Bình Hoa Số Một Giới Giải Trí

Chương 143

Chung Bình sợ hãi cả kinh —— cái chó gì thế, trong tay Thương Lục có video? Sao có thể? Cậu ta chỉ từng quay mấy thứ đó với Thang Dã ——

Thang Dã?

Không, không đâu, ông ta từng nói sẽ không tiết lộ quan hệ này cho người ngoài biết... Tuy tâm lý Thang Dã bi.ến th.ái dị dạng nhưng rất chú trọng thể diện, ông ta sẽ không lật lọng, đặc biệt là không đáng phải lật lọng trước một người như Chung Bình.

Nhưng... nếu vì Kha Dữ thì sao?

Màn hình di động tự động tắt phụt trong lúc Chung Bình liên tục suy nghĩ... Thang Dã lật lọng, gửi video của cậu ta cho Thương Lục là vì lý do gì?

"Thang Dã đang ở đâu?"

A Châu nhận điện thoại, bị lời gào rống chất vấn dồn dập trong ống nghe làm phiền đến nhíu mày, "Cậu Chung, hiện giờ sếp Thang không tiện nghe máy."

"Không tiện," Chung Bình ngơ ngẩn cười, "Không tiện? Lão ta giỏi lắm, thằng bồ mới nhiều chiêu trò đến mức không xuống nổi giường nữa phải không? Sao, lão làm thế chắc đủ yên tâm rồi nhỉ, chắc mẩm tôi sẽ không thể tung ảnh Kha Dữ lên mạng được chứ gì?"

A Châu ngẩn người, lồng ngực thắt lại theo bản năng: "Ảnh gì?"

"Anh cũng lo lắng gớm? Giỏi thật, kiếp trước không biết Kha Dữ tích đức kiểu gì mà hết người này đến người kia giữ gìn anh ta như bảo bối?" Chung Bình cười lạnh, "Kêu Thang Dã nhận điện thoại mau, trừ phi anh muốn nhìn thấy ảnh khỏa thân của Kha Dữ trên mạng."

A Châu che ống nghe, sau một lúc trầm ngâm liền bước lên lầu hai. Trong lúc Thang Dã bận việc luôn không cho phép bất cứ ai hay việc gì quấy rầy, nhưng hôm nay thì không giống bình thường. A Châu liều chết gõ cửa, nghe thấy động tĩnh bên trong dừng lại.

"Cậu Chung gọi điện báo, là chuyện liên quan đến thầy Kha."

Không có tiếng đáp lại. Qua vài giây thì cửa mở, Thang Dã khoác áo sơ mi, miệng ngậm một điếu thuốc còn chưa kịp châm lửa, "Chung Bình?"

A Châu gật đầu rồi đưa điện thoại ra. Thang Dã ấn ấn huyệt thái dương, nghỉ một lát mới tiếp nhận, nhân tiện ra lệnh: "Đi xuống đi, kêu người dọn dẹp phòng cho sạch."

Thật ra A Châu cũng không biết những chuyện này có trái pháp luật hay không, anh ta đi theo Thang Dã mười mấy năm, hiếm khi suy nghĩ thấu đáo. Lần duy nhất anh ta suy nghĩ nghiêm túc là khi nhìn thấy Kha Dữ thoi thóp suýt tắt thở, không biết vì Thang Dã chơi quá hăng hay do Kha Dữ quá mức quật cường. Anh ta cũng không rõ trạng thái cận kề cái chết đó là do hai người quá hưng phấn hay thật sự không có chút vui vẻ nào.

Trong phán đoán đạo đức đơn giản và thờ ơ của A Châu, trèo lên giường nghĩa là đã chủ động, những sở thích khó nói cũng chỉ lên giường mới biết được. Trước kia Thang Dã từng chơi phế bao nhiêu người, nếu thật sự phải lên đồn cảnh sát, chẳng ai rõ rốt cuộc hai người trong ổ chăn là anh tình tôi nguyện, hay là một bên đơn phương cố ý gây thương tích? A Châu không phải cảnh sát, không thể đưa ra phán đoán chính xác. Chuyện duy nhất mà anh ta biết là, trong ba năm Kha Dữ rời đi, tuy có Chung Bình ở bên nhưng Thang Dã càng ngày càng trở nên bạo ngược, cũng thường xuyên tra tấn người khác hơn.

Anh ta không làm được nghề cảnh sát, cũng không đảm đương nổi chức trách của chuyên gia tâm lý, không biết ông chủ mình làm như vậy là vì quá yêu hay vì không hề yêu.

Sau khi nhấn nút gọi nội bộ, A Châu ra lệnh cho bảo vệ, bác sĩ và giúp việc cùng nhau lên lầu thu dọn tàn cuộc.

Thang Dã gác chân ngồi trên sô pha: "Gì thế cục cưng."

Chung Bình nghe một tiếng "Cục cưng", tuy lúc này đã phẫn nộ đến gần như phát khùng mà cũng phải ngẩn người một lát, cậu ta cười như khóc: "Anh đã tính toán ngay từ đầu rồi."

Ông ta biết chuyện Chung Bình thông đồng với Thương Minh Bảo từ sớm nhưng cố ý làm như không biết, cố ý lạnh nhạt, cố ý quạt gió thêm củi, giúp cậu ta tiết kiệm thời gian tóm được em gái Thương Lục vào tay. Sau đó ông ta chọc giận Chung Bình, để cậu ta nhận định mình sắp bị Thần Dã bỏ bê, nuôi suy nghĩ tìm cơ hội chen chân vào nhà họ Thương, dụ cậu ta ghen ghét với Kha Dữ và thiết lập quan hệ cạnh tranh với anh.

Lần đầu tiên cậu ta lục lọi camera đã nằm trong dự đoán, sau đó hai người làm tình trong phòng làm việc, không cẩn thận chạm vào máy tính, ổ cứng không có mật mã, folder được sắp xếp sẵn như muốn dâng tận miệng —— tất cả đều là cái bẫy do Thang Dã tỉ mỉ sắp xếp.

Thang Dã cong môi: "Em không ngốc, còn thông minh hơn tôi dự đoán đấy."

"Video trong tay Thương Lục cũng là do anh gửi."

"Làm gì có?" Thang Dã vô tội nói, "Là A Châu gửi đấy."

Chung Bình thở dài, giọng điệu lộ vẻ mất bình tĩnh: "Anh không sợ mình gửi quá chậm, tôi đi trước một bước tung ảnh nóng ra ngoài, khiến cục cưng Đảo Nhỏ của anh thân bại danh liệt sao?"

Thang Dã lạnh lùng chống tay lên thái dương, "Tôi sẽ dùng hết khả năng bảo vệ em ấy, nếu thật sự giữ không nổi nữa, —— Chẳng phải tôi sẽ càng vui vẻ sao? Cục cưng, em không hiểu đâu, bất cứ chuyện gì có thể làm Đảo Nhỏ phải sa đọa hay thần phục tôi ——" Ông ta khẽ mỉm cười, "Tôi đều tình nguyện làm."

"—— Để anh thất vọng rồi." Cho dù đã cắn chặt hàm răng, Chung Bình vẫn không ngăn được ngữ khí chế giễu: "Dù anh không giữ được, Thương Lục cũng sẽ giữ, tôi muốn hủy hoại Kha Dữ cũng không có cơ hội, —— Chẳng trách Kha Dữ không thèm chọn anh, sếp Thang, ông chủ, —— chồng ơi," Cậu ta gọi bằng giọng điệu nhẹ nhàng dụ dỗ như đang ở trên giường, "Đứa ngốc cũng sẽ chọn Thương Lục mà không chọn anh. Anh rất muốn cho Thương Lục biết về quá khứ của Kha Dữ mà, bây giờ anh ta biết rồi —— nhưng anh đoán xem?" Chung Bình cười ngơ ngẩn, thở hắt ra, "Anh ta biết thì đã sao? Không hề để bụng, hoàn toàn không để bụng, không chỉ thế mà còn không chê, không quyết liệt chia tay, không tính toán đổi vai chính. Anh ta còn muốn bảo vệ Kha Dữ, bảo vệ suốt đời suốt kiếp. Anh cho rằng anh cao quý hơn tôi sao? Tôi là ruồi bọ nhăm nhe quả trứng gà, không phải anh cũng thế à? Nhưng quả trứng này không có vết nứt, anh cứ bay vo ve quanh nó cả đời —— cũng, đừng, hòng, chạm, vào."

Thang Dã vô cảm nghe cho xong những lời ngỗ nghịch và hỗn loạn của cậu ta, ánh mắt trầm xuống nhưng khuôn mặt vẫn nở nụ cười: "Làm sao em biết quả trứng không có vết nứt?"

·

Một tin đồn bỗng dưng âm thầm lan truyền trên mạng, ban đầu chỉ là tấm ảnh cap màn hình trò chuyện không đầu không đuôi, chủ lầu vừa đăng lên đã bị fan xông vào mắng phải cúp đuôi bỏ chạy. Thế nhưng topic thì vẫn còn đó, bên dưới không thiếu người đam mê drama vào hóng hớt: [ Ngồi xổm ngồi xổm, lỡ là thật thì sao ]

Nội dung tin đồn là Phó Tinh, diễn viên nam lưu lượng đang hot của Thần Dã thật ra chính là nhân tình của ông chủ công ty, nhờ li.ếm JB ông chủ mới trèo được lên vị trí thế chỗ Chung Bình bây giờ. Đoạn chat dùng từ ngữ rất táo tợn, nói lỗ hậu Phó Tinh bị người ta chơi lỏng, nửa đêm được vệ sĩ của Thang Dã khiêng vào bệnh viện cấp cứu, các bác sĩ xem bệnh cũng phải cả kinh rớt cằm.

Đúng là gần đây Thần Dã đang tập trung push người mới, Phó Tinh cũng hot lên trong thời gian quá ngắn ngủi. Các fan lập tức xếp hàng spam bảo vệ danh dự thần tượng, điên cuồng @ Mạch An Ngôn và phòng làm việc yêu cầu khởi kiện, thế nhưng thái độ của công ty lại yên ắng khác thường.

Thân là người đi trước, từng là ngôi sao hàng đầu Thần Dã và cũng là đối thủ của lưu lượng hot nhất hiện tại, Chung Bình không khỏi bị kéo xuống nước cùng. Fan hai nhà hỗn chiến, nhà Chung Bình đi móc mỉa Phó Tinh, nhà Phó Tinh cũng không vừa, đáp trả ngay: [ Cười chết, nếu Phó Tinh thật sự bán mông thì Chung Bình nhà mày sạch sẽ với ai? Đừng quên Thần Dã xưa nay vốn là hậu cung của gã họ Thang nhé! ]

Ngôn luận quá ồn ào bát nháo, đến người có địa vị vững chắc như Ưng Ẩn cũng bị liên lụy.

Một tuần sau, scandal của Phó Tinh bị mấy tấm ảnh độ phân giải thấp, góc độ xảo quyệt chứng thực toàn bộ.

Cậu ta để trần thân trên, đúng là đang "li.ếm" thứ gì đó.

Dư luận dậy sóng, hot search mạng xã hội nổ tung, bài đăng tương quan xuất hiện liên tục —— Đây là người đầu tiên trong lịch sử giới giải trí bị chứng thực tin đồn hầu hạ kim chủ đồng tính.

"Ông ta điên rồi!" Chung Bình ngồi trong phòng nghỉ đợi lên sân khấu nổi giận, đưa tay gạt hết đồ đạc trên bàn trang điểm xuống đất, "Ông ta điên rồi, thật sự điên rồi. "

Thủ tục giải trừ hợp đồng lề mề mãi không xong, Mạch An Ngôn vừa phải quản lý cậu ta vừa sứt đầu mẻ trán vì chuyện của Phó Tinh. Anh ta thấy chuyên viên trang điểm đã sợ run liền sai trợ lý Nancy đưa người ra ngoài trước.

"Thang Dã hỏng đầu rồi à! Chỉ vì Kha Dữ... Chỉ vì Kha Dữ..." Chỉ trong chốc lát, đôi mắt Chung Bình đỏ bừng, "Rốt cuộc ông ta muốn gì?"

Muốn cho Kha Dữ cũng bị cuốn vào trận lốc xoáy gièm pha này.

[ Quy trình nổi tiếng của Phó Tinh giống hệt Kha Dữ ngày xưa, cậu ta đi bán mông chẳng lẽ Kha Dữ không có? ]

[ Kha Dữ ở Thần Dã mấy năm, ngoại trừ tin hẹn hò chính miệng thừa nhận ra thì chưa từng có tai tiếng gì, chỉ có tin gièm pha đồng tính là năm nào cũng có, xem xa tin đồn với ông chủ Thần Dã không phải vô căn cứ đâu. ]

[ Thật, nếu xét trình độ o bế, đừng nói Phó Tinh, ngay cả Chung Bình cũng không bằng. Ngoại trừ năm đầu tiên debut diễn mấy vai quần chúng vai phụ ra, trước giờ trên tay Kha Dữ có miếng bánh nát nào không? Với cái kỹ thuật diễn đơ như khúc gỗ đó à? Chắc là nhờ kỹ năng "dùng miệng" tốt hơn người khác rồi! ]

"Hủy bỏ hoạt động." Mạch An Ngôn cất di động, nheo mắt, "Bên ngoài đã bị phóng viên chặn đường, để tôi đưa cậu đi theo lối nhà bếp, —— nhanh lên!"

Chung Bình mất hồn mất vía bị vệ sĩ nửa lôi nửa kéo rời khỏi hiện trường, Mạch An Ngôn theo sát phía sau, để lại Nancy đi làm việc với ban tổ chức. Ông chủ của Mạch An Ngôn đúng là cho nhân viên nhà mình một bất ngờ lớn, đến quản lý cấp cao cũng trở tay không kịp.

Phong ba dư luận tràn đến tận đoàn phim "Ánh mắt" vẫn còn đang casting.

Kha Dữ đẩy hết công việc, dùng thân phận diễn viên chính quang minh chính đại cùng Thương Lục đi casting. Tên anh đột nhiên xuất hiện trên hot search mà không kèm theo chủ đề gì —— Thật sự đang có vô số người tìm kiếm và tag ID anh đăng Weibo:

[ Kha Dữ, chuyện có thật không vậy? ]

[ @Kha Dữ Cục cưng mau lên bác bỏ tin đồn kìa! Loại chuyện này càng im lặng người ta càng đặt điều á! ]

[ @Ngang Diệp mau ra làm việc đi!!!! ]

Thịnh Quả Nhi luôn theo sát bên cạnh, mãi mãi là người nắm tin nhanh nhất, sau đó là đến điện thoại của Viên Lệ Chân. Lúc này chỉ vừa kết thúc giờ giải lao buổi sáng, Kha Dữ cúp máy, dùng ánh mắt trấn an Thịnh Quả Nhi đang hoảng sợ, rồi nhìn về phía Thương Lục đang đối chiếu bảng biểu với Dư Trường Nhạc.

Thương Lục lật trang, nhíu mày nói: "Tiến độ quá chậm, tôi nghĩ nên rút ngắn thời gian vòng biểu diễn đầu tiên —— Chuyện gì thế?" Hắn ngước mắt chạm phải ánh mắt Kha Dữ, cười cười, "Anh mệt rồi à?"

Trợ lý casting vừa mở Weibo lên: "Ủa thầy Kha, anh lên hot search này?" Cậu ta ấn vào quảng trường, đang hứng thú bừng bừng thì đột nhiên như bị ai bóp cổ, sắc mặt đông cứng rất kỳ quái.

Dư Trường Nhạc hỏi: "Nội dung gì thế? Hay là lại được giải gì nữa?"

"Cửa hông" nhận được quá nhiều giải thưởng, mấy giải ở nước ngoài thường là tự động nhét bọn họ vào danh sách đề cử, mãi đến khi có công bố danh sách rút gọn chính thức mới biết tin.

"Không, không phải..." Trợ lý cất di động, "Tôi, tôi không biết... Không nhìn kỹ."

Dáng vẻ hàm hồ này quá giấu đầu lòi đuôi, Dư Trường Nhạc ho khan một tiếng, "Thôi đừng trì hoãn nữa, chúng ta bắt đầu vòng tiếp theo nhé?"

Không phải chuyện tốt.

Lòng Thương Lục chùng xuống, lập tức móc di động ra muốn xem tình hình. Hắn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì nghe thấy Kha Dữ nói: "Là bịa đặt."

"Người ta đồn thôi, em đừng để ý," Kha Dữ cong ngón tay, sắc mặt căng thẳng nhưng trấn định, "Viên Lệ Chân đang xử lý."

Thương Lục chỉ lướt hai dòng đầu tiên đã hiểu ngay ngọn nguồn.

Hắn cất điện thoại đi, trong hai hơi thở ngắn ngủi —— hoặc có lẽ là ba giây đồng hồ, hắn không nói gì. Bản danh sách cuộn tròn trong tay bị nắm chặt —— lại buông lỏng. Hắn cong môi, đáy mắt hiện lên sự dịu dàng đầy trấn an: "Em biết."

Thần kinh Kha Dữ đã căng đến sắp đứt, cho dù cảm thấy câu "Em biết" của hắn rất kỳ quặc, nhưng trong khoảng thời gian ngắn vẫn chưa đủ nghĩ thông xem nó kỳ quặc ở chỗ nào.

Hắn không nên nói "Em biết", không phải sao, cứ như chuyện này đã được biết từ trước, có chuẩn bị tâm lý nên mới "biết" đó chỉ là lời đồn.

Trên mạng bát nháo suốt một buổi chiều, cuối cùng chấm dứt bằng một tờ công hàm luật sư đóng dấu đỏ của Giải trí Thần Dã. Công ty lên tiếng tố cáo tài khoản marketing tung "tin đồn vô căn cứ", "bịa đặt ác ý", "ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của ông Thang Dã", "Đã trao toàn quyền xử lý cho luật sư".

Cư dân mạng chuyên cầm kính lúp soi chữ nhạy bén phát hiện ra rằng tuy công hàm luật sư này có lời lẽ khá gay gắt nhưng chỉ bảo vệ mỗi Thang Dã, không nhắc nửa chữ đến sự trong sạch của Phó Tinh.

Cho nên chuyện quan hệ đồng tính của Phó Tinh là sự thật nhưng đối tượng không phải Thang Dã, về phần cậu ta bán mình cho ai đổi tài nguyên đã trở thành lời đồn khó phân biệt thật giả. Nếu ngay cả Phó Tinh cũng không làm rõ được, thì Chung Bình và Kha Dữ càng có khả năng là tai bay vạ gió.

Cùng lúc đó Ngang Diệp đưa ra thông cáo chính thức, "Cảnh cáo cư dân mạng, internet không phải nơi nằm ngoài vòng pháp luật, đừng tin tưởng và lan truyền tin đồn sai sự thật".

Kết quả là, người rơi vào khủng hoảng nặng nhất chỉ có Thương Minh Bảo.

Cô không biết vì sao người ta lại gửi cho cô một email thế này, không biết vì sao Chung Bình lại mang bộ dạng đó xuất hiện trong video.

... Dâm đãng, uốn éo, lộ liễu không sót chút gì.

Không phải... Anh Chung của cô dùng tài năng và sự chăm chỉ của mình leo từng bước mới lên đến địa vị hôm nay. Cậu ta đã liên tục vào đoàn phim bốn năm trời không có ngày nghỉ, từng gãy xương vì quay phim, từng sốt cao, từng phải mặc áo lông vũ giữa trời mùa hè nóng nực đến mức nổi mẩn, vì nhân vật mà bỏ đói mình đến đau dạ dày, vì tập võ mà tổn thương cột sống cổ suốt đời —— Chung Bình rất nỗ lực, quý trọng tài nguyên, quý trọng người hâm mộ, quý trọng tất cả mọi cơ hội được đóng phim.

Mỗi một lần cậu ta đoạt giải, Minh Bảo đều khóc, thậm chí còn thuộc lòng mỗi một bài cảm nghĩ nhận giải của đối phương.

Cô từng sợ hãi bệnh tim bẩm sinh của mình, sợ làm phẫu thuật, nhờ vào việc ôn chuyện xưa của Chung Bình cùng những bài phỏng vấn tích cực, đầy cảm hứng của đối phương mới có thể vượt qua những lần tái khám và phẫu thuật.

Anh Chung ... Anh ấy luôn cười trêu cô căng thẳng mỗi lần hôn lên má, sẽ phát sinh tình cảm nhưng biết điểm dừng đúng lúc, luôn trân trọng cô, che chở cô, sợ cô cảm thấy mình liên hệ riêng với fan là có ý đồ xấu nên chưa từng nhận món quà nào, không làm bất cứ hành động nào khiếm nhã. Ngay cả nhân vật của Thương Lục, anh ấy cũng nói phải giành lấy bằng bản lĩnh thử vai của mình.

Tại sao anh ấy lại nằm dưới thân một người đàn ông khác, để người đó xâm phạm —— mà vẫn mang vẻ mặt thỏa mãn như vậy?

Cảm giác ngột ngạt không thở nổi lại xâm chiếm Minh Bảo lần nữa.

Đôi tay gạt dãy số của cô chưa bao giờ run như vậy.

"Anh Chung... Chuyện người ta nói trên mạng... là thật sao?"

"Tại sao em lại hỏi vậy?" Cho dù đang sứt đầu mẻ trán, Chung Bình vẫn đối xử với cô hết mực kiên nhẫn và dịu dàng, "Đương nhiên là giả rồi."

"Tại sao anh lừa em?" Cuối cùng Minh Bảo òa khóc, "... Tại sao anh lừa em? Em thấy hết rồi, tại sao anh còn lừa em?"

Chung Bình ngồi trên xe sửng sốt.

Biểu cảm không thể nói dối, Mạch An Ngôn đọc được từ trên mặt cậu ta sự hoảng loạn như sắp tận thế, ngay cả hy vọng cuối cùng cũng tan thành mây khói.

Mờ mịt biến thành tức giận, cậu ta nhếch khóe môi, lạnh băng lẩm bẩm: "Em thấy rồi... Anh trai em đúng là thương em thật đấy..."

Dựa vào đâu? Dựa vào đâu mà cậu ta thận trọng từng bước, trăm phương ngàn kế vẫn rơi vào kết cục này? Dựa vào đâu mà cậu ta không thể có được thứ mình muốn, không yêu được người mình yêu, thậm chí cơ hội cuối cùng để trao đi chút chân thành cũng bị chặn sạch?

Dựa vào đâu mà Kha Dữ có thể lui thân an toàn? Anh ta mới là người bị Thang Dã chơi sáu năm chứ không phải Chung Bình! Nếu nói bán thân cầu vinh, anh ta mới là người mở chân trước! Anh ta mới là người bán đứng linh hồn bán đứng liêm sỉ! Là người chơi thành thạo nhất! Anh ta mới là người chân chính bán mông đổi lấy hết mọi danh lợi cho mình!

Vậy thì... Tại sao? Tại sao anh ta vẫn có hết tất cả mọi thứ?

Tình yêu, sự nghiệp, ngay cả bệnh tâm manh cũng trở thành một phần thành công dệt hoa trên gấm —— Bây giờ anh ta chính là thiên tài phái diễn xuất nhập tâm đấy.

·

"Thầy Kha..." Chung Bình bấm điện thoại, trên mặt hiện ra nụ cười hư ảo, "Lâu rồi không gặp, dạo này hình như anh vui vẻ lắm... Không, tôi không tìm anh ôn chuyện, chỉ muốn hỏi một chút thôi. Thương Lục đã nhìn thấy ảnh chụp và clip của anh, anh ta biết quan hệ giữa anh và sếp Thang rồi. Thế nào... Bây giờ chắc anh ta đau lòng cho anh lắm nhỉ?"

Bình Luận (0)
Comment