Ngày hôm sau rốt cuộc bọn họ cũng không thể công khai, Thương Kình Nghiệp phải đi công ty từ sáng sớm, hỏi trợ lý mới biết lịch trình cả tuần dày đặc không có ngày nghỉ. Thương Lục có thể ở nhà dưỡng thương, nhưng Kha Dữ lại không thể ở lì làm khách mãi không đi được.
Cuối cùng hai người phải cùng về Ninh Thị.
Ôn Hữu Nghi đau lòng suốt đêm không ngủ nổi, Thương Kình Nghiệp không cho bà tiết lộ sự thật với Thương Lục, muốn cho thằng con ngỗ nghịch kia chính miệng thừa nhận mới đồng ý. Ôn Hữu Nghi hiểu ý ông, cũng không có ý định trái lời. Lúc chuẩn bị rời đi, Ôn Hữu Nghi tự tay thay băng cho Thương Lục lần nữa, miệng dặn đi dặn lại: "Có dấu hiệu nhiễm trùng phải lập tức đi bệnh viện, ngứa không được gãi, không được chạm vào nước, mấy ngày tới không được viết chữ vẽ tranh, dưỡng thương là quan trọng nhất."
Thương Lục vẫn tiếp tục thất thần, nghe tiếng Ôn Hữu Nghi cắt băng vải hắn mới hồi phục tinh thần, mỉm cười: "Con biết rồi."
"Y như du hồn!"
"Chuyện với ba để từ từ rồi nói," Ôn Hữu Nghi vu.ốt ve mặt hắn, ánh mắt nhu hòa thương cảm: "Ba con thích Đảo Nhỏ lắm."
Cho dù vóc dáng Thương Lục cao to, sống sung sướng từ nhỏ đến lớn, không chỉ thế gian thiên vị cho hắn đủ tiền tài danh lợi địa vị mà dường như Thượng Đế cũng ưu ái hắn, để hắn sở hữu thiên phú bao người ghen ghét, ý chí kiên định, lý tưởng rộng lớn, nhưng Ôn Hữu Nghi vẫn luôn thương tiếc hắn không thôi. Không phải bà mê tín, mà vì kiếp nạn ngày nhỏ bị gián đoạn như một lời ám chỉ, khiến bà không thể không tin vào chuyện tâm linh.
Số mệnh Lục Lục thiếu mộc, cây tùng la hán vượt trùng dương mà đến bị bẻ gãy đã tỏ rõ, mách bảo hắn phải chờ đợi một cái cây mọc giữa tòa đảo cô độc kia sao? Đảo nhỏ là một góc mà lục địa khiếm khuyết, còn lục địa từ ngàn vạn năm trước đã là nhà của đảo nhỏ, Ôn Hữu Nghi nghĩ thầm, hai đứa đúng là rất xứng đôi.
Tài xế lập tức đưa bọn họ về Ninh Thị.
Nửa giờ sau, paparazzi Hồng Kông lập tức đưa tin nóng: [ Kha Dữ xuất hiện tại Vịnh Thâm Thủy, nghi là đã bước một chân vào "hào môn"! ]
[ Có rất nhiều tin tức đồn đoán về thân phận Thương Lục liên quan đến nhà họ Thương ở Hồng Kông, ngày hôm qua phóng viên cuối cùng đã chụp được ảnh cậu ta lái siêu xe ra vào Vịnh Thâm Thủy, mà đó đúng nơi mà khu biệt thự 65.000 feet vuông nhà họ Thương tọa lạc. Chuyện đáng kinh ngạc hơn, người ngồi bên ghế phụ, hay người ta vẫn gọi là "vị trí của phu nhân", chính là ảnh đế hot nhất năm nay, Kha Dữ.
Hai người tiến vào Vịnh Thâm Thủy lúc 2 giờ chiều hôm qua, đến 11 giờ sáng nay mới rời đi, xem ra Kha Dữ đã có được tư cách ngủ lại nhà hào môn.
Theo thông tin được biết, nhà họ Thương có ba vị thiên kim hai cậu ấm. Ngoại trừ người điều hành chuỗi khách sạn Khởi Lệ Thương Minh Tiễn, hai vị tiểu thư còn lại chưa từng xuất hiện trước mắt công chúng. Không biết lần này ảnh đế tới nhà thăm viếng là có quan hệ với vị nào? Đương nhiên, ở thời đại cởi mở như ngày nay, chuyện nhà đại gia chấp nhận một vị con dâu nam cũng không phải không thể. Không biết cậu thiếu gia gia nhập giới giải trí theo đuổi ước mơ mà ai cũng biết kia có phải nhân vật chính trong buổi gặp mặt này hay không? ]
Hai người vừa nhận giải thưởng, quá trình casting cho "Ánh mắt" cũng chính thức khởi động vào thượng tuần tháng sáu, đúng là thời điểm lưu lượng dồi dào nhất. Phóng viên giải trí đăng bài kèm thêm video bằng chứng rất thuyết phục, lại là đề tài liên quan đến giới thượng lưu và giới giải trí mà thiên hạ quan tâm nhất, bài vừa lên lập tức thu hút được vô số đôi mắt chú ý.
Kha Dữ phải tham gia sự kiện của nhãn hàng đại ngôn, trước nay anh luôn cực kỳ phối hợp hôm nay phải phá lệ dặn dò MC không được nhắc câu nào liên quan đến "nhà đại gia". Thế nhưng các fan ở hiện trường quá nhiệt tình, MC đành phải hỏi hàm súc: "Mấy hôm nay mọi người thảo luận rất nhiều về đời sống tình cảm của anh, tôi xin hỏi một câu, hiện giờ sự nghiệp của thầy Kha đang rất thành công, liệu anh có suy xét đến chuyện xây dựng gia đình chưa ạ?"
Hiện trường yên tĩnh, Kha Dữ cụp mắt vài giây.
Không ai biết trong mấy giây này một người bị chứng tâm manh như anh rốt cuộc nhớ đến chuyện gì, tại sao lại có ý cười như vậy hiện lên từ đáy mắt.
Bọn họ suýt nữa đã công khai trước mặt cha mẹ, được người nhà Thương Lục ủng hộ, không gì trên thế giới này có thể ngăn cản hai người nữa. Anh chưa bao giờ nghĩ tình yêu có thể kết ra trái ngọt, cũng không ngờ hương vị ngọt ngào đó sẽ xuất hiện trong cuộc đời mình, gần trong gang tấc chỉ vươn tay ra làm chạm tới được.
Giọng Kha Dữ xuyên qua micro lan tỏa khắp tiền sảnh của trung tâm thương mại: "Có."
Hiện trường có đến vài ngàn fan vây quanh, tiếng thét chói tai liên tiếp vang lên, có người ồn ào, có người suýt khóc.
Kha Dữ cười: "Các bạn nghĩ gì thế, tôi đã ba mươi ba rồi, chẳng lẽ các bạn hy vọng tôi sống cô độc suốt quãng đời còn lại sao?"
Các fan đứng hàng trước vẫy biểu ngữ cật lực, giọng nói khản đặc vì đã la hét suốt buổi chiều: "Không muốn ạ ——"
Tình hình vẫn nằm trong khống chế của lực lượng bảo vệ, MC nếm được ngon ngọt, muốn chơi lớn hơn nên cố hỏi sâu hơn: "Vậy bạn đời lý tưởng của anh là người như thế nào?"
"Thuận theo tự nhiên."
"Xuất thân, tính cách, ngoại hình đều thuận theo tự nhiên, giới tính cũng thuận theo tự nhiên sao?"
Ngữ điệu Kha Dữ rất lạnh, mang cảm giác êm ái như đã qua lọc âm, "Tất cả đều thuận theo tự nhiên."
[ Vãi lò ]
[ Tôi khuyên fan Kha Dữ chuẩn bị tâm lý cho tốt đi ]
[ Cảm giác như sắp tuyên bố chính thức rồi! Thật sự là nhà họ Thương à! ]
[ Trước kia từng có topic đào bới rồi mà? Lúc quay "Cửa hông" cứ cách mấy ngày là em gái Thương Lục lại đến thăm ban, trạm tỷ còn chụp được ảnh anh ấy mua kem cho em gái Thương Lục nữa đấy ]
[ Không phải, mấy người không nhận ra câu 'Thuận theo tự nhiên' kia à? 'Giới tính cũng thuận theo tự nhiên', con mẹ nó chín bỏ làm mười là come-out rồi còn gì?! ]
[ Thầy Kha là người chu đáo, có lẽ chỉ đang ôn hòa ủng hộ cộng đồng LGBT thôi nhỉ? Thấy CP của anh ấy với Thương Lục hot lâu rồi mà có tị hiềm gì đâu, cứ đi với nhau là rải đường cực kỳ hào phóng, chỉ có trai thẳng mới dám chơi lớn thế thôi các mẹ ơi. ]
[ Tôi chỉ muốn nói là trông ảnh ngọt ngào muốn chết. ]
[ Thật sự, tui tua đi tua lại đoạn cười mười mấy lần rồi, quá ngọt, nhìn mắt thường cũng biết sắp có chuyện tốt. ]
Thương Lục đang ở hội trường casting xem video fancam vừa đăng lên mạng. Mỗi lần Kha Dữ đi công tác ở thành phố nào thì Weibo của thành phố đó chỉ toàn tin về anh, nói anh vô cùng nổi tiếng, hiện trường chen chúc thế nào hỗn loạn ra sao, đường sá tắc nghẽn, người thật cực kỳ lóa mắt khí chất độc đáo vân vân... Công cuộc casting rất khô khan, Thương Lục được giải lao mấy phút luôn thích lên mạng xem mấy thứ này.
Ý cười trong đáy mắt anh không phải giả vờ, bởi vì chính Thương Lục cũng có phần tâm tình không nhịn được muốn tuyên bố cho toàn thiên hạ như thế, cho nên hắn biết đó là thật.
Kha Dữ yêu hắn là sự thật, anh dũng cảm vì hắn cũng là sự thật, hắn không phải tay hiệp sĩ ngu ngốc cướp đoạt tình yêu, Kha Dữ cũng không phải thanh niên yêu mà không giữ được.
Kha Dữ xong việc của mình lập tức liên lạc hỏi thăm tiến độ thử vai. Thương Lục đang ở Bắc Kinh, nơi này không nóng như Ninh Thị, vẫn mặc được áo sơ mi. Hắn vừa xuất hiện ở Học viện Điện Ảnh đã gây ra không khí náo động như minh tinh, gần như toàn bộ các sinh viên yêu thích biểu diễn trong trường đều tham gia thử vai. Tiến độ sàng lọc rất nhanh, Thương Lục chỉ cần liếc mắt một cái là phán đoán được đối phương có hợp với nhân vật hay không. Hắn trả lời: "Thuận lợi lắm, nhưng mà hơi phí phạm thị lực."
"Nhớ bôi thuốc vào tay, không được chạm nước." Kha Dữ dặn dò giống hệt Ôn Hữu Nghi.
Thật ra hắn có đưa hộ lý đi theo, còn có Mia xử lý công việc, đoàn phim cũng có đạo diễn casting và các thành viên ê kíp, cơ bản không cần quá lo lắng.
Nhưng loại lo lắng vô nghĩa này về sau sẽ trở thành thói quen hàng ngày sau khi kết hôn, tựa như một ly nước ấm có bỏ thêm đường phèn, rất tầm thường nhưng lại ngọt ngào theo kiểu lơ đãng.
Công cuộc casting tiến hành ở rất nhiều trường đại học, đầu tiên là các trường dạy diễn xuất chuyên nghiệp, sau đó là các trường có ngành biểu diễn tương quan. Thời điểm đoàn phim chuyển sang Học viện múa Bắc Kinh, hộp tin nhắn đã lâu không có động tĩnh nhận được nội dung mới.
Thật là náo nhiệt.
Thương Lục bật cười, đáy mắt tối lại. Ngày vừa đến Bắc Kinh, hộp thư công việc của hắn nhận được một email nặc danh, cũng là một đoạn video nhưng gửi dưới hình thức file dữ liệu —— cứ như đối phương hy vọng hắn sẽ download về máy.
Đó là một đoạn phim cực kỳ lộ liễu có thể sánh ngang với phim porn, bộ phận nhạy cảm, khuôn mặt, dáng người đều quay rõ mồn một. Nếu không phải vì nó không có âm thanh, thậm chí cầm đi bán lấy tiền luôn cũng được.
Nhân vật chính trong clip là Chung Bình.
Quá xuất sắc, Chung Bình gửi ảnh khiêu dâm của Kha Dữ cho hắn mà không biết rằng sau lưng có người chơi chiêu bọ ngựa bắt ve, rộng rãi gửi luôn át chủ bài cho đối thủ. Tại sao phải làm vậy? Người kia đang lạnh lùng thao túng để bọn họ đấu đá lẫn nhau, kiềm chế lẫn nhau, không ai được phép hành động thiếu suy nghĩ.
Thương Lục hồi thần sau cơn trào phúng ngắn ngủi.
Tin nhắn là một đường link chia sẻ riêng tư, hắn ấn vào, không ngoài dự đoán cũng là clip cắt từ camera theo dõi. Nhờ góc độ vào độ cao mà clip này có độ phân giải khá tốt, người ra tay ngược đãi luôn quay lưng về phía ống kính, nhưng kích thước hình thể rất tương đồng với Thang Dã.
Công cuộc thử vai ngoại trừ phí thị lực, còn phí cả thuốc lá.
Lòng bàn tay Thương Lục vẫn quấn đầy băng vải, đầu ngón tay nhẹ nhàng kẹp đầu lọc. Hắn vô cảm ấn xem lại lần nữa, thanh tiến trình chạy đến cuối tiếp tục quay lại xem từ đầu. Tàn thuốc rơi rụng, khói thuốc quanh quẩn trong hành lang khu dạy học hẹp dài khiến hắn không ngừng ho khan.
[ Mày muốn gì? ]
Hắn hỏi thêm một lần nữa.
Đối phương vẫn không trả lời.
Muốn gì?
Muốn làm diễn viên chính, muốn đá bay Kha Dữ khỏi vị trí đỉnh cao, muốn đá anh ra khỏi cửa gia đình giàu có đó. Nhưng Chung Bình không thể nói được, nếu nói ra sẽ lập tức bại lộ thân phận.
Thang Dã thờ ơ với hành vi phản bội, cũng khinh thường không quan tâm tới tình yêu của cậu ta. Thương Minh Bảo ngây thơ đáng yêu lại dễ thao túng hơn nhiều, Chung Bình đã sớm nghĩ thông suốt, cậu ta nên "Cải tà quy chính" mới phải.
Dù cuối cùng không thể kết hôn, nhưng với quan hệ giữa Thương Minh Bảo và Thương Lục, chỉ cần gạt được Kha Dữ ra ngoài thì những vai chính của Thương Lục sau này không phải đồ trong túi cậu ta sao? Luận nhan sắc, Chung Bình có, luận diễn xuất, cậu ta không kém, luận biểu hiện trước camera cũng không phải hàng giả. Nói cho cùng, trên đời làm gì có thứ gọi là khí chất được ông trời ưu ái, tất cả chỉ là chiêu trò truyền thông của tư bản mà thôi.
Nhưng tại sao Thương Lục vẫn không có hành động gì?
Một ngày hai mươi bốn tiếng Chung Bình luôn chăm chăm theo dõi tiến độ của đoàn phim "Ánh mắt", những đoạn clip do người qua đường và sinh viên quay lại, tin tức từ trang chủ và khu bình luận, trạm thông tin của đoàn phim, fanclub của Kha Dữ, tài khoản của Giải trí GC... Không có, hoàn toàn không có tin đồn phong thanh nào về việc nam chính sẽ bị thay đổi.
Nếu Thương Lục và Kha Dữ không phải tình lữ thì những tấm ảnh kia chưa chắc đã hữu dụng, dù sao đạo diễn cũng không có nhu cầu can thiệp vào đời sống tình cảm của diễn viên. Nhưng nếu bọn họ là một đôi, làm sao Thương Lục có thể thờ ơ được? Nếu hắn để ý chắc chắn hai người sẽ chia tay, mà đã chia tay rồi, làm ơn đi —— còn làm việc cùng nhau kiểu gì được nữa?
Đổi vai là chuyện chắc chắn.
Chung Bình rất kiên nhẫn. Muốn kết thúc một mối quan hệ cần phải có thời gian, để thời gian mài mòn càng lâu càng tốt, càng mài mới càng không có khả năng khởi tử hồi sinh. Còn cặp nào chia tay nhanh như chớp thường rất dễ hối hận, đó là kết quả mà cậu ta không muốn thấy.
Nhưng mãi đến khi Thương Lục hoàn thành chuyến casting ở Bắc Kinh chuyển qua Thượng Hải, trên mạng vẫn không hề có tin gì về việc đổi diễn viên chính.
Lúc này đã là tháng 7, Chung Bình theo dõi sát sao lịch trình của Kha Dữ, ở giữa có ba ngày là hành trình cá nhân ở Bắc Kinh, nhất định là anh lén đi gặp Thương Lục.
Cãi nhau rồi à? Hay là sau khi cãi nhau Kha Dữ tới cửa cầu c.hị.ch làm hòa? Chung Bình bóng gió hỏi Minh Bảo mấy câu, Thương Minh Bảo vẫn không biết chuyện cậu ta đã biết về quan hệ của hai người kia, ngoan cố che che giấu giấu nhưng ngữ khí khó nén kích động: "Cãi nhau? Làm gì có cãi nhau! Bọn họ! —— Bọn họ đang cực kỳ tốt!"
Thấy Chung Bình thất vọng, Thương Minh Bảo cẩn thận hỏi: "Anh, sao anh lại quan tâm đến anh trai em thế? Đừng nói là anh... có ý đó... nhé?"
"Không có, em hỏi vậy là sao? —— Anh nhớ rồi," Chung Bình cười cười, "Có phải vì chuyện trước kia anh đưa tờ giấy trên máy bay không? Thật ra là hiểu lầm thôi, anh thấy anh ta có ngoại hình lẫn vóc dáng khá tốt, muốn hỏi xem đối phương có muốn ký hợp đồng với phòng làm việc mình hay không ấy mà."
"Cho nên anh mới viết số điện thoại của mình?"
"Làm gì có chuyện là số của anh? Số của trợ lý đấy, lần sau có cơ hội anh sẽ giải thích trực tiếp với Thương Lục."
Cuộc gọi kết thúc, Chung Bình thở chậm lại. Không chờ nổi nữa, vốn cậu ta không muốn làm đến bước này, nhưng nếu Thương Lục không có động thái gì, Chung Bình chỉ có thể lấy dư luận ép buộc hắn ——
Cậu ta gọi cho một người quen biết bên giới truyền thông, nhưng vẫn dùng sim rác.
"Tin nóng đây, có hứng thú không?"
"Tin treo hay mua đứt đấy? Nếu là tuyến mười tám thì đừng lãng phí thời gian của tôi."
Chung Bình cong môi, nhẹ nhàng dụ hoặc: "Là Kha Dữ."
Cậu ta rất tin tưởng, bởi vì trong ba tháng này Kha Dữ vẫn là nghệ sĩ nổi tiếng nhất giới giải trí, hơn nữa còn cầm vững cả cúp ảnh đế lẫn ngôi vương lưu lượng, là vị trí độc nhất vô nhị, không ai có thể từ chối scandal độc quyền của anh được.
Nhưng nằm ngoài dự kiến, đối phương nghe xong cứ như vừa nghe được tin gì khủng khiếp lắm, ngữ khí hoảng loạn mà quả quyết nói: "Không nhận tin của thầy Kha, ngại quá ngại quá."
Cúp máy quá nhanh làm Chung Bình không có đường cứu vãn.
Sao có thể?
Chung Bình tiếp tục liên hệ với các công ty truyền thông khác, nhưng đi liên tục hơn hai mươi nhà, nhà nào cũng giãy nảy như đỉa phải vôi: "Không nhận tin của Kha Dữ, cậu tìm nhà khác đi." "Kha Dữ không được, tiếp không được."
Trên Weibo có đến mấy chục ngàn tài khoản marketing, nhưng trên thực tế mỗi công ty đã sở hữu mấy trăm tài khoản rồi. Các tài khoản chính thống có lượng truy cập cao đều do các MNC truyền thông hàng đầu kiểm soát, ngoài ra còn có acc clone do các đài truyền hình, nền tảng trực tuyến quản lý. Trong một buổi chiều mà Chung Bình gần như đã liên hệ với hầu hết người phụ trách các tài khoản mạng xã hội, nhưng tất cả đều từ chối không có ngoại lệ.
Nếu bí quá cậu ta có thể liên lạc với các blogger giải trí cá nhân, nhưng loại tin tức này rất dễ gây ra hậu quả nghiêm trọng. Nếu một cá nhân đưa tin thì một là bài đăng rất dễ bị phong tỏa giới hạn, hai là dễ rơi vào kiện tụng, khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn.
Chẳng lẽ vì cậu ta gọi nặc danh? Nhưng chuyện kỳ quặc hơn lại là, thậm chí bọn họ còn không hỏi xem tin nóng đó ở mức độ nào, chỉ nghe đến tên "Kha Dữ" là đã vội chối bay chối biến.
Cuối cùng Chung Bình cũng tìm được cơ hội hỏi một câu: "—— Tại sao không nhận? Tin tôi đi, đăng tin này xong đảm bảo anh một trận thành danh luôn."
"Người anh em, nói thật là tôi cũng dao động đấy, nhưng mà —— Không thể ăn cơm chặt đầu được đâu. Tôi còn phải tiếp tục kiếm tiền, cậu không thể cho tôi ăn một bữa Mãn Hán toàn tịch rồi bắt tôi nhịn đói nửa đời sau, đúng không nào? Chia sẻ thật lòng nhé, cho dù bây giờ cậu lên hỏi ông trời cũng không có ai dám nhận đâu, nếu cậu có năng lực thì tự đăng đi, nhưng tôi khuyên cậu nên từ bỏ, hiểu không? Trên mạng hay ngoài đời gì cũng thế, thật sự không trêu vào được."
"Cái gì không thể trêu vào?" Chung Bình hỏi.
Đối phương giữ kín như bưng, lập tức cúp luôn.
... Thương Lục bảo vệ anh? Chung Bình không tin nổi —— Sao có thể? Loại con cưng của trời, cậu ấm nhà giàu như hắn xem được clip nóng và ảnh khiêu dâm của bạn trai mà không thất vọng, không bạo nộ, không giận dữ gì sao? Tại sao hắn không cho anh mấy bạt tai rồi đá văng anh ra khỏi cửa cho rồi ——
Sao có thể, lại còn vận dụng hết tiền tài quyền thế đi uy hiếp đi đe dọa, chỉ để bảo vệ Kha Dữ?!
Chung Bình nheo mắt, mồ hôi từ lòng bàn tay dây ướt đẫm điện thoại. Có phải vì cậu ta chọn ảnh chưa đủ kí.ch thí.ch, phải không?
Không sao, vẫn còn những tấm hình xuất sắc hơn.
Lúc tin nhắn thứ hai đáp vào hộp thư của Thương Lục, hắn cũng vừa kết thúc một ngày thử vai dài đằng đẵng, đang trên đường đi ăn cơm tối với Dư Trường Nhạc. Trong lòng Dư Trường Nhạc đã có diễn viên thích hợp, đang thảo luận hỏi ý kiến Thương Lục.
"Xem ra mấy hôm nay cậu bận phết nhỉ," Anh ta cười nói, "Lần đầu tiên đi casting, cậu còn không cho chúng tôi mang điện thoại vào phòng cơ."
Thương Lục lịch sự trả lời mà không nhấn vào đường link, cũng không lòng vòng với đối phương nữa:
[ Nếu mày đã ra bài xong thì đến phiên tao. Trong tay tao có video của mày đây, bây giờ có hai lựa chọn, một, xóa hết dữ liệu, rời khỏi Minh Bảo ngay, tao sẽ bỏ qua hết chuyện cũ; hai, gặp nhau trên tòa. ]
---
Lời tác giả:
Mấy hôm trước có bạn hỏi liệu Thang Dã có biết chuyện Chung Bình chôm ảnh không...
Các bạn ngây thơ quá, chứng kiến mưu đồ với "thể diện" của ông ta đã phải hiểu ngay rồi chứ.