xịt tương tự, đôi mắt đen láy hả hê nhìn nó.
Sự xuất hiện của Kayako phút chốc khiến nó rơi vào trạng thái hoảng loạn.
Sao trước khi đến đây, chẳng ai nói cho nó biết là "thứ kia" cũng ở đây cơ chứ?
Hãy tưởng tượng, vào lúc đêm khuya yên tĩnh, bạn đang nằm thoải mái trong khe hở để chuẩn bị ngủ... Bỗng nhiên ngẩng đầu, phát hiện có hai con lệ quỷ ngồi xổm bên cạnh, một lớn một nhỏ, đồng loạt dùng đôi mắt đáng sợ của mình nhìn chằm chằm vào bạn.
Trong tình huống này, ai mà không hoảng cho được?
Nữ quỷ trong khe vốn quen lặng lẽ ẩn nấp sau các khe hở trong nhà của con người, nên đôi khi, khi đôi mắt to bất thường của nó theo dõi cuộc sống của gia chủ, cũng không tránh khỏi khiến họ cảm thấy rợn người.
Tuy nhiên, suốt ngần ấy năm lẩn trốn, bị nhìn thấy là chuyện bình thường, nhưng bị tóm thì đây là lần đầu tiên.
Cô gái phía trước chậm rãi kéo nó ra ngoài.
Khoan đã! Nó không muốn ra đâu trời ơi——
Nữ quỷ trong khe: “……Hức hức!”
Nó không ngờ rằng một con người nhỏ bé không chỉ chạm được vào nó mà sức lực còn mạnh đến thế. Nữ quỷ đang núp trong góc cố bám vào tường, không để mình bị kéo ra ngoài.
Nhưng trong khe hở chẳng có thứ gì nhô ra để bám víu, nó vùng vẫy một hồi, chỉ để lại vài vết cào trắng bệch trên chiếc tủ gỗ.
Cuối cùng, nó vẫn bị kéo ra một cách thô bạo.
Sydel nhìn nữ quỷ có gương mặt cực kỳ trừu tượng vừa bị kéo ra trước mắt, rơi vào trầm mặc.
Một lát sau, cô thở dài, vỗ nhẹ lên vai của Nữ quỷ trong khe, điềm tĩnh nói: “Không sao đâu, tôi hiểu vì sao cô lại phải trốn trong khe hở thế này——”
“Tôi sẽ không trách cô đâu.” Cô an ủi bằng ngữ điệu đầy thông cảm.
Diện mạo kỳ lạ không phải lỗi của cô.
Nữ quỷ trong khe nghe ra ý tứ trong lời nói cô: “……!”
Cmn, ai cần cô an ủi hả?!
Ngoài cửa sổ, gió lạnh rít lên từng hồi.
Đôi mắt thâm quầng của Toshio ngoài cửa sổ lặng lẽ nhìn vào. Một lúc sau, nó đột nhiên nói: “Cô kia dữ ghê luôn á.”
Kayako: “?”
Hoang mang cúi đầu nhìn con trai của mình.jpg
Toshio tiếp tục "nhỏ giọng’ nói: “Còn rất tàn nhẫn nữa…”
“Không biết đã giết bao nhiêu con quỷ rồi…”
Giọng nói "nhỏ" của nó chẳng nhỏ chút nào, từng lời nhẹ nhàng trôi thẳng vào bên trong qua khe cửa hé mở.
Nữ quỷ trong khe: “!”
Sydel: “……”
Sydel vô cảm ấn chặt Nữ quỷ trong khe đang không ngừng giãy dụa vì hoảng sợ, thân thể như một hạt đậu bị ép bẹp dí. Cô lạnh lùng nhìn thằng quỷ nhỏ ngoài cửa sổ, đối diện với ánh mắt thách thức của Toshio.
Sydel khẽ mỉm cười, không hề để tâm, như thể chẳng có gì xảy ra. Cô dịu dàng tra hỏi như người lớn quan tâm trẻ nhỏ: “Toshio, công thức lượng giác học thuộc chưa?”
Toshio: “……???”
Kayako trôi đến gần, khẽ lắc đầu ra hiệu: “Nó vẫn còn đang học bảng cửu chương thôi.”
“Vậy sao được,” Sydel nhẹ nhàng nói: “Nếu buổi tối đã không cần nghỉ ngơi thì sao có thể phí thời gian vào việc xem kịch được? Mẹ cháu học giỏi như vậy, cháu cũng không được thua kém.”
“Tôi thấy tháng này Toshio không cần nghỉ nữa.” Cô mỉm cười với Kayako, gật đầu, giọng mềm mỏng nói: “Cho nó xuống học bài tiếp đi.”
Kayako ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.
Từng là một người vợ hiền thục, mặc dù sau này trở thành quỷ dữ, nhưng khi lý trí đã trở lại, tính cách của nó có thay đổi, tuy nhiên khi đối mặt với Sydel vẫn cực kỳ ngoan ngoãn.
Ngoan ngoãn đến mức khiến Sydel chẳng nỡ lớn tiếng với nó.
Huống hồ, diện mạo Kayako vô cùng thanh tú quyến rũ, với dáng vẻ dịu dàng động lòng người ấy, ai mà từ chối nổi đây?
Dù sao thì Sydel cũng không thể.
Toshio: “???”
Khác với sự phục tùng của mẹ mình, Toshio lập tức nổi giận, ánh mắt hung dữ như dán chặt trên người Sydel phút chốc đỏ ngầu, trừng trừng nhìn cô gái trong phòng, nhưng lại bị mẹ ở bên cạnh kéo xuống.
Đây mà là con người à? Là con người được sao?!
Đây....
Nhưng nó không thể lên tiếng phản đối.
Không chỉ vì bên cạnh là người mẹ hiền hòa, mà còn vì một lý do quan trọng——
Nó đánh không lại cô gái kia.
Dường như Kayako cũng suy nghĩ kỹ hơn sau lời nói của Sydel, vài giây sau, nó gật đầu đồng ý, vẻ mặt nghiêm túc quay sang nhìn Toshio nói: “Người lớn nói đúng, phải chăm chỉ học tập.”
Toshio: “……”
Mẹ, mẹ tỉnh táo chút đi mẹ… Con đã là quỷ rồi mà! Học kiến thức của con người làm gì nữa?! Đây rõ ràng là cách mà con ác quỷ đội lốt người kia bày ra để tra tấn nó!!
Kayako để nó ngồi trên tảng đá trong sân, nhét cho nó một quyển sách: “Giờ thì, lật đến trang 19……”
Toshio: “……”
Nó tuyệt vọng mở sách ra. Lật đến trang 19.
Trong nhà, Sydel nhìn Nữ quỷ trong khe đang co rúm run rẩy trên bàn, dịu dàng giải thích: “Trẻ con hơi nghịch, tôi đã đưa đi dạy dỗ rồi.”
“Đừng tin lời bọn trẻ,” cô cười híp mắt: “Tuy tôi không phải người tốt, nhưng tôi là người lịch sự, từ trước đến nay rất ít khi động tay động chân.”
——Trừ khi cô định chạy.
Đôi mắt Sydel thoáng ý cười, từ trên cao nhìn xuống Nữ quỷ trong khe, diện mạo có vẻ dịu dàng đáng yêu của cô lại khiến nữ quỷ không kiềm được mà run rẩy.
Sydel nhíu mày.
Bàn tay đặt trên cổ Nữ quỷ trong khe vô thức siết chặt.
Nữ quỷ trong khe: “……Hức.”
Miệng nói sẽ không động tay, nhưng ánh mắt rõ ràng có ý là nếu cô dám động đậy thì tôi sẽ giết ngay mà!
……Đáng, đáng sợ quá, dọa cả quỷQAQ.
Nó lập tức ngoan ngoãn nằm yên.
Sydel: “……Thả lỏng đi.”
Cô thản nhiên an ủi một câu, ánh mắt lại vô tình liếc ra ngoài cửa sổ.
Trong bóng tối mịt mù, dường như có thứ gì đó đang rục rịch.
“……” Cô im lặng một lúc, môi khẽ nhếch lên, lạnh nhạt nói: “Xem ra lại có một vị khách mới tới rồi.”
Nữ quỷ trong khe: “……”
Nó thừa nhận bản thân đúng là một con ngốc, chẳng hề nghĩ rằng nơi này lại nguy hiểm đến vậy, cứ thế chạy thẳng đến ngủ mà chẳng suy nghĩ gì.
Vậy, vị khách mới đến này lại là con ngốc xui xẻo nào đây?
Một cô bé thân thể trong suốt, mặc váy kiểu Tây, nhẹ nhàng trôi từ cuối con đường đến.
Sau khi cuộc gọi bị từ chối, nó lại gửi cho kẻ đáng chếc đó một đoạn video ngắn.
Trong video là cảnh chếc của người tên "Sydel."
Cô ta vốn sẽ phải chếc trong ba ngày tới.
Nhưng oán khí bám trên đoạn video cho thấy, người đó căn, bản, không, thèm, mở, ra!
Thay vào đó, cô ta thẳng tay xóa đi như xử lý thư rác!
Mimiko có thể chịu nổi chuyện này sao?
Trên đời này có vô số “trẻ hư,” trong phim kinh dị lại chiếm đến một nửa.
Thế là ngay đêm nay, nó tìm đến đây.
Nó muốn xem thử, kẻ ngốc sắp chết khiến nó không thể gọi được điện thoại sau đó lại coi thường nó kia rốt cuộc trông ra sao!
Tiện thể hù dọa, trêu chọc cô ta một chút.
Hừm hừm.
Mimiko cảm thấy kế hoạch của mình thật hoàn hảo.
Nó lần theo luồng oán khí mà mình lưu lại để tìm đến đây.
Càng đến gần, nó càng phấn khích.
Nó lướt qua hàng rào, vượt qua khu vườn, tiến đến gần căn nhà...
Và rồi.
Nó nghe thấy một giọng nói đang đọc bài.
“Ba nhân ba bằng chín, ba nhân bốn bằng mười hai, ba nhân năm bằng mười lăm…”
Mimiko: “?”
Nó lần theo âm thanh, nhìn qua.
Một cậu bé trạc tuổi nó đang nằm sấp trên tảng đá lớn.
Vừa cầm bút viết gì đó, vừa lẩm bẩm.
Mimiko kinh ngạc trợn mắt nhìn.
Đó cũng là một con quỷ!
Ma quỷ mà phải học hành ư? Não nó có vấn đề không?!