Bình Hoa Số Một Giới Giải Trí

Chương 180

Ngày thứ bảy trên đảo, mọi công tác đánh giá bình xét cuối cùng đã kết thúc, Kha Dữ đưa phong bì chứa điểm số và bản tóm tắt đánh giá cho Mike, cả người như trút được gánh nặng thở phào nhẹ nhõm. Chất lượng phim và kịch bản đều vượt ngoài dự kiến, đến ngày cuối cùng, anh và Thương Lục rơi vào giằng co vì những con điểm chênh lệch rất nhỏ, gần như cả đêm không ngủ.

Mike nhìn sắc mặt liền biết đối phương không ngủ đủ giấc, áy náy nói: "Sau khi rời đảo là được nghỉ ngơi rồi."

Anh ta lái xe chở hai người ra sân bay giống hệt như lúc mới đến. Những bóng cây nhảy múa, bóng mây treo ngược trên miệng núi lửa khổng lồ, quả là một ngày thời tiết đẹp. Chân của Thương Lục vẫn chưa khỏi hẳn, hắn ngại xe lăn vướng víu nên chỉ dùng nạng tự đi lại, ba lô và va li hành lý ném vào xe đẩy cho Kha Dữ đẩy đi. Đến cổng kiểm soát an ninh đã gần sát giờ lên máy bay, Mike vẫy tay chào từ biệt, Kha Dữ chợt cười hỏi: "Hình như anh quên thứ gì rồi đúng không?"

Mike nghĩ một lúc mới bừng tỉnh, "Di động!"

"Đừng nói anh quên mang theo nhé?" Kha Dữ hỏi rồi từ từ đứng thẳng dậy trước vẻ ảo não của Mike: "... Quên thật à?"

"Bây giờ lập tức kêu người mang tới ngay, tôi sẽ đợi trên đường, hai anh cứ qua cổng an ninh đi, lát nữa tôi gửi vào cho —— Nhanh lắm! Yên tâm!"

Kha Dữ dở khóc dở cười, tuy trong lòng hơi chút bực bội nhưng dù sao Mike cũng chăm sóc bọn họ rất chu đáo, anh không thể nổi nóng, chỉ đành nói: "Nếu không kịp chúng tôi sẽ đổi vé, không sao, an toàn là quan trọng nhất."

Mike rất chắc chắn: "Nhất định kịp, không cần lo, bây giờ tôi xuất phát ngay đây."

Hòn đảo nhỏ công nhận cũng có lợi thế riêng, sân bay nhỏ, bãi đỗ xe nhỏ. Kha Dữ chăm chú nhìn theo bóng dáng anh ta chạy xuyên qua đại sảnh, vòng qua cửa kính rồi chạy về phía chiếc xe thương vụ đậu ngoài bãi.

"Chắc phải đổi vé thật rồi." Kha Dữ nâng cổ tay nhìn đồng hồ, vừa rồi chạy đến đây đã mất những hai mươi phút, Mike đúng là vội đến mất trí, kêu người đưa đến sân bay hay để anh ta đón nửa đường thì có gì khác nhau? Vừa rồi thế mà anh cũng quên không giữ anh ta lại.

"Nếu thật sự không chờ được, có thể cho máy bay chờ thêm vài phút." Thương Lục chống nạng đứng một bên, bình tĩnh nói.

"... Hả?"

Thương Lục không có ý khoe khoang, chỉ nói bằng ngữ khí bình thường "Chút quan hệ nhỏ ấy mà."

Kha Dữ cạn lời, "Trước kia sao không thấy em nhắc tới?"

"Không có chuyện em nhắc làm gì?" Thương Lục giơ bàn tay để không vẫy vẫy anh, "Lại đây."

Kha Dữ đi qua, tay Thương Lục lập tức đặt lên vai: "Đỡ chồng anh đi chút nào." Khoảng cách "xa" khủng khiếp, con thỏ nhảy một bước là tới, thế mà cứ nhất quyết bắt anh phải đỡ đi, nhất quyết phải kêu một tiếng "chồng anh" cho bằng được.

Kha Dữ đỡ eo hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đừng có kêu thuận miệng như thế, ra khỏi hòn đảo này, toàn thế giới đều là người Trung Quốc đấy."

Nhìn qua y hệt cô vợ nhỏ bị bắt nạt.

Nhưng cô vợ nhỏ này hơi cao một chút, khoảng 1m82.

Anh đỡ Thương Lục ngồi xuống ghế, hai người nhàm chán đợi thêm một lát. Sau vài lần loa phát thanh thúc giục hành khách lên máy bay, bóng dáng Mike cuối cùng cũng xuất hiện: "Tới đây!" Trong tay giơ cao hai chiếc điện thoại di động như giơ gậy tiếp sức.

Thời gian không còn lại bao nhiêu, hai người dùng tốc độ nhanh nhất qua cổng an ninh, chạy hộc tốc lên máy bay dưới sự giúp đỡ của nhân viên mặt đất và cuối cùng ngồi được vào ghế trước khi cửa cabin đóng lại. Kha Dữ sắp xếp hành lý, Thương Lục mở điện thoại lên, tin nhắn, cuộc gọi nhỡ và thông báo WeChat liên tục nhảy ra làm điện thoại hắn liên tục rung chấn trong khoảng một phút. Chờ cho điện thoại rung xong, hắn mở giao diện WeChat —— màn hình chợt lóe lên rồi phụt tắt.

Thương Lục: "..."

Tiếp viên hàng không bắt đầu tiến hành kiểm tra cabin, Thương Lục lạnh lùng nhét điện thoại vào túi cho yên chuyện. Kha Dữ so ra càng dứt khoát hơn, dù sao máy bay cũng sắp cất cánh, anh lười khởi động máy.

Thương Lục nhắm mắt nghỉ ngơi, hai tay khoanh trước ngực. Qua một lát, tai hắn nghe được tiếng sột soạt, đùi đắp một chiếc chăn mỏng, chân trái bị thương được che chắn đặc biệt cẩn thận.

"Tanya nhìn thấy chắc đau lòng lắm." Kha Dữ cúi người giúp hắn dịch chăn.

Thương Lục hé mắt ra, khuôn mặt anh tuấn hiện lên ý cười: "Không đâu, mẹ em sẽ vui lắm cho xem."

"Vui chuyện gì?"

Thương Lục không trực tiếp trả lời mà nắm tay anh, "Trở về em có món quà tặng anh."

Kha Dữ dừng động tác lại, ngướng mắt nhìn hắn: "Quà gì?"

"Anh thích spoil hả?"

Kha Dữ ngoan ngoãn yên phận: "Vậy em đừng nói nữa."

Máy bay trượt trên đường băng, tiếng động cơ gầm rú như đâm thủng màng tai, bay về hướng đại lục châu Phi ở cách đó 2000 km. Về sau Kha Dữ mới muộn màng nhận ra rằng, bị spoil phim vui hay không chưa biết, nhưng nếu cuộc đời được spoil thì hẳn sẽ là chuyện tốt, vì nó giúp anh giảm bớt rất nhiều thời khắc trở tay không kịp.

Anh không biết lúc này thế giới bên ngoài đã sớm long trời lở đất, anh và Thương Lục bị ghim lên cột điện cho mọi người cùng sỉ nhục, chỉ chờ đến giây phút hai người lộ mặt. Những hình ảnh thân thiết trên đảo đã lưu truyền đến mỗi một góc trên internet, tất cả mọi người đều nhìn thấy Thương Lục đút cơm cho anh thế nào, anh bóp chân cho hắn ra sao, hai người còn cùng nhau ngồi trên thảm cỏ, anh dựa vào vai Thương Lục, tay cầm kịch bản, hoàng hôn dừng trên khuôn mặt nhìn qua đẹp như một bức tranh.

Đây là khoảnh khắc gần với "come-out" nhất trong giới giải trí đại lục, hơn nữa nhân vật chính lại là một ngôi sao hàng đầu như Kha Dữ.

Mấy năm nay sự nghiệp của anh đã đạt đến đỉnh cao nào? Gần như không có đối thủ. Chưa đề cập đến các giải thưởng chính thống trong nước, sau khi giành được cúp ảnh đế Cannes, đã không còn ai đua lại thực tích với anh nữa. "Hoa tâm công địch" được lên lịch chiếu vào Tết Âm lịch năm tới, các chuyên gia dự báo doanh thu có thể phá mốc 4.5 tỷ, Kha Dữ sẽ trở thành diễn viên có hai bộ phim phòng vé 4 tỷ. "Kẻ dã tâm" của Stella công diễn ở mọi thành phố lớn khắp châu Âu châu Mỹ, được giữ chỗ trước tại nhà hát Broadway. Nói đến đại ngôn quảng cáo, dưới sự quản lý của Diệp Cẩn, giá trị thương mại của anh tăng cao chóng mặt, hợp đồng đều mang thân phận người phát ngôn toàn cầu hoặc toàn bộ khu vực nói tiếng Hoa, càng không cần nhắc đến những tài nguyên xa xỉ như tạp chí thời trang.

Các nghệ sĩ nước ngoài tới Trung Quốc hợp tác, nhận phỏng vấn chắc chắn sẽ nói một câu "Ngôi sao điện ảnh muốn hợp tác nhất là Kha Dữ". Đó gần như là thần chú mở ra cơ hội làm giàu, chỉ cần ai nói thích Kha Dữ, người đó nhất định thu được vô số thiện cảm từ fan và người qua đường.

Trong các cuộc khảo sát tại trường nghệ thuật, cột "Nghệ sĩ hâm mộ nhất" có tên Kha Dữ xuất hiện với tần suất cao khủng bố. Anh từ một bình hoa đi đến vị trí ngày hôm nay chỉ sau một đêm, cho nên ai cũng nuôi ước mơ phục chế lại kỳ tích đó. Giới thần tượng nổi danh bình hoa cũng tự tin hơn nhiều, "Không cần sốt ruột với tình hình hiện tại, phải học tập thầy Kha."

Thế nhưng mấy năm nay anh hầu như không xuất hiện trước mặt công chúng, nếu không có lẽ cuộc chiến lưu lượng sẽ càng thêm hỗn loạn.

Với địa vị và danh vọng như vậy, đến một ngày Kha Dữ lại bị đồn là làm bé ba, cướp chồng người khác và công khai đồng tính, toàn giới giải trí không chấn động sao được.

Đêm hôm trước, trong khi anh và Thương Lục giằng co về việc tác phẩm sẽ giành giải Phim xuất sắc nhất, fanclub của anh ở trên mạng cũng chiến đấu hăng say nhưng liên tiếp bại lui:

[ Fan còn mặt mũi tẩy trắng cơ à? Mau nhìn bộ dạng anh mấy người bóp chân cho người ta đi, nói câu "con ở nhà giàu" cũng không ngoa mà, cười chết. ]

[ Hay quá, hôm nay mọi thứ tối sầm rồi, tôi thật sự không tưởng tượng được bộ dạng anh ta ăn nói khép nép trước mặt Thương Lục. Mẹ, không chịu nổi, fan thật sự chịu nổi sao? ]

[ Vì bợ đít nhà giàu, cả fan lẫn idol cùng phải nuốt giận đi làm bảo mẫu làm con ở cho người ta ]

[ Xứng đáng mà, tài sản ròng hơn ba trăm tỷ, nếu là tôi tôi cũng bóp chân đấm lưng cho, kêu tôi quỳ xuống đút cơm cũng được nữa ]

[ Cười phọt, biết đâu đóng cửa lại người ta quỳ xuống bón cơm thật đấy ]

[ Ọe ọe ọe, ban ngày hùng hổ tối về làm nô tỳ ]

[ Câu hỏi nè, yêu nhau bao lâu rồi? Đường ruột khỏe không? Kiểm tra sức khỏe chưa? Có lạm giao không? Trước mắt hỏi bốn câu này thôi ]

Fan CP và fan only hai nhà qua bao nhiêu năm lại quay về đứng chung một trận tuyến, đồng lòng kéo lại dư luận:

[ Cho dù Lục Đảo có là thật cũng không chứng minh được Kha Dữ là bé ba, Thương Lục ngoại tình, chờ thanh minh ]

[ Mấy người không nghe Rita phủ nhận à, nhắm mắt bịt tay ấn đầu kịch bản tình tay ba mới chịu ]

[ Đồng tính thì làm sao? Minh tinh điện ảnh yêu cầu cả xu hướng tí.nh d.ục hả? Bộ người đồng tính không được đóng phim? Mấy người còn quy định khắt khe hơn cả pháp luật đấy nhỉ? ]

[ Không quan tâm có phải bé ba thật không, người ta đã kết hôn đâu? Hợp ai thì về với người đó!!! Tui có tội tui nói trước, tối nay tui chỉ muốn gặm đường đến chết thôi! ]

[ Hu hu hu đừng chia rẽ đừng chia rẽ! Để họ yêu nhau đi mà! ]

[ Fan CP quả nhiên không cần thể diện luôn ha ha ]

Đây không chỉ là thời khắc trí mạng của Kha Dữ, mà còn là thời khắc u ám nhất trong sự nghiệp của Diệp Cẩn và Viên Lệ Chân.

"Không khống chế nổi nữa," Viên Lệ Chân vò tóc, "Đóng bình luận, khóa mục từ lại đi."

Hiện tại nếu nhập từ khóa "Kha Dữ" vào ô tìm kiếm, phía sau đã bắt đầu tự động thêm vào những từ như "Đồng tính", "Bé ba", "Con ở nhà giàu", "Cướp chồng" cực kỳ khó nghe. Các fan mà đứng đầu là fanclub dần dần mất đi tiếng nói trên các diễn đàn lớn, dư luận không còn nằm trong vòng khống chế của bọn họ nữa, bây giờ cục diện đã là toàn internet nhào vào hóng thị. Diệp Cẩn cắn răng: "Bao giờ Kha Dữ mới trở về?!"

"Ngày mai."

"Mặc kệ khu bình luận, xóa hết các từ khóa tiêu cực, dọn sạch quảng trường tìm kiếm trong vòng nửa tiếng cho tôi. Công ty lên bài thanh minh, nói chính chúng ta cũng không rõ nội tình, Kha Dữ đang ở trạng thái không thể liên lạc, sẽ đưa ra lời giải đáp chính xác khi cậu ta xuất hiện trở lại."

"Thật sự giải đáp sao?" Viên Lệ Chân cho rằng Diệp Cẩn sẽ lựa chọn xử lý lạnh.

"Lần này không thể giả chết được," Diệp Cẩn nhớ ra chuyện khác, "Tình hình thoát fan thế nào rồi?"

Viên Lệ Chân bất đắc dĩ cười khổ, "Thoát fan đến mức lên hot search, cậu ta và Thương Lục y như đang đua nhau xem fan nhà nào thoát nhanh hơn."

Diệp Cẩn phất phất tay, "Trước mắt khống chế quảng trường đã, cậu kêu Quả Nhi đi trấn an fanclub, bài thanh minh nhớ tìm từ ôn hòa vô tội một chút, đừng quá cường thế. Phải cho người ta thấy là công ty không biết chút gì, cũng không liên lạc được với Kha Dữ, sau đó kêu các tài khoản marketing đăng mấy bài có tính giải trí chút, ví dụ như..." Cô trầm ngâm một lát, "Cứ nói Ngang Diệp thảm quá, làm bà chủ quản lý mà không biết gì, kéo cả Thần Dã xuống nước luôn. Nhấn mạnh vào cá tính tùy tâm sở dục thích gì làm nấy của Kha Dữ, càng hài hước càng tốt, kéo sự việc về thành đề tài giải trí."

"Hiểu rồi."

"Chi tiết cậu cứ bàn bạc với bên quan hệ công chúng, nếu bọn họ có phương án khác cũng có thể đề ra. Nói họ hành động nhanh tay nhanh chân lên, lần nào cũng lề mề."

Trong lòng Viên Lệ Chân yên lặng nghĩ, không phải đối phương làm chậm, mà là lần nào cậu cũng không cho họ cơ hội đề đạt phương án tử tế.

Nửa tiếng sau, công ty quan hệ công chúng đưa ra hơn mười mấy mục từ giải trí, Diệp Cẩn ra tiền kéo bốn mục từ lên hot search, mấy trăm tài khoản marketing và seeders đồng thời hành động, tạo ra vô số meme mới.

[ Lục Đảo phá băng rồi mấy người vẫn độc thân à ]

[ Nếu share tin này về, toàn bộ người yêu cũ của Kha Dữ cũng sẽ theo đuổi bạn khắp châu Âu ]

[ Kha Dữ, sát thủ tư bản trứ danh ]

[ Ngang Diệp yếu ớt đáng thương lại bất lực ]

Các nghệ sĩ khác dưới trướng Ngang Diệp cũng bị đẩy ra, ví dụ như có người bị phóng viên chặn lại trước cửa phòng tập hỏi về tình hình yêu đương của đàn anh, ai nấy lộ vẻ mặt vừa hoảng hốt vừa mờ mịt. Các fan không biết đây là màn diễn dàn dựng để chắn tin xấu, tất cả đều cười ha ha khen cục cưng đáng yêu quá, cũng góp một phần đánh lạc hướng dư luận trong thời gian ngắn.

"Tớ đi gặp cậu chủ Thương Vũ đây." Diệp Cẩn xách túi, lập tức gọi cho Trần Hựu Hàm: "Cho mượn máy bay dùng một hôm."

"Đi Hồng Kông à?"

"Đừng thông minh như vậy được không?" Diệp Cẩn mang giày cao gót vừa chạy vội vừa giơ tay ra hiệu nhân viên giúp cô giữ thang máy, "Hai mươi phút sau tôi có mặt ở tổng bộ GC, giúp tôi sắp xếp thủ tục đi —— À còn nữa, cậu và Tiểu Khai sang trông giúp hai nhóc quỷ ở nhà luôn. Mẹ tôi ra nước ngoài khảo sát rồi, mấy hôm nay tôi không trông nom bọn chúng được."

Diệp Cẩn theo chủ nghĩa không kết hôn, ba năm trước đã ra nước ngoài mua tinh trùng tự thụ tinh nhân tạo và có một cặp sinh đôi một trai một gái, hiện giờ bọn nhỏ đang ở thời điểm tập đi. Cả nhà ai cũng bận rộn, đám nhóc lại ở giai đoạn không có người trông không được, chỉ có thể đá qua đá lại như bóng cao su, hôm nay sang chỗ Diệp Khai, ngày mai quay về nhà bà ngoại.

Trần Hựu Hàm không giận nổi, ai kêu Diệp Khai là cậu ruột đám nhóc làm gì.

Máy bay tư nhân xuất phát từ sân bay trên tầng thượng tổng bộ GC, nửa tiếng đồng hồ sau đáp xuống sân thượng cao ốc tập đoàn Thương Vũ.

Thương Thiệu đích thân ra đón cô. Hai người chạm mặt, Diệp Cẩn quấn mái tóc xoăn bằng một cây trâm bạch ngọc, nói thẳng vào đề: "Chúng ta cần thảo luận về phương hướng quan hệ công chúng ở giai đoạn sau, tôi mang phương án tới đây, bộ phận quan hệ công chúng của Thương Vũ mấy người ——"

Khí chất Thương Thiệu nho nhã, cười lên cũng rất ôn hòa không nhìn ra thần sắc lo âu. Anh ta vươn tay chặn lời Diệp Cẩn: "Jaden, lâu rồi không gặp, cô không cần gấp như vậy."

"Tôi không gấp," Diệp Cẩn bắt tay anh ta cười quyến rũ, "Nếu không tìm thấy tiếng nói chung, cùng lắm cứ đổ hết tội lỗi lên đầu Thương Lục là xong, anh thấy sao hả?"

Thương Thiệu cười lắc đầu: "Tôi nói không lại cô."

Lúc này Diệp Cẩn mới dừng lời, nhìn anh ta đầy ẩn ý sâu xa: "Trạng thái của anh không ổn cho lắm nhỉ. Sao thế, chuyện của Thương Lục gây đả kích cho nhà anh đến thế cơ à?"

Tình hình cổ phiếu đúng là không quá lạc quan, nhưng chỉ trong ngắn hạn. Dù sao quan hệ giữa Thương Lục và tập đoàn vốn nhạt nhẽo, có là tin xấu đi nữa thì cũng ảnh hưởng không bao nhiêu. Nhưng nếu Thương Lục là người đứng đầu tập đoàn Thương Vũ thì câu chuyện sẽ khác đi nhiều.

"Đương nhiên có ảnh hưởng." Thương Thiệu mệt mỏi đối phó.

Trạng thái đối phương đã như vậy, Diệp Cẩn đương nhiên cũng hiểu ý không đùa nữa. Cô thu sắc mặt lại: "Là anh hay Thương Lục gây thù với người ta thế?" Hai người đi thang máy xuống văn phòng, "Vốn không định lắm miệng, nhưng giờ Kha Dữ cũng bị liên lụy rồi, tôi phải nói thật thôi. Chắc chắn sau lưng có người đang chơi mấy người, có lẽ muốn Thương Lục phải thân bại danh liệt mới bỏ qua đấy."

"Ừ." Thương Thiệu nhẹ nhàng đáp một tiếng.

"May mà Thương Lục không phải người thừa kế," Diệp Cẩn cười, "Nếu cậu ta vừa ngoại tình vừa chơi minh tinh công khai đồng tính như tin đồn nói, hình tượng sự nghiệp bao nhiêu năm nay của nhà mấy người cũng đi tong luôn."

Không giống Trần Hựu Hàm, người trong giới đều biết anh ta chơi bời phong lưu thành thói, nhưng không sao, chỉ cần công chúng không biết là được. Nhưng Thương Lục lại là người trong giới giải trí, một khi trở thành người thừa kế hoặc trụ cột gia tộc sẽ lập tức có liên hệ chặt chẽ với hình tượng của tập đoàn, cùng chịu vinh nhục. Huống chi nhà họ Thương kinh doanh rất nhiều lĩnh vực liên quan đến thể diện quốc gia, ví dụ như cảng biển, vận tải, xây dựng và viện trợ nước ngoài... Dù thế nào, người ta cũng không thể cho một người mang tai tiếng tin đồn quấn thân lên làm lãnh đạo.

"Cũng gần như vậy," Thương Thiệu nói nhàn nhạt. "Đảo ngược suy đoán, cô sẽ có đáp án khác ngay."

Diệp Cẩn yên lặng suy nghĩ một lát, sau đó âm thầm sợ hãi —— Có người không muốn để Thương Lục thành người thừa kế, cho nên mới sắp xếp ra những việc này? Những lời đó không thể thốt ra khỏi miệng, cô đành yên lặng nuốt xuống, "Vậy sao." Cuối cùng chỉ nói ra được hai chữ tối nghĩa.

Bộ phận quan hệ công chúng đã sớm chờ trong phòng họp, màn hình lớn lần lượt trình chiếu các phương án đối phó khả thi. Cuộc họp đi được nửa chặng đường, tất cả mọi người đều sứt đầu mẻ trán, chỉ riêng Thương Thiệu là im lặng hút thuốc như có tâm sự nặng nề. Diệp Cẩn cũng ngậm điếu thuốc vào miệng, "Này," Cô huých nhẹ Thương Thiệu một cái, "Em trai anh có ngoại tình không đấy? Đảo Nhỏ nhà chúng tôi không phải bé ba thật chứ?"

Mấu chốt của scandal lần này thực chất chỉ nằm ở hai việc, thứ nhất là ngoại tình, thứ hai mới là đồng tính luyến ái, cái nào ít có hại hơn sẽ ưu tiên chọn cái đó. So với tính hướng, khán giả bình thường càng coi trọng đạo đức người nổi tiếng, cho nên nhiệm vụ hàng đầu trước mắt chỉ có làm rõ thực hư vụ ngoại tình và người thứ ba. Nếu vấn đề này giải quyết xong, chuyện tính hướng nghệ sĩ sẽ có nhiều thời gian để tẩy trắng, không chừng cư dân mạng còn lên tiếng chúc phúc nửa đùa nửa thật.

"Đương nhiên là không," Thương Thiệu dúi điếu thuốc vào gạt tàn, "Vẫn có biện pháp, chỉ là như vậy sẽ rất tàn nhẫn với một người khác."

Suy nghĩ của anh ta rất hợp rơ với Diệp Cẩn, ở một trình độ nào đó cũng chạm đến suy nghĩ cốt lõi của Vu Sa Sa, cho nên mới cố tạo ra khoảng thời gian chênh lệch này. Anh ta tiết lộ tin giả cho Sa Sa, một mặt muốn thăm dò cô, mặt khác, nếu —— nếu "Người xấu" đó thật sự là Sa Sa, cô tạm thời bị dắt mũi, Thương Thiệu sẽ tranh thủ được thêm một ngày đối phó.

Một ngày đó đủ để bọn họ hoàn thành việc "Làm sáng tỏ scandal ngoại tình", thổi bùng dư luận lên đỉnh điểm rồi dập tắt nó. Chờ đến khi bọn Thương Lục xuất hiện, thời kỳ nhiệt độ sôi sục nhất cũng đã qua đi, cư dân hóng thị được thỏa mãn, sóng lớn biến thành sóng nhỏ, bọn họ sẽ thong thả hơn rất nhiều.

Nhưng muốn hoàn thành nhiệm vụ này, mấu chốt không nằm ở anh ta hay ở Diệp Cẩn ——

"Thưa anh Thiệu," Thư ký gõ cửa phòng họp, "Rita đang ở phòng khách."

Đôi mắt Thương Thiệu chậm rãi sáng lên, "Mau mời cô ấy vào," Sau đó đứng dậy, "Không, mời cô ấy vào văn phòng tôi."

Anh ta kêu Diệp Cẩn cùng đi với mình.

Bóng dáng Rita mặc váy trắng xuất hiện trước mắt hai người. Nghe tiếng bước chân vang trên thảm, cô xoay người lại, mỉm cười với Thương Thiệu: "Đã đến lúc tôi làm sáng tỏ rồi sao?"

Đây là lần đầu Diệp Cẩn được gặp mặt trực tiếp đương sự, cô không lên tiếng nhưng trong lòng còn nhớ rõ trong cuộc chiến dư luận mấy ngày trước chính mình đã ra lệnh moi tin bêu xấu người ta, lúc này sắc mặt ngược lại vẫn giữ vẻ tự nhiên, mỉm cười gật đầu.

"Cô định làm sáng tỏ thế nào?" Thương Thiệu hỏi.

Chính anh ta cũng cho rằng bản thân quá đê tiện, rõ ràng đã sớm nghĩ ra phương án từ trước nhưng không chủ động đề ra, chỉ chờ Rita tự mở miệng.

"Tôi sẽ thừa nhận với công chúng là bức ảnh kia lợi dụng chụp lén trong lúc Thương Lục uống say. Tôi biết bọn họ sẽ không tin, cho nên đã mang toàn bộ chứng cứ đến đây, lịch sử trò chuyện của tôi và Thương Lục, tin nhắn thoại anh ấy nhắn lúc tôi đang ở trên biển, nội dung thẳng thắn từ chối tình cảm của tôi. Thời gian do hệ thống tự động lưu lại cũng có thể lấy ra để đối chiếu," Rita cười, "Bọn họ nhìn qua sẽ hiểu ngay, từ đầu đến cuối chỉ có tôi theo đuổi mà không được, còn anh ấy luôn xem tôi là bạn tốt."

Diệp Cẩn cực kỳ kinh hãi, ánh mắt lộ ra khiếp sợ lẫn thương hại. Chính cô cũng từng hẹn hò cũng từng biết yêu, biết rõ đối với một cô gái, hành vi này không khác gì mổ bụng tự sát, phơi bày ra vết thương đáng xấu hổ nhất của mình cho thiên hạ cùng xem.

Huống chi Rita còn là hình mẫu điển hình cho nữ giới ở những khu vực nghèo khó nói theo.

"Tất cả sai lầm đều do tôi gây nên, tôi phải trả giá cho sự ngu xuẩn của mình chứ." Rita nắm hai bàn tay lại, khẽ gật đầu với Thương Thiệu, "Sáng nay anh nói rằng đối phương sẽ còn ra chiêu, tôi không thông minh như các anh, nhưng cũng đoán rằng đến bước này hẳn sẽ không có chuyện gì khủng khiếp hơn xảy ra được nữa. Bây giờ nói ra sự thật... chắc là đúng lúc rồi."

Đúng lúc —— Không phải đúng lúc, mà là hoàn hảo! Diệp Cẩn không nhịn được siết chặt quai túi xách. Quá đẹp! Đây chính là thời cơ tốt nhất để dập tắt dư luận! Chỉ cần thoát ra khỏi khốn cảnh ngoại tình đầy gánh nặng đạo đức, những việc khác đều có thể cứu vãn!

Lúc này Thương Thiệu mới nhận ra Rita cố ý thay bộ váy trước khi đến đây, cũng trang điểm nhẹ nhàng đâu vào đấy để chuẩn bị sẵn sàng cho họp báo. Anh ta không hỏi "Cô có chắc không?" theo cách đầy giả tạo mà chỉ bình tĩnh nói: "Được, vậy tiến hành thôi."

Bốn tiếng đồng hồ sau khi mấy tấm ảnh trên đảo St.Helena bị công bố, tối hôm đó dư luận đã đạt đỉnh cao trào. Ngày hôm sau là cuối tuần, nếu không có gì bất ngờ thì bữa tiệc cuồng hoan này sẽ tiếp tục kéo dài, phạm vi phát tán tin tức khó lòng dự báo, có thể sẽ trở thành tin tức bùng nổ nhất trong giới giải trí từ trước đến nay ——

Nhưng tiến trình hoàn hảo trong đầu Vu Sa Sa đã bị cuộc họp báo của Rita làm gián đoạn.

[ Vấn đề quan hệ tình cảm giữa tôi và anh Thương Lục trong tuần qua đã được rất nhiều phóng viên và mọi người quan tâm. Vốn tôi không muốn nhiều lời, nhưng sự việc đã đi quá xa làm tổn hại nghiêm trọng đến danh dự của anh Thương Lục và anh Kha Dữ. Vì vậy, hôm nay tôi đứng ở đây để làm rõ sự việc với tư cách là người hoàn toàn chịu tội:

Tôi và anh Thương Lục chưa bao giờ phát triển lên mối quan hệ tình cảm nam nữ, trước nay anh ấy luôn coi tôi là người bạn trung thành, hoàn toàn không liên quan đến tình yêu. Về phần tôi lại đơn phương yêu thầm anh ấy, theo đuổi anh ấy, sau nhiều lần bị từ chối dứt khoát vẫn dây dưa không bỏ. Bức ảnh ôm hôn ở Cannes thực chất là ảnh canh góc, tối hôm đó tôi có ý định hôn anh ấy thật nhưng đã bị đẩy ra, hy vọng vị phóng viên nào chụp được tấm ảnh về sau có thể làm sáng tỏ.

Tấm ảnh hôn trong khách sạn là chụp vào đêm trước ngày công chiếu bộ phim "Ánh mắt". Thương Lục vừa áp lực vừa gặp chuyện không vui nên uống say, tôi đưa anh ấy về khách sạn, lợi dụng lúc người ta hôn mê mà tự sắp đặt chụp ảnh, anh ấy thậm chí không biết đến sự tồn tại của bức ảnh này.

Mọi chi tiết liên quan đến chuyện tôi đơn phương theo đuổi anh ấy, tôi sẽ đăng công khai lên tài khoản mạng xã hội cá nhân sau buổi họp báo. Ở đây tôi chỉ xin phép phát lại tin nhắn thoại được ghi âm trên máy trả lời tự động của mình vào tháng sáu, đó là bằng chứng chứng minh Thương Lục đã dứt khoát từ chối tôi. ]

Cuộc họp báo được truyền thông đại lục đăng lên Weibo, vậy là tất cả mọi người đều nghe được những lời từ chối lịch sự nhưng kiên quyết của Thương Lục, cùng với lời chúc phúc cô cả đời thuận buồm xuôi gió.

Toàn cõi mạng không ai nghĩ sự tình còn có thể tiến triển theo chiều hướng này, sau hàng loạt lời vu khống và bôi nhọ ác ý, vậy mà vẫn có người nghênh đón khoảnh khắc khởi tử hồi sinh.

[ Không điêu, tôi cầm di động mà khóc luôn ]

[ +1, thật sự là òa khóc luôn ý, bây giờ tôi đánh chữ mà tay còn run đây ]

[ Rồi có ai lên tiếng chưa vậy, có ai công khai xin lỗi Thương Lục chưa? Anh ấy tốt như thế, đến từ chối tình cảm cũng dịu dàng lịch sự, mỗi lần đáp lại Rita đều kiên quyết nhưng không gay gắt. Mấy người mắng anh ấy là đồ đểu cáng hạ tiện đạo đức suy đồi ngoại tình đã ra mặt xin lỗi chưa? ]

[ Hôm nay tui rốt cuộc cũng có thể ưỡn ngực tự hào, mẹ nó bà đây không hâm mộ nhầm người!!! ]

"Mẹ kiếp!" Vu Sa Sa hất tung máy tính, hai tay đỡ bàn làm việc cố gắng hít thở sâu.

Sao có thể? Sao có thể là giả? Người hầu chính tai nghe được cơ mà?! Chẳng lẽ, chẳng lẽ cô ta đã sớm bị Ôn Hữu Nghi nắm thóp nên tương kế tựu kế? Không, không có khả năng này, Ôn Hữu Nghi tức giận đến sinh bệnh là sự thật, cổ phiếu tập đoàn bốc hơi mấy tỷ là thật, Thương Lục suýt nữa bị dư luận dìm chết, bị thoát fan tập thể cũng là thật! Sai lầm ở chỗ nào? Tại sao, tại sao Thương Lục lại không thật sự phụ bạc tình cảm của Rita? ——

Người phụ nữ đó đã rải ra một lời nói dối ngu xuẩn.

Vu Sa Sa mím môi run rẩy, hai mắt nhìn chằm chằm xuống mặt bàn, sau một lúc lâu cô ta nở nụ cười lạnh.

Quá buồn cười, con ả đó vì thứ tình cảm yêu đương vớ vẩn mà thốt ra một lời nói dối vớ vẩn không kém, để cho tay trong của cô ta nghe được, mách lẻo rất kịp thời. Cô ta phản ứng mau lẹ như thế nào, thiết kế ra cạm bẫy liên hoàn đẹp đẽ ra sao, cuối cùng không ngờ rằng nền tảng của cả kế hoạch ngay từ đầu con mẹ nó đều là giả.

Một người phụ nữ thông minh không tin vào tình yêu, cuối cùng vẫn bị một người phụ nữ ngu xuẩn hết lòng vì yêu đánh bại.

Vu Sa Sa cho rằng màn tương kế tựu kế của mình quá hoàn hảo, lại không ngờ đối phương cơ bản vẫn còn chiêu thức rút củi đáy nồi và lật ngược tình thế.

... Nhưng không sao, đám phóng viên của cô ta đã đến sân bay rồi. Thương Lục vẫn chưa biết gì cả, chỉ cần giây phút hắn xuất hiện bị báo chí vây quanh, chỉ cần hắn đứng trước truyền thông tuyên bố mình và Kha Dữ là người yêu đường đường chính chính, cuối cùng người chiến thắng sẽ là Vu Sa Sa.

Trong lúc cuộc họp báo đang diễn ra, Thương Thiệu đã kịp biên soạn tin nhắn gửi cho Thương Lục, kể lại ngắn gọn ngọn nguồn rồi dặn đi dặn lại: [ Dù phóng viên có hỏi gì cũng không được đáp trả, mặc kệ thái độ bọn họ hung hăng thế nào lời lẽ khó nghe ra sao, không được đáp lại dù chỉ một chữ, nhớ nhé nhớ nhé. ]

Anh ta dự đoán đối phương sẽ phái người chầu chực ở sân bay, tranh thủ cơ hội Thương Lục không biết gì mà chơi đòn phủ đầu, bắt ép hắn phải mất mặt trước truyền thông Hoa ngữ. Tin tức rời đảo sớm một ngày có thể sẽ làm bọn họ mất ngủ một đêm, nhưng các phóng viên chắc chắn sẽ không từ bỏ ——

Bởi vì Sa Sa cũng không phải người dễ dàng từ bỏ.

·

Ông trời có mắt, rốt cuộc chuyến bay từ đảo St.Helena trở về Cape Town không gặp gió mạnh, nếu không Kha Dữ không tưởng tượng được mình sẽ nôn khủng khiếp đến mức nào, lại thêm Thương Lục giờ đã thành thương binh, hai người chắc chắn không thể rời sân bay một cách suôn sẻ.

Máy bay vững vàng đáp đất, hai chiếc điện thoại đồng loạt khởi động làm tin tức và thông báo ào ạt xông vào, cứ như trong một tuần này toàn thế giới đều muốn liên lạc với bọn họ vậy. Thương Lục nhét điện thoại vào túi quần rồi nhận lấy nạng chống Kha Dữ đưa cho, sau đó giúp anh dỡ nốt số hành lý và ba lô trên xe đẩy xuống.

Đến đây bọn họ phải từ biệt, Thương Lục trở về Cảng, Kha Dữ bay tiếp một chuyến đi Milan. Lần gặp mặt tiếp theo có lẽ phải chờ chân Thương Lục tốt lên, hoặc là Kha Dữ bớt thời gian chạy về thăm hắn.

"Người Pháp các em chào tạm biệt có hôn kề mặt nhau không?" Một tay Kha Dữ đẩy hai va li hành lý, một tay che hờ lên Thương Lục đề phòng du khách xung quanh bất cẩn va vào hắn.

Thương Lục liếc nhìn anh: "Không có hôn kề mặt, chỉ có hôn nồng nhiệt kiểu Pháp thôi."

Kha Dữ mím môi cười, mũ lưỡi trai không giấu được khóe môi nhếch cao nên ai cũng có thể nhìn thấy nửa khuôn mặt anh dưới vành nón nở nụ cười vừa ngoan ngoãn vừa xinh đẹp.

Chưa rời khỏi cầu thang đã nghe được tiếng ồn ào náo động. Tưởng là bên ngoài có hành khách đến trễ gây sự nên Kha Dữ không để trong lòng. Đến khi ra khỏi cổng đăng ký, tiếng chụp hình và ánh đèn flash liên tục chớp tắt từ đâu bất ngờ xông tới, vô số phóng viên chen lấn xô đẩy cứ như muốn trút giận lên người đương sự sau một đêm uổng công chờ đợi.

Kha Dữ giật mình, đôi mắt đã qua huấn luyện bài bản tuyệt đối không chớp trước đèn flash giờ phút này cũng phải tránh né trong giây lát. Đám người càng kích động hơn, gần như nhét luôn micro vào miệng bọn họ ——

"Thưa anh Kha, anh có chia sẻ gì về sự việc mình là người thứ ba chen chân vào quan hệ tình cảm của người khác?"

"Có thể truyền thụ cho các fan một ít mẹo để quyến rũ đàn ông không?"

"Anh cảm thấy thế nào sau khi đã làm tổn thương cô Rita?"

"Anh và Thương Lục có kế hoạch gì trong tương lai chưa? Hay là chỉ quen chơi chơi?"

"Xin hỏi anh Thương Lục, anh có từng nói với anh Kha chuyện mình đang có bạn gái không?"

"Là anh dụ dỗ anh Kha làm người thứ ba hay hai người đã thông đồng nhau từ trước?"

"Nhà họ Thương trước nay là gia đình có truyền thống ngay thẳng, cha mẹ và ông nội Thương Bá Anh của anh dưới suối vàng nếu biết chuyện sẽ cảm thấy thế nào?"

"Kha Dữ đã quyến rũ anh như thế nào? Anh bị anh ta mê hoặc quyến rũ thật sao ạ?"

"Có thể chia sẻ chi tiết về việc anh ta đã quyến rũ anh như thế nào không?"

Những bóng người lay động trước mắt Kha Dữ, thậm chí trong giây lát đó anh còn không biết họ đang nói gì làm gì, chỉ biết đám đông đang kích động hơn bao giờ hết. Mỗi một khuôn mặt đều đỏ bừng bóng lưỡng, từng chiếc di động giơ cao loe lóe, hình như đang mở một tấm ảnh Thương Lục được một người phụ nữ thân mật ôm hôn.

Đồng tử đột nhiên mở to rồi nhanh chóng co chặt, anh nhận ra rằng có một tin đồn kỳ quặc nào đó đang lan truyền khắp nơi. Đám phóng viên mất khống chế cùng hành khách qua đường không rõ nguyên do ép vòng vây càng lúc càng nhỏ lại. Không một ai chú ý Thương Lục đang phải chống nạng, không một ai quan tâm hắn bị thương, bọn họ chỉ muốn bức ép hắn nổi điên mấy lý trí, bất chấp tất cả nói ra ——

"Nói cái đéo gì thế? Gì mà bé ba? Gì mà quyến rũ với ngoại tình?"

Ống kính bắt trọn khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt long sòng sọc của hắn, đáy mắt chứa đầy vẻ âm u hung hãn như muốn nuốt sống người ta. Nhưng trong mắt hắn còn có cả vẻ căng thẳng, là sự căng thẳng hỗn tạp giữa khiếp sợ, bối rối và lo lắng ——

Hắn mang theo nỗi căng thẳng liếc nhìn Kha Dữ như sợ anh sẽ tin, sợ anh cảm thấy tình huống này quá mất thể diện, lại sợ anh bị phóng viên tổn thương và cảm thấy khó xử. Chân hắn đang bị thương, không thể che chở cho anh được, chỉ có thể hung hăng đáp trả để dời hết lực chú ý cùng ống kính về phía mình.

Nhiếp ảnh gia thậm chí sợ tới mức lùi một bước, nhưng nhanh chóng bị đám đông đầy kích động và phẫn nộ phía sau đẩy lên lại ——

Xem kìa, hắn đã kích động chửi thề rồi! Tiếp theo chính là đánh phóng viên! Mau chụp cận cảnh, hiện trường đang tranh chấp kịch liệt thế này, phải quay được góc đẹp nhất rõ nhất!

Cây nạng đập xuống đất, sau đó là một tiếng rơi nặng nề —— "Thương Lục!" Kha Dữ quay đầu nhìn, sắc mặt biến đổi. Anh theo bản năng xoay người quỳ xuống đất bảo vệ hắn thật kỹ, che chắn hắn dưới người mình, ngắn cách hắn khỏi tất cả máy quay và những câu hỏi ác ý ——

"Đừng nói nữa." Anh kề tai Thương Lục, nói rất nhanh nhưng bình tĩnh: "Đừng đáp lại, anh ở ngay đây, để anh đưa em đi."

Bình Luận (0)
Comment