Khóe miệng của Vân Sinh không ngừng chảy máu tươi, đằng trước là phù Trấn Hồn cấp chín, sau lưng là tu sĩ Thiên Nhân cảnh đang hợp lực công kích, khóa môi gã hơi cong, lựa chọn trực tiếp xé đôi cơ thể đã tràn đầy thương tích này.
Sức mạnh được tạo ra bởi sự nổ tung của Ma Long Thiên Nhân cảnh đỉnh phong, dù chỉ dư âm thì tu sĩ bình thường cũng không thể chịu được.
Những tu sĩ Thiên Nhân cảnh đang thực hiện những đòn tấn công ở phía sau lập tức trở thành hàng phòng vệ, bao quanh bảo vệ đệ tử.
“Kết trận!” Tịnh Thù giơ trường đao, lấy nàng làm chủ, đệ tử môn phái cùng nhau sử dụng linh khí, nhanh chóng hình thành một trận pháp bảo vệ có hình dạng nửa hình tròn, chắn lại những sức mạnh to lớn đang mạnh mẽ xông tới.
Linh Tu ở bên kia dựa vào áo giáp Ma linh khải mà Minh Lê cho mình, liều mạng mặc cho áo giáp nức vỡ, cũng cố gắng hết sức bảo vệ đồng môn hai bên
Kỷ Phù dùng sáo xương đen thổi lên từng tiếng, tiếng sáo hòa hợp với ma khí, chống lại sức mạnh đang xông tới.
Linh hồn Vân Sinh bên trong thân thể Thời Diễm đã hoàn toàn hợp nhất với linh hồn của Thiên Bảng, sức mạnh của linh hồn gần như đã đạt đến đỉnh phong, xác định rõ vị trí của Lạc Vân Dã.
Gã hướng về phía tấm phù Trấn Hồn, linh hồn đã từng phi thăng thành công xuyên qua, thẳng tắp bay đến chỗ Lạc Vân Dã đang cầm Cổ Phù bút.
Thân thể của Ma Long Thời Diễm đã bị hủy, gã bắt buộc phải chui vào trong cơ thể mới ngay lập tức.
Cho dù phải chiến đấu với linh hồn của Lạc Vân Dã, sức mạnh linh hồn của gã cũng vượt qua xa đối phương.
Vân Sinh chỉ có cơ hội trong khoảng khắc này.
Nhất định không thể thất bại được.
Gã không hề do dự bay qua đó, muốn chui vào cơ thể của Lạc Vân Dã. Ngu Tri Dao đứng bên cạnh vẫn luôn không lên tiếng, khi cảm nhận được sức mạnh linh hồn to lớn, lấy Thận châu từ trong kiếm Tuệ.
Trong tay thúc đẩy linh khí.
“Ngươi vào trong cho ta!”
Ánh sáng màu xanh nhạt thoát ra từ Thận châu, dường như cảm nhận được khí tức đồng nguyên, nó ngay lập tức bao phủ lấy linh hồn của Vân Sinh, trong nháy mắt, hấp thụ vào trong.
Ngu Tri Dao tiếp tục vận chuyển linh khí, ở trên mặt của Thận châu dán một lá phù Trấn Hồn.
Cũng như Vân Sinh chỉ có cơ hội đoạt xác một lần, Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã cũng chỉ có thể dùng cách này đối phó với gã.
Sự bùng nổ của Ma Long Thiên Nhân cảnh đỉnh phong quá lớn, bọn họ bắt buộc phải ép linh hồn của Vân Sinh ra, sau dó mới dùng Thận châu đối phó gã.
Búp bê thế thân do Yêu tộc tạo ra đã được chuẩn bị từ trước, mọi người hợp lại bao vây gã, ép Vân Sinh không thể không từ bỏ thân thể của Ma Long.
Lại dùng hai người bọn họ làm mồi nhử, dẫn dắt Vân Sinh đoạt xác.
Mộ kích này, xem như đã biết trước dự định của ngươi.
Thu linh hồn của Vân Sinh vào Thận châu, Ngu Tri Dao còn đặc biệt tạo ra một thận cảnh tự nhiên ở trong Thận châu cho gã.
Nàng cất viên Thận châu vào, trốn vào một góc an toàn, Minh Lê không muốn gây phiền phức cho ái đồ, thấy Vân Sinh đã được giải quyết, lúc này mới chậm rãi bước ra.
Theo tiểu thuyết mà Tiểu Ngư Ngư đọc, y là điểm yếu của các nhân vật chính, cho nên để tránh kế hoạch có thay đổi, bắt buộc phải trốn kỹ từ đầu, đỡ phải bị ma đầu bắt được.
Minh Lê tu vi còn không cao bằng đồ đệ: “...”
Từ chối cũng vô dụng.
Vì vậy, Minh Lê đã cung cấp một lượng lớn vũ khí trước trận chiến, trong lúc chiến đấu lựa chọn âm thầm biến mất.
Lúc này bụi mù cuối cùng cũng lắng xuống, y đi qua, nhẹ giọng nói: “Chết rồi?”
“Vẫn chưa” Ngu Tri Dao lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm: “Nhưng mà sắp rồi. May mà sư tôn đã tiến hành cải tạo cho Tiểu Ngư kiếm từ trước, nếu không lần này chắc chắn sẽ có sai lầm.”
Minh Lê nhếch mép, vẩy tay một cách rất tùy ý: “Đồ Tiểu Ngư Ngư dùng, sư tôn phải tự tay cải tạo một lần, nếu không sư tôn cũng không yên tâm”
Sau khi mấy người tu sĩ Thiên Nhân cảnh của Vân Cảnh thánh địa bảo vệ được toàn bộ tu sĩ Nhân tộc, mới chạy qua đây.
Minh Tiêu tôn giả thu đao, hơi liếc nhìn nghịch tử nhà mình, lần đầu tiên dùng thái độ khẳng định nói: “Không tệ.”
“Cái gì cơ?” Đôi mắt của Minh Lê hơi mở lớn, nghiêng đầu về phía ngài móc lỗ tai nói: “Hồi nãy tôn giả nói cái gì?”
Minh Tiêu tôn giả: “...”
Nghịch tử!
Ngài quay người đi, chuẩn bị xử lý mấy chuyện còn xót lại.
Minh Lê vội vàng đuổi theo, trong miệng không ngừng kêu la: “Đừng mà, tôn giả, ta vẫn muốn nghe nữa mà.”
Ngu Tri Dao: “...”
Nàng đột nhiên cảm thấy sư tôn có thể trưởng thành trong sự bình yên như vậy, Minh Tiêu tôn giả đối với y thật sự là tình cha như núi.
//
Ma vương vừa chết, Ma tộc chỉ nghe lệnh của tiểu bệ hạ Thời Việt. Yêu tộc cũng thuận theo đó thoát khỏi Ma tộc, Nhận tộc thì cảnh giác phòng hộ phía sau.
Mặc dù tổn thất của ba bên được giảm đến mức thấp nhất, nhưng vẫn có không ít thương vong.
Thời Việt nhìn về những người bạn bình an vô sự ở phía xa, không hề do dự, dứt khoác hạ lệnh cho đội quân Ma tộc rút về Ma thành.
Yêu tộc dưới sự chỉ huy của cung chủ Thần Loan cung, cũng quay về thế giới Yêu tộc, dưới chân Hoa Hoa bôi dầu, trượt về phía những người bạn của mình.
Hắn ta mặc một chiếc áo choàng màu xanh dương, trên quần áo thêu những đóa hoa mẫu đơn lớn màu đỏ đang nở, trên mặt nở một nụ cười hạnh phúc, chạy tới một cách vui vẻ.
Hắn Ta như một bông hoa mẫu đơn tung tăng, vừa chạy vừa giơ cao hai tay nói: “Tiểu Ngư, ca ca, Linh Tu, Kỷ Phù, Hoa Hoa được ghi vào lịch sử của mọi người đến rồi đây!”
Mọi người nhìn về phía đóa hoa mẫu đơn đi tới.
Sắc mặt của Lạc Vân Dã và Ngu Tri Dao cùng lúc cứng đờ, làm như nhớ tới gì đó, cơ thể nhanh hơn suy nghĩ, tay nắm tay, với tốc độ nhanh nhất lẫn vào trong đám người, lấy ra các loại thuốc khác nhau, chữa trị cho đạo hữu mấy phe.
Linh Tu và Kỷ Phủ giơ tay lên che mặt, đồng thời quay lưng đi cứu người.
Hoa Hoa nhìn những người bạn vừa thoát khỏi nguy hiểm, thì đã bận rộn cứu người, ngay lập tức ca ngợi sự vĩ đại của bọn họ ngăn chặn ba tộc, cứu Vân giới, đồng thời cũng sử dụng thuật chữa trị, mở tiên bảo vòng tay chữa trị cho người bị thương, để họ nhanh chóng hồi phục vết thương.
Minh Tiêu tôn giả và các vị cung chủ phong chủ, đều đang phân phối đệ tử, bận xử lý những chuyện sau trận chiến này.
Ba tộc của Vân giới lại quay về sự bình tĩnh.
Ma vương mới Thời Việt kế vị, ra sức dẹp nghị luận của mọi người, loại bỏ cuộc tấn công mỗi 20 năm một lần.
Từ nay về sau, Vân giới sẽ không còn Ma tộc tấn công.
Không chỉ như vậy, sau khi Thời Việt củng cố thế lực Ma vực, còn cử người luyện đan cấp cao của Ma vực đến Vân giới để trao đổi, tự mình hộ tống, sau khi thảo luận cùng Minh Tiêu tôn giả về việc tinh chế một loại đan dược có thể giảm thiểu sự sinh sản của ma vật cấp thấp.
Yêu tộc cũng cử người luyện đan đến đây thảo luận.
Ba tộc tổng cộng hơn mười người luyện đan cấp cao mỗi người một ý, Ngu Tri Dao và Linh tu cũng bị Minh Tiêu tôn giả kéo đi cho đủ số, cả ngày nhìn bọn họ tranh luận mặt đỏ tía tai.
Liên quan đến chuyên môn tu luyện của bản thân, người luyện đan của ba tộc không ai chịu nhường ai.
Mỗi lần giao lưu tranh luận, sau khi được khai sáng lẫn nhau, thì lần lượt xắn tay áo lên, về phòng luyện đan của mình, bế quan luyện đan.
Luyện ra đan dược, lại coi thường và hạ thấp lẫn nhau, sau khi giao lưu biết được chỗ không đúng của nhau, lại tiếp tục luyện đan.
Liên tục lặp lại như vậy.