Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên Bảng (Bản Dịch)

Chương 168 - Chương 168.

Chương 168. - Chương 168. -

Ngu Tri Dao lại nghĩ đến trong vật phẩm bắn tên Tiểu Vân đưa cho nàng, ngoài trừ phấn ngứa đối phó với Hồng vị ma, còn có một phần thưởng khác ---- mồi câu Hỏa ngư ma.

Nàng vội vàng dò hỏi: "Tiền bối, mồi câu của Hỏa ngư ma có tác dụng với bọn nó khônng?"

Tu sĩ Nhân tộc nhìn từng sóng Hỏa Ngư ma đánh đến, gật đầu: "Có tác dụng. Chúng ta từng hạ độc trong mồi câu, độc chết Ngư ma này. Chẳng qua..."

Hắn ta còn chưa nói hết, đám Hỏa Ngư ma đã cực nhanh vẫy đuôi xông đến.

Bọn nó giương cái miệng tròn trịa, lộ ra hai hàng răng bén chọn bên trong, chợt phun ra từng đoạn lửa màu đỏ đen có kích thước không khác gì với cơ thể của mình.

Linh Tu lập tức dựng Thanh Sơn thuẫn lên, trên tấm thuẫn liên tiếp truyền đến tiếng ầm ầm, ngọn lửa có độc đều bị ngăn cản lại.

Ngu Tri Dao thử ném một mồi câu Hỏa ngư ma, quả nhiên đám Hỏa Ngư ma nhe răng kia dừng lại trước tấm thuẫn, nhanh chóng bỏ rơi đội hình, nghiêng đầu qua tụ tập lại ăn mồi cầu.

Giống như cá giành ăn trong nước.

Lạc Vân Dã và Kỷ Phù lợi dụng đúng thời cơ, một người ném mấy tấm phù triện công kích ra, nổ tung đám Hỏa Ngư ma trên đất. Một người khảy dây đàn Phục ma cầm, tiếng đàn dễ nghe biến thành công kích vô hình, xuyên qua từng thân thể tròn vo của Hỏa ngư ma. Đại khái biện pháp công kích Hỏa Ngư ma này chính là, Linh Tu dùng thuẫn ngăn cản lửa độc của Hỏa Ngư ma, Ngu Tri Dao nhận cơ hội rải mồi câu, Âm Tu và Phù tu thì công kích Hỏa ngư ma đang ăn mồi câu.

Như vậy tuần hoàn qua lại.

Tiểu đội trừ ma lần nữa bình yên vô sự.

Tu sĩ Nhân tộc bên cảnh bổ ra một đạp kiếm khí sát phạt, trong nháy mắt giết được một đám Hỏa ngư ma, đồng thời kinh ngạc nói: "Đạo hữu, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu mồi câu? "

"Rất nhiều." Ngu Tri Dao lại lấy ra một bọc mồi câu Hỏa ngư ma ném ra, nhân tiện cũng ném cho người xung quanh: "Có chừng hơn một ngàn bọc đi."

"Đều là do vận may của đồng bạn ta tốt, bắn tên trúng!" Ngu Tri Dao kiêu ngạo nói.

Tu sĩ Nhân tộc: "..."

Thật là một đứa nhỏ ngốc, sao có thể bắn tên trúng liên tục một ngàn bọc mồi cầu Hỏa Ngư ma là vận may tốt được?

Hoa Hoa ở phía sau gật đầu nói: "Vận may của ca ca đúng là rất tốt! Bắn trúng hết phấn ngứa và mồi câu! Là vận may tốt từ cõi xâu xa, thật thật lợi hại!"

"Đúng!" Thời Việt đồng ý: "Vận may của ca ca rất tốt!"

Tu sĩ Nhân tộc: “...”

Xem ra là một ổ ngốc.

Công kích, tốc độ, phòng ngự của Hỏa ngư ma đều không mạnh, chẳng qua lửa độc kia tương đối phiền phức. Không có ảnh hưởng gì với tu sĩ tu vi cao, nhưng tu sĩ tu vi thấp dính vào, gần như phải bị tê dại cả người trong nửa canh giờ.

Cho nên ở chỗ này trận Hỏa ngư ma bị đánh lui, phòng tuyến phía trước có mấy tiểu đội trừ ma lui xuống, chờ đợi Dược sư nấu thuốc giải độc cho bọn họ.

"Phía sau hẳn còn hai ba đợi Hỏa Ngư ma nữa." Tu sĩ Nhân tộc nhíu mày, ở chỗ này chiến đấu cả một đêm, hắn ta cũng không giữ hình tượng, mắng một câu thô tục: "Má nó! Vật này chính là lực tổn thương không mạnh, nhưng trình độ làm cho người ta ghét lại cực cao! Nếu không phải người ở phòng tuyến không đủ, bây giờ lão tử thật muốn đi xuống rãnh giẫm chết bọn nó!"

Tiểu đội trừ ma: "..."

Tiền bối, thì ra ngài lại nhiệt huyết xúc động như vậy?

Tu sĩ Nhân tộc hùng hổ mắng xong, hoàn toàn đã thả bay mình: "Mấy tiểu hữu, đám chó má này cực kỳ thích ăn mồi câu, lúc đầu hạ độc chết một đám! Nhưng mùi vị mồi câu của sau đó không đúng, đám đáng ghét này không thích ăn nữa. Không có thần trí cũng là quỷ tinh."

Ngu Tri Dao: "... Tiền bối, ta cảm thấy độc không chết bọn nó, chúng ta còn có thể như thế này."

Tiểu đội trừ ma chỗ này lại bắt đầu tiến hành bàn bạc, thuận tiện mang theo cả nhân viên ngoài biên chế tu sĩ Nhân tộc.

Bảy người bàn bạc xong, tu sĩ Nhân tộc phì cười một tiếng: "Quả thật có thể dùng được, chúng ta thử một chút."

Mọi người bắt đầu chờ đợi đợt Hỏa ngư ma tiếp theo.

Lúc này bên trong chỗ rãnh sâu dâng lên một đợt sóng đỏ thẫm, Ngu Tri Dao từ trong nhẫn trữ vật lấy ra hai cần câu.

Đây là cần câu cá sư tôn đặc chế cho nàng, cho dù cách hai mươi mét cũng có thể ung dung câu cá.

Nàng đưa cho tu sĩ Nhân tộc một cái. Rất nhanh hai người móc từng miếng mồi cầu lên lưỡi câu màu vàng, cần câu kia có thể mặc cho người ta tùy ý kéo dài, đại khái khoảng hai mươi mét, cần câu được đưa đến chỗ rãnh sâu, hai người bắt đầu ném lưỡi câu lên thật cao.

Hỏa Ngư ma, mặc dù là ma, nhưng bản chất của nó vẫn là cá.

Không có con cá nào từ chối mồi câu có mùi vị ngọt ngào, nếu như có, đó là vì mồi câu không đủ.

Trên hai lưỡi câu màu vàng thật lớn, dính đầu mồi câu.

Vì vậy mọi người ở chỗ phòng tuyến thấy được một màn quỷ dị.

Vốn dĩ Hỏa ngư ma đang muốn mãnh liệt tràn ra khỏi rãnh, bị mồi câu có hương vị thơm ngon hấp dẫn liều mạng nhảy lên. Từng con Hỏa ngư ma ngẩng đầu, muốn ăn lưỡi câu tràn đầu mồi câu kia.

Khi tu sĩ Nhân tộc hạ lưỡi câu xuống, lúc chờ bọn nó gần ăn được, lại cố ý kéo mũi câu lên, đám Hỏa Ngư ma phóng lên tranh nhanh, trực tiếp đụng đầu vào nhau, đụng cho mắt nổ đom đóm.

Hắn ta cười to ha ha.

Ngu Tri Dao: "..." Thật cay mắt!

Đám Hỏa ngư ma bị trêu đùa, thời gian dài không ăn được mồi câu thơm ngon, bắt đầu giận dữ, phương thức biểu hiện cụ thể chính là nghiếng răng nghiếng lợi phát ra tiếng chi chi chi.

Bọn nó vì được ăn mồi câu, cố gắng vận dụng cái não nhỏ của mình, cuối cùng cũng nghĩ ra được cách.

Vì vậy, mấy con Hỏa ngư ma thông minh bắt đầu phun hỏa cầu màu đỏ độc, muốn đốt cháy dây câu đầy mồi câu kia.

Những Hỏa ngư ma khác cũng đi theo phun lửa.

Nhưng dây câu này là linh khí chế tạo đặc biệt, sao có thể tùy tiện đốt cháy cắt đứt?

Ngu Tri Dao yên tâm nhấc cần câu lên, nhanh chóng đung đưa trong bầy cá, sau đó sau đó đám Hỏa ngư ma sốt ruột đến mức phun từng quả hỏa cầu, tiến hành công kích.

Từng tiếng đùng đùng vang lên, bên trong hỏa cầu giống như nổ lên từng đóa lửa khói màu đỏ, sau khi cháy, hỏa cầu tự rơi xuống dính vào Hỏa Ngư ma, lại rơi xuống bên trong rãnh.

Hoàn mỹ biểu hiện ra một màn ta giết chính ta.

Tu sĩ Nhân tộc cầm cần câu cười ha ha.

Vào giờ phút này, Ngu Tri Dao chỉ muốn hỏi, là ai, giết ai?

Hỏa Ngư ma: Ta giết ta?

Một trận tấn công này, Hỏa ngư ma còn chưa xông ra khỏi rãnh, đã bị tiêu diệt gần hết.

Tu sĩ ở bên trong khu vực phòng tuyến đều nhìn đến ngây người.

Còn có thể chơi như vậy?

Tu sĩ Nhân tộc thu hồi cần câu, cười ra cả nước mắt, hắn ta quay đầu lại hỏi Ngu Tri Dao: "Tiểu hữu, cần câu này ngươi mua ở chỗ nào vậy?"

"Là sư tôn của ta luyện chế." Ngu Tri Dao nói: "Nếu tiền bối muốn, ta có thể hỏi sư tôn của mình một chút?"

Tu sĩ Nhân tộc không chút do dự: "Muốn!"

Bình Luận (0)
Comment