Hoa Hoa ăn uống no đủ, cũng nhàn nhã nằm xuống, nhìn bàn tay của Lạc Vân Dã bị khăn băng bó, lập tức ném ra một thuật trị liệu.
Ngu Tri Dao nói ra suy nghĩ: “Tiểu Hoa, vừa rồi Tiểu Vân nói để thêm một tên Ma tu canh giữ ở lối vào, ngươi muốn đi không? Nếu ngươi không muốn đi thì đổi với Tiểu Vân, chúng ta tiếp ứng đám người Linh Tu.”
Hoa Hoa chớp mắt, liếc nhìn Ngu Tri Dao, rồi lại liếc qua Lạc Vân Dã, lắc đầu nói: “Không không không, ta đi ta đi. Nhưng các ngươi phải bảo đảm an toàn cho ta.”
“Vậy được, nhưng ta có một suy nghĩ mới, thay vì che giấu, sao chúng ta không dùng thân phận Yêu tộc tạo nên bất ngờ lớn. Như là, Yêu tu sinh ra và lớn lên ở Ma tộc, là từ phủ hoàng tộc nào đó, vừa nghe có thể hù dọa người .”
Ngu Tri Dao vuốt chiếc cằm, “Trước kia ta có xem mảng Nhân Ma tụ tập, có thấy qua tên của tiểu điện hạ, không bằng ngươi giả thành người của phủ tiểu điện hạ này?
“Được đó!” Hoa Hoa sờ cái bụng đã to căng, “Nhưng Tiểu Vân phải chứng minh thân phận cho ta, chuyện còn lại ta có thể tự mình thổi phòng. Chậc chậc, Ma tu thật dễ dùng. ”
Lạc Vân Dã gật đầu.
Cả ba người đạt được tiếng nói chung.
Hai ngày sau, Lạc Vân Dã đích thân đưa Hoa Hoa đã được dịch dung đến lối vào của con đường mòn, cũng nói Hoa Hoa là người của phủ tiểu điện hạ.
Ngay tắp tự, tên Ma tu giáp bạc cảm giác sợ hãi đối với Yêu tu trẻ tuổi mặc hoa phục vừa mới đến này.
Trên giang hồ từng có lời đồn tiểu điện hạ thích y phục màu trắng, tên Yêu tu này ở trong phủ tiểu điện hạ lại có thể mặc áo hoa, chắc chắn rất được sủng ái.
Ma tu giáp bạc càng khách khí với hắn ta.
Hoa Hoa cũng có ý định kết bạn, rất nhanh hai người đã thân thiết như quen biết từ lâu.
Nơi này không có gì để chơi, Hoa Hoa buồn chán chịu không nổi, bèn lấy tiểu thuyết được cất riêng ra rồi bắt đầu đọc. Tên Ma tu ngân giáp đang đang chuyên tâm tu luyện, thấy thế tò mò, nghiêng người, nhìn vào trang giấy chi chít chữ dưới ánh nến mờ ảo.
Nhìn được một hồi, gương mặt tên Ma tu dần đỏ lên.
“Sách bẩn! Sách bẩn!” Hắn ta hét lên, nhưng cặp mắt vẫn không hề dời đi.
Nhưng chỉ một chốc, hắn ta lại bắt đầu khinh thường mình: “Ta còn chưa cưới gả, sao có thể xem những thứ này được?”
Hoa Hoa yên lặng nhìn quyển tiểu thuyết kéo đèn này, quay qua liếc tên Ma tu đang tự hành hạ chính mình, cười thích thú rồi tiếp tục đọc sách.
Tên Ma tu vừa khinh bỉ vừa không ngừng liếc về phía bên này, thấy Hoa Hoa lật nhanh đến trang tiếp theo, nhanh chóng nói: “A? Chưa xem xong chưa xem xong!”
Hoa Hoa rất tốt bụng mà đưa cho hắn ta tiểu thuyết đang cầm, sau đó thoải mái lấy ra một cuốn khác.
Tên Ma tu cầm lấy tiểu thuyết, ngượng ngùng lấy sách che đầu.
Cuối cùng Ma tu canh cửa duy nhất ở đây đã sa ngã hoàn toàn, bị cuốn vào tiểu thuyết, không thể tự giải thoát ra, không biết khi nào là ban ngày lúc nào là ban đêm.
Sáu người ở trong lòng đất Ma vực trôi qua từng ngày, Linh Tu, Thời Việt và Kỷ Phù không tìm được lối ra, đành phải chờ đến ngày Thiên Bảng công bố địa điểm.
Bọn họ không thấy Thiên Bảng màu vang, nên chỉ có thể nhét phần thưởng vào nhẫn trữ vật, nhanh chóng xem các tin tức mới qua kính linh thông.
Lúc này, Thiên Bảng kim sắc rực rỡ trên bầu trời đã hoàn toàn thay đổi vị trí. Từ trên xuống dưới là…
Vị trí thứ nhất, Ngu Tri Dao, phía Đông lòng đất Ma vực.
Vị trí thứ hai, Lạc Vân Dã, phía Đông lòng đất Ma vực.
Vị trí thứ hai, Thời Việt, phía Nam lòng đất Ma vực.
Vị trí thứ tư, Linh Tu, phía Bắc lòng đất Ma vực.
Vị trí thứ năm, Kỷ Phù, phía Nam lòng đất Ma vực.
Lúc Thiên Bảng chính thức công bố, Thần Loan cung đang bị những Ma vật điên cuồng tấn công.
Sau một lúc, những Ma tu, nhận được mệnh lệnh, dẫn theo vô số Ma vật biến mất nhanh như thủy triều rút nước.
Đám Ma tu Ma vật đồng loạt lao ngược về phía rãnh sâu, chen chen chúc chúc tiến về phía trước.
Mục tiêu…
Vây kín ba mặt Ma vực dựa theo công bố trên Thiên Bảng!
Lúc trước, ba người trong lòng đất nhận được thông tin mà Ngu Tri Dao dùng ốc dẫn âm đưa đến, đã âm thầm tìm kiếm người giữ cửa Hoa Hoa.
Chỉ là ở đây giống như một mê cung khổng lồ dưới lòng đất, Thời Việt có thể định vị được vị trí của Lạc Vân Dã thông qua sức mạnh của huyết mạch, nhưng vốn dĩ từ phía Tây chạy đến phía Nam cũng hao phí không ít thời gian.
Hôm nay ba người không những không tìm thấy Hoa Hoa, đến cả một cái bóng của các lối ra khác cũng không tìm được.
Bây giờ tin tức về Thiên Bảng vừa ra, Thời Việt ở phía trước đẩy lui quái vật bằng ma khí, Kỷ Phủ theo sau. Linh Tu ở hướng khác, luồng ma khí của đại Ma vương mơ hồ bao quanh hắn ta, bảo đảm an toàn của hắn ta. Ba người cực kỳ ăn ý mà nhanh chóng đi về phía Đông.
Ma tất nhiên Ma vực trở thành rọ bắt ba ba, Ma thành ở các nơi của Ma vực đều điều ma binh qua, từ các lối ra dưới lòng đất tiến vào ào ạt, dự định cùng đám Ma tu trở về từ biên giới bao vây, bắt gọn bọn họ.
Nhất là trong đây còn có tiểu điện hạ của họ, thậm chí bọn Ma tu nghi ngờ là tiểu điện hạ cố ý bày kế để bốn tu sĩ Nhân tộc trên Thiên Bảng này rơi vào Ma thành.
Cũng thuận tiện cho Ma tộc bọn họ tiêu diệt trong một lần!
tiểu điện hạ nhìn xa trông rộng thật!
Đặc biệt là đội trưởng tiểu đội Ma tu giáp bạc Quy Nhất cảnh , mặc dù cho đến nay vẫn chưa phân biệt được ai mới là tiểu điện hạ, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến việc bọn chúng kích động.
May là bọn chúng thông minh không phá hoại đại kế của tiểu điện hạ, mới có thể bắt gọn được đám tu sĩ Nhân tộc Thiên Bảng này!
Sáu người Ma tu giáp bạc nghĩ rất tốt đẹp, sau khi tiêu diệt được đám tu sĩ Nhân tộc Thiên Bảng, tiểu điện hạ thành người đứng đầu, thêm vài Ma tu lên bảng, nhất định sẽ gây thiệt hại nặng nề cho Nhân tộc.
Lúc trước, ở biên giới Thần Loan cung, đám Ma tu vô cùng nhiệt tình đối với khả năng nhỏ nhoi về việc vô tình tiêu diệt đám tu sĩ Nhân tộc Thiên Bảng. Lúc này, đám Nhân tộc đến địa bàn của bọn chúng, càng khiến đám Ma tu cảm xúc dâng trào, kiêu ngạo xông về lòng đất Ma thành.
Ma tu giữ cửa đang chìm đắm trong tiểu thuyết không dứt ra được, hoàn toàn không biết bên ngoài đã náo loạn cả lên. Hắn ta dựa vào vách đá phía sau ngồi xuống, vẫn đang chống đầu, dùng cuốn sách đang mở che mặt của mình, thỉnh thoảng phát ra những tiếng than thở.
Hoa Hoa từ đằng sau cuốn sách thò đầu ra nhìn xung quanh, dựa vào ánh sáng lúc hoàng hôn, cũng không thấy tung tích của đám bạn.
Một yêu một ma đều không biết bên ngoài đã đảo lộn trời đất, vẫn đang tận hưởng sự bình yên.
Hoa Hoa cảm thấy đói, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra đặc sản Yêu tộc chia sẻ. Ma tu lấy ra đặc sản của Ma tộc, hai người vừa ăn vừa thảo luận cốt truyện, vô cùng hòa hợp.
Ma tu cắn một miếng bánh hoa tươi, kinh ngạc nói: “Đây chẳng lẽ là vật trong phủ của tiểu điện hạ?”
Hoa Hoa gật đầu: “Đúng vậy”
“Không hổ là vật trong phủ của tiểu điện hạ, lại có thể làm bánh bằng hoa tươi xa hoa như vậy!” Ma tu quý trọng căn từng miếng nhỏ.
Hoa Hoa: “?”
Cái gì cơ? Hoa tươi? Xa hoa?
“Không phải, người anh em, đây chỉ là hoa tươi bình thường thôi”
Hoa Hoa vừa nói ra, Ma tu giáp bạc kỳ lạ nói lên: “Cái gì? Bình thường? Không hổ là người trong phủ tiểu điện hạ! Lại nói hoa tươi là vật bình thường?”
Hắn ta đột nhiên cảm thấy ngưỡng mộ, chớp đôi mắt tò mò hỏi: “Trong phủ tiểu điện hạ có phải rất đẹp không?”