Tiếng khóc lanh lảnh này, làm cho ma khí ngày càng mãnh liệt, liều mạng xông vào bên trong cung điện.
Trong điện sương mù càng dày đặc, trực tiếp làm cho tu vi đang được áp chế trong cơ thể Lạc Vân Dã trực tiếp xông ra!
Gần như đồng thời, trong thiên địa phát ra tiếng ầm to lớn,
Trên tầng mây dày đặt của Ma vương vung, biến thành mây đen lôi kiếp, trong đó ẩn chứa lôi đình màu đen đáng sợ như ẩn như hiện.
Lôi đình bơi trong đám mây, hắc long lăn lộn bên trong đám mây, dưới tình huống lôi đình màu đen vọt qua, hắc long cố gắng ngẩng đầu ngâm lên một cái, dần dần không cam lòng mà biến mất.
Một giây khi hắc long biến mất, lôi đình bắt đầu tụ lại, phát ra tiếng ầm ầm vang đội.
Lạc Vân Dã cưỡng ép áp chế tu vi quá lâu, giờ phút này bị ma khí bộc phát, kinh mạch trong cơ thể đều hơi vỡ vụn.
Nhưng hắn làm như không có xảy ra chuyện gì, chẳng qua chỉ nhỏ giọng ho khan, cố gắng để cho mình không xuất hiện tình huống tệ hại biến thành bán long trước mặt Tiểu Ngư.
Ngu Tri Dao đã cảm thấy không đúng, nàng lập tức ôm chặc Lạc Vân Dã, hai tay sờ tới sờ lui trên người hắn.
Lạc Vân Dã cầm lấy tay nàng, giọng khàn khàn: "Ma vương tỷ tỷ, ta muốn đột phá, không thể ở chỗ này, xin ngài giúp ta một chút."
Ngu Tri Dao vội vàng nói: "Ta hộ pháp cho Tiểu Vân."
Những người khác còn chưa kịp nói gì, từ trong tẩm điện bỗng nhiên bay ra một vật hình chóp màu đen, hút hai người vào.
"Ầm!"
Một tiếng sấm lập tức nổ tung trên đỉnh đầu.
Mọi người đồng loạt bị dọa cho run một cái, tiếng sấm mới vừa rồi kia giống như muốn đánh chết họ vậy.
Mọi người bị dọa nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Thời Việt cao giọng nói: "Ta cũng phải hộ pháp cho ca ca!"
Kỷ Phù: "Ta cũng đi ta cũng đi!"
Linh Tu và Hoa Hoa cũng muốn nói chuyện, nhưng bị Thời Lưu dùng sức che miệng lại, gã nhỏ giọng nói: "Còn muốn làm tỷ phu của ta không? Muốn thì ở lại chỗ này với tỷ tỷ của ta. Chúng ta đi nhiều người cũng không hơn hai người kia đâu."
Sau đó Thời Lưu cao giọng nói: "Tỷ tỷ đừng quên, còn có ta, còn có ta!"
Thiếu nữ trong điện mới vừa sinh con, suy yếu ho khan hai tiếng, dùng truyền ầm: "Bọn họ đã bị đưa đi rồi."
Mọi người đang dùng các loại phát bảo ngăn cản ma khí: "..."
À, giản tán, tất cả giải tán đi.
Mọi người đều cảm thấy giống Hoa Hoa, cho dù Lạc Vân Dã đột phá Khai Thiên cảnh trong ma khí, chắc cũng không có vấn đề gì.
Linh Tu và Kỷ Phù hình như cảm thấy tu vi của Lạc Vân Dã không đúng, cũng chỉ suy đoán hẳn lúc này muốn đột phá tới Phá Hư cảnh.
Mà Thời Việt hoàn toàn là huynh khống không có đầu óc, nói ca ca có thể làm nát thiên địa, đánh gãy lôi đình hắn ta cũngtin, giờ phút này cũng chỉ là đột phá tu vi bình thường mà thôi.
Tuy là như vậy, nhưng Thời Việt vẫn lo lắng.
Mọi người mang theo tâm trạng khác nhau tiến vào tẩm điện.
Trái lại trong tẩm điện không có ma khí màu đen, ma khí còn sót lại cũng theo mặt đất bao quanh đứa bé trong bọc vải.
Bà mụ phụ trách đỡ đẻ cho Đại Ma vương cười nói: "Chúc mừng vương thượng, chúc mừng nhị điện hạ, chúng mừng tiểu điện hạ, vương thượng sinh ra chính là một vị tiểu điện hạ."
Thời Lưu ban thưởng một ít vàng bạc châu báu cho các nàng, lại đi thăm tỷ tỷ sắc mặt tái nhợt yếu ớt.
Hoa Hoa và Linh Tu đã sớm nhanh chân hơn gã, một trái một phải đứng bên mép giường Thời Oánh, Linh Tu còn lấy đan dược trị thương, cho nàng ấy dùng.
Thời Lưu nhìn thấy bộ dạng lo lắng của hai tỷ phu dự bị, không nhịn được cảm khái một tiếng. Năng lực chữa lành của thân thể Ma long bọn họ là mạnh nhất, cũng không biết hai người này lo lắng cái gì.
Chẳng qua hai thằng nhóc này đều ngốc, thuận mặt hơn Vân Diễn phản bội tỷ tỷ kia.
Vì vậy, Thời Lưu chuẩn bị tạo cơ hội cho hai người này.
"Tỷ tỷ, nhóc con này sinh ra. Nhóc con có nương, nếu ngày sau hỏi cha mình là ai thì phải làm sao?"
Linh Tu, Hoa Hoa: !
Còn không chờ Thời Oánh nói chuyện, hai người vội vàng một trước một sau tranh đoạt: "Tỷ tỷ xinh đẹp, để cho ta làm cha của nhóc con đi!"
Làm nền trong vở kịch này, Kỷ Phù thiếu chút nữa cười như điên.
Nàng ấy nín cười, thuận thế quay đầu đặt lên vai Thời Việt, cười đến mức hai vai run rẩy.
Nhưng lại giả vờ nức nở một chút: "Hu hu quá cảm động! Quá cảm động! Nhất định chính là chuyện cảm động nhất của Vân giới năm nay!"
Thời Việt nhìn kỹ thuật diễn tệ của nàng ấy, còn có tay đang đè lên tay mình, hơi có chút không được tự nhiên, hắn ta hơi vùng ra, nhưng đổi lại là bị nàng ấy nắm chặc hơn.
Thời Việt: "..."
Thôi.
Hắn ta quay mặt đi, làm như không xảy ra chuyện gì.
Lúc này, chỗ mép giường của Thời Oánh, còn đang tiến hành một trận đại chiến tranh làm cha kịch liệt.
"Linh Tu, ta biết làm quần áo vớ mũ cho nhóc con, từ nhỏ những gì nó mặc trên người đều sẽ do tự tay ta làm nên. Ta sẽ yêu nó giống như yêu tỷ tỷ xinh đẹp, để cho ta làm cha của đứa bé đi."
Hoa Hoa kích động muốn chảy cả nước mắt.
Quá đã quá đã!
Làm cha tiện nghi của đại lão Vân Sinh - người phi thăng duy nhất của Vân giới thật quá đã!
Còn là làm cha đại lão khi còn nhỏ!
Còn có chuyện nào thoải mái hơn? Không có!
Chẳng qua Hoa Hoa lệ nóng doanh tròng, ở trong mắt người không biết chuyện, chính là kích động không kiềm được, hèn mòn đến mức muốn làm cha này để có thể được một vị trí bên cạnh Thời Oánh.
Bà mụ và đám thị nữ lau khóe mắt đã có nước mắt, cũng cảm động cảm khái hắn ta thật si tình với Đại Ma vương.
Ở bên kia Linh Tu yên lặng cũng hành động.
Hắn ta không nhìn Hoa Hoa, mà là nhìn Thời Oánh, hai mắt trong veo, vô cùng chân thành nói: "Tỷ tỷ, để cho ta trở thành cha của đứa bé đi. Mặc dù ta không biết làm quần áo, nhưng ta có thể học.
Hôm nay ta có thể chăm sóc cuộc sống ăn uống thường ngày của tỷ tỷ và nó, sẽ còn mỗi đêm kể chuyện cho tỷ tỷ và nó nghe. Chờ nó lớn hơn một chút, ta sẽ dạy nó tu luyện. Mặc dù tu vi của ta không cao bằng tỷ tỷ, nhưng đây chính là trách nhiệm của một người làm cha, Có thể lấy thân phận cha của đứa bé ở lại bên cạnh tỷ tỷ, Linh Tu đã hài lòng rồi."
Đáy lòng của Thời Oánh bị chạm đến một chút.
Hoa Hoa: ?
Sao ngươi lại không dựa theo kịch bản?
Má nó, Linh Tu, người lại len lén đề cao nồng cốt sức cạnh tranh, muốn một bước lên mây, trở thành cha của đại lão phi thăng?!
Hoa Hoa lập tức nói: "Tỷ tỷ, ta có thể làm ngựa cho nhóc con cưỡi! Ta là Yêu tộc, còn biết chăm sóc nhóc con, còn có thể biến thành nguyên hình chơi với nó."
Linh Tu: "Tỷ, tuy ta là Nhân tộc, nhưng ta có thể làm một chút đồ chơi chơi với nhóc con."
Hoa Hoa: "..."
Nam tâm cơ, giành với hắn ta đúng không!
Hoa Hoa đang chuẩn bị vén tay áo bùng nổ diễn xuất, tiến hành một vòng đại chiến mới với Linh Tu, bị Thời Oánh kêu dừng lại.
Nàng ấy nhìn thiếu niên mèo con tức giận ở bên trái, lại nhìn thiếu niên trầm ổn chân thành ở bên phải.