Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên Bảng (Bản Dịch)

Chương 283 - Chương 283.

Chương 283. - Chương 283. -

Hai người lặng lẽ truyền âm xong, Ngu Tri Dao từ trong nhẫn trữ vật lấy ra hai bộ quần áo mình mua, một bộ là áo khoác lông chồn màu đen cho Lạc Vân Dã, một bộ là là váy đen dán vào cơ thể.

Đây là mua trong lúc ở kính trừ ma làm nhiệm vụ.

Hai người chỉ như vậy đã bắt đầu hành động.

Dưới ánh đuốc, ma khí đen nhánh thuần tùy đậm đã quanh thân Lạc Vân Dã trực tiếp làm cho hai Ma tu đang cười kia đột nhiên ngừng lại.

Giống như con vịt đang kêu cạp cạp bị bóp cổ.

Hai người cảm giác dược ma khí này áp chế mình, không dám thờ ơ, cùng cung kính thi lễ: "Ra mắt đại nhân."

Lạc Vân Dã lạnh nhạt ừ một tiếng.

Ngu Tri Dao dán mặt vào cánh tay của Lạc Vân Dã, cười duyên nói với con nhím lông trắng đang sững sờ: "Chao ôi! Vậy nhỏ này là gì vậy? Động tác vặn vẹo xấu đến mức đẹp một cách kỳ quái!"

Nàng đổi giọng nói, biến thành giọng địa phương.

Con nhím lông trắng càng trợn to mắt, động tác nhảy chậm lại, đã bị Ma tu ngân giáp bên cạnh thấp giọng quát: "Đại nhân thích xem, còn không nhanh nhảy!"

Con nhím lông trắng bị buộc tiếp tục nhảy.

Hai chân màu hồng bắt chéo qua, nhẹ nhàng nhảy, trong mắt tràn đầy lệ nóng, giống như yêu sâu đậm hai người trước mặt.

Ngu Tri Dao thiếu chút nữa bật cười.

Lạc Vân Dã nhìn thẳng, hạ giọng xuống, giọng thiếu niên dễ nghe trở nên trầm thấp khàn khàn.

"Ta phải về Vương thành, có chuyện bẩm báo với bệ hạ. Đi trước dẫn đườn đi."

"Vâng." Hai Ma tu đồng loạt nói.

Ngu Tri Dao kéo tay của Lạc Vân Dã, nói ra từng câu tiếng địa phương: "Phu quân à, ta cảm thấy vật nhỏ vặn vẹo này không tệ, ta có thể mang theo không?"

Lạc Vân Dã cúi đầu, thiếu chút nữa bật cười.

Hắn vô cùng phối hợp phất tay nói: "Mang theo mang theo."

Rất nhanh, Ma tu ngân giáp lập tức bỏ con nhím lông trắng vào trong túi, cung kính đưa cho Ngu Tri Dao.

Trong đôi mắt ngậm nước của nhím lông trắng tràn đầy nghi ngờ, khuôn mặt xa lạ của hai người này, làm cho nó hoàn toàn không dám nhận nhau.

Cho nên trong lòng con nhím thấp thỏm lo lắng không kịp nói cái gì, đã bị Ngu Tri Dao cầm vào tay.

Ma tu ngân giáp bên trái tiếp tục canh giữ cửa vào, Ma tu ngân giáp bên phải thì đi trước dẫn đường cho Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã đi đến con đường mòn chân chính thông đến ma vực.

Đường mòn này rộng hơn các con đường mòn khác, đủ cho bốn người đi, hơn nữa còn rất dài, không có ma vật nào, trên vách đá treo từng ngọn đèn.

Nói chung đi hơn nửa canh giờ, dựa vào ánh nến, bọn họ có thể thấy được lối ra, cũng có hai ma binh canh giữ.

Một ma binh trong đó mặt Hồng giáp, đôi mắt sắc bén như chim ưng liếc nhìn Ngu Tri Dao và con nhím trong tay nàng, lạnh lùng nói: "Huyết mạch nhân ma, Nhân tộc, còn có một Yêu tộc."

Gã huy động trường kích trong tay, nhìn chằm chằm Lạc Vân Dã: "Hình như trên người ngươi có khí tức tương tự với bệ hạ, rốt cuộc người là ai."

Bị nhìn thấu thân phận, vẻ mặt của Lạc Vân Dã cũng rất bình tĩnh, ổn định nói: "Tiểu điện hạ của các ngươi nói ta là người thân của hắn, ta muốn đến Ma vương thành hỏi một chút, có phải thế không."

Ma tu hồng giáp nhìn chằm chằm Lạc Vân Dã hồi lâu, chậm rãi thu hồi trường kích, nhíu mày lại: "Trở về! Không có lệnh của bệ hạ, ai cũng không được phéo đi qua chỗ này!"

Ở sau lưng, Ma tu ngân giáp chậm chạp phản ứng lại gãi đầu nói: "A? Đó không phải là Bạch vị ma sao? Yêu tộc này còn giả trang thành Ma tộc..."

Tên này nói xong trường kích của Ma tu hồng giáp đã đâm đến. Cũng may hai người Ngu Tri Dao đã sớm có chuẩn bị, nhanh chóng tránh đi.

Trong mắt Ma tu Hồng giáp tràn đầy cảnh giác và sát ý, gã phun ra một chữ: "Giết!"

Lạc Vân Dã không chút do dự dùng ma khí áp chế, đồng thời lấy phù bút màu vàng ra, Ngu Tri Dao thì nâng Tiểu Ngư kiếm đỏ thẫm lên, trong nháy mắt tu vi của hai người bùng nổ ầm ầm.

Hoa Hoa được Ngu Tri Dao nhanh chóng nhét vào hộp có đựng vật sống trong nhẫn trữ vật.

Trước sau của hai người đều là thù địch, Ngu Tri Dao quay đầu trước tiên giải quyết Ma tu cầm đao dẫn đường ở sau lưng, một bó lớn phù diệt ma ném qua, từng tiếng đùng đùng vang lên.

Lạc Vân Dã dùng ma khí tiến hành áp chế huyết mạch, liên tiếp nhanh chóng hình thành phù ấn màu vàng, ngăn Ma tu hồng giáp Quy Nhất cảnh hậu kỳ ở bên ngoài.

Lúc này, ở phía trước ma binh còn lại canh giác chỗ này - Ma tu ngân giáp vẫn luôn yên lặng không nói gì, rốt cuộc mở mắt ra.

Trong mắt hắn ta lướt qua một sự lạnh lẽo chế nhạo, thân hình từng bước biến thành một người hai người ba người.

Ba Ma tu có ngoại hình giống nhau xông lại với tốc độ cực nhanh, phối hợp với Ma tu hồng giáp phá vỡ từng tầng phù ấn, ý đồ bao vây hai người này lại.

Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã điểm nhẹ mũi chân, nhanh chóng lui về phía sau.

Chỗ đi qua, phù triện màu vàng nhanh chóng nổ tung.

Lạc Vân Dã còn dùng phù triện kết trận, tạm thời vân khốn ba Ma tu ngân giáp giống nhau kia.

Tu vi của Ma tu hồng giáp thâm hận, chẳng qua ở bên trong còn đường mon hơi có vẻ nhỏ hẹp này, sử dụng vũ khí, phát huy của trường kích không chiếm được ưu thế.

Lạc Vân Dã tiện tay vẽ phù ấn công kích từ các phía, làm cho gã khó má tránh được, trái lại có thể ở chỗ này khắc chế gã.

Ngu Tri Dao muốn tìm người thật trong ba người giống nhau này, nhưng sau khi giao thủ, phát hiện tu vi của bọn họ đếu là Quy Nhất cảnh trung kỳ.

Nàng và Lạc Vân Dã nhìn nhau một cái, hai người nhanh chóng đổi vị trí cho nhau. Ngu Tri Dao đánh với Ma tu hồng giáp, ở chỗ này trường kích của Ma tu này phát huy không tốt, trái lại chịu mấy kiếm của Ngu Tri Dao.

Gã tức giận gầm lên một tiếng, sau đó hóa thành một con con sư tử đỏ rực, gần như chiếm hết cả không gian con đường mòn.

Hỏa sư tử mở cái miệng thật to, mùi hôi thối nháy mắt tràn ngập ra, nó nhảy mạnh lên, giống như muốn xé nát bọn họ.

Mũi kiếm của Ngu Tri Dao nhảy ra nhiều đóa Hồng liên nghiệp hỏa, nối tiếp một chỗ, từ mũi kiếm hình thành một con rồng lửa, xông thẳng đến con sư tử đang gào thét.

Hỏa sư tử rất cảnh giác, không dám khinh thường, nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời thân thể bị khôi giáp bọc kín, lúc này mới gọi ra trường kích ngăn cản rồng lửa kia.

Ai ngờ sau khi chặn hỏa long, ngọn lửa lẻ tẻ không tiêu tán bám vào người nó, rất nhanh ngọn lửa như có sinh mệnh, đốt trụi bộ lông của nó.

Hồng liên nghiệp hỏa bất diệt, có khôi giáp cũng bị thương không nhẹ.

Ngu Tri Dao thừa thắng truy kích, Lạc Vân Dã thì ngăn ba vị Ma tu ngân giáp ở phía sau lưng.

Tiếng gầm của sư tủ và tiếng kiếm vang lên, sau khi Ngu Tri Dao và Hỏa sư tử giao thủ nhiều lần, dưới ánh lửa ngất trời, nàng nắm viên Thận châu mê hoặc tâm trí của gã, rồi sau đó ngưng tụ tất cả linh khí trong có thể thành một luồng kiếm khí màu đỏ, vung trường kiếm xuống, đồng thời cắt đứt được khôi giáp của nó, cứ như vậy cắt trúng cổ nó.

Có vết thương kia vô số ngọn lửa nhỏ xông vào cổ nó, đốt cho nó chảy máu. Chui vào dọc theo vết thương ở cổ.

Hỏa sư tử đau đến mức muốn bức những ngọn lửa nhỏ kia ra, Ngu Tri Dao không cho gã có cơ hội này, thừa dịp lúc tinh thần gã vẫn còn mơ màng, lại dùng Thận châu kia thành công thu gã vào, tạo ra một thận cảnh thiên nhiên cho gã.

Linh khí toàn thân không còn, thân thể của nàng hơi lắc lư, lại nhanh chóng đuổi theo Lạc Vân Dã đã đi về phía trước mấy bước.

Bình Luận (0)
Comment